Dương Thiên Vũ nghe vậy, liền đưa mắt nhìn chị Mai và Angel, "Kỳ lạ thật, gốc gác của người này ra sao nhỉ? Sao lại đích thân CEO ra đón tiếp?"
Chị Mai cũng tỏ vẻ khó hiểu.
Angel cười nhẹ nhàng, "Chẳng lẽ hoàng thân quốc thích gì tới đây. Tới lúc đó, chị Mai muốn chèn ép cấp trên cũng khó, có mấy ai dễ bắt nạt như Vương tổng đâu?"
"Vậy à? Angel, chị đề cao tôi quá rồi. Tôi còn chưa chèn ép được chị, thì lấy đâu ra bản lĩnh bắt nạt người khác?" Chị Mai thong dong đánh trả, không hề nể mặt Angel.
Angel vặn lại, cười duyên dáng, "Chị Mai hay thích nói đùa."
Khi hai người đang tranh cãi tay đôi với nhau, kim phút chỉ đúng chín giờ rưỡi, cửa phòng họp chầm chậm mở ra, đi đầu tiên là CEO, theo sau là nhân viên phòng hành chính, cuối cùng là một bóng dáng cao lớn bước vào.
Phòng họp lập tức lặng im như tờ.
Nghe thấy cả tiếng hít thở.
"Oh... Lord..." Cao Doanh khẽ bật một tiếng khó tin, kéo kéo Trang Noãn Thần, "Anh ấy đẹp trai quá."
Trang Noãn Thần chỉ quan tâm đến cái bụng đang đau của mình, làm gì còn tâm trạng quan sát, cô cất giọng khó chịu, "Đẹp trai hay không, liên quan gì tới mình?"
"Không phải, anh ấy đẹp trai lắm, cậu mau nhìn đi." Cao Doanh vội nói, hít thở gấp gáp.
Trang Noãn Thần vô tình ngước nhìn, chỉ sau một giây cô liền trợn to hai mắt!
Bộ phận tổ chức sự kiện quảng cáo nằm ở tầng năm mươi tám. Phòng họp lớn với cửa sổ chiếm hết ba mặt, là nơi có ánh sáng và phong cảnh nhìn xa tuyệt vời. Ánh mặt trời chiếu xuyên qua cửa kính, hắt sáng trên thân hình đàn ông cao lớn, đồ vest xám sang trọng tôn lên những đường nét hoàn mỹ, từ anh ta toát ra khí chất cao quý vượt xa người thường.
Từ góc này, Trang Noãn Thần trông thấy nụ cười hoàn mỹ trên môi anh ta.
Lại là anh ta!
Người đàn ông cô xem mắt vào tối thứ sáu!
Anh ta… gọi là gì ấy nhỉ?
Bụng cô quặn đau, có thể do tình cảnh bất ngờ này kích động tới, mồ hôi lạnh túa đầy trán. Chính xác, đó là mồ hôi lạnh! Đối tượng cô xem mắt chính là tổng giám đốc mới nhậm chức.
"Giới thiệu với mọi người, đây là Trình tổng, anh ấy sẽ thay thế chức vụ của Vương tổng. Từ hôm nay trở đi, anh ấy toàn quyền phụ trách mọi việc trong bộ phận tổ chức sự kiện quảng cáo." CEO nói.
Anh ta đi đến giữa bàn họp, ánh mắt sáng ngời lướt nhìn toàn bộ nhân viên trong phòng họp, Trang Noãn Thần lật đật cúi đầu xuống, cắn chặt môi.
"Chào mọi người, tôi là Trình Thiếu Tiên, từ hôm nay trở đi tôi và mọi người sẽ cùng nhau tác chiến." Giọng anh trầm trầm mạnh mẽ, nhưng êm tai vô cùng.
Tất cả mọi người đồng loạt vỗ tay. Từ xưa đến nay đẹp trai luôn được ưa thích, nhất là cái nghề truyền thông nam ít nữ nhiều như thế này.
Nhân viên hành chính đặt cặp xách của Trình Thiếu Tiên sang một bên, rót cho anh một tách trà. CEO giới thiệu người phụ trách ba nhóm và hạng mục công việc riêng của từng nhóm, rồi rời khỏi phòng họp, dành thời gian còn lại cho Trình Thiếu Tiên.
Trình Thiếu Tiên ngồi xuống, khác với dáng vẻ nhàn rỗi của tối thứ sáu, vóc dáng rắn rỏi, vận bộ đồ vest làm lộ rõ khí chất nghiêm túc tinh tế. Tuy khuôn mặt anh toát lên vẻ ôn hòa, nhưng vừa trông liền biết anh là một người có chủ kiến riêng, không dễ điều khiển. Anh ngồi vào chỗ của mình, mười ngón tay thanh tú chụm vào nhau, cười nhẹ, "Tiếp theo tôi muốn làm quen với mọi người có mặt ở đây. Mỗi người giới thiệu một chút về bản thân, hạng mục và phạm vi công việc đang phụ trách hiện nay."
Chị Mai cũng tỏ vẻ khó hiểu.
Angel cười nhẹ nhàng, "Chẳng lẽ hoàng thân quốc thích gì tới đây. Tới lúc đó, chị Mai muốn chèn ép cấp trên cũng khó, có mấy ai dễ bắt nạt như Vương tổng đâu?"
"Vậy à? Angel, chị đề cao tôi quá rồi. Tôi còn chưa chèn ép được chị, thì lấy đâu ra bản lĩnh bắt nạt người khác?" Chị Mai thong dong đánh trả, không hề nể mặt Angel.
Angel vặn lại, cười duyên dáng, "Chị Mai hay thích nói đùa."
Khi hai người đang tranh cãi tay đôi với nhau, kim phút chỉ đúng chín giờ rưỡi, cửa phòng họp chầm chậm mở ra, đi đầu tiên là CEO, theo sau là nhân viên phòng hành chính, cuối cùng là một bóng dáng cao lớn bước vào.
Phòng họp lập tức lặng im như tờ.
Nghe thấy cả tiếng hít thở.
"Oh... Lord..." Cao Doanh khẽ bật một tiếng khó tin, kéo kéo Trang Noãn Thần, "Anh ấy đẹp trai quá."
Trang Noãn Thần chỉ quan tâm đến cái bụng đang đau của mình, làm gì còn tâm trạng quan sát, cô cất giọng khó chịu, "Đẹp trai hay không, liên quan gì tới mình?"
"Không phải, anh ấy đẹp trai lắm, cậu mau nhìn đi." Cao Doanh vội nói, hít thở gấp gáp.
Trang Noãn Thần vô tình ngước nhìn, chỉ sau một giây cô liền trợn to hai mắt!
Bộ phận tổ chức sự kiện quảng cáo nằm ở tầng năm mươi tám. Phòng họp lớn với cửa sổ chiếm hết ba mặt, là nơi có ánh sáng và phong cảnh nhìn xa tuyệt vời. Ánh mặt trời chiếu xuyên qua cửa kính, hắt sáng trên thân hình đàn ông cao lớn, đồ vest xám sang trọng tôn lên những đường nét hoàn mỹ, từ anh ta toát ra khí chất cao quý vượt xa người thường.
Từ góc này, Trang Noãn Thần trông thấy nụ cười hoàn mỹ trên môi anh ta.
Lại là anh ta!
Người đàn ông cô xem mắt vào tối thứ sáu!
Anh ta… gọi là gì ấy nhỉ?
Bụng cô quặn đau, có thể do tình cảnh bất ngờ này kích động tới, mồ hôi lạnh túa đầy trán. Chính xác, đó là mồ hôi lạnh! Đối tượng cô xem mắt chính là tổng giám đốc mới nhậm chức.
"Giới thiệu với mọi người, đây là Trình tổng, anh ấy sẽ thay thế chức vụ của Vương tổng. Từ hôm nay trở đi, anh ấy toàn quyền phụ trách mọi việc trong bộ phận tổ chức sự kiện quảng cáo." CEO nói.
Anh ta đi đến giữa bàn họp, ánh mắt sáng ngời lướt nhìn toàn bộ nhân viên trong phòng họp, Trang Noãn Thần lật đật cúi đầu xuống, cắn chặt môi.
"Chào mọi người, tôi là Trình Thiếu Tiên, từ hôm nay trở đi tôi và mọi người sẽ cùng nhau tác chiến." Giọng anh trầm trầm mạnh mẽ, nhưng êm tai vô cùng.
Tất cả mọi người đồng loạt vỗ tay. Từ xưa đến nay đẹp trai luôn được ưa thích, nhất là cái nghề truyền thông nam ít nữ nhiều như thế này.
Nhân viên hành chính đặt cặp xách của Trình Thiếu Tiên sang một bên, rót cho anh một tách trà. CEO giới thiệu người phụ trách ba nhóm và hạng mục công việc riêng của từng nhóm, rồi rời khỏi phòng họp, dành thời gian còn lại cho Trình Thiếu Tiên.
Trình Thiếu Tiên ngồi xuống, khác với dáng vẻ nhàn rỗi của tối thứ sáu, vóc dáng rắn rỏi, vận bộ đồ vest làm lộ rõ khí chất nghiêm túc tinh tế. Tuy khuôn mặt anh toát lên vẻ ôn hòa, nhưng vừa trông liền biết anh là một người có chủ kiến riêng, không dễ điều khiển. Anh ngồi vào chỗ của mình, mười ngón tay thanh tú chụm vào nhau, cười nhẹ, "Tiếp theo tôi muốn làm quen với mọi người có mặt ở đây. Mỗi người giới thiệu một chút về bản thân, hạng mục và phạm vi công việc đang phụ trách hiện nay."
/335
|