Hào Môn Mật Ái: Chỉ Sủng Cô Vợ Thiên Hậu Đáng Yêu

Chương 15.1: Bị ép ở chung

/1548


Chương 15.1: Bị ép ở chung

"Tố Tâm, cuối cùng cậu đã gọi lại rồi! Rốt cuộc tình hình thế nào, đi lâu như vậy, tổng điều hành làm khó cậu đúng không? Hiện tại cậu đang ở đâu? Vừa rồi cậu không ở đây, có vài người đến chuyển hết hành lý của cậu đi rồi, tôi không ngăn nổi, nghe nói đều là người tổng điều hành cử tới. Rốt cuộc anh ta định làm gì? Lẽ nào muốn ép cậu rời khỏi trường?"

Vừa nối máy, Phùng Tư Tư liền nói như súng liên thanh.

"Cái gì? Hành lý của tôi bị chuyển đi rồi?" Lâm Tố Tâm sửng sốt hỏi.

Cô ngước lên nhìn Hạ Minh Tuyên, anh mặt không cảm xúc đứng khoanh tay, đường hoàng nghe cô nói chuyện điện thoại, hoàn toàn không có ý định tránh đi.

Phùng Tư Tư vội đáp: "Đúng thế! Vài vệ sĩ mặc đồng phục, người nào người nấy cao to, còn bảo tôi yên tâm, nói cậu ở chỗ tổng điều hành rất ổn, rốt cuộc chuyện này là sao? Tôi gọi cho cậu mấy lần cậu cũng không nhận!"

"Tôi không nghe thấy mà..."

Phùng Tư Tư nói: "Vậy hiện tại sao rồi? Rốt cuộc tổng điều hành tìm cậu làm gì?"

"À... chuyện đó..." Lâm Tố Tâm không biết nên giải thích thế nào.

Chuyện thân thế của cô thật sự quá ly kỳ, hơn nữa còn nhiều chi tiết chưa thể xác nhận. Trải qua biến cố kiếp trước, cô đã sớm không còn là thiếu nữ ngây thơ không biết giữ mồm giữ miệng nữa, trực giác mách bảo chuyện này không thể nói ra bên ngoài. Có lẽ sau này cô sẽ cho Phùng Tư Tư biết, nhưng không phải bây giờ.

"Cũng không có gì, chỉ là nói với tôi về chuyện tôi thôi học đã tra rõ ràng rồi." Lâm Tố Tâm quyết định tránh nói vào vấn đề chính.

Hạ Minh Tuyên nghe vậy, hơi ngạc nhiên nhướng mày. Cô gái chỉ mới mười sáu tuổi, ở trước mặt bạn thân nhất của mình cũng biết có những chuyện không thể tùy tiện nói, gặp chuyện lớn như vậy cũng không hí hửng đắc ý, sự kín đáo thận trọng này, không phải ai cũng làm được.

Phùng Tư Tư làu bàu: "Sao có chút chuyện mà nói lâu thế? Còn nữa, tại sao phải lấy hành lý của cậu đi chứ? Khi nào thì cậu về?"

Lâm Tố Tâm không biết Hạ Minh Tuyên còn chuyện khác không, chỉ có thể đáp: "Tư Tư, cậu về nhà trước đi, chỗ này vẫn cần chút thời gian, buổi chiều mới hoàn tất. Cậu không cần đợi tôi đâu, yên tâm, vấn đề đã giải quyết rồi."

Phùng Tư Tư vẫn không thể yên tâm, Lâm Tố Tâm mất một lúc mới khuyên được cô ấy.

Sau khi cúp máy, Lâm Tố Tâm nhận ra Hạ Minh Tuyên đang nhìn cô với vẻ suy tư, cô bất giác sờ mặt mình, hỏi: "Tại sao lại nhìn tôi? Mặt tôi dính vụn bánh à?"

"Không có gì."

Lâm Tố Tâm nghi hoặc liếc nhìn anh, hỏi: "Phùng Tư Tư nói có người đem hành lý của tôi đi rồi, là anh cử người sao?"

Hạ Minh Tuyên "ừ" một tiếng: "Tôi bảo người chuyển hết hành lý của em qua đây rồi, chắc là lát nữa sẽ đến, lát nữa bảo quản gia đưa em đi chọn một căn phòng khách, em ở chỗ tôi trước đi."

"Cái gì?" Lâm Tố Tâm sửng sốt, sau khi định thần, lập tức lắc đầu: "Không được, à, ý tôi là... khỏi đâu."

Đôi mắt đen như mực của Hạ Minh Tuyên quét qua cô.

Lâm Tố Tâm phút chốc cảm nhận được áp lực cực lớn, lúc người đàn ông này không cười, khí thế mạnh mẽ ấy dường như toát ra từ xương cốt, khiến người khác không thể không cúi đầu trước mặt anh.

Cô miễn cưỡng đáp: "Một người lạ như tôi sống trong nhà anh, rất không tiện. Cũng làm phiền anh quá rồi."

"Không phiền."

Anh không phiền, nhưng mà tôi phiền! Lâm Tố Tâm thầm phỉ nhổ trong lòng, nhìn là biết ngoài quản gia và người giúp việc ra, ngôi nhà này chắc chỉ có một mình Hạ Minh Tuyên sống, cô nam quả nữ sống chung thì có chuyện tốt lành gì, hơn nữa nhìn vẻ mặt không đáng tin cậy của Hạ Minh Tuyên, không giống người tốt, vừa rồi còn quấy rối cô.

"Tóm lại, không muốn làm phiền anh..."

Hạ Minh Tuyên nhàn nhạt hỏi: "Vậy em có chỗ ở ư?"


/1548

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status