Trước mắt là từng khuôn mặt tươi cười a dua nịnh hót, dối trá mang theo khách sáo, hờ hững tới cực điểm nhưng mọi người một mực đều thể hiện một bộ dáng quen thuộc tựa như không thể tháo xuống ngay cả chính cô cũng không ngoại lệ. Úy Hải Lam chỉ liên tục mỉm cười, cô rất ít mở miệng nói chuyện, có lẽ cũng chưa thoát khỏi ngạc nhiên, có lẽ tâm tư vẫn còn bình tĩnh, lại có lẽ căn bản cũng không biết nên nói cái gì.
Nhớ tới năm đó, ông nội cũng dắt tay cô như thế này, rồi sau đó lại xuất hiện dưới ánh mắt vây quanh của mọi người.
Trong mấy năm nay, sự hoảng sợ của cô đã được tôi luyện không ít, cô bây giờ tuy bên trong lạnh lùng nhưng bên ngoài vẫn duy trì nụ cười đẹp nhất.
Đó chính là lễ nghi nên có.
Phu nhân Lôi, cô thật đẹp, tôi mời cô và tiên sinh Lôi một ly.
Có phải ngài Lôi sẽ tổ chức tiệc rượu chúc mừng vào một ngày khác đây?
Phải, phải, nhất định phải bù.
Mỗi tiếng nói cử động của mọi người gần như đều giăng bẫy, nịnh nọt anh, khen ngợi cô, trong nháy mắt cô trở thành tiêu điểm trung tâm trong bữa tiệc.
Lôi Thiệu Hành quả nhiên cúi đầu cười, dịu dàng hỏi: Em xem, có muốn bù không?
Ánh mắt anh cũng không có tia sắc lạnh, Úy Hải Lam không phải không hiểu ngầm ý lời nói của anh, mấy năm này chung đụng, cô đối với anh cũng có chỗ thấu hiểu. Thật ra bản thân cô đối với những thứ kia chỉ là nghi thức ăn mừng, xưa nay cô cũng không để ý nhưng giờ phút cũng chỉ thuận theo ý anh, nhẹ giọng trở về hai chữ Không được.
Mọi người ồn ào muốn anh bù lại tiệc cưới, không ngờ cô lại từ chối.
Không khí hơi lúng túng chỉ cảm thấy người phụ nữ này thật sự không dễ hòa hợp.
Lôi Thiệu Hành cũng không còn cách nào, cười tỏ vẻ cam chịu nói: Vậy thì mời mọi người ăn kẹo chứ?
Ừm. Cô vừa nhàn nhạt lên tiếng.
Mọi người lập tức phụ họa: Được, ăn kẹo, ăn kẹo.
Úy Hải Lam bị anh ôm trong ngực, lồng ngực của anh rất ấm áp rộng rãi, cũng giống như đêm đó vậy.
Nhưng giờ phút này, cô lại cảm thấy lạnh lẽo ập tới.
Anh vốn vô tâm, tại sao lại đột nhiên công bố quan hệ của bọn họ như vậy?
Tốc độ tin tức truyền bá luôn luôn rất mạnh, bên này Lôi Thiệu Hành mới vừa thừa nhận mối quan hệ thì lập tức mọi người ở phía bên kia đều biết.
Một góc bên kia, Tần Trăn ngồi trên ghế sa lon uống rượu.
Ánh mắt của anh lạnh nhạt quét về phía đại sảnh – nơi đang có đám đông thu hút sự chú ý của người khác.
Tần gia, thì ra ngài Lôi kết hôn rồi nha. Bạn gái anh rúc vào bên cạnh cười duyên nói.
Đáy mắt Tần Trăn xuất hiện một tia hoang mang nhưng anh vẫn tỏ thái độ
Nhớ tới năm đó, ông nội cũng dắt tay cô như thế này, rồi sau đó lại xuất hiện dưới ánh mắt vây quanh của mọi người.
Trong mấy năm nay, sự hoảng sợ của cô đã được tôi luyện không ít, cô bây giờ tuy bên trong lạnh lùng nhưng bên ngoài vẫn duy trì nụ cười đẹp nhất.
Đó chính là lễ nghi nên có.
Phu nhân Lôi, cô thật đẹp, tôi mời cô và tiên sinh Lôi một ly.
Có phải ngài Lôi sẽ tổ chức tiệc rượu chúc mừng vào một ngày khác đây?
Phải, phải, nhất định phải bù.
Mỗi tiếng nói cử động của mọi người gần như đều giăng bẫy, nịnh nọt anh, khen ngợi cô, trong nháy mắt cô trở thành tiêu điểm trung tâm trong bữa tiệc.
Lôi Thiệu Hành quả nhiên cúi đầu cười, dịu dàng hỏi: Em xem, có muốn bù không?
Ánh mắt anh cũng không có tia sắc lạnh, Úy Hải Lam không phải không hiểu ngầm ý lời nói của anh, mấy năm này chung đụng, cô đối với anh cũng có chỗ thấu hiểu. Thật ra bản thân cô đối với những thứ kia chỉ là nghi thức ăn mừng, xưa nay cô cũng không để ý nhưng giờ phút cũng chỉ thuận theo ý anh, nhẹ giọng trở về hai chữ Không được.
Mọi người ồn ào muốn anh bù lại tiệc cưới, không ngờ cô lại từ chối.
Không khí hơi lúng túng chỉ cảm thấy người phụ nữ này thật sự không dễ hòa hợp.
Lôi Thiệu Hành cũng không còn cách nào, cười tỏ vẻ cam chịu nói: Vậy thì mời mọi người ăn kẹo chứ?
Ừm. Cô vừa nhàn nhạt lên tiếng.
Mọi người lập tức phụ họa: Được, ăn kẹo, ăn kẹo.
Úy Hải Lam bị anh ôm trong ngực, lồng ngực của anh rất ấm áp rộng rãi, cũng giống như đêm đó vậy.
Nhưng giờ phút này, cô lại cảm thấy lạnh lẽo ập tới.
Anh vốn vô tâm, tại sao lại đột nhiên công bố quan hệ của bọn họ như vậy?
Tốc độ tin tức truyền bá luôn luôn rất mạnh, bên này Lôi Thiệu Hành mới vừa thừa nhận mối quan hệ thì lập tức mọi người ở phía bên kia đều biết.
Một góc bên kia, Tần Trăn ngồi trên ghế sa lon uống rượu.
Ánh mắt của anh lạnh nhạt quét về phía đại sảnh – nơi đang có đám đông thu hút sự chú ý của người khác.
Tần gia, thì ra ngài Lôi kết hôn rồi nha. Bạn gái anh rúc vào bên cạnh cười duyên nói.
Đáy mắt Tần Trăn xuất hiện một tia hoang mang nhưng anh vẫn tỏ thái độ
/192
|