Hào Môn Màu Đen: Gả Nhầm Ông Trùm Máu Lạnh

Chương 94 - Chương 94

/192




Nhưng anh lại làm ra vẻ giống như mình đang phải chạm vào mãnh thú lập tức đẩy cô ra xa.

Lôi Thiệu Hành cũng không nói một lời mà nhanh chóng lần nữa nắm chặt cổ tay cô, lại không màng cô có bị đau hay không, anh cũng bừa bãi bước về phía trước không hề quay đầu lại. Cánh tay cô giống như bị lôi kéo sắp rời khỏi thân thể, dù vậy Úy Hải Lam đau đớn cũng không hề mở miệng gọi anh. Dưới ánh đèn muôn màu muôn vẻ, cô bị anh mạnh mẽ kéo ra khỏi quán bar tiến về xe anh.

Chờ đến dưới lầu nhà trọ, anh cũng không xuống xe lại chỉ ra lệnh một tiếng Xuống xe!

Úy Hải Lam theo quán tính nghe theo anh, vừa đóng cửa xe thì chiếc xe kia cũng nhanh chóng lao vút đi giữa màn đêm.

Cô ngạc nhiên, lẽ nào cô là bệnh độc sao?

Sắp hết năm tháng, nửa năm huấn luyện cũng sắp kết thúc.

Tác phẩm tốt nghiệp cũng đã gần hoàn thành, tâm tình của cô cũng khá tốt chỉ có một điều duy nhất kỳ lạ chính là buổi tối hôm đó cũng không biết rốt cuộc anh ta đã phát bệnh thần kinh gì.

Tiểu thư Uý, cà phê đã xong rồi. Vương San đưa tới cà phê thơm lừng.

Trong mấy ngày làm bạn với Uý Hải Lam ở đây, Vương San tỉ mỉ chăm sóc cô trong việc cơm nước sinh hoạt thường ngày. Chính vì thế, Úy Hải Lam cũng có cảm giác rất tốt đối với cô thư ký này, một nụ cười đã lâu không gặp cũng dần lộ ra, cô nhận tách cà phê lại nhẹ giọng nói cám ơn Thư ký Vương, mấy ngày nay cô thật khổ cực, cảm ơn cô đã chăm sóc và làm bạn với tôi trong suốt thời gian qua.

Cô đừng quá khách khí, đây là việc tôi phải làm. Vương San điềm tĩnh đáp.

Buổi trưa ánh mặt trời cực kỳ chói mắt, ánh nắng lười biếng chiếu trên người cô giống như là đang thôi miên cô như thế. Úy Hải Lam đột nhiên có chút buồn ngủ, xem ra dù cô uống cà phê cũng không có tác dụng gì. Đến giờ phút này, cô thực sự không chống cự nổi mệt mỏi, rốt cục cũng tiện tay đem notebook gác qua một bên, cứ như vậy cuộn mình trên bệ cửa sổ chợp mắt một lát.

Đang lúc nửa ngủ nửa tỉnh, cô mơ màng nhìn thấy một bóng người đứng trước bàn.

Hóa ra là Vương San đang lau chùi bàn.

Nhưng Uý Hải Lam thực sự quá buồn ngủ nên cô trở mình tiếp tục giấc ngủ say sưa của mình.

Vào cuối tháng, nửa năm huấn luyện cuối cùng cũng kết thúc.

Vào ngày tốt nghiệp, Úy Hải Lam chạy tới phòng học.

Ở giảng đường rộng lớn, những học viên thuộc nhiều công ty khác nhau đến đây tham gia khoá huấn luyện đều đến đông đủ. Giảng viên đi từ từ vào giảng đường, khuôn mặt tràn đầy nụ cười. Mà phía sau cô còn có một người khác, người đàn ông kia xuất hiện khiến mọi người hoan hô rít gào Ôi trời ơi, tiên sinh Field.

Field vẫy tay với mọi người hài hước nói: Các bạn thân mến, chào buổi sáng.

Chào giáo sư Mọi người cùng đồng thanh trả lời.

Field đột nhiên xuất hiện khiến mọi người vui mừng không ngớt, ngược lại giảng viên chỉ lắng nghe phần ồn ào kia, từ từ nói: Các bạn học thân mến, tiên sinh Field còn có trăm công ngàn việc nhưng anh vẫn cố ý đến đây tham dự đợt tốt nghiệp lần này. Anh sẽ đích thân trao bằng thành tích cho học viên ưu tú nhất. Mọi người hãy cho một tràng vỗ tay để nhiệt liệt chào mừng tiên sinh Field, cảm ơn anh ấy đã đến đây tham dự với chúng ta ngày hôm nay.

Trong tiếng vỗ tay như sấm dậy, nghi thức mở màn cho buổi lễ tốt nghiệp chính thức được bắt đầu.

Úy Hải Lam ngồi ở hàng ghế giữa dành cho học viên yên tĩnh nhìn giáo sư lên tiếng, vì phải không ngừng vỗ tay nên tay cô cũng bắt đầu tê dại, cuối cùng buổi triển lãm tác phẩm tốt nghiệp tác phẩm cũng chính thức được bắt đầu. Không phải là lấy số rút thăm mà là đánh số thứ tự để từng học viên lên trình bày tác phẩm của mình. Số thứ tự của cô là mười tám, mà sau khi nhìn thấy học viên có số thứ tự thứ mười bảy trình bày tác phẩm của mình xong thì cô cũng không nhanh không chậm bắt đầu đứng dậy đi tới trước bục giảng.

Máy chiếu ở trường đã sẵn sàng, chỉ cần lấy thẻ nhớ bỏ vào là có thể phát đúng tác phẩm mà mình đã chuẩn bị.

Trong phòng học tối tăm bị rèm cửa sổ che khuất, Úy Hải Lam tự nhiên hào phóng đứng lên, lại nhận chiếc gậy để bắt đầu tác phẩm của mình. Thế nhưng bởi vì trong lòng bồn chồn nên những ngón tay cô nhẹ nhàng linh xảo xoay một, gậy chỉ huy xoay tròn trên không trung một vòng ba trăm sáu mươi lăm độ, tư thế kia thật là cực kỳ đẹp mắt, vẻ mặt cô lại lơ lửng lạ kỳ.

Xoạt ——

Trên màn chiếu lại thể hiện một tác phẩm cực kỳ đặc biệt, một tuyệt tác cực kỳ xinh đẹp.

Màu sắc vàng óng ánh xen lẫn màu xanh lục, không chỉ thể hiện một sắc thái mà tất cả như hoà quyện bện thành một vườn hoa với đầy đủ màu sắc hoa mắt khác nhau khiến cả phòng như sáng rực. Từng hạt châu tinh tế tô điểm làm nổi bật cả bức tranh, đinh tán cùng khuy áo màu đồng phối hợp vặn vẹo với làn váy phức tạp tạo nên hình dạng xoắn ốc, chúng hợp lại thành một nửa cánh chim một đường bay thẳng lên trời chập chờn trưởng thành bay qua những quần đảo hùng vĩ. Một cảnh tượng hoa lệ ảo thuật như thế phảng phất như không tồn tại trong thực tế chỉ xuất hiện trong giấc mộng như thế lại như đang hiện ra trước mắt mọi người. Trên khuôn mặt diễm lệ không thể hiện ra đôi mắt mà chỉ có đôi môi đỏ thắm yêu diễm màu xanh lam nhìn thấy mà giật mình, cũng khiến người ta có cảm giác khó


/192

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status