Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu

Chương 153: Ngoại Truyện 9.2

/464


Trong phòng, Mộ Viêm Huyên nhìn An Ninh bị say, ôm lấy cô đặt vào trong bồn tắm, nước lạnh chảy xuống, An Ninh lập tức liền thanh tỉnh rất nhiều.

"Đại ngốc?" Đại khái là đã hơn một lần bị anh vứt đi vào nước như vậy, cho nên lần này phản ứng có vẻ rất bình tĩnh.

"Chị, cuối cùng chị cũng dậy." Mộ Viêm Huyên tội nghiệp nhìn cô: "Em tưởng chị đã chết, cuối cùng không tỉnh lại nữa."

"Chỉ là uống hơi nhiều rượu một chút thôi."

"Chị, chị đáp ứng em về sau không uống rượu."

An Ninh vỗ đầu, cô cũng không muốn uống rượu, nhưng khách hang cứ một ly rượu lại một chén tiếp cô, Phó Tổng giám đốc ngồi ở một bên cũng không nói gì, cô chỉ có thể uống.

"Chị, về sau chị đừng uống rượu nữa có được hay không? Cô gái nhỏ uống rượu không tốt."

An Ninh có chút bất đắc dĩ, cô đương nhiên biết, nhưng cô không muốn mất đi công việc này.

"Cảm ơn anh, đại ngốc." An Ninh nhìn Mộ Viêm Huyên: "Công việc này đối với tôi mà nói, vô cùng quan trọng."

Mộ Viêm Huyên nháy mắt hiểu rõ vì sao cô liều mạng như vậy.

-

Ngày hôm sau, hợp tác giữa Mộ thị và Phương thị bị ngưng hẳn, cho ra lý do cực kỳ hợp lý, nói công ty đối phương vài năm nay kinh doanh không được thuận lợi, không dám hợp tác với bọn họ.

Phương Dật Hiên dơ tay đánh con trai một cái tát: "Đây là chuyện tốt mày làm đó hả? Người phụ nữ của Mộ Viêm Huyên mà mày cũng dám động?"

Phương Tử Quân chỉ có thể ăn một tát này: "Mộ Dương chưa nói, con cho rằng cô ta chỉ là trợ lý bình thường."

"Trợ lý bình thường? Tao đã nói với mày rồi, bàn chuyện công việc thì cứ nghiêm túc mà bàn công việc, đừng cứ trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, nhưng mày vẫn không nghe lời, lần hợp tác này bị phá hủy, thì vị trí giám đốc của mày cũng bị cách!"

"Ba!"

"Còn không mau đi!"

Phương Tử Quân bị ba mắng một trận, trong lòng kìm nén tức giận, giữa trưa về đến nhà, thấy em gái chào hỏi anh, liền đen mặt.

"Anh, làm sao vậy?" Phương Mỹ Hàm hỏi: "Lại khiến ba giáo huấn hả?"

"Mày quản làm gì!" Phương Tử Quân hung ác nói: "Chuyện mày và " tiểu bạch kiểm " kia tao còn chưa nói cho ba và mẹ biết, chính mình cẩn thận một chút."

"Anh, em đâu có đắc tội anh ? Vừa về đến là đã như vậy!" Phương Mỹ Hàm tức giận.

"Mày đứng ở chỗ này là đã đắc tội tao rồi! Cẩn thận tao đánh mày đấy!"

"Em nói cho mẹ biết, anh khi dễ em."

"Nếu mày dám cáo trạng, tao cũng nói cho mẹ, chuyện mày và " tiểu bạch kiểm " kia."

"Anh ăn phải thuốc nổ rồi !" Phương Mỹ Hàm không quan tâm đến anh ta, xoay người rời đi, va phải Phương Tiểu Nhu mang rác đi đổ.

"Không có mắt hả!" Phương Mỹ Hàm tức giận tát đối phương một cái.

"Thực xin lỗi." Phương Tiểu Nhu ngồi chồm hổm trên mặt đất chnhr lại quần áo một lần nữa.

Phương Mỹ Hàm không quen nhìn bộ dạng yếu đuối này của cô ta, một cước dẫm cô ta bị thương, dùng sức giẫm lên, dùng lực giẫm lên: "Xin lỗi mà có tác dụng thì cần cảnh sát làm cái gì?"

"Mỹ Hàm, em giẫm lên chị đau lắm." Phương Tiểu Nhu bất lực nói.

Phương Mỹ Hàm cố ý càng dùng thêm lực giẫm lên, khó chịu do Phương Tử Quân đem tới đều đổ hết lên người cô.

Lúc này Phương Tử Quân nhìn về phía Phương Tiểu Nhu, ánh mắt xoay một vòng, đột nhiên đi lên đẩy Phương Mỹ Hàm ra: "Mày làm gì? Đó là chị mày, sao mày lại không có giáo dưỡng như vậy?"

Phương Mỹ Hàm kinh ngạc nhìn anh ta, bình thường khi cô khi dễ của cô, có đôi khi anh cũng khi dễ cùng, hôm nay lại làm sao vậy?

"Chị, chị không sao chứ?" Phương Tử Quân nhìn đến ngón tay cô đều bị giẫm đến sưng lên: "Chỗ em có thuốc tiêu sưng, chị đi theo em, em đưa cho chị."

"Không cần. . ."

"Đừng ngại, tay con gái mà sung như vậy sẽ khiến người ta thương tiếc đấy."

Phương Tử Quân lôi kéo Phương Tiểu Nhu đi vào.

"Anh!" Phương Mỹ Hàm không biết anh cô ta bị làm sao vậy, chạy đi tìm mẹ cáo trạng.

Phương Tử Quân lôi kéo Phương Tiểu Nhu vào phòng, kêu người hầu lập tức lấy thuốc tiêu sưng bôi cho Phương Tiểu Nhu, quan tâm hỏi cô có đau hay không.

Phương Tiểu Nhu thụ sủng nhược kinh, nhất thời cũng có chút không hiểu.

Trong nhà này, từ trước đến nay cô đều là dư thừa.

Năm đó sau khi mẹ Tô Tuyết sinh hạ cô, ba cũng không có cưới mẹ, mà là cưới một người phụ nữ khác.

Khi ông nội bà nội và bác vẫn còn khoẻ mạnh, ngày tháng cô và mẹ trải qua cũng không quá tệ, nhưng khi bọn họ đều tạ thế, trong nhà này không còn có vị trí của cô và mẹ nữa.

Sau khi ba cưới vợ luôn luôn tìm mẹ gây phiền toái, cố ý khi dễ mẹ và cô,

/464

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status