Dao Dao đang vui vẻ ngồi trên ghế sofa chờ đợi cái bánh pudding của Lý Minh Hiên, bỗng cô cảm thấy được thân thể mình có gì đó không đúng, tay chân dần suy yếu đi.
Cô không ngu ngốc, huống chi một đời cầm dao, cầm súng vì gia tộc, trải qua không ít sóng gió nên cô rất rõ ràng tình trạnh của mình hiện giờ.
Cô...bị trúng thuốc...
Dao Dao đôi mắt dần sắt bén.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì ? Tại sao cô lại bị trúng thuốc ?
Hay là....
Như chợt nghĩ tới điều gì đó, Dao Dao nhìn xuống mẫu bánh pudding còn vương vãi trên bàn.
Quả nhiên....trong bánh có hạ thuốc !!!!
Dao Dao sắc mặt âm trầm xuống.
Chẳng lẽ Mẫn Mẫn đã ra tay ?
Có thể lắm, tuy dựa theo kịch tình thì cô còn có thể giữ cái mạng nhỏ này thêm ba năm nữa. Nhưng Dao Dao ' nhút nhát ' đã chết, thay vào đó là cô.
Ai biết được sự xuất hiện của cô có gây ra hiệu ứng bươm bướm, khiến Mẫn Mẫn muốn diệt cô sớm hơn ?
Không được ! Bây giờ cô không thể chết ở đây ! Nếu cô chết thì chẳng phải sinh mệnh của ba, mẹ sẽ theo kịch tình mà phát triển...bi thảm như vậy...
Cho nên...cô sẽ không để Mẫn Mẫn đắc ý ! Cô nhất định phải rời khỏi đây !!!
Nhân lúc Lý Minh Hiên còn trong phòng bếp, Dao Dao nhẹ nhàng mở cửa phòng chạy ra.
Lý Minh Hiên đang đổ bánh pudding ra đĩa, ngay lúc Dao Dao vừa chạy ra khỏi cửa, động tác trên tay bỗng ngừng lại, môi nhếch lên nụ cười tà khí.
" em sẽ không thoát được đâu, chú mèo nhỏ ~ " giọng nói lạnh như băng nhưng lại chứa đầy sự chiếm hữu vang lên trong căn phòng rộng lớn vắng vẻ làm cho người ta không rét mà run...
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ........
Dao Dao bước đi với những bước chân gắp gáp trên hành lang dài thoăng thoẳng.
Cô cảm thấy tay chân mình dần yếu đi.
Không được ! Nhất định phải ra khỏi đây ngay bây giờ ! Chỉ cần gặp anh Lâm Quân, hết thảy sẽ không lo nữa !
Cửa thang máy mở ra, Dao Dao mừng rỡ định đi vào thì thấy lão già dê xòm cô trong thang máy lúc nãy bước ra.
Trông hắn khá chật vật, đầu tóc rối nùi, quần áo nhăn nheo, thậm chí đã có vài vết rách nhỏ trên chiếc áo sơ mi, khuôn mặt mật mạp đính những vết đỏ nho nhỏ như bị muỗi cắn, đôi tay béo ú không ngừng gãi toàn thân, thậm chí đã có vài chỗ bị tróc da chảy máu.
Hắn vừa thấy cô thì khuôn mặt béo ú vặn vẹo một cách dữ tợn, hét lên.
" Con khốn !!!!! Mày rốt cuộc đã làm gì tao ?!!!! "
Nói xong hắn định tiến lên bắt Dao Dao nhưng bị cô né tránh.
Dao Dao không kiên nhẫn đá hắn một cái, trước khi vào thang máy còn không quên đá vào nơi cư ngụ của quý của hắn, khiến hắn đau đến tái mặt, nằm trọn vẹn dưới đất che lại của quý, đau đến không nói nên lời.
99,99% là đã bị phế.
Dao Dao cô bây giờ cũng không quan tâm hắn là cỗ đông quan trọng gì gì đó, dù gì thì phế đi hắn cũng được coi là một việc làm tích đức, để sau này hắn không đùa giỡn con gái nhà người ta được nữa, với lại, cô bây giờ cũng không rãnh rỗi mà đi quan tâm tới hắn.
Dao Dao bấm nút thang máy, thang máy ' ting ' một cái rồi đóng cửa lại.
Dao Dao mệt mỏi cầm thành vịnh.
Cô bây giờ đã gần như kiệt sức, chỉ cầu mong thang máy chạy nhanh nhanh để cô có thể thoát khỏi nơi nguy hiểm này.
Nhưng có vẻ ông trời không nghe được ý nguyện của Dao Dao, thang máy vừa xuống tới tầng 58 thì đột nhiên đi lên tầng 70.
Dao Dao khá kiệt sức nên không chú ý tới điều bất thường này.
Đợi khi nghe ' ting ' một cái, cô vui mừng tưởng đã tới nơi.
Nhưng khi cửa thang máy mở ra thì đã dập tắc đi mọi hi vọng của cô.
Khuôn mặt tuấn tú của Lý Minh Hiên đang đối diện với cô, trên môi mang theo nụ cười nhẹ, trong mắt chứa đầy sự ôn nhu hòa yêu say đắm, anh khẽ nói với Dao Dao đang không thể tin đích vẻ mặt.
" Dao Dao, pudding còn chưa ăn xong, sao em lại đi rồi, nào, về phòng ăn đi, anh đã để trên bàn sẵn rồi đó. Còn nữa, sữa em vẫn còn chưa uống xong, hay là về phòng anh sẽ uy em uống ' sữa ' của anh nga ~"
Dao Dao tuy trong lòng vạn phần hoảng hốt, nhưng vẫn là khuôn mặt bình tĩnh khẽ cười, chỉ là trong mắt không có một ý cười nào.
" em không ăn nữa đâu anh hai, lúc nãy Lâm thúc bảo em về có chuyện gắp, nên em đi trước " Dao Dao nhấn mạnh từ ' anh hai ' để cảnh cáo hắn.
Cô là em gái của hắn, hắn không nên làm điều gì bất lợi tới cô chỉ vì Mẫn Mẫn, nếu không hắn sẽ mất tất cả những gì hắn đang sở hữu trong tay.
Nói đoạn, Dao Dao định bỏ chạy đi xuống thang bộ, nhưng lại bị Lý Minh Hiên nắm lại tay.
Dao Dao cố giãy dụa nhưng không thành công, vì cô toàn thân đã kiệt sức.
" anh hai, buông em ra...! "
" a.."
Lý Minh Hiên không nói gì, dùng công chúa ôm, ôm Dao Dao.
Đúng lúc này có vài người bảo vệ chạy tới từ cầu thang bộ.
Lý Minh Hiên không liếc nhìn họ một cái mà ôm Dao Dao trở về phòng tổng giám đốc, chỉ để lại một câu.
" đóng băng hết cổ phiếu và thẻ ngân hàng của hắn, lấy lại hết 10% cổ phần trong tay hắn, phế đi chức cổ đông, cắt thịt hắn nấu cho chó ăn, đưa hai đứa con gái hắn vào quán bar 'King Night' phục vụ cho mấy lão già trên 50 tuổi, còn vợ hắn thì đưa vào quân đội phục vụ cho quân binh "
Mấy bảo vệ vừa nghe tới mệnh lệnh của Lý Minh Hiên thì không rét mà run.
Tổng giám đốc...thật đáng sợ !!!
Nhưng họ vẫn cung kính cúi đầu.
" vâng " sau đó lôi lão heo còn đau đớn nằm trên đất đi thi hành nhiệm vụ.
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .......
Lý Minh Hiên ôm Dao Dao vào phòng riêng, để Dao Dao trên giường, sau đó lập tức liền đè trên người cô.
" muội muội, để anh hai nói cho em biết..." đôi tay Lý Minh Hiên khẽ vuốt ve khuôn mặt Dao Dao, hôn nhẹ lên đôi môi cô.
Dao Dao xoay mặt lãng tránh cái hôn của Lý Minh Hiên nhưng lại bị bàn tay của hắn giữ lại cằm.
Dao Dao híp mắt lại.
Sự việc hình như không giống như cô hình dung cho lắm...
Lý Minh Hiên khẽ cắn vành tai Dao Dao, thì thầm nói.
"... Lần đầu tôi gặp em là ở Lý gia, ngay buổi tiệc sinh nhật của em ... Tôi được Lý Hùng bảo đi tìm đứa em gái Mẫn Mẫn đang đi loạn của tôi... Đi tìm khắp nơi mà chẳng có, nên tôi đã vào nơi diễn ra buổi tiệc... Lúc đó, tôi thấy đứa em gái đáng ghét của tôi đang bị một cô gái ' nổi trội ' la mắng, tôi không hề có một ý nghĩ đi ra giúp đỡ mà trốn ở một góc tối xem kịch vui. Nhưng nhờ đó...tôi mới thấy em...muội muội... Cô gái đầu tiên làm tôi kinh diễm, trong chiếc váy tím..trong em như một thiên sứ sa đọa nơi vực sâu của tội lỗi.. Cũng giống như tôi..em chỉ mang tâm tình xem kịch vui, biểu cảm trên mặt của em rất thú vị, nên tôi đã luôn chú ý tới em...tuy..đó chỉ là mặt nạ của em...nhưng tôi vẫn không khống chế được mà luôn chú ý tới em. Khoẳng khắc em ngã xuống...tim tôi như ngừng đập..sợ hãi ? Đó là sự sợ hãi đầu tiên trong suốt 20 năm đời người của tôi. Quên hết tất cả chạy đến đỡ lấy em...tôi biết...tôi xong rồi..con tim tôi..đã thuộc về em..tất cả... Tuy em là muội muội cùng chung một dòng máu với tôi..nhưng tôi không quan tâm và cũng không muốn quan tâm đến những điều phiền phức ấy nữa... Vì...tôi đã hoàn toàn điên cuồng vì em. Em là một bông hoa đẹp đã khiến tôi say mê không lối về... Dẫu biết đó là sai nhưng vẫn không tự chủ mà đắm chìm. Tôi không thể thoát và cũng không muốn thoát khỏi vực thẩm tội lỗi này... Vì tôi yêu em, Dao Dao "
Phải...anh đã không thoát được nữa rồi..
Anh...đã không thể nào buông tay...
Nên xin em ...Dao Dao...
Dao Dao ngẩn ra khi nghe những lời nói thâm tình của Lý Minh Hiên.
Hắn điên sao ?
Cô và hắn là huynh muội đó ! Hơn nữa hắn còn là nam chủ nữa !
Nói chung cô và hắn không thể nào được. Dù cho cô có chấp nhận đi chăng nữa thì ba, mẹ và mọi người cũng sẽ không chấp nhận.
Mẫn Mẫn do cô ta có hào quang nữ chủ nên tất nhiên mọi người cũng sẽ không dị nghị gì cô ta.
Nhưng cô thì khác ! Cô chỉ là một nữ phụ nhỏ nhoi thôi thì làm được gì chứ ?
" ưm..ưm..."
Dao Dao định lên tiếng phản kháng thì một nụ hôn điên cuồng ập đến.
Lý Minh Hiên đưa lưỡi vào trong khoang miệng Dao Dao càn quét, nuốt hết nước bọt thơm ngọt còn vươn vấn vị pudding của Dao Dao.
" ưm.."
Tay không ngừng xoa xoa khắp người Dao Dao. Chẳng bao lâu, hai người đều lõa thể quấn quít lấy nhau.
Dao Dao cố dùng sức chống cự nhưng đều vô dụng, hai tay cô bị Lý Minh Hiên lấy cavat cột lại ở đầu giường.
Hắn hôn khắp thân thể của cô, một tay không ngừng nắn bóp đôi gò đồng bào, còn tay kia thì đùa giỡn với hạt trân châu khiến mật động của cô không ngừng tiết ra mật dịch.
" a...ưm...a.."
Lý Minh Hiên hôn dần xuống cổ rồi tới đôi gò đồng bào, hắn để lại rất nhiều dấu hôn trên đó, cắn, mút lấy hạt đậu của cô, tay còn không ngừng vò vò.
" a..a..a...."
Chịu không nỗi kích thích, Dao Dao đạt lên cao trào, toàn thân thể kiệt sức nằm trên giường.
Lý Minh Hiên hôn dần xuống bụng rồi tới mật hoa, mỗi nơi hắn đi qua đều để lại nhiều dấu hôn xanh tím, khá nổi bật trên làn da trắng noãn của Dao Dao.
Hắn đưa lưỡi liếm hết các mật dịch Dao Dao vừa tiết ra không chừa giọt nào.
" a..ưm..ân.."
Dao Dao khẽ rên rĩ, khoái cảm này...cô dần chìm đắm trong nó..
Hắn lấy một ngón tay đè lại hạt trân châu xinh đẹp, đưa đầu lưỡi vào trong vườn hoa bí ẩn của cô.
" a..a..ân.."
Khi hắn vừa đưa lưỡi vào thì Dao Dao vườn hoa liền kẹp chặt lấy đầu lưỡi hắn.
Lý Minh Hiên sảng khoái gần nhẹ. Hắn cảm giác như có hơn một ngàn đầu lưỡi mềm mại trong mật hoa ra sức liếm láp lấy hắn.
Hắn đưa đầu lưỡi của mình ra khỏi mật hoa, thay vào đó là hai ngón tay to, thon dài của mình.
" ưm..a..ưm..ưm.."
Dao Dao ăn đau, định mở miệng la lên thì đôi môi của Lý Minh Hiên đã hôn lên đôi môi cô, hai đầu lưỡi điên cuồng day dưa, nước bọt theo khóe miệng Dao Dao chảy xuống, thấm trên giường.
" ưm...."
Động tác trên tay Lý Minh Hiên vẫn không ngừng lại.
Hai ngón...Ba ngón..Bốn ngón..
Lý Minh Hiên luyến tiếc dừng lại nụ hôn dài ngọt ngào, để lại một đường chỉ bạc dài ám muội.
Hắn nâng hai chân Dao Dao lên đặt trên vai. Phân thân không báo trước mà vọt vào.
" A..."
Dao Dao đau đến rơi nước mắt.
Dù đây không phải là lần đầu tiên nhưng cũng vẫn rất đau.
Lý Minh Hiên ôn nhu hôn lên giọt nước mắt của Dao Dao, giọng nói khàn khàn.
"ngoan, đừng khóc, anh sẽ không động "
Đợi một lúc, khi Dao Dao đã thích ứng được với phân thân, thì Lý Minh Hiên bắt đầu điên cuồng ra vào.
Trong phòng liên tục vang lên tiếng rên rĩ yêu kiều của nữ nhân hòa tiếng gầm nhẹ ái muội của nam nhân khiến người nghe đỏ mặt tim đập nhanh.
Sau khi đã ra vào mấy trăm hiệp, Dao Dao cũng đạt đến cao trào.
Lý Minh Hiên ra vào thêm vài cái rồi đăm sâu vào trong tử cung của Dao Dao bắn hết tinh vào trong đó.
" hãy mang thai con của chúng ta nhé, Dao Dao "
Dao Dao kiệt sức nằm trên giường.
Cô đã mệt mỏi muốn rã rời rồi......
Nhưng...đêm này...không chỉ có vậy...
Cô không ngu ngốc, huống chi một đời cầm dao, cầm súng vì gia tộc, trải qua không ít sóng gió nên cô rất rõ ràng tình trạnh của mình hiện giờ.
Cô...bị trúng thuốc...
Dao Dao đôi mắt dần sắt bén.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì ? Tại sao cô lại bị trúng thuốc ?
Hay là....
Như chợt nghĩ tới điều gì đó, Dao Dao nhìn xuống mẫu bánh pudding còn vương vãi trên bàn.
Quả nhiên....trong bánh có hạ thuốc !!!!
Dao Dao sắc mặt âm trầm xuống.
Chẳng lẽ Mẫn Mẫn đã ra tay ?
Có thể lắm, tuy dựa theo kịch tình thì cô còn có thể giữ cái mạng nhỏ này thêm ba năm nữa. Nhưng Dao Dao ' nhút nhát ' đã chết, thay vào đó là cô.
Ai biết được sự xuất hiện của cô có gây ra hiệu ứng bươm bướm, khiến Mẫn Mẫn muốn diệt cô sớm hơn ?
Không được ! Bây giờ cô không thể chết ở đây ! Nếu cô chết thì chẳng phải sinh mệnh của ba, mẹ sẽ theo kịch tình mà phát triển...bi thảm như vậy...
Cho nên...cô sẽ không để Mẫn Mẫn đắc ý ! Cô nhất định phải rời khỏi đây !!!
Nhân lúc Lý Minh Hiên còn trong phòng bếp, Dao Dao nhẹ nhàng mở cửa phòng chạy ra.
Lý Minh Hiên đang đổ bánh pudding ra đĩa, ngay lúc Dao Dao vừa chạy ra khỏi cửa, động tác trên tay bỗng ngừng lại, môi nhếch lên nụ cười tà khí.
" em sẽ không thoát được đâu, chú mèo nhỏ ~ " giọng nói lạnh như băng nhưng lại chứa đầy sự chiếm hữu vang lên trong căn phòng rộng lớn vắng vẻ làm cho người ta không rét mà run...
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ........
Dao Dao bước đi với những bước chân gắp gáp trên hành lang dài thoăng thoẳng.
Cô cảm thấy tay chân mình dần yếu đi.
Không được ! Nhất định phải ra khỏi đây ngay bây giờ ! Chỉ cần gặp anh Lâm Quân, hết thảy sẽ không lo nữa !
Cửa thang máy mở ra, Dao Dao mừng rỡ định đi vào thì thấy lão già dê xòm cô trong thang máy lúc nãy bước ra.
Trông hắn khá chật vật, đầu tóc rối nùi, quần áo nhăn nheo, thậm chí đã có vài vết rách nhỏ trên chiếc áo sơ mi, khuôn mặt mật mạp đính những vết đỏ nho nhỏ như bị muỗi cắn, đôi tay béo ú không ngừng gãi toàn thân, thậm chí đã có vài chỗ bị tróc da chảy máu.
Hắn vừa thấy cô thì khuôn mặt béo ú vặn vẹo một cách dữ tợn, hét lên.
" Con khốn !!!!! Mày rốt cuộc đã làm gì tao ?!!!! "
Nói xong hắn định tiến lên bắt Dao Dao nhưng bị cô né tránh.
Dao Dao không kiên nhẫn đá hắn một cái, trước khi vào thang máy còn không quên đá vào nơi cư ngụ của quý của hắn, khiến hắn đau đến tái mặt, nằm trọn vẹn dưới đất che lại của quý, đau đến không nói nên lời.
99,99% là đã bị phế.
Dao Dao cô bây giờ cũng không quan tâm hắn là cỗ đông quan trọng gì gì đó, dù gì thì phế đi hắn cũng được coi là một việc làm tích đức, để sau này hắn không đùa giỡn con gái nhà người ta được nữa, với lại, cô bây giờ cũng không rãnh rỗi mà đi quan tâm tới hắn.
Dao Dao bấm nút thang máy, thang máy ' ting ' một cái rồi đóng cửa lại.
Dao Dao mệt mỏi cầm thành vịnh.
Cô bây giờ đã gần như kiệt sức, chỉ cầu mong thang máy chạy nhanh nhanh để cô có thể thoát khỏi nơi nguy hiểm này.
Nhưng có vẻ ông trời không nghe được ý nguyện của Dao Dao, thang máy vừa xuống tới tầng 58 thì đột nhiên đi lên tầng 70.
Dao Dao khá kiệt sức nên không chú ý tới điều bất thường này.
Đợi khi nghe ' ting ' một cái, cô vui mừng tưởng đã tới nơi.
Nhưng khi cửa thang máy mở ra thì đã dập tắc đi mọi hi vọng của cô.
Khuôn mặt tuấn tú của Lý Minh Hiên đang đối diện với cô, trên môi mang theo nụ cười nhẹ, trong mắt chứa đầy sự ôn nhu hòa yêu say đắm, anh khẽ nói với Dao Dao đang không thể tin đích vẻ mặt.
" Dao Dao, pudding còn chưa ăn xong, sao em lại đi rồi, nào, về phòng ăn đi, anh đã để trên bàn sẵn rồi đó. Còn nữa, sữa em vẫn còn chưa uống xong, hay là về phòng anh sẽ uy em uống ' sữa ' của anh nga ~"
Dao Dao tuy trong lòng vạn phần hoảng hốt, nhưng vẫn là khuôn mặt bình tĩnh khẽ cười, chỉ là trong mắt không có một ý cười nào.
" em không ăn nữa đâu anh hai, lúc nãy Lâm thúc bảo em về có chuyện gắp, nên em đi trước " Dao Dao nhấn mạnh từ ' anh hai ' để cảnh cáo hắn.
Cô là em gái của hắn, hắn không nên làm điều gì bất lợi tới cô chỉ vì Mẫn Mẫn, nếu không hắn sẽ mất tất cả những gì hắn đang sở hữu trong tay.
Nói đoạn, Dao Dao định bỏ chạy đi xuống thang bộ, nhưng lại bị Lý Minh Hiên nắm lại tay.
Dao Dao cố giãy dụa nhưng không thành công, vì cô toàn thân đã kiệt sức.
" anh hai, buông em ra...! "
" a.."
Lý Minh Hiên không nói gì, dùng công chúa ôm, ôm Dao Dao.
Đúng lúc này có vài người bảo vệ chạy tới từ cầu thang bộ.
Lý Minh Hiên không liếc nhìn họ một cái mà ôm Dao Dao trở về phòng tổng giám đốc, chỉ để lại một câu.
" đóng băng hết cổ phiếu và thẻ ngân hàng của hắn, lấy lại hết 10% cổ phần trong tay hắn, phế đi chức cổ đông, cắt thịt hắn nấu cho chó ăn, đưa hai đứa con gái hắn vào quán bar 'King Night' phục vụ cho mấy lão già trên 50 tuổi, còn vợ hắn thì đưa vào quân đội phục vụ cho quân binh "
Mấy bảo vệ vừa nghe tới mệnh lệnh của Lý Minh Hiên thì không rét mà run.
Tổng giám đốc...thật đáng sợ !!!
Nhưng họ vẫn cung kính cúi đầu.
" vâng " sau đó lôi lão heo còn đau đớn nằm trên đất đi thi hành nhiệm vụ.
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .......
Lý Minh Hiên ôm Dao Dao vào phòng riêng, để Dao Dao trên giường, sau đó lập tức liền đè trên người cô.
" muội muội, để anh hai nói cho em biết..." đôi tay Lý Minh Hiên khẽ vuốt ve khuôn mặt Dao Dao, hôn nhẹ lên đôi môi cô.
Dao Dao xoay mặt lãng tránh cái hôn của Lý Minh Hiên nhưng lại bị bàn tay của hắn giữ lại cằm.
Dao Dao híp mắt lại.
Sự việc hình như không giống như cô hình dung cho lắm...
Lý Minh Hiên khẽ cắn vành tai Dao Dao, thì thầm nói.
"... Lần đầu tôi gặp em là ở Lý gia, ngay buổi tiệc sinh nhật của em ... Tôi được Lý Hùng bảo đi tìm đứa em gái Mẫn Mẫn đang đi loạn của tôi... Đi tìm khắp nơi mà chẳng có, nên tôi đã vào nơi diễn ra buổi tiệc... Lúc đó, tôi thấy đứa em gái đáng ghét của tôi đang bị một cô gái ' nổi trội ' la mắng, tôi không hề có một ý nghĩ đi ra giúp đỡ mà trốn ở một góc tối xem kịch vui. Nhưng nhờ đó...tôi mới thấy em...muội muội... Cô gái đầu tiên làm tôi kinh diễm, trong chiếc váy tím..trong em như một thiên sứ sa đọa nơi vực sâu của tội lỗi.. Cũng giống như tôi..em chỉ mang tâm tình xem kịch vui, biểu cảm trên mặt của em rất thú vị, nên tôi đã luôn chú ý tới em...tuy..đó chỉ là mặt nạ của em...nhưng tôi vẫn không khống chế được mà luôn chú ý tới em. Khoẳng khắc em ngã xuống...tim tôi như ngừng đập..sợ hãi ? Đó là sự sợ hãi đầu tiên trong suốt 20 năm đời người của tôi. Quên hết tất cả chạy đến đỡ lấy em...tôi biết...tôi xong rồi..con tim tôi..đã thuộc về em..tất cả... Tuy em là muội muội cùng chung một dòng máu với tôi..nhưng tôi không quan tâm và cũng không muốn quan tâm đến những điều phiền phức ấy nữa... Vì...tôi đã hoàn toàn điên cuồng vì em. Em là một bông hoa đẹp đã khiến tôi say mê không lối về... Dẫu biết đó là sai nhưng vẫn không tự chủ mà đắm chìm. Tôi không thể thoát và cũng không muốn thoát khỏi vực thẩm tội lỗi này... Vì tôi yêu em, Dao Dao "
Phải...anh đã không thoát được nữa rồi..
Anh...đã không thể nào buông tay...
Nên xin em ...Dao Dao...
Dao Dao ngẩn ra khi nghe những lời nói thâm tình của Lý Minh Hiên.
Hắn điên sao ?
Cô và hắn là huynh muội đó ! Hơn nữa hắn còn là nam chủ nữa !
Nói chung cô và hắn không thể nào được. Dù cho cô có chấp nhận đi chăng nữa thì ba, mẹ và mọi người cũng sẽ không chấp nhận.
Mẫn Mẫn do cô ta có hào quang nữ chủ nên tất nhiên mọi người cũng sẽ không dị nghị gì cô ta.
Nhưng cô thì khác ! Cô chỉ là một nữ phụ nhỏ nhoi thôi thì làm được gì chứ ?
" ưm..ưm..."
Dao Dao định lên tiếng phản kháng thì một nụ hôn điên cuồng ập đến.
Lý Minh Hiên đưa lưỡi vào trong khoang miệng Dao Dao càn quét, nuốt hết nước bọt thơm ngọt còn vươn vấn vị pudding của Dao Dao.
" ưm.."
Tay không ngừng xoa xoa khắp người Dao Dao. Chẳng bao lâu, hai người đều lõa thể quấn quít lấy nhau.
Dao Dao cố dùng sức chống cự nhưng đều vô dụng, hai tay cô bị Lý Minh Hiên lấy cavat cột lại ở đầu giường.
Hắn hôn khắp thân thể của cô, một tay không ngừng nắn bóp đôi gò đồng bào, còn tay kia thì đùa giỡn với hạt trân châu khiến mật động của cô không ngừng tiết ra mật dịch.
" a...ưm...a.."
Lý Minh Hiên hôn dần xuống cổ rồi tới đôi gò đồng bào, hắn để lại rất nhiều dấu hôn trên đó, cắn, mút lấy hạt đậu của cô, tay còn không ngừng vò vò.
" a..a..a...."
Chịu không nỗi kích thích, Dao Dao đạt lên cao trào, toàn thân thể kiệt sức nằm trên giường.
Lý Minh Hiên hôn dần xuống bụng rồi tới mật hoa, mỗi nơi hắn đi qua đều để lại nhiều dấu hôn xanh tím, khá nổi bật trên làn da trắng noãn của Dao Dao.
Hắn đưa lưỡi liếm hết các mật dịch Dao Dao vừa tiết ra không chừa giọt nào.
" a..ưm..ân.."
Dao Dao khẽ rên rĩ, khoái cảm này...cô dần chìm đắm trong nó..
Hắn lấy một ngón tay đè lại hạt trân châu xinh đẹp, đưa đầu lưỡi vào trong vườn hoa bí ẩn của cô.
" a..a..ân.."
Khi hắn vừa đưa lưỡi vào thì Dao Dao vườn hoa liền kẹp chặt lấy đầu lưỡi hắn.
Lý Minh Hiên sảng khoái gần nhẹ. Hắn cảm giác như có hơn một ngàn đầu lưỡi mềm mại trong mật hoa ra sức liếm láp lấy hắn.
Hắn đưa đầu lưỡi của mình ra khỏi mật hoa, thay vào đó là hai ngón tay to, thon dài của mình.
" ưm..a..ưm..ưm.."
Dao Dao ăn đau, định mở miệng la lên thì đôi môi của Lý Minh Hiên đã hôn lên đôi môi cô, hai đầu lưỡi điên cuồng day dưa, nước bọt theo khóe miệng Dao Dao chảy xuống, thấm trên giường.
" ưm...."
Động tác trên tay Lý Minh Hiên vẫn không ngừng lại.
Hai ngón...Ba ngón..Bốn ngón..
Lý Minh Hiên luyến tiếc dừng lại nụ hôn dài ngọt ngào, để lại một đường chỉ bạc dài ám muội.
Hắn nâng hai chân Dao Dao lên đặt trên vai. Phân thân không báo trước mà vọt vào.
" A..."
Dao Dao đau đến rơi nước mắt.
Dù đây không phải là lần đầu tiên nhưng cũng vẫn rất đau.
Lý Minh Hiên ôn nhu hôn lên giọt nước mắt của Dao Dao, giọng nói khàn khàn.
"ngoan, đừng khóc, anh sẽ không động "
Đợi một lúc, khi Dao Dao đã thích ứng được với phân thân, thì Lý Minh Hiên bắt đầu điên cuồng ra vào.
Trong phòng liên tục vang lên tiếng rên rĩ yêu kiều của nữ nhân hòa tiếng gầm nhẹ ái muội của nam nhân khiến người nghe đỏ mặt tim đập nhanh.
Sau khi đã ra vào mấy trăm hiệp, Dao Dao cũng đạt đến cao trào.
Lý Minh Hiên ra vào thêm vài cái rồi đăm sâu vào trong tử cung của Dao Dao bắn hết tinh vào trong đó.
" hãy mang thai con của chúng ta nhé, Dao Dao "
Dao Dao kiệt sức nằm trên giường.
Cô đã mệt mỏi muốn rã rời rồi......
Nhưng...đêm này...không chỉ có vậy...
/53
|