Dao Dao gọi taxi về nhà, mới hôm qua, Lý Minh Hiên đã phân phó cho Lâm Quân đi sang Đức công tác. Nên bây giờ cô mới mất đi một người đưa rước.
Ai...giờ nghĩ lại mới thấy tiếc tiếc...
......
Dao Dao vừa về tới nhà thì đi ngay về phòng, chỉ bỏ lại Lâm thúc nghi hoặc đứng đó.
Tiểu thư hôm nay bị sao thế nhỉ ?
....
Dao Dao mệt mỏi ngã người xuống giường.
Ai...hôm nay thật là một ngày phiền phức a...
Muốn gầy dựng một thế lực mạnh cho riêng mình cũng không phải là dễ, huống chi đây còn là thế giới trong tiểu thuyết, nơi mà nam, nữ chủ đầy rẫy ánh hào quang...
Dao Dao mãi lo suy nghĩ, không hay thiếp đi từ lúc nào.
Ân Ân đôi mắt xanh ngọc bích xinh đẹp tràn đầy ỷ lại nhìn bóng dáng thiên sứ trên giường.
" meo ô..." Bốn đôi chân nhỏ nhảy lên giường, miệng gặm chăn lôi kéo đấp cho Dao Dao. Sau đó ngẩn ngơ nhìn khuôn mặt đang ngủ say, vươn lưỡi khẽ liếm nhẹ trên môi cô một cái rồi chui vào lòng cô ngủ.
.....
' cốc cốc ' ' cốc cốc '
" tiểu thư "
Dao Dao nhíu mày mở ra đôi mắt mông lung.
" chuyện gì ? "
" thưa tiểu thư, đại thiếu gia mời cô xuống dùng bữa tối ạ " cô người hầu đứng ngoài cửa cung kính nói, trong giọng nói có vài phần vui vẻ.
Tại sao lại không vui cho được chứ ?
Hôm nay cô tiểu thư Mẫn Mẫn đáng ghét đó đã đi vắng, nghe Lâm quản gia nói thì cô ta đi chơi cùng một chàng trai tên Dương Minh gì gì đó, có lẽ tối nay sẽ không về.
Hừ ! Đúng là hư hỏng mà ! Đường đường là một tiểu thư khuê cát mà lại đi chơi qua đêm với một chàng trai ! Đúng là không biết xấu hổ ! Làm mất mặt cho Lý gia !
Nhưng mà cũng nhờ vậy mà hôm nay mọi người được sung sướng vui vẻ thư giản một phen a ! Cầu mong cho cô ta ra ngoài gặp tai nạn @#%
Bn#&%#@... ...( thỉnh lượt bỏ ngàn từ nguyền rủa =_= ).
" tôi biết rồi, cô xuống trước đi " Dao Dao mệt mỏi nhắm lại mắt.
Hắn...lại muốn gì nữa đây...Lý Minh Hiên...
" vâng " cô người hầu cung kính đáp lại rồi nhanh chóng xuống lầu.
Nghe tiếng bước chân xa dần, Dao Dao tùy tiện thay một bộ đồ rồi xuống dưới.
......
Lý Minh Hiên chờ mong nhìn nơi cầu thang mặc kệ những ánh mắt nghi hoặc của người hầu.
Đại thiếu gia hôm nay bị sao thế nhỉ ? Thật kì lạ.....=_=''
Lý Minh Hiên không hiểu sao trong lòng có một cỗ chờ mong khó tả.
Thật hồi hộp...
Y như thiếu nữ mới biết yêu vậy...
Mặc dù thái độ lúc sáng của Dao Dao khiến anh rất đau khổ. Anh nguyện ý để cô đánh anh, mắng anh cũng không nguyện để cô không chú ý tới anh...anh sẽ rất đau... Nhưng anh sẽ không bỏ cuộc ! Nhất định !
Dao Dao bước vào phòng ăn thì thấy Lý Minh Hiên đang nhíu mày như đang suy nghĩ cái gì đó, toàn bộ người hầu đều đứng cúi đầu một bên không nói gì.
" anh hai " Dao Dao khẽ chào hỏ Lý Minh Hiên, thái độ bình tĩnh cứ như cô và anh chưa phát sinh quan hệ gì.
Trái tim Lý Minh Hiên khẽ lộp bộp một tiếng.
Cô đây là đang giận anh sao ?
Anh không xác định được và cũng không muốn xác định... Anh sợ...anh sợ sự thật..rằng...Dao Dao chán ghét anh...cố phủ bỏ quan hệ của hai người...
Anh cứ nghĩ...nghĩ những gì xảy ra hôm qua sẽ khiến cô không còn nhìn anh với anh mắt nhìn một người anh trai nữa, và lúc đó anh sẽ đuổi theo cô, ôm cô vào lòng, hôn cô, và sống hạnh phúc với nhau....mãi mãi...
Dù là trong tưởng tượng nhưng anh vẫn muốn...vẫn khao khát nó...biến nó thành sự thật...
Nhưng...không được sao ?...
Trong tận thâm tâm anh đang sợ hãi, sợ hãi mất cô...
Nó không ngừng kêu gào..kêu gào phải bắt cô lại, cột cô bên mình...
Bỗng trong đầu anh xuất hiện một ý nghĩ.
Chiếm đoạt Lý thị...chiếm đoạt tất cả của Lý Hùng...lúc đó anh sẽ đủ mạnh...sẽ không ai ngăn cấm anh đến với người anh yêu nữa...
" em ngồi đi " Lý Minh Hiên dù trong lòng rối rắm, nhưng khuôn mặt lạnh lùng cũng không biểu hiện gì, đôi mắt sắt bén thường ngày khi nhìn đến bóng dáng Dao Dao thì lại tràn đầy ôn nhu.
Dao Dao đi lại chỗ ghế ngồi, hai người bắt đầu bữa ăn trong không khí im lặng, bỗng cô nhớ đến, vì cô tranh cãi với Mẫn Mẫn lúc chiều mà Ân Ân còn chưa ăn gì hết, vội nói với cô người hầu kế bên.
" phiền cô lên phòng tôi giúp chú mèo nhỏ của tôi ăn giùm, sữa cùng thức ăn tôi để ở góc trái của phòng ấy "
" vâng, tiểu thư " cô người hầu cung kính thưa rồi lập tức lên lầu.
Lý Minh Hiên đương nhiên không bỏ qua cơ hội tốt ngàn năm để nói chuyện với Dao Dao này, vội hỏi.
" em nuôi mèo ? " khuôn mặt lạnh lùng không có biểu hiện gì, còn khiến người ta còn tưởng là anh ghét mèo đâu..
" ân " Dao Dao tùy tiện gật đầu, tiếp tục tao nhã gấp thức ăn.
Từ tận thâm tâm, cô không hề muốn nói nhiều với ' anh trai tốt ' này.
" em đã đặt tên cho nó chưa ? " Lý Minh Hiên mặc kệ thái độ lạnh lùng của Dao Dao, tiếp tục kiên nhẫn hỏi.
" Lạc Thiên Ân "
Lạc Thiên Ân sao ?...
Sao lại nghe quen quen nhỉ ?
Hình như anh đã nghe cái tên này ở đâu đó rồi thì phải ....
Thấy đề tài này không còn thú vị nữa, Lý Minh Hiên vội chuyển dời sang đề tài khác.
" đúng rồi Dao Dao, hai hôm nữa sẽ tới sinh thần của tổng giám đốc Cảnh thị tập đoàn, em sẽ đi chứ ? "
Dao Dao ăn xong, tính đi lên lầu, nhưng khi nghe lời nói của Lý Minh Hiên thì dừng lại động tác một chút, nói.
" em sẽ đi " sau đó hai chân bước đi, để lại Lý Minh Hiên rũ mắt xuống, không thấy rõ hắn đang nghĩ gì, chỉ nghe một câu nói khẽ.
" chúc em ngủ ngon ..." phiêu tán trong không khí.
...
Dao Dao đi rồi, Lý Minh Hiên nhìn cái bàn vẫn còn đầy thức ăn.
" đem xuống hết đi " anh mệt mỏi nhắm mắt lại nói.
" vâng " người hầu động tác không dám chậm trễ làm ngay, không bao lâu, trong phòng ăn đã không còn một bóng người và thức ăn.
Lý Minh Hiên bỗng mạnh mẽ mở mắt, đôi mắt sắt bén đã trở lại, bên trong khẽ xẹt qua một tia điên cuồng. Lấy điện thoại ra, bấm nút gọi.
' tút tút '
[ alo, là Hiên à ? Ngọn gió nào hôm nay dẫn cậu gọi điện cho tôi vậy ? ] đầu dây bên kia vang lên tiếng nói ngã ngớn.
" đừng nói nhiều, nhiệm vụ tôi giao cậu đã làm xong chưa ? " Lý Minh Hiên nhíu mày nói.
[ ai...Hiên à, không phải tôi không muốn làm, nhưng tên Lâm Quân đó quả thật rất giảo hoạt, ba lần bảy lượt thoát chết còn không nói, nhưng hắn còn đã thương cả baby của tôi nữa kìa ~ thật đau lòng a ~]
" tôi cho cậu ba ngày, nhất định phải bắt được hắn, không cần giết, nếu trong ba ngày mà không làm xong....thì cậu biết rồi đó " Lý Minh Hiên híp mắt lại, sát khí lan tỏa.
Đầu dây bên kia Seven khẽ rùng mình một cái, mồ hôi lạnh không ngừng chảy.
[ biết rồi, biết rồi, cho tôi ba ngày, tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ ]
" được " Lý Minh Hiên tắt máy, môi khẽ nhếch lên một độ cong lạnh lùng.
Anh sẽ không để lại bất cứ điểm uy hiếp nào trong quan hệ giữa anh và Dao Dao...
Ai...giờ nghĩ lại mới thấy tiếc tiếc...
......
Dao Dao vừa về tới nhà thì đi ngay về phòng, chỉ bỏ lại Lâm thúc nghi hoặc đứng đó.
Tiểu thư hôm nay bị sao thế nhỉ ?
....
Dao Dao mệt mỏi ngã người xuống giường.
Ai...hôm nay thật là một ngày phiền phức a...
Muốn gầy dựng một thế lực mạnh cho riêng mình cũng không phải là dễ, huống chi đây còn là thế giới trong tiểu thuyết, nơi mà nam, nữ chủ đầy rẫy ánh hào quang...
Dao Dao mãi lo suy nghĩ, không hay thiếp đi từ lúc nào.
Ân Ân đôi mắt xanh ngọc bích xinh đẹp tràn đầy ỷ lại nhìn bóng dáng thiên sứ trên giường.
" meo ô..." Bốn đôi chân nhỏ nhảy lên giường, miệng gặm chăn lôi kéo đấp cho Dao Dao. Sau đó ngẩn ngơ nhìn khuôn mặt đang ngủ say, vươn lưỡi khẽ liếm nhẹ trên môi cô một cái rồi chui vào lòng cô ngủ.
.....
' cốc cốc ' ' cốc cốc '
" tiểu thư "
Dao Dao nhíu mày mở ra đôi mắt mông lung.
" chuyện gì ? "
" thưa tiểu thư, đại thiếu gia mời cô xuống dùng bữa tối ạ " cô người hầu đứng ngoài cửa cung kính nói, trong giọng nói có vài phần vui vẻ.
Tại sao lại không vui cho được chứ ?
Hôm nay cô tiểu thư Mẫn Mẫn đáng ghét đó đã đi vắng, nghe Lâm quản gia nói thì cô ta đi chơi cùng một chàng trai tên Dương Minh gì gì đó, có lẽ tối nay sẽ không về.
Hừ ! Đúng là hư hỏng mà ! Đường đường là một tiểu thư khuê cát mà lại đi chơi qua đêm với một chàng trai ! Đúng là không biết xấu hổ ! Làm mất mặt cho Lý gia !
Nhưng mà cũng nhờ vậy mà hôm nay mọi người được sung sướng vui vẻ thư giản một phen a ! Cầu mong cho cô ta ra ngoài gặp tai nạn @#%
Bn#&%#@... ...( thỉnh lượt bỏ ngàn từ nguyền rủa =_= ).
" tôi biết rồi, cô xuống trước đi " Dao Dao mệt mỏi nhắm lại mắt.
Hắn...lại muốn gì nữa đây...Lý Minh Hiên...
" vâng " cô người hầu cung kính đáp lại rồi nhanh chóng xuống lầu.
Nghe tiếng bước chân xa dần, Dao Dao tùy tiện thay một bộ đồ rồi xuống dưới.
......
Lý Minh Hiên chờ mong nhìn nơi cầu thang mặc kệ những ánh mắt nghi hoặc của người hầu.
Đại thiếu gia hôm nay bị sao thế nhỉ ? Thật kì lạ.....=_=''
Lý Minh Hiên không hiểu sao trong lòng có một cỗ chờ mong khó tả.
Thật hồi hộp...
Y như thiếu nữ mới biết yêu vậy...
Mặc dù thái độ lúc sáng của Dao Dao khiến anh rất đau khổ. Anh nguyện ý để cô đánh anh, mắng anh cũng không nguyện để cô không chú ý tới anh...anh sẽ rất đau... Nhưng anh sẽ không bỏ cuộc ! Nhất định !
Dao Dao bước vào phòng ăn thì thấy Lý Minh Hiên đang nhíu mày như đang suy nghĩ cái gì đó, toàn bộ người hầu đều đứng cúi đầu một bên không nói gì.
" anh hai " Dao Dao khẽ chào hỏ Lý Minh Hiên, thái độ bình tĩnh cứ như cô và anh chưa phát sinh quan hệ gì.
Trái tim Lý Minh Hiên khẽ lộp bộp một tiếng.
Cô đây là đang giận anh sao ?
Anh không xác định được và cũng không muốn xác định... Anh sợ...anh sợ sự thật..rằng...Dao Dao chán ghét anh...cố phủ bỏ quan hệ của hai người...
Anh cứ nghĩ...nghĩ những gì xảy ra hôm qua sẽ khiến cô không còn nhìn anh với anh mắt nhìn một người anh trai nữa, và lúc đó anh sẽ đuổi theo cô, ôm cô vào lòng, hôn cô, và sống hạnh phúc với nhau....mãi mãi...
Dù là trong tưởng tượng nhưng anh vẫn muốn...vẫn khao khát nó...biến nó thành sự thật...
Nhưng...không được sao ?...
Trong tận thâm tâm anh đang sợ hãi, sợ hãi mất cô...
Nó không ngừng kêu gào..kêu gào phải bắt cô lại, cột cô bên mình...
Bỗng trong đầu anh xuất hiện một ý nghĩ.
Chiếm đoạt Lý thị...chiếm đoạt tất cả của Lý Hùng...lúc đó anh sẽ đủ mạnh...sẽ không ai ngăn cấm anh đến với người anh yêu nữa...
" em ngồi đi " Lý Minh Hiên dù trong lòng rối rắm, nhưng khuôn mặt lạnh lùng cũng không biểu hiện gì, đôi mắt sắt bén thường ngày khi nhìn đến bóng dáng Dao Dao thì lại tràn đầy ôn nhu.
Dao Dao đi lại chỗ ghế ngồi, hai người bắt đầu bữa ăn trong không khí im lặng, bỗng cô nhớ đến, vì cô tranh cãi với Mẫn Mẫn lúc chiều mà Ân Ân còn chưa ăn gì hết, vội nói với cô người hầu kế bên.
" phiền cô lên phòng tôi giúp chú mèo nhỏ của tôi ăn giùm, sữa cùng thức ăn tôi để ở góc trái của phòng ấy "
" vâng, tiểu thư " cô người hầu cung kính thưa rồi lập tức lên lầu.
Lý Minh Hiên đương nhiên không bỏ qua cơ hội tốt ngàn năm để nói chuyện với Dao Dao này, vội hỏi.
" em nuôi mèo ? " khuôn mặt lạnh lùng không có biểu hiện gì, còn khiến người ta còn tưởng là anh ghét mèo đâu..
" ân " Dao Dao tùy tiện gật đầu, tiếp tục tao nhã gấp thức ăn.
Từ tận thâm tâm, cô không hề muốn nói nhiều với ' anh trai tốt ' này.
" em đã đặt tên cho nó chưa ? " Lý Minh Hiên mặc kệ thái độ lạnh lùng của Dao Dao, tiếp tục kiên nhẫn hỏi.
" Lạc Thiên Ân "
Lạc Thiên Ân sao ?...
Sao lại nghe quen quen nhỉ ?
Hình như anh đã nghe cái tên này ở đâu đó rồi thì phải ....
Thấy đề tài này không còn thú vị nữa, Lý Minh Hiên vội chuyển dời sang đề tài khác.
" đúng rồi Dao Dao, hai hôm nữa sẽ tới sinh thần của tổng giám đốc Cảnh thị tập đoàn, em sẽ đi chứ ? "
Dao Dao ăn xong, tính đi lên lầu, nhưng khi nghe lời nói của Lý Minh Hiên thì dừng lại động tác một chút, nói.
" em sẽ đi " sau đó hai chân bước đi, để lại Lý Minh Hiên rũ mắt xuống, không thấy rõ hắn đang nghĩ gì, chỉ nghe một câu nói khẽ.
" chúc em ngủ ngon ..." phiêu tán trong không khí.
...
Dao Dao đi rồi, Lý Minh Hiên nhìn cái bàn vẫn còn đầy thức ăn.
" đem xuống hết đi " anh mệt mỏi nhắm mắt lại nói.
" vâng " người hầu động tác không dám chậm trễ làm ngay, không bao lâu, trong phòng ăn đã không còn một bóng người và thức ăn.
Lý Minh Hiên bỗng mạnh mẽ mở mắt, đôi mắt sắt bén đã trở lại, bên trong khẽ xẹt qua một tia điên cuồng. Lấy điện thoại ra, bấm nút gọi.
' tút tút '
[ alo, là Hiên à ? Ngọn gió nào hôm nay dẫn cậu gọi điện cho tôi vậy ? ] đầu dây bên kia vang lên tiếng nói ngã ngớn.
" đừng nói nhiều, nhiệm vụ tôi giao cậu đã làm xong chưa ? " Lý Minh Hiên nhíu mày nói.
[ ai...Hiên à, không phải tôi không muốn làm, nhưng tên Lâm Quân đó quả thật rất giảo hoạt, ba lần bảy lượt thoát chết còn không nói, nhưng hắn còn đã thương cả baby của tôi nữa kìa ~ thật đau lòng a ~]
" tôi cho cậu ba ngày, nhất định phải bắt được hắn, không cần giết, nếu trong ba ngày mà không làm xong....thì cậu biết rồi đó " Lý Minh Hiên híp mắt lại, sát khí lan tỏa.
Đầu dây bên kia Seven khẽ rùng mình một cái, mồ hôi lạnh không ngừng chảy.
[ biết rồi, biết rồi, cho tôi ba ngày, tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ ]
" được " Lý Minh Hiên tắt máy, môi khẽ nhếch lên một độ cong lạnh lùng.
Anh sẽ không để lại bất cứ điểm uy hiếp nào trong quan hệ giữa anh và Dao Dao...
/53
|