Rốt cuộc cũng đến được trường một cách...mệt mỏi. Trên đường đi, lỗ tai của Dao Dao đã bị Lâm Uyển Nghi tra tấn không ít.
Dao Dao bước xuống xe, vẫn là ngôi trường quen thuộc nhưng nó không còn được bao phủ bởi ánh sáng chói lóa của ánh nắng mặt trời nữa, mà thay vào đó là một màu cam rực rỡ của ánh bình minh. Tuy đây là buổi học tối nhưng cũng có không ít học sinh. Họ đều sách cặp vào trường, đều mặc những đồng phục đẹp đẽ mà nghiêm trang đó, không vì đây chỉ là buổi học tối mà lơ là.
Vì buổi học tối cũng không có nhiều quy định như buổi học sáng, nên mọi người đều rất thoải mái, gom vô học cùng lớp luôn.
" Dao Dao "
Lúc Dao Dao và Lâm Uyển Nghi vừa định bước vào trường thì một tiếng nói quen thuộc ven lên. Hai người không cùng hẹn mà nhìn về phía chủ nhân của giọng nói.
Cảnh Dương ôn hòa cười đi về phía họ, ánh hoàng hôn phản chiếu lên gương mặt tuấn mĩ của anh càng làm tăng thêm sức quyến rũ, khiến các nữ sinh không khỏi dừng lại bước chân của mình, thẹn thùng nhìn anh.
" anh Cảnh Dương, sao anh lại ở đây ? " Dao Dao cười khẽ nhìn người con trai trước mặt.
" à, anh trai của anh muốn anh quản lí sự tình của công ty, nên anh bắt buộc phải chuyển qua buổi học tối. Cùng đi nhé ? " Cảnh Dương mặt không đỏ, tim không đập nhanh, trắng trợn nói dối. Thật ra anh nhận được tình báo từ thuộc hạ, nói vì phải vào làm việc trong công ty nhà cô nên cô chuyển qua buổi học tối, ma xui quỷ khiến anh cũng kêu người chuyển lại buổi học cho anh luôn.
" được, đi thôi " Dao Dao vui vẻ đáp ứng, bất quá khi nhìn sang kế bên thì phát hiện Lý Uyển Nghi không biết đã biến mất từ khi nào, trên trán cô xuất hiện ba vạch hắc tuyến.
Cô nàng này...đúng thiệt là !
Thế là Dao Dao cùng Cảnh Dương hai người cùng nhau đi đến lớp. Trên đường đi Cảnh Dương không ngừng kể chuyện cười cho cô nghe, hai người cứ cười đùa vui vẻ cho tới khi vào lớp.
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ......
Trong một quán bar xa hoa cùng đọa lạc....
" ai nha~ Lí tổng, ngài hôm nay lại tới sao ?~ Nói cho ngài nghe, Mộng Ảo chúng tôi vừa thu nhận được một mặc hàng vô cùng tốt đó nha~" một người đàn bà xinh đẹp õng ẹo cười tít mắt nhìn vào người đàn ông tuấn mĩ vô trù trước mắt.
" Ồ ~ vậy sao ?~ ngươi chắc sẽ không làm ta thất vọng chứ ?~" Lí Diệc Phong khẽ nhếch môi, đôi mắt hoa đào lười biếng thú vị nhị người đàn bà phía trước.
" sẽ không sẽ không, tôi nói cho ngài nghe, cô ta chính là nhị tiểu thư của Lý gia đó, tên cái gì..Mẫn Mẫn " người đàn bà khuôn mặt nịnh nọt nói.
" ừ, gọi cô ta vào phòng tôi " Lí Diệc Phong không quan tâm lắm nói, cùng đồng bạn đi vào phòng VIP được chuẩn bị sẵn cho hắn.
" vâng ~" nhìn bóng lưng dần đi xa của Lí Diệc Phong, trên khuôn mặt người đàn bà dần mất đi nụ cười, đi vào một góc tối lấy điện thoại ra gởi một đoản tin nhắn rồi đi tìm Mẫn Mẫn.
....
' ling ' Dao Dao đang ngồi nói chuyện với Lâm Uyển Nghi trong lớp thì điện thoại kêu lên một cái, cô lấy ra xem, trên mặt xuất hiện một nụ cười khẽ mê lòng người.
" có chuyện gì vậy tiểu Dao ? " Lâm Uyển Nghi nhìn nụ cười của Dao Dao, biết chắc sắp có kịch vui xem, vội hỏi.
" không có gì, chỉ là tin nhắn từ tổng giám đốc thôi " Dao Dao tùy tiện tìm một cái cớ, mặc kệ Lâm Uyển Nghi tin hay không, trong lòng cô hiện tại rất vui, vì con mồi...đang đi rất đúng đường mà cô đã sắp xếp a...
Lý Uyển Nghi dù không tin lắng nhưng cũng không hỏi nhiều, hai người tiếp tục tán ngẫu vui vẻ đứng lên.
....
' reng ' tiếng chuông báo hiệu đã đến giờ học vang lên, Cảnh Dương vốn muốn ngồi kế Dao Dao nhưng bị đồng học lôi kéo lại ngồi chỗ cách đó không xa, còn Lâm Uyển Nghi thì một mặt thõa mãn ngồi kế cô.
' cạch ' Nam Cung Thần khuôn mặt tuấn tú lành lạnh bước lên bục giảng trong ánh nhìn si mê của các nữ sinh.
Đôi mắt hắn khẽ đảo qua một vòng sau đó dừng lại ở bóng dáng Dao Dao, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên một cái.
Lại gặp em rồi, vật nhỏ. Một tuần nay là đang trốn tránh tôi sao ? Bất quá...tôi sẽ không để em trôn thoát nữa đâu !
Dao Dao ngồi phía dưới không hiểu sao lại cảm thấy có chút lạnh sóng lưng.
Nam Cung Thần trên bục giảng bắt đầu giảng bài, ai ai cũng chăm chú lắng nghe. Thậm chí còn có người lấy máy ghi âm ghi lại những gì anh nói.
Ngoại trừ hai cô nàng đang hết sức rãnh rỗi lấy điện thoại ra nhắn tin qua lại.
Tiểu Nghi : tiểu Dao, đi quán bar chơi không ? Dạo này có một quán tên Mộng Ảo nổi tiếng lắm.
Tiểu Dao : OK, mình bao cậu trả tiền, thế nào ?
Tiểu Nghi : giống quỷ !
Tiểu Dao : cậu trả chứ mình có trả đâu mà cậu sợ.
Tiểu Nghi :....
Tiểu Dao : mình chỉ đùa thôi. Thời gian ?
Tiểu Nghi : tối mai, mình trốn học rồi đi. Mình sẽ lôi theo tên Dương Minh chết tiệt cùng anh Cảnh Dương theo làm bảo kê, thế nào ?
Tiểu Dao : OK.
.....
Tan học, Dao Dao và Lâm Uyển Nghi vừa định đi về thì Nam Cung Thần đi tới trước mặt họ, cười ôn hòa nhìn Dao Dao.
" Dao Dao, em đến giúp tôi cái này chút "
" cậu về trước đi, lát nữa mình về sau " Dao Dao nhìn Nam Cung Thần rồi nhìn sang Lâm Uyển Nghi, nói.
Lâm Uyêm Nghi gật đầu, chào tạm biệt Dao Dao rồi bước đi, trong phòng học nhất thời chỉ còn cô và hắn.
Dao Dao bước xuống xe, vẫn là ngôi trường quen thuộc nhưng nó không còn được bao phủ bởi ánh sáng chói lóa của ánh nắng mặt trời nữa, mà thay vào đó là một màu cam rực rỡ của ánh bình minh. Tuy đây là buổi học tối nhưng cũng có không ít học sinh. Họ đều sách cặp vào trường, đều mặc những đồng phục đẹp đẽ mà nghiêm trang đó, không vì đây chỉ là buổi học tối mà lơ là.
Vì buổi học tối cũng không có nhiều quy định như buổi học sáng, nên mọi người đều rất thoải mái, gom vô học cùng lớp luôn.
" Dao Dao "
Lúc Dao Dao và Lâm Uyển Nghi vừa định bước vào trường thì một tiếng nói quen thuộc ven lên. Hai người không cùng hẹn mà nhìn về phía chủ nhân của giọng nói.
Cảnh Dương ôn hòa cười đi về phía họ, ánh hoàng hôn phản chiếu lên gương mặt tuấn mĩ của anh càng làm tăng thêm sức quyến rũ, khiến các nữ sinh không khỏi dừng lại bước chân của mình, thẹn thùng nhìn anh.
" anh Cảnh Dương, sao anh lại ở đây ? " Dao Dao cười khẽ nhìn người con trai trước mặt.
" à, anh trai của anh muốn anh quản lí sự tình của công ty, nên anh bắt buộc phải chuyển qua buổi học tối. Cùng đi nhé ? " Cảnh Dương mặt không đỏ, tim không đập nhanh, trắng trợn nói dối. Thật ra anh nhận được tình báo từ thuộc hạ, nói vì phải vào làm việc trong công ty nhà cô nên cô chuyển qua buổi học tối, ma xui quỷ khiến anh cũng kêu người chuyển lại buổi học cho anh luôn.
" được, đi thôi " Dao Dao vui vẻ đáp ứng, bất quá khi nhìn sang kế bên thì phát hiện Lý Uyển Nghi không biết đã biến mất từ khi nào, trên trán cô xuất hiện ba vạch hắc tuyến.
Cô nàng này...đúng thiệt là !
Thế là Dao Dao cùng Cảnh Dương hai người cùng nhau đi đến lớp. Trên đường đi Cảnh Dương không ngừng kể chuyện cười cho cô nghe, hai người cứ cười đùa vui vẻ cho tới khi vào lớp.
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ......
Trong một quán bar xa hoa cùng đọa lạc....
" ai nha~ Lí tổng, ngài hôm nay lại tới sao ?~ Nói cho ngài nghe, Mộng Ảo chúng tôi vừa thu nhận được một mặc hàng vô cùng tốt đó nha~" một người đàn bà xinh đẹp õng ẹo cười tít mắt nhìn vào người đàn ông tuấn mĩ vô trù trước mắt.
" Ồ ~ vậy sao ?~ ngươi chắc sẽ không làm ta thất vọng chứ ?~" Lí Diệc Phong khẽ nhếch môi, đôi mắt hoa đào lười biếng thú vị nhị người đàn bà phía trước.
" sẽ không sẽ không, tôi nói cho ngài nghe, cô ta chính là nhị tiểu thư của Lý gia đó, tên cái gì..Mẫn Mẫn " người đàn bà khuôn mặt nịnh nọt nói.
" ừ, gọi cô ta vào phòng tôi " Lí Diệc Phong không quan tâm lắm nói, cùng đồng bạn đi vào phòng VIP được chuẩn bị sẵn cho hắn.
" vâng ~" nhìn bóng lưng dần đi xa của Lí Diệc Phong, trên khuôn mặt người đàn bà dần mất đi nụ cười, đi vào một góc tối lấy điện thoại ra gởi một đoản tin nhắn rồi đi tìm Mẫn Mẫn.
....
' ling ' Dao Dao đang ngồi nói chuyện với Lâm Uyển Nghi trong lớp thì điện thoại kêu lên một cái, cô lấy ra xem, trên mặt xuất hiện một nụ cười khẽ mê lòng người.
" có chuyện gì vậy tiểu Dao ? " Lâm Uyển Nghi nhìn nụ cười của Dao Dao, biết chắc sắp có kịch vui xem, vội hỏi.
" không có gì, chỉ là tin nhắn từ tổng giám đốc thôi " Dao Dao tùy tiện tìm một cái cớ, mặc kệ Lâm Uyển Nghi tin hay không, trong lòng cô hiện tại rất vui, vì con mồi...đang đi rất đúng đường mà cô đã sắp xếp a...
Lý Uyển Nghi dù không tin lắng nhưng cũng không hỏi nhiều, hai người tiếp tục tán ngẫu vui vẻ đứng lên.
....
' reng ' tiếng chuông báo hiệu đã đến giờ học vang lên, Cảnh Dương vốn muốn ngồi kế Dao Dao nhưng bị đồng học lôi kéo lại ngồi chỗ cách đó không xa, còn Lâm Uyển Nghi thì một mặt thõa mãn ngồi kế cô.
' cạch ' Nam Cung Thần khuôn mặt tuấn tú lành lạnh bước lên bục giảng trong ánh nhìn si mê của các nữ sinh.
Đôi mắt hắn khẽ đảo qua một vòng sau đó dừng lại ở bóng dáng Dao Dao, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên một cái.
Lại gặp em rồi, vật nhỏ. Một tuần nay là đang trốn tránh tôi sao ? Bất quá...tôi sẽ không để em trôn thoát nữa đâu !
Dao Dao ngồi phía dưới không hiểu sao lại cảm thấy có chút lạnh sóng lưng.
Nam Cung Thần trên bục giảng bắt đầu giảng bài, ai ai cũng chăm chú lắng nghe. Thậm chí còn có người lấy máy ghi âm ghi lại những gì anh nói.
Ngoại trừ hai cô nàng đang hết sức rãnh rỗi lấy điện thoại ra nhắn tin qua lại.
Tiểu Nghi : tiểu Dao, đi quán bar chơi không ? Dạo này có một quán tên Mộng Ảo nổi tiếng lắm.
Tiểu Dao : OK, mình bao cậu trả tiền, thế nào ?
Tiểu Nghi : giống quỷ !
Tiểu Dao : cậu trả chứ mình có trả đâu mà cậu sợ.
Tiểu Nghi :....
Tiểu Dao : mình chỉ đùa thôi. Thời gian ?
Tiểu Nghi : tối mai, mình trốn học rồi đi. Mình sẽ lôi theo tên Dương Minh chết tiệt cùng anh Cảnh Dương theo làm bảo kê, thế nào ?
Tiểu Dao : OK.
.....
Tan học, Dao Dao và Lâm Uyển Nghi vừa định đi về thì Nam Cung Thần đi tới trước mặt họ, cười ôn hòa nhìn Dao Dao.
" Dao Dao, em đến giúp tôi cái này chút "
" cậu về trước đi, lát nữa mình về sau " Dao Dao nhìn Nam Cung Thần rồi nhìn sang Lâm Uyển Nghi, nói.
Lâm Uyêm Nghi gật đầu, chào tạm biệt Dao Dao rồi bước đi, trong phòng học nhất thời chỉ còn cô và hắn.
/53
|