Dao Dao nghe lời Nam Cung Thần nói, vội lấy lại tinh thần, đưa tay đẩy hắn ra.
Nam Cung Thần không kịp phòng bị đã bị đẩy ra xa, lưng tiếp xúc với kệ sách đối diện. Chính anh cũng thật bất ngờ, một cô tiểu thư được nuông chiều từ bé như Dao Dao lại có thể đẩy ra một người đàn ông cao lớn như anh, xem ra anh đã quá xem thường cô.
Cái đẩy kia rất mạnh, nhưng anh biết, cô vẫn chưa dùng hết sức của mình.
" thầy tại sao lại làm như vậy ?" giọng nói lành lạnh vang lên trong căn phòng tối chỉ dựa vào ánh trăng để nhìn, khiến người ta sợ hãi, hơn thế nữa trong giọng nói của cô còn kèm theo một tia sát khí.
Nam Cung Thần cười khổ.
Xem ra đây mới thật sự là con người của cô đi. Tuy rằng lúc đầu gặp, hắn đã biết cô không giống như vẻ bề ngoài như vậy yếu ớt cần người bảo vệ, nhưng hắn lại càng không theo kịp nổi, một cô gái dịu ngoan, thân thiện chớp mắt lại biến thành lạnh lùng và trên người ẩn ẩn một tia nguy hiểm.
" Dao Dao, thì ra đây mới là em....." Nam Cung Thần không trả lời cô, ngược lại nhìn sâu vào đôi mắt lạnh lùng, sắt bén của cô, không một tia sợ hãi nói.
" kinh ngạc lắm sao ? Chẳng phải bây giờ thầy cũng biết " Dao Dao không cảm xúc móc từ trong áo ra một chiếc khăn trắng tinh, tỏa ra mùi hương thanh nhã. Cô khẽ chùi đi dòng chỉ bạc còn vương vấn trên đôi môi nhỏ, sau đó chuẩn sát quăng vào chiếc thùng rác cách đó không xa.
Nam Cung Thần vẫn cười ôn nhu, cứ như không hề để ý đến hành động lúc nãy của cô, hắn bước lên, một tay để lên kệ sách, đầu cúi xuống lỗ tai Dao Dao thổi hơi.
" phải...rất kinh ngạc, nhưng rất thích..."
Dao Dao không cảm xúc, tay cầm lấy cánh tay của Nam Cung Thần đang đặt lên kệ sách kéo lên, sao đó buông xuống, xoay người rời đi.
" em không mong lại có chuyện như thế này nữa xảy ra "
Nam Cung Thần đứng nhìn bóng dáng Dao Dao, lấy tay che mắt, khóe môi khẽ nhếch lên, không biết đang suy nghĩ cái gì.
.....
Dao Dao bước đi trên hành lang tối tăm, trong lòng cô bỗng sinh ra một tia bất an.
Đúng như cô nghĩ, từ đằng xa Dao Dao đã nghe được tiếng bước chân đều đều đang dần lại gần mình. Cô quay lại nhìn thì thấy một bóng người cao to, vì người đó đi trong bóng tối, không có ánh trăng rọi soi nên Dao Dao không hề thấy rõ khuôn mặt người đó. Bất quá cô có thể phần nào đoán rằng, người đó là Nam Cung Thần.
" thầy tại sao lại ở đây ? " theo bản năng, Dao Dao lên tiếng hỏi. Nhưng ngoài ý muốn là cô không nhận được một câu trả lời nào từ hắn, trong không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân liên tục vang lên. Dao Dao khẽ nhíu mày, cảm giác không ổn càng ngày càng xâm lấn tâm trí cô.
Khuôn mặt tuấn tú của Nam Cung Thần dần hiện ra, bất quá..thiết mắt kính.
Đôi mắt phượng hẹp dài sâu không thấy đáy nhìn vào Dao Dao. Nhưng cô vẫn không có biểu hiện gì.
Cô biết...nam chủ...hiện hình rồi. Đây mới thật sự là Nam Cung Thần..một con người tàn nhẫn...
Nam Cung Thần vẫn bước đi, cho đến khi cách Dao Dao khoảng năm bước chân thì hắn dừng lại, chỉ đứng đó nhìn cô.
" thầy có việc gì à ? " Dao Dao híp lại mắt, nguy hiểm nhìn vào hắn.
Nam Cung Thần chỉ khẽ nhếch môi, chân bước lại gần cô thêm, Dao Dao vẫn đứng bất động.
Nam Cung Thần vươn ra đôi tay hữu lực, định vuốt ve khuôn mặt của Dao Dao, nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị tay của Dao Dao nắm lại.
" thầy định làm gì ? " Dao Dao nhìn hắn.
Nam Cung Thần cười khẽ, đôi mắt sâu nay càng sâu hơn.
Dao Dao cảm thấy trước mắt một trận choáng váng, trong lòng thầm rủa.
Chết tiệt !
Cô cắn răng, cố nhịn cảm giác muốn ngất đi, buông ra bàn tay đang nắm lấy tay Nam Cung Thần, xoay người nhanh chóng chạy đi.
Nam Cung Thần đứng tại chỗ nhìn bóng dáng đang chạy xa dần của Dao Dao, đôi môi khẽ nhếch.
" em chạy không thoát..."
......
Dao Dao chỉ cảm thấy trước mắt ngày càng không mở nổi. Cô chạy ra sân trường, ngoài cửa có một chiếc xe đang đậu.
Trong đầu cô bỗng xuất hiện bóng dáng của một người con trai lịch thiệp với nụ cười ôn nhu luôn đứng chờ cô.
Lâm Quân..
Anh Lâm Quân...
...
Cuối cùng chịu không nổi, Dao Dao cũng ngã xuống. Tưởng chừng cô sẽ tiếp xúc với mặt đất, nhưng trong lúc đó một đôi tay vươn ra, ôm lấy thân mình cô vào lòng.
Nam Cung Thần cười khẽ nhìn dung nhan người con gái mình yêu đang nằm trong lòng ngực mình.
" bắt được em rồi..."
......
Trong một căn biệt thự xa hoa.
Căn phòng rộng lớn được trang trí với những vật liệu quý giá, trên giường có hai bóng dáng đang quấn quít lấy nhau. Đèn được tắt tối thui càng tăng thêm vẻ ám muội.Dưới sàn nhà, quần áo bị quăn bừa bãi.
Nam Cung Thần khẽ hôn lên đôi môi người con gái tuyệt trần đang nằm dưới thân mình. Đầu lưỡi khẽ đùa với mật ngọt mềm mại trong khoang miệng cô một lúc rồi luyến tiếc dời đi.
Môi anh hôn dần xuống xương quai xanh tinh xảo của cô rồi dời xuống một bên đầy đặn.
Mỗi nơi anh đi qua đều để lại những ấn kí đo đỏ khả nghi.
Nam Cung Thần miệng hàm chứa một bên nhũ hoa, hết nút vào rồi lại cắn cắn.
" ưm.." Dao Dao còn đang hôn mê cũng không chịu nổi được mà khẽ rên rĩ.
Tiếng rên rĩ của cô chẳng khác nào một lời cỗ vũ cho Nam Cung Thần. Hắn một tay nắm lấy đôi gò bồng đào còn lại của cô, không ngừng xoa nắn, nặng ra thành các hình dạng, một tay theo bụng bằng phẳng trượt xuống vùng thần bí.
Một ngón tay khẽ xoa xoa, ấn ấn hạt trân châu xinh đẹp.
" ân...ư..." Dao Dao không chịu nỗi kích thích, mật động tiết ra dâm dịch ngọt ngào.
Nam Cung Thần cười khẽ " đúng là vật nhỏ nhạy cảm " sau đó đầu lưỡi khẽ trượt xuống bụng, làm ướt lỗ rốn của cô.
" ưm..ân.."
Đầu lưỡi khẽ đưa, trượt xuống nơi mật động xinh đẹp liếm hết tất cả dâm dịch mà cô tiết ra. Sau đó, đầu lưỡi khẽ xâm nhập vào u huyệt thần bí của cô.
" hừ.." Nam Cung Thần gầm lên một tiếng, bên trong u huyệt đầy nước như có hàng ngàn cái lưỡi nhỏ đang liếm lấy cái lưỡi anh, khiến anh thõa mãn không thôi.
Nam Cung Thần rút ra cái lưỡi, đưa dương vật to đùng, đang căng cứng, nổi đầy gân xanh của mình trước cửa u huyệt đầy nước của Dao Dao, khẽ hút một cái.
" A ! " trong giấc ngủ Dao Dao chỉ cảm thấy một cỗ đau đớn khôn cùng, có cái gì đó rất to, nóng nóng đang vọt vào trong cơ thể cô.
Nam Cung Thần gầm nhẹ, tức giận.
Chết tiệt ! Người đầu tiên của cô cư nhiên không phải là hắn !
Trong đầu Nam Cung Thần hiện lên hình ảnh cô nằm dưới thân một người đàn ông khác, kiều mị rên rĩ cầu hoan, trong lòng hắn một cỗ nhói đau cùng tức giận dâng lên. Rút ra dương vật phân nữa, sau đó không thương tiếc mà đâm sâu vào thân thể cô.
" A! " Dao Dao đau đến nỗi không nói nên lời, vật thể lạ đó đâm rất sâu vào tử cung của cô, hai miếng thịt phía dưới còn bị hai thứ gì đó đánh vào.
Nam Cung Thần một lần nữa rút ra rồi lại đâm sâu vào, càng lúc càng nhanh, tiếng rên rĩ cùng tiếng gầm nhẹ liên tục vang lên trong căn phòng đen tối. Hai tay của hắn nắm lấy đầu nhủ hoa của cô, liên tục vò vò chà sát.
Ra vào hơn một trăm hiệp, Nam Cung Thần rốt cuộc đâm sâu vào tử cung của cô, bắn hết tinh hoa của mình vào trong đó.
" ưm.." Dao Dao chỉ cảm thấy một dòng nước ấm đang chảy vào tử cung của mình, rất kích thích khiến cô rên rĩ.
" Dao Dao...chúng ta sẽ có baby..được chứ ? " tuy mới bắn xong nhưng Nam Cung Thần không có vẻ gì là mỏi mệt, cúi đầu nói thầm thì vào tai Dao Dao.
Dao Dao chỉ cảm thấy mỏi mệt tràn lan, cô chỉ muốn chìm vào giấc ngủ sâu hơn nữa nhưng có lẽ là không được rồi...
Nam Cung Thần xoay người cô lại, đâm sâu vào hoa nguyệt của cô.
" A !"
Trong căn phòng hôn ám, tiếng thở dốc rên rĩ cùng tiếng gầm nhẹ không ngừng vang lên...
Đêm...còn rất dài a..
Nam Cung Thần không kịp phòng bị đã bị đẩy ra xa, lưng tiếp xúc với kệ sách đối diện. Chính anh cũng thật bất ngờ, một cô tiểu thư được nuông chiều từ bé như Dao Dao lại có thể đẩy ra một người đàn ông cao lớn như anh, xem ra anh đã quá xem thường cô.
Cái đẩy kia rất mạnh, nhưng anh biết, cô vẫn chưa dùng hết sức của mình.
" thầy tại sao lại làm như vậy ?" giọng nói lành lạnh vang lên trong căn phòng tối chỉ dựa vào ánh trăng để nhìn, khiến người ta sợ hãi, hơn thế nữa trong giọng nói của cô còn kèm theo một tia sát khí.
Nam Cung Thần cười khổ.
Xem ra đây mới thật sự là con người của cô đi. Tuy rằng lúc đầu gặp, hắn đã biết cô không giống như vẻ bề ngoài như vậy yếu ớt cần người bảo vệ, nhưng hắn lại càng không theo kịp nổi, một cô gái dịu ngoan, thân thiện chớp mắt lại biến thành lạnh lùng và trên người ẩn ẩn một tia nguy hiểm.
" Dao Dao, thì ra đây mới là em....." Nam Cung Thần không trả lời cô, ngược lại nhìn sâu vào đôi mắt lạnh lùng, sắt bén của cô, không một tia sợ hãi nói.
" kinh ngạc lắm sao ? Chẳng phải bây giờ thầy cũng biết " Dao Dao không cảm xúc móc từ trong áo ra một chiếc khăn trắng tinh, tỏa ra mùi hương thanh nhã. Cô khẽ chùi đi dòng chỉ bạc còn vương vấn trên đôi môi nhỏ, sau đó chuẩn sát quăng vào chiếc thùng rác cách đó không xa.
Nam Cung Thần vẫn cười ôn nhu, cứ như không hề để ý đến hành động lúc nãy của cô, hắn bước lên, một tay để lên kệ sách, đầu cúi xuống lỗ tai Dao Dao thổi hơi.
" phải...rất kinh ngạc, nhưng rất thích..."
Dao Dao không cảm xúc, tay cầm lấy cánh tay của Nam Cung Thần đang đặt lên kệ sách kéo lên, sao đó buông xuống, xoay người rời đi.
" em không mong lại có chuyện như thế này nữa xảy ra "
Nam Cung Thần đứng nhìn bóng dáng Dao Dao, lấy tay che mắt, khóe môi khẽ nhếch lên, không biết đang suy nghĩ cái gì.
.....
Dao Dao bước đi trên hành lang tối tăm, trong lòng cô bỗng sinh ra một tia bất an.
Đúng như cô nghĩ, từ đằng xa Dao Dao đã nghe được tiếng bước chân đều đều đang dần lại gần mình. Cô quay lại nhìn thì thấy một bóng người cao to, vì người đó đi trong bóng tối, không có ánh trăng rọi soi nên Dao Dao không hề thấy rõ khuôn mặt người đó. Bất quá cô có thể phần nào đoán rằng, người đó là Nam Cung Thần.
" thầy tại sao lại ở đây ? " theo bản năng, Dao Dao lên tiếng hỏi. Nhưng ngoài ý muốn là cô không nhận được một câu trả lời nào từ hắn, trong không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân liên tục vang lên. Dao Dao khẽ nhíu mày, cảm giác không ổn càng ngày càng xâm lấn tâm trí cô.
Khuôn mặt tuấn tú của Nam Cung Thần dần hiện ra, bất quá..thiết mắt kính.
Đôi mắt phượng hẹp dài sâu không thấy đáy nhìn vào Dao Dao. Nhưng cô vẫn không có biểu hiện gì.
Cô biết...nam chủ...hiện hình rồi. Đây mới thật sự là Nam Cung Thần..một con người tàn nhẫn...
Nam Cung Thần vẫn bước đi, cho đến khi cách Dao Dao khoảng năm bước chân thì hắn dừng lại, chỉ đứng đó nhìn cô.
" thầy có việc gì à ? " Dao Dao híp lại mắt, nguy hiểm nhìn vào hắn.
Nam Cung Thần chỉ khẽ nhếch môi, chân bước lại gần cô thêm, Dao Dao vẫn đứng bất động.
Nam Cung Thần vươn ra đôi tay hữu lực, định vuốt ve khuôn mặt của Dao Dao, nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị tay của Dao Dao nắm lại.
" thầy định làm gì ? " Dao Dao nhìn hắn.
Nam Cung Thần cười khẽ, đôi mắt sâu nay càng sâu hơn.
Dao Dao cảm thấy trước mắt một trận choáng váng, trong lòng thầm rủa.
Chết tiệt !
Cô cắn răng, cố nhịn cảm giác muốn ngất đi, buông ra bàn tay đang nắm lấy tay Nam Cung Thần, xoay người nhanh chóng chạy đi.
Nam Cung Thần đứng tại chỗ nhìn bóng dáng đang chạy xa dần của Dao Dao, đôi môi khẽ nhếch.
" em chạy không thoát..."
......
Dao Dao chỉ cảm thấy trước mắt ngày càng không mở nổi. Cô chạy ra sân trường, ngoài cửa có một chiếc xe đang đậu.
Trong đầu cô bỗng xuất hiện bóng dáng của một người con trai lịch thiệp với nụ cười ôn nhu luôn đứng chờ cô.
Lâm Quân..
Anh Lâm Quân...
...
Cuối cùng chịu không nổi, Dao Dao cũng ngã xuống. Tưởng chừng cô sẽ tiếp xúc với mặt đất, nhưng trong lúc đó một đôi tay vươn ra, ôm lấy thân mình cô vào lòng.
Nam Cung Thần cười khẽ nhìn dung nhan người con gái mình yêu đang nằm trong lòng ngực mình.
" bắt được em rồi..."
......
Trong một căn biệt thự xa hoa.
Căn phòng rộng lớn được trang trí với những vật liệu quý giá, trên giường có hai bóng dáng đang quấn quít lấy nhau. Đèn được tắt tối thui càng tăng thêm vẻ ám muội.Dưới sàn nhà, quần áo bị quăn bừa bãi.
Nam Cung Thần khẽ hôn lên đôi môi người con gái tuyệt trần đang nằm dưới thân mình. Đầu lưỡi khẽ đùa với mật ngọt mềm mại trong khoang miệng cô một lúc rồi luyến tiếc dời đi.
Môi anh hôn dần xuống xương quai xanh tinh xảo của cô rồi dời xuống một bên đầy đặn.
Mỗi nơi anh đi qua đều để lại những ấn kí đo đỏ khả nghi.
Nam Cung Thần miệng hàm chứa một bên nhũ hoa, hết nút vào rồi lại cắn cắn.
" ưm.." Dao Dao còn đang hôn mê cũng không chịu nổi được mà khẽ rên rĩ.
Tiếng rên rĩ của cô chẳng khác nào một lời cỗ vũ cho Nam Cung Thần. Hắn một tay nắm lấy đôi gò bồng đào còn lại của cô, không ngừng xoa nắn, nặng ra thành các hình dạng, một tay theo bụng bằng phẳng trượt xuống vùng thần bí.
Một ngón tay khẽ xoa xoa, ấn ấn hạt trân châu xinh đẹp.
" ân...ư..." Dao Dao không chịu nỗi kích thích, mật động tiết ra dâm dịch ngọt ngào.
Nam Cung Thần cười khẽ " đúng là vật nhỏ nhạy cảm " sau đó đầu lưỡi khẽ trượt xuống bụng, làm ướt lỗ rốn của cô.
" ưm..ân.."
Đầu lưỡi khẽ đưa, trượt xuống nơi mật động xinh đẹp liếm hết tất cả dâm dịch mà cô tiết ra. Sau đó, đầu lưỡi khẽ xâm nhập vào u huyệt thần bí của cô.
" hừ.." Nam Cung Thần gầm lên một tiếng, bên trong u huyệt đầy nước như có hàng ngàn cái lưỡi nhỏ đang liếm lấy cái lưỡi anh, khiến anh thõa mãn không thôi.
Nam Cung Thần rút ra cái lưỡi, đưa dương vật to đùng, đang căng cứng, nổi đầy gân xanh của mình trước cửa u huyệt đầy nước của Dao Dao, khẽ hút một cái.
" A ! " trong giấc ngủ Dao Dao chỉ cảm thấy một cỗ đau đớn khôn cùng, có cái gì đó rất to, nóng nóng đang vọt vào trong cơ thể cô.
Nam Cung Thần gầm nhẹ, tức giận.
Chết tiệt ! Người đầu tiên của cô cư nhiên không phải là hắn !
Trong đầu Nam Cung Thần hiện lên hình ảnh cô nằm dưới thân một người đàn ông khác, kiều mị rên rĩ cầu hoan, trong lòng hắn một cỗ nhói đau cùng tức giận dâng lên. Rút ra dương vật phân nữa, sau đó không thương tiếc mà đâm sâu vào thân thể cô.
" A! " Dao Dao đau đến nỗi không nói nên lời, vật thể lạ đó đâm rất sâu vào tử cung của cô, hai miếng thịt phía dưới còn bị hai thứ gì đó đánh vào.
Nam Cung Thần một lần nữa rút ra rồi lại đâm sâu vào, càng lúc càng nhanh, tiếng rên rĩ cùng tiếng gầm nhẹ liên tục vang lên trong căn phòng đen tối. Hai tay của hắn nắm lấy đầu nhủ hoa của cô, liên tục vò vò chà sát.
Ra vào hơn một trăm hiệp, Nam Cung Thần rốt cuộc đâm sâu vào tử cung của cô, bắn hết tinh hoa của mình vào trong đó.
" ưm.." Dao Dao chỉ cảm thấy một dòng nước ấm đang chảy vào tử cung của mình, rất kích thích khiến cô rên rĩ.
" Dao Dao...chúng ta sẽ có baby..được chứ ? " tuy mới bắn xong nhưng Nam Cung Thần không có vẻ gì là mỏi mệt, cúi đầu nói thầm thì vào tai Dao Dao.
Dao Dao chỉ cảm thấy mỏi mệt tràn lan, cô chỉ muốn chìm vào giấc ngủ sâu hơn nữa nhưng có lẽ là không được rồi...
Nam Cung Thần xoay người cô lại, đâm sâu vào hoa nguyệt của cô.
" A !"
Trong căn phòng hôn ám, tiếng thở dốc rên rĩ cùng tiếng gầm nhẹ không ngừng vang lên...
Đêm...còn rất dài a..
/53
|