Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng

Chương 174

/572


“Lạc Thủy, tên hôn quân Hoàng Phủ Tấn thất đức lưu manh kia rốt cuộc có chỗ nào tốt để cho ngươi coi trọng?”

“Nương. . . . . . Nương nương, ngài đã hiểu lầm.” Vũ Lạc Thủy cả người khẩn trương, cũng không phải lo lắng Hoàng hậu nương nương đối với nàng như thế nào, mà là sợ nếu là hoàng thượng biết. . . . . .

“Lạc Thủy, ta cũng sẽ không ăn ngươi, ngươi sợ cái gì, thiệt là….” Trên mặt Tiểu Thiên mang mấy phần bất mãn, nàng là một Hoàng hậu nương nương vạn phần, vạn phần hào phóng nha!

“Nương nương, không phải vậy, ngài hiểu lầm rồi.”

“Được rồi, được rồi, là ta hiểu lầm.” Tiểu Thiên mang theo vài phần diễn trò gật đầu một cái, nàng quyết định đổi phương thức khác.

“Vậy ngươi ba lần bốn lượt cứ nói hôn quân là người tốt, tại sao ta không nhìn ra được chứ?”

Nghe Tiểu Thiên nói như vậy, Vũ Lạc Thủy cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ cần nhắc tới chuyện có liên quan đến Hoàng Phủ Tấn, nàng giống như đặc biệt hăng hái.

“Nương nương, thật ra thì ngài đã hiểu lầm hoàng thượng, hoàng thượng thật sự là người tốt.”

“Ta biết, ngươi đã nói rất nhiều lần.” Tiểu Thiên miễn cưỡng mở miệng nói, thật đúng là nam nhân không hư, nữ nhân không thương, một tên hôn quân hư hỏng như vậy, cô gái ngoan ngoãn Lạc Thủy này thế nhưng lại coi trọng hắn.

“Ta nhớ vào lần đầu tiên ta vào cung, là sinh nhật Thái Hoàng Thái Hậu, khi đó, cha ta mang theo ta vào cung, lúc ta đang trên đường chạy đến Ngự hoa viên chơi thì bị lạc đường, còn bị tảng đá lớn ở Ngự hoa viên làm cho té trật chân, tay cũng trầy sướt, khi đó, hoàng thượng xuất hiện ở bên cạnh ta, còn giúp ta đem vết thương băng bó kỹ, mang ta đi tìm ta cha, khi đó, hắn thật rất tốt, rất ôn nhu.” Nói đến đây, gương mặt Vũ Lạc Thủy hơi đỏ lên, cũng không chú ý tới ánh mắt Tiểu Thiên vẫn đang chăm chú nhìn nàng.

“Vậy là chuyện tình bắt đầu từ khi đó rồi? Hôn quân lại còn có thể tốt như vậy? Thật là nhìn không ra.” Tiểu Thiên chống đầu, mở miệng hỏi. Bất quá, mấy ngày trước hôn quân còn giúp nàng băng bó vết thương, chẳng lẽ hôn quân thật sự tốt như vậy?

“Khi đó, hoàng thượng vẫn còn nhỏ.” Vũ Lạc Thủy hồi đáp.

“A, thì ra là các ngươi còn là thanh mai trúc mã.” Tiểu Thiên mở miệng nói, trong lòng không khỏi sung sướng lên một chút.

“Cũng không phải.” Vũ Lạc Thủy lúc này ngượng ngùng giống như một thiếu nữ, sắc mặt khẽ phiếm hồng.


/572

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status