Hậu Cung Hi Phi Truyện

Chương 25 - Chương 23

/195


Ngày chín tháng hai, Hoàng đế Khang Hi nam tuần lần thứ năm, Tứ a ca Dận Chân, Bát a ca Dận Tự, Thập a ca Dận Ngã, Thập Tam a ca Dận Tường cùng các đại thần đi theo hộ giá. Thái tử Dận Nhưng ở lại kinh thành giám quốc, nếu có chuyện gì trọng đại thì cho khoái mã phi tám trăm dặm tới cấp báo.

Khi Dận Chân rời phủ, đích phúc tấn dắt theo mọi người đến đưa tiễn, đây là lần đầu tiên Lăng Nhã gặp Ô Lạt Na Lạp thị, đó là một nữ nhân đoan trang hiền hậu, chỉ vì nhiền năm dưỡng bệnh, ít tiếp xúc với ánh mặt trời nên gương mặt hơi tái nhợt, trông mất tự nhiên. Bên cạnh nàng và Lý thị có hai tiểu hài tử, là trưởng tử và thứ nữ của Dận Chân, Hoằng Huy và Linh Tịch. Trưởng nữ của Dận Chân ra đời chưa được một tháng đã chết non, thứ tử cũng chết vào năm ba tuổi, cho nên hiện tại dưới gối của hắn chỉ còn lại một nữ một nhi.

Trong các vị nữ nhân, nổi bật nhất vẫn là Niên thị, nàng ta mặc một bộ cẩm y màu đỏ lựu, cố áo viền vàng, bên dưới là váy dài xếp ly, điểm trên đó là hàng trăm viên trân châu tròn trịa không tì vết, hai bên búi tóc cài trâm vàng tua ngọc, chuỗi ngọc thật dài rũ xuống tận vai, giúp cho dung nhan vốn đã diễm lệ của nàng càng trở nên chói mắt, khiến người khác nhìn không chớp. Khí thế như vầy còn giống đích phúc tấn hơn cả Na Lạp thị kia.

“Bối lặc gia, lần này ngài mang theo một mình Cẩu Nhi có đủ không, hay là gọi thêm vài người nữa đi cùng?” Na Lạp thị hơi lo lắng hỏi, sợ Dận Chân bên ngoài thiếu người hầu hạ.

“Đi cùng Hoàng a mã mà còn lo thiếu người hầu hạ sao? Có Cẩu Nhi để ta sai vặt là đủ rồi, nàng không cần lo lắng, ngược lại chính nàng phải bảo trọng thân mình, nhớ uống thuốc đúng giờ.”

Dận Chân nhàn nhạt nói, từ năm Khang Hi thứ ba mươi, hắn tuân mệnh lập Na Lạp thị làm đích phúc tấn đến nay đã mười bốn năm, Dận Chân vẫn luôn đối đãi với nàng tương kính như tân, nhưng tình cảm lại không sâu đậm.

“Thiếp thân biết… khụ… khụ khụ…” Cơ thể Na Lạp thị vốn đã yếu ớt, nay đứng lâu như vậy nên chịu không nổi mà ho nhẹ. Lúc này Hoằng Huy đã tám tuổi, cực kỳ hiểu chuyện, hắn vội vàng nhón chân lên vuốt vuốt ngực cho nàng.

“Thân mình tỷ tỷ không tốt, đừng đứng ở chỗ gió to như vầy, coi chừng bệnh tình thêm nặng.” Niên thị đỡ lấy bàn tay lạnh lẽo của Na Lạp thị, vẻ mặt tỏ ra quan tâm.

“Ta không sao, vẫn còn chịu được.” Na Lạp thị nhẹ nhàng cười nói.

“Được rồi, các ngươi đều quay trở vào đi, ta phải đi rồi.” Nói xong, Dận Chân xoay người phóng lên con Hãn Huyết Bảo Mã mà Cẩu Nhi dắt tới, ánh mắt nhìn qua mọi người một lượt, khi tới Lăng Nhã thì dừng lại, Lăng Nhã kín đáo nở một nụ cười trong veo với hắn.

Hoằng Huy và Linh Tịch nhìn nhau, đồng thời bước lên trước quỳ xuống đất khấu đầu, đồng thanh nói: “Nhi tử/Nữ nhi cung tiễn a mã.”

“Đứng lên hết đi.” Khi đối mặt với cốt nhục thân sinh của mình, biểu hiện của Dận Chân cũng rất nhu hòa: “Ta không có ở trong phủ, các con phải ngoan ngoãn, không được nghịch ngợm biết chưa? Nhất là Hoằng Huy, nếu khi trở về ta mà nghe Tống tiên sinh cáo trạng, ta sẽ phạt con sao chép ‘Luận ngữ’ một trăm lần.”


/195

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status