Hậu Cung Hi Phi Truyện

Chương 40 - Chương 37

/195


Niên thị quay đầu hỏi Lục Ý đang đứng sau lưng: “Hiện tại là giờ nào rồi?”

Dĩ nhiên là Lục Ý hiểu ý tứ của chủ tử mình, mỉm cười trả lời: “Hồi bẩm chủ tử, hiện tại đã là giờ Thìn một khắc*.”

(*Là 9giờ 15phút sáng.)

Niên thị gật đầu, chuyển tầm mắt qua nhìn Na Lạp thị: “Tỷ tỷ, phủ chúng ta đã sửa lại giờ thỉnh an từ lúc nào vậy, sao không có ai báo với ta một tiếng?”

Lăng Nhã nghe nàng ta nói thì ngượng ngùng vô cùng, vội vàng đứng dậy nhún người: “Khởi bẩm Niên phúc tấn, là do thiếp thân không tốt, thiếp thân nhất thời ngủ quên, qua canh giờ mà cũng không biết, mong phúc tấn thứ tội.”

“To gan!” Lăng Nhã còn đang nói thì Niên thị đã trợn mày lên, lạnh giọng quát: “Ta đang nói chuyện với đích phúc tấn, ai cho phép ngươi chen miệng vào.”

Tống thị bên cạnh giả vờ khuyên nhủ: “Phúc tấn bớt giận, người ta xuất thân từ gia đình bình dân, không hiểu quy củ cũng là chuyện bình thường, người đừng chấp nhặt làm gì.”

Tống thị nhập phủ vào năm Khang Hi thứ bốn mươi, ban đầu là cách cách, ở trong phủ cũng không được sủng ái bao nhiêu, số lần thừa sủng chỉ đếm trên đầu ngón tay, ai ngờ lại may mắn mang thai, mới tám tháng đã hạ sinh một hài nữ, tiếc là chưa đầy tháng đã chết non, Dận Chân tiếc thương hài nữ chết yểu, đúng một năm sau tấn phong Tống thị làm thứ phúc tấn hòng an ủi nỗi đau mất con của nàng, nhưng từ đó ân sủng cũng thưa đi, lâu dần gần như mất hẳn, đến nỗi rất lâu rồi nàng không được gặp mặt Dận Chân, giờ đây thấy Lăng Nhã đột nhiên được sủng ái, trong lòng Tống thị tất nhiên là căm giận bất bình.

Lý thị vuốt ve cái bụng vẫn còn phẳng lì của mình, lơ đãng nói: “Ta nhớ rõ a mã của muội muội ngươi nguyên là Huyện thừa huyện Tùng Dương, mới đây Huyện lệnh huyện Tùng Dương lớn tuổi nên tấu lên triều đình xin phép được về hưu, nhân đó triều đình mới hạ lệnh thăng chức cho a mã ngươi lên làm Huyện lệnh, có đúng như vậy không?”

Đợi Tống thị gật đầu rồi, Lý thị mới nói tiếp: “Nếu ta nhớ không lầm, Huyện lệnh là chính thất phẩm, mà a mã của lăng cách cách là từ tứ phẩm Điển nghi, cao hơn a mã của ngươi khoảng năm cấp, ngươi nói Lăng cách cách xuất thân gia đình bình dân, vậy còn ngươi, ngươi là cái thứ gì?”

Lời nói của Lý thị nhẹ nhàng bâng quơ, không có chút nộ khí nào, nhưng lại làm cho Tống thị tái mặt, không có đường lui, nàng ta vốn muốn nhân cơ hội này làm nhục Lăng Nhã, nhưng không ngờ lại dẫn lửa thiêu thân, tự khiến bản thân mình xấu hổ, đúng là mất nhiều hơn được.

“Đứng nói là xuất thân từ tứ phẩm, dù là xuất thân từ nhất phẩm thì cũng vậy thôi, không tuân quy củ thì vẫn là không tuân quy củ.” Tống thị e ngại thân phận của Lý thị, nhưng Niên thị thì không, hay nói cách khác, nàng chưa bao giờ để Lý thị vào trong mắt.

“Được rồi, được rồi, mỗi người nói ít lại một câu đi.” Na Lạp thị thấy không khí căng thẳng thì vội vàng ra mặt hòa giải: “Đều là tỷ muội một nhà, cãi cọ ầm ĩ như vậy thì còn ra thể thống gì. Lăng cách cách vừa vào phủ không bao lâu, khó tránh có nhiều chuyện còn chưa hiểu hoặc làm gì đó chưa chu toàn, các ngươi thân là tỷ tỷ thì nên chỉ bảo nàng ta nhiều hơn mới đúng. Huống chi lần này nàng ta thỉnh an trễ cũng không phải là cố


/195

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status