Tần Lạc Lăng từ phân vị quý nhân nhảy ba cấp trở thành dung hoa, dấy lên một cơn sóng gió lớn trong hậu cung.
Mọi người chỉ chờ trời sáng để đi đến Sắt Cầm hiên rồi tìm hiểu một chút vị tội nữ* chưa được thị tẩm đã thăng lên ba cấp này.
Ai biết chờ đợi không bao lâu, lại có ý chỉ truyền ra, Tần quý nhân chuyển vào ở trong thiên điện** của Chiêu Phượng cung.
*Thiên điện: một cung điện phụ thuộc cung điện chính.
Thiên điện của Chiêu Phượng cung, đã lâu không có phi tần ở rồi.
Mọi người còn chưa nhìn thấy mặt Tần dung hoa, nàng ta đã chuyển vào Chiêu Phượng cung rồi. Trời vừa sáng, các phi tần vốn được miễn thỉnh an nén không được lòng tò mò đi đến Chiêu Phượng cung.
Kỷ Trà Huyên và Du tu hoa không đi.
Nơi ồn ào tất nhiên sẽ có những người có lòng dạ chẳng tốt đẹp gì, các nàng không muốn đi.
Quan trọng là Kỷ Trà Huyên cảm thấy Tần dung hoa tới Chiêu Phượng cung, nên cho người ta biết vì sớm muộn gì nàng cũng biết, những tin tức không nên biết, kể cả nàng đi cũng không thể nào biết được.
Đến giữa trưa, sau khi Kỷ Trà Huyên dùng xong bữa trưa, nghe được một tin tức khiến người ta nghẹn họng nhìn chăm chú.
Tần dung hoa được thăng cấp vì dám quấy rầy hoàng thượng nên bị giam lỏng trong thiên điện của Chiêu Phượng cung, bất kỳ ai cũng không được thăm hỏi. Nghe nói sáng hôm nay các phi tần đi Chiêu Phượng cung để hỏi thăm tin tức đều bị hoàng thượng đuổi về.
Tin tức tiếp theo càng khiến người ta không biết đâu mà lần, trong bốn ngày liên tiếp hoàng thượng chưa từng bước chân vào hậu cung, kể cả thái hậu cùng hoàng hậu cũng chưa được nhìn thấy hắn. Kỷ Trà Huyên dặn dò người hầu trong Tĩnh An hiên làm việc khiêm tốn, im lặng dưỡng thai trong cung điện của mình.
Tình cảnh trên triều đình vẫn ác liệt như trước, tuy không dễ dàng truyền tin tức vào trong hậu cung, nhưng chỉ cần có lòng, không ít phi tần vẫn biết được chuyện trên triều đình đang rất hỗn loạn.
Kỷ Trà Huyên cũng biết được một số tin tức, những ngày gần đây hoàng thượng trị tội không ít người, từ quan huyện trong tỉnh Bình Dương, cho đến quan viên trong Hộ bộ* cùng Công bộ**, trong ngoài triều đình, mọi người đều sợ bóng sợ gió.
*Hộ bộ: một ngành trong triều đình quản lý về tiền bạc.
**Công bộ: một ngành trong triều đình.
Tuy là như thế, ngày lễ Vạn Thọ* vẫn đến như bình thường.
*lễ vạn thọ: ngày sinh nhật của hoàng đế.
Quốc yến* được tổ chức trong Long Khôn điện, ngoại trừ thái hậu, hoàng thượng, hoàng hậu ngồi quay lưng về phía bắc, nhìn về phía nam. Hoàng đế ngồi giữa, thái hậu ngồi phía bên phải, hoàng hậu ngồi phía bên trái, nhưng cái bàn hơi lệch về phía sau so với thái hậu. Phía sau ba người cũng sắp xếp mấy chỗ ngồi chuẩn bị cho những phi tần đủ tư cách tham gia quốc yến. Trước mắt trong hậu cung cũng không nhiều phi tần có địa vị cao, cho nên lần này cách bố trí tạo nhiều điều kiện cho phi tần có phân vị quý nhân trở lên.
*Quốc yến: lễ hội quan trọng có cả vua và quan viên.
Từ Đức phi dẫn dắt, những phi tần này trước tiên chúc thọ hoàng thượng, sau đó thỉnh an hoàng hậu và thái hậu, rồi ngồi xuống theo thứ tự.
Hàng phía dưới bên cạnh thái hậu là chỗ ngồi của những người có phẩm cấp trong dòng họ hoàng gia, cầm đầu là chú ruột của hoàng thượng, ở phía sau là năm người huynh đệ của hoàng đế, chẳng qua năm huynh đệ này, người nhiều tuổi nhất Tấn vương Triệu Tồn Khoát năm nay cũng mới hai mươi tuổi, những người còn lại không mất thì cũng bị giam lỏng, bởi vậy có thể thấy sự tàn khốc trong cuộc tranh giành ngôi vị hoàng đế năm đó, trên cơ bản một lưới bắt hết. Mặt sau nữa là công chúa, có đại trưởng công chúa, trưởng công chúa, đồng thời, hai người nữ nhi của hoàng thượng cũng ngồi ở vị trí này.
Hàng dưới bên cạnh hoàng hậu là chỗ ngồi của những người có tước vị và ngoại thích*, giống như vợ chồng Chu quốc công cùng con trai trưởng Chu Duy mà tam tỷ Kỷ Trà Oánh của Kỷ Trà Huyên gả vào làm thiếp.
*Ngoại thích: người nhà của các phi tần, hoàng hậu.
Kỷ Trà Huyên ngồi chung một bàn với Vân quý tần.
Không ít vị phu nhân liếc nhìn Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên cũng chỉ nhẹ giọng nói chuyện với Vân quý tần.
Vân quý tần dĩ nhiên cảm nhận được, nàng ta nghĩ thầm trong lòng mang thai hoàng tự thật chẳng giống với người khác, nhớ lúc trước khi nàng mang thai, cũng không phải đối tượng để mọi người nhìn chăm chú.
Quốc yến tuy là để chúc thọ hoàng thượng, nhưng cũng là yến hội cho hoàng đế và các vị quan viên cùng nhau ăn uống vui vẻ.
Triệu Tồn Hi ngồi trên vị trí chính giữa như bình thường, các phi tần đều tuân thủ lễ tiết một cách nghiêm túc để là người đủ tư cách tiếp khách. Giờ phút này nhân vật chính không phải các nàng, các nàng chỉ cần nhìn hoàng đế cùng các vị quan viên ăn uống vui vẻ sau đó hô to vạn tuế theo mọi người.
Tất cả mọi người đều duy trì nụ cười đoan trang lễ độ, tự nhiên không muốn tạo ra sai lầm trong một sự kiện lớn như vậy. Không biết từ lúc nào buổi tiệc đã diễn ra hơn nửa ngày, tiếng đàn ca múa vẫn không dừng lại, Kỷ Trà Huyên nhìn đám vũ nữ có dáng người mảnh mai như lá liễu nhẹ nhàng nhảy múa, tràn đầy hứng thú, điệu múa này đẹp hơn các điệu múa nàng xem trước đó rất nhiều.
Vân quý tần đẩy Kỷ Trà Huyên một chút, Kỷ Trà Huyên thấp giọng hỏi: Sao vậy?
Vân quý tần nói: Ta uống hơi nhiều rượu, cảm thấy hơi khó chịu, đi ra ngoài đổi gió một chút, nếu có ai hỏi, xin nhờ muội muội giải thích một chút cho tỷ tỷ.
Kỷ Trà Huyên biết sau vị trí các nàng có người canh gác, nàng gật đầu.
Cung nữ bên người Vân quý tần nhẹ nhàng đỡ nàng ta đứng dậy, Vân quý tần mỉm cười với Kỷ Trà Huyên, sau đó chậm rãi đi tới chỗ người canh gác ở phía sau.
Kỷ Trà Huyên lại tiếp tục nhìn chăm chú lên vũ đài*.
*Vũ đài: nơi tổ chức ca múa.
Lúc này, không biết từ lúc nào đã thay một điệu múa mới, nữ tử dẫn đầu mặc váy màu phấn hồng, mặc dù không nhìn thấy khuôn mặt, nhưng đôi mắt kia lại câu dẫn tâm hồn người khác, xoay vòng eo, mỗi một hành động đều lộ ra đặc sắc của nước khác.
Không chỉ có Kỷ Trà Huyên chăm chú nhìn nàng ta, kể cả những người khác cũng không tự chủ nghiêm túc ngắm nhìn.
Kỷ Trà Huyên càng xem càng bị hấp dẫn, nàng không tự chủ nắm chặt chén rượu trong tay, sau đó không kiềm chế được nhìn về phía Triệu Tồn Hi, Triệu Tồn Hi ngồi ngay phía trước nàng, không nhìn rõ vẻ mặt hắn, nhưng nàng nhìn thấy thân thể hắn hơi cứng lại một chút.
Người vũ nữ kia càng múa càng điên cuồng, không ít người đều để lộ ra ánh mắt si mê.
Đúng vào lúc này, một tiếng khóc truyền đến.
Mọi người tỉnh táo lại, hóa ra là nhị công chúa khóc lên, nhũ mẫu thay đổi sắc mặt, vội vàng dỗ nàng.
Cũng đúng lúc này, người vũ nữ mặc váy màu phấn hồng kia lộ ra một đạo ánh sáng màu trắng, thân hình nhoáng lên một cái, đảo mắt đã đi đến trước mặt Triệu Tồn Hi.
Mọi người ngồi đây đều kinh hãi!
Thái hậu cùng hoàng hậu kêu to: Hoàng thượng...
Triệu Tồn Hi không hề kinh hoảng, nhát kiếm còn chưa tới mặt hắn, chợt nghe đến một tiếng vang phịch, Thường Tồn Hóa hầu hạ bên cạnh Triệu Tồn Hi đã đánh rớt thanh kiếm dài kia rồi.
Vũ nữ cười lạnh như băng, bỗng dưng dùng tới cái chuông trong tay, lúc này, không chỉ bạn nhảy của vũ nữ này, trong số nữ quyến của quan viên cũng bay ra vài bóng người đánh tới người đang ngồi phía trên.
Triệu Tồn Hi đứng lên, sau đó vung tay lên, từ cửa sau chạy ra một đống thị vệ bảo vệ thái hậu, hoàng hậu cùng với nữ quyến* ở phía sau.
*Nữ quyến: phu nhân của quan lại, quý tộc.
Trong tay vũ nữ thêm một cái nơ dài, sau đó thân thể đánh về phía Triệu Tồn Hi.
Thường Toàn Hóa cùng một vị thái giám khác đánh nhau cùng nàng ta.
Kỷ Trà Huyên lui về phía sau theo mọi người, Phùng ma ma cùng Tử Châu gắt gao che chở nàng, đột nhiên một tiếng nổ vang lên, các phi tần liền thấy trong đám người này lao ra một cái cung nữ, thanh kiếm trong tay tên cung nữ này thẳng vào thái hậu.
Xuân nhi, ngươi đang làm cái gì vậy? Chu tu hoa hét lớn.
Nhưng vị cung nữ gọi Xuân nhi này không hề nghe thấy, vung mấy phát kiếm, những phi tần cản trở bước chân nàng đều bị đâm bị thương, lúc này đã xuất hiện vết máu.
Không ít người sợ hãi kêu lên, Kỷ Trà Huyên cũng là một người ngăn cản bước đi của ả, chẳng qua, trong nháy mắt kiếm của ta đâm đến, Tử Châu đã đá tay ả ta ra, Kỷ Trà Huyên vội vàng chạy đên trước mặt thái hậu, nói: Thái hậu, ngài mau chạy đi.
Thái hậu không hề lo sợ, bà lạnh nhạt nhìn cung nữ này, không hề có ý di chuyển bước chân, thậm chí còn dặn Trình ma ma chăm sóc Kỷ Trà Huyên.
Tử Châu cùng tên cung nữ này đánh không đến hai chiêu, còn có thị vệ thoát khỏi đám sát thủ kia tiến đến cứu giá*.
*Cứu giá: bảo vệ cho hoàng hậu, hoàng đế, thái hậu.
Sau đó không đến nửa khắc*, những người này đều bị bắt lấy, không ít người nuốt độc tự sát, nhưng cũng có người không kịp đã bị thị vệ giữ lấy cằm móc ra thuốc độc.
*Nửa khắc: khoảng 30 phút thời nay.
Triệu Tồn Hi trở lại chỗ ngồi, mọi người cùng nhau quỳ xuống.
Nhất là mấy vị quan viên đưa thê tử đến sát hại hoàng thượng, sắc mặt đen như đất.
Bắt đi tra hỏi thật kĩ.
Thường Toàn Hóa gật đầu, sau đó vẫy tay ra hiệu cho thị vệ.
Sau khi những người đó bị bắt đi, Triệu Tồn Hi lại liếc mắt nhìn Thường Toàn Hóa một cái, Thường Toàn Hóa lại vẫy tay, trong đại điện đột nhiên thêm bảy vị kim vệ*, chỉ thấy bọn họ bay nhanh bắt được mấy người trong đám người.
*Kim vệ: hộ vệ bí mật của hoàng đế.
Hoàng thượng... Người bị bắt ra còn muốn kêu to, đều bị những kim vệ này bắt đi.
Mọi người chỉ chờ trời sáng để đi đến Sắt Cầm hiên rồi tìm hiểu một chút vị tội nữ* chưa được thị tẩm đã thăng lên ba cấp này.
Ai biết chờ đợi không bao lâu, lại có ý chỉ truyền ra, Tần quý nhân chuyển vào ở trong thiên điện** của Chiêu Phượng cung.
*Thiên điện: một cung điện phụ thuộc cung điện chính.
Thiên điện của Chiêu Phượng cung, đã lâu không có phi tần ở rồi.
Mọi người còn chưa nhìn thấy mặt Tần dung hoa, nàng ta đã chuyển vào Chiêu Phượng cung rồi. Trời vừa sáng, các phi tần vốn được miễn thỉnh an nén không được lòng tò mò đi đến Chiêu Phượng cung.
Kỷ Trà Huyên và Du tu hoa không đi.
Nơi ồn ào tất nhiên sẽ có những người có lòng dạ chẳng tốt đẹp gì, các nàng không muốn đi.
Quan trọng là Kỷ Trà Huyên cảm thấy Tần dung hoa tới Chiêu Phượng cung, nên cho người ta biết vì sớm muộn gì nàng cũng biết, những tin tức không nên biết, kể cả nàng đi cũng không thể nào biết được.
Đến giữa trưa, sau khi Kỷ Trà Huyên dùng xong bữa trưa, nghe được một tin tức khiến người ta nghẹn họng nhìn chăm chú.
Tần dung hoa được thăng cấp vì dám quấy rầy hoàng thượng nên bị giam lỏng trong thiên điện của Chiêu Phượng cung, bất kỳ ai cũng không được thăm hỏi. Nghe nói sáng hôm nay các phi tần đi Chiêu Phượng cung để hỏi thăm tin tức đều bị hoàng thượng đuổi về.
Tin tức tiếp theo càng khiến người ta không biết đâu mà lần, trong bốn ngày liên tiếp hoàng thượng chưa từng bước chân vào hậu cung, kể cả thái hậu cùng hoàng hậu cũng chưa được nhìn thấy hắn. Kỷ Trà Huyên dặn dò người hầu trong Tĩnh An hiên làm việc khiêm tốn, im lặng dưỡng thai trong cung điện của mình.
Tình cảnh trên triều đình vẫn ác liệt như trước, tuy không dễ dàng truyền tin tức vào trong hậu cung, nhưng chỉ cần có lòng, không ít phi tần vẫn biết được chuyện trên triều đình đang rất hỗn loạn.
Kỷ Trà Huyên cũng biết được một số tin tức, những ngày gần đây hoàng thượng trị tội không ít người, từ quan huyện trong tỉnh Bình Dương, cho đến quan viên trong Hộ bộ* cùng Công bộ**, trong ngoài triều đình, mọi người đều sợ bóng sợ gió.
*Hộ bộ: một ngành trong triều đình quản lý về tiền bạc.
**Công bộ: một ngành trong triều đình.
Tuy là như thế, ngày lễ Vạn Thọ* vẫn đến như bình thường.
*lễ vạn thọ: ngày sinh nhật của hoàng đế.
Quốc yến* được tổ chức trong Long Khôn điện, ngoại trừ thái hậu, hoàng thượng, hoàng hậu ngồi quay lưng về phía bắc, nhìn về phía nam. Hoàng đế ngồi giữa, thái hậu ngồi phía bên phải, hoàng hậu ngồi phía bên trái, nhưng cái bàn hơi lệch về phía sau so với thái hậu. Phía sau ba người cũng sắp xếp mấy chỗ ngồi chuẩn bị cho những phi tần đủ tư cách tham gia quốc yến. Trước mắt trong hậu cung cũng không nhiều phi tần có địa vị cao, cho nên lần này cách bố trí tạo nhiều điều kiện cho phi tần có phân vị quý nhân trở lên.
*Quốc yến: lễ hội quan trọng có cả vua và quan viên.
Từ Đức phi dẫn dắt, những phi tần này trước tiên chúc thọ hoàng thượng, sau đó thỉnh an hoàng hậu và thái hậu, rồi ngồi xuống theo thứ tự.
Hàng phía dưới bên cạnh thái hậu là chỗ ngồi của những người có phẩm cấp trong dòng họ hoàng gia, cầm đầu là chú ruột của hoàng thượng, ở phía sau là năm người huynh đệ của hoàng đế, chẳng qua năm huynh đệ này, người nhiều tuổi nhất Tấn vương Triệu Tồn Khoát năm nay cũng mới hai mươi tuổi, những người còn lại không mất thì cũng bị giam lỏng, bởi vậy có thể thấy sự tàn khốc trong cuộc tranh giành ngôi vị hoàng đế năm đó, trên cơ bản một lưới bắt hết. Mặt sau nữa là công chúa, có đại trưởng công chúa, trưởng công chúa, đồng thời, hai người nữ nhi của hoàng thượng cũng ngồi ở vị trí này.
Hàng dưới bên cạnh hoàng hậu là chỗ ngồi của những người có tước vị và ngoại thích*, giống như vợ chồng Chu quốc công cùng con trai trưởng Chu Duy mà tam tỷ Kỷ Trà Oánh của Kỷ Trà Huyên gả vào làm thiếp.
*Ngoại thích: người nhà của các phi tần, hoàng hậu.
Kỷ Trà Huyên ngồi chung một bàn với Vân quý tần.
Không ít vị phu nhân liếc nhìn Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên cũng chỉ nhẹ giọng nói chuyện với Vân quý tần.
Vân quý tần dĩ nhiên cảm nhận được, nàng ta nghĩ thầm trong lòng mang thai hoàng tự thật chẳng giống với người khác, nhớ lúc trước khi nàng mang thai, cũng không phải đối tượng để mọi người nhìn chăm chú.
Quốc yến tuy là để chúc thọ hoàng thượng, nhưng cũng là yến hội cho hoàng đế và các vị quan viên cùng nhau ăn uống vui vẻ.
Triệu Tồn Hi ngồi trên vị trí chính giữa như bình thường, các phi tần đều tuân thủ lễ tiết một cách nghiêm túc để là người đủ tư cách tiếp khách. Giờ phút này nhân vật chính không phải các nàng, các nàng chỉ cần nhìn hoàng đế cùng các vị quan viên ăn uống vui vẻ sau đó hô to vạn tuế theo mọi người.
Tất cả mọi người đều duy trì nụ cười đoan trang lễ độ, tự nhiên không muốn tạo ra sai lầm trong một sự kiện lớn như vậy. Không biết từ lúc nào buổi tiệc đã diễn ra hơn nửa ngày, tiếng đàn ca múa vẫn không dừng lại, Kỷ Trà Huyên nhìn đám vũ nữ có dáng người mảnh mai như lá liễu nhẹ nhàng nhảy múa, tràn đầy hứng thú, điệu múa này đẹp hơn các điệu múa nàng xem trước đó rất nhiều.
Vân quý tần đẩy Kỷ Trà Huyên một chút, Kỷ Trà Huyên thấp giọng hỏi: Sao vậy?
Vân quý tần nói: Ta uống hơi nhiều rượu, cảm thấy hơi khó chịu, đi ra ngoài đổi gió một chút, nếu có ai hỏi, xin nhờ muội muội giải thích một chút cho tỷ tỷ.
Kỷ Trà Huyên biết sau vị trí các nàng có người canh gác, nàng gật đầu.
Cung nữ bên người Vân quý tần nhẹ nhàng đỡ nàng ta đứng dậy, Vân quý tần mỉm cười với Kỷ Trà Huyên, sau đó chậm rãi đi tới chỗ người canh gác ở phía sau.
Kỷ Trà Huyên lại tiếp tục nhìn chăm chú lên vũ đài*.
*Vũ đài: nơi tổ chức ca múa.
Lúc này, không biết từ lúc nào đã thay một điệu múa mới, nữ tử dẫn đầu mặc váy màu phấn hồng, mặc dù không nhìn thấy khuôn mặt, nhưng đôi mắt kia lại câu dẫn tâm hồn người khác, xoay vòng eo, mỗi một hành động đều lộ ra đặc sắc của nước khác.
Không chỉ có Kỷ Trà Huyên chăm chú nhìn nàng ta, kể cả những người khác cũng không tự chủ nghiêm túc ngắm nhìn.
Kỷ Trà Huyên càng xem càng bị hấp dẫn, nàng không tự chủ nắm chặt chén rượu trong tay, sau đó không kiềm chế được nhìn về phía Triệu Tồn Hi, Triệu Tồn Hi ngồi ngay phía trước nàng, không nhìn rõ vẻ mặt hắn, nhưng nàng nhìn thấy thân thể hắn hơi cứng lại một chút.
Người vũ nữ kia càng múa càng điên cuồng, không ít người đều để lộ ra ánh mắt si mê.
Đúng vào lúc này, một tiếng khóc truyền đến.
Mọi người tỉnh táo lại, hóa ra là nhị công chúa khóc lên, nhũ mẫu thay đổi sắc mặt, vội vàng dỗ nàng.
Cũng đúng lúc này, người vũ nữ mặc váy màu phấn hồng kia lộ ra một đạo ánh sáng màu trắng, thân hình nhoáng lên một cái, đảo mắt đã đi đến trước mặt Triệu Tồn Hi.
Mọi người ngồi đây đều kinh hãi!
Thái hậu cùng hoàng hậu kêu to: Hoàng thượng...
Triệu Tồn Hi không hề kinh hoảng, nhát kiếm còn chưa tới mặt hắn, chợt nghe đến một tiếng vang phịch, Thường Tồn Hóa hầu hạ bên cạnh Triệu Tồn Hi đã đánh rớt thanh kiếm dài kia rồi.
Vũ nữ cười lạnh như băng, bỗng dưng dùng tới cái chuông trong tay, lúc này, không chỉ bạn nhảy của vũ nữ này, trong số nữ quyến của quan viên cũng bay ra vài bóng người đánh tới người đang ngồi phía trên.
Triệu Tồn Hi đứng lên, sau đó vung tay lên, từ cửa sau chạy ra một đống thị vệ bảo vệ thái hậu, hoàng hậu cùng với nữ quyến* ở phía sau.
*Nữ quyến: phu nhân của quan lại, quý tộc.
Trong tay vũ nữ thêm một cái nơ dài, sau đó thân thể đánh về phía Triệu Tồn Hi.
Thường Toàn Hóa cùng một vị thái giám khác đánh nhau cùng nàng ta.
Kỷ Trà Huyên lui về phía sau theo mọi người, Phùng ma ma cùng Tử Châu gắt gao che chở nàng, đột nhiên một tiếng nổ vang lên, các phi tần liền thấy trong đám người này lao ra một cái cung nữ, thanh kiếm trong tay tên cung nữ này thẳng vào thái hậu.
Xuân nhi, ngươi đang làm cái gì vậy? Chu tu hoa hét lớn.
Nhưng vị cung nữ gọi Xuân nhi này không hề nghe thấy, vung mấy phát kiếm, những phi tần cản trở bước chân nàng đều bị đâm bị thương, lúc này đã xuất hiện vết máu.
Không ít người sợ hãi kêu lên, Kỷ Trà Huyên cũng là một người ngăn cản bước đi của ả, chẳng qua, trong nháy mắt kiếm của ta đâm đến, Tử Châu đã đá tay ả ta ra, Kỷ Trà Huyên vội vàng chạy đên trước mặt thái hậu, nói: Thái hậu, ngài mau chạy đi.
Thái hậu không hề lo sợ, bà lạnh nhạt nhìn cung nữ này, không hề có ý di chuyển bước chân, thậm chí còn dặn Trình ma ma chăm sóc Kỷ Trà Huyên.
Tử Châu cùng tên cung nữ này đánh không đến hai chiêu, còn có thị vệ thoát khỏi đám sát thủ kia tiến đến cứu giá*.
*Cứu giá: bảo vệ cho hoàng hậu, hoàng đế, thái hậu.
Sau đó không đến nửa khắc*, những người này đều bị bắt lấy, không ít người nuốt độc tự sát, nhưng cũng có người không kịp đã bị thị vệ giữ lấy cằm móc ra thuốc độc.
*Nửa khắc: khoảng 30 phút thời nay.
Triệu Tồn Hi trở lại chỗ ngồi, mọi người cùng nhau quỳ xuống.
Nhất là mấy vị quan viên đưa thê tử đến sát hại hoàng thượng, sắc mặt đen như đất.
Bắt đi tra hỏi thật kĩ.
Thường Toàn Hóa gật đầu, sau đó vẫy tay ra hiệu cho thị vệ.
Sau khi những người đó bị bắt đi, Triệu Tồn Hi lại liếc mắt nhìn Thường Toàn Hóa một cái, Thường Toàn Hóa lại vẫy tay, trong đại điện đột nhiên thêm bảy vị kim vệ*, chỉ thấy bọn họ bay nhanh bắt được mấy người trong đám người.
*Kim vệ: hộ vệ bí mật của hoàng đế.
Hoàng thượng... Người bị bắt ra còn muốn kêu to, đều bị những kim vệ này bắt đi.
/75
|