Mục Tướng sửng sốt: “Hải vực Thiên Hành?”
Khâu Bạch Y nhìn bầu trời, ánh mắt kiên định: “Chắc chắn hắn đang ở hải vực Thiên Hành”.
Sau khi ngẫm nghĩ, Mục Tướng cảm thấy cũng có lý nên trực tiếp liên hệ với Thượng Thần Thiên Huyên.
Không lâu sau, Thượng Thần Thiên Huyên tới hải vực Thiên Hành, bà ta liếc nhìn xung quanh, thần thức của bà ta lại như một tấm lưới bao phủ toàn bộ hải vực Thiên Hành.
Một lúc sau, bà ta cau mày phất tay áo.
Rầm!
Toàn bộ hải vực Thiên Hành tan tành.
Nhưng không có gì.
Vẻ mặt Thượng Thần Thiên Huyên lập tức trở nên lạnh lùng, bà ta đột nhiên vung tay áo.
Bên trong điện các.
Rầm!
Một áp lực vô hình đột nhiên bao phủ lấy Mục Tướng, áp lực cực mạnh này suýt nữa khiến Mục Tướng quỳ xuống.
Mục Tướng kinh ngạc, sắc mặt tái nhợt: “Thượng Thần?”
Ánh mắt Thượng Thần Thiên Huyên lạnh như băng: “Ông cảm thấy chơi vui lắm sao?”
Mục Tướng vội vàng nói: “Thượng Thần, ta hoàn toàn không có ý đó, mong Thượng Thần tha tội”.
Thượng Thần Thiên Huyên phất tay áo, luồng khí tức đáng sợ lập tức tiêu tan.
Mục Tướng toát mồ hôi lạnh, dường như nghĩ tới gì đó, ông ta đột nhiên quay đầu nhìn về phía Khâu Bạch Y, nổi giận nói: “Hải vực Thiên Hành chẳng có cái quái gì cả”.
Khâu Bạch Y không nói gì, lông mày của ông ta nhíu lại, một lúc sau, ông ta đột nhiên cười nói: “Thú vị, thực sự thú vị, ta vẫn đánh giá thấp Diệp công tử này rồi”.
Sắc mặt Mục Tướng u ám như nước.
Khâu Bạch Y tiếp tục nói: “Khi ta bày mưu tính kế với hắn, hắn cũng đang bày mưu tính kế với ta, mỗi lần ta đều chậm hơn hắn một bước, đúng là thú vị”.
Ánh mắt Mục Tướng lạnh lùng nhìn chằm chằm Khâu Bạch Y: “Bây giờ hắn đang ở đâu?”
Khâu Bạch Y im lặng.
Bây giờ ông ta cũng chẳng biết Diệp Quân đang ở nơi nào.
Nhìn thấy sắc mặt Mục Tướng vô cùng khó coi, Khâu Bạch Y đột nhiên nói: “Chi bằng, bảo Thượng Thần Thiên Huyên đích thân đến Đại Chu bắt cô gái chu Phạn đó?”
Thủ đoạn bình thường không có tác dụng thì chỉ có thể dùng thủ đoạn đê hèn.
Mục Tướng bình tĩnh nói: “Được! Ông đi mà nói với bà ta”.
Khâu Bạch Y vẫn im lặng.
Mục Tướng lạnh lùng nói: “Thượng Thần có thân phận gì? Sao bà ta có thể làm những chuyện như vậy chứ? Nếu ta đi nói thì ông có tin bà ta sẽ chém chết ta ngay tại chỗ luôn không?”
Khâu Bạch Y khẽ thở dài, cảm thấy hơi đau đầu.
Mục Tướng trầm giọng nói: “Ông nói xem, liệu có khả năng hắn vẫn ở Thiên Hành Sinh Mệnh Giới không?”
Khâu Bạch Y nói: “Có khả năng”.
Mục Tướng nhíu mày: “Thế nào gọi là có khả năng?”
Khâu Bạch Y nhìn bầu trời, ánh mắt kiên định: “Chắc chắn hắn đang ở hải vực Thiên Hành”.
Sau khi ngẫm nghĩ, Mục Tướng cảm thấy cũng có lý nên trực tiếp liên hệ với Thượng Thần Thiên Huyên.
Không lâu sau, Thượng Thần Thiên Huyên tới hải vực Thiên Hành, bà ta liếc nhìn xung quanh, thần thức của bà ta lại như một tấm lưới bao phủ toàn bộ hải vực Thiên Hành.
Một lúc sau, bà ta cau mày phất tay áo.
Rầm!
Toàn bộ hải vực Thiên Hành tan tành.
Nhưng không có gì.
Vẻ mặt Thượng Thần Thiên Huyên lập tức trở nên lạnh lùng, bà ta đột nhiên vung tay áo.
Bên trong điện các.
Rầm!
Một áp lực vô hình đột nhiên bao phủ lấy Mục Tướng, áp lực cực mạnh này suýt nữa khiến Mục Tướng quỳ xuống.
Mục Tướng kinh ngạc, sắc mặt tái nhợt: “Thượng Thần?”
Ánh mắt Thượng Thần Thiên Huyên lạnh như băng: “Ông cảm thấy chơi vui lắm sao?”
Mục Tướng vội vàng nói: “Thượng Thần, ta hoàn toàn không có ý đó, mong Thượng Thần tha tội”.
Thượng Thần Thiên Huyên phất tay áo, luồng khí tức đáng sợ lập tức tiêu tan.
Mục Tướng toát mồ hôi lạnh, dường như nghĩ tới gì đó, ông ta đột nhiên quay đầu nhìn về phía Khâu Bạch Y, nổi giận nói: “Hải vực Thiên Hành chẳng có cái quái gì cả”.
Khâu Bạch Y không nói gì, lông mày của ông ta nhíu lại, một lúc sau, ông ta đột nhiên cười nói: “Thú vị, thực sự thú vị, ta vẫn đánh giá thấp Diệp công tử này rồi”.
Sắc mặt Mục Tướng u ám như nước.
Khâu Bạch Y tiếp tục nói: “Khi ta bày mưu tính kế với hắn, hắn cũng đang bày mưu tính kế với ta, mỗi lần ta đều chậm hơn hắn một bước, đúng là thú vị”.
Ánh mắt Mục Tướng lạnh lùng nhìn chằm chằm Khâu Bạch Y: “Bây giờ hắn đang ở đâu?”
Khâu Bạch Y im lặng.
Bây giờ ông ta cũng chẳng biết Diệp Quân đang ở nơi nào.
Nhìn thấy sắc mặt Mục Tướng vô cùng khó coi, Khâu Bạch Y đột nhiên nói: “Chi bằng, bảo Thượng Thần Thiên Huyên đích thân đến Đại Chu bắt cô gái chu Phạn đó?”
Thủ đoạn bình thường không có tác dụng thì chỉ có thể dùng thủ đoạn đê hèn.
Mục Tướng bình tĩnh nói: “Được! Ông đi mà nói với bà ta”.
Khâu Bạch Y vẫn im lặng.
Mục Tướng lạnh lùng nói: “Thượng Thần có thân phận gì? Sao bà ta có thể làm những chuyện như vậy chứ? Nếu ta đi nói thì ông có tin bà ta sẽ chém chết ta ngay tại chỗ luôn không?”
Khâu Bạch Y khẽ thở dài, cảm thấy hơi đau đầu.
Mục Tướng trầm giọng nói: “Ông nói xem, liệu có khả năng hắn vẫn ở Thiên Hành Sinh Mệnh Giới không?”
Khâu Bạch Y nói: “Có khả năng”.
Mục Tướng nhíu mày: “Thế nào gọi là có khả năng?”
/4376
|