Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4133 - Chương 4122

/4376


Với cơ thể người phàm lại có thể tu luyện như thế này thật sự rất hiếm thấy.

Mà người này vẫn còn khúc mắc trong lòng, nếu không thì thực lực của cô ta còn có thể nâng cao hơn nữa.

Có điều ông ta hoàn toàn không dám nhắc tới một vài chuyện, nếu nói ra thì ông ta sẽ phải chết. Cuối cùng Khâu Bạch Y đưa mắt nhìn về phía xa, sau đó xoay người rời đi.

Tư Phàm Tịnh cũng rời khỏi Tuế Nguyệt trường hà, đi tới một cái thôn nhỏ cũ nát, không có một bóng người.

Tư Phàm Tịnh đến trước cổng thôn, cô ta ngồi trên một cái ghế xích đu cũ kỹ, chậm rãi nhắm mắt lại, trong đất trời chỉ có tiếng gió gào thét.

Sau khi Khâu Bạch Y rời khỏi Tuế Nguyệt trường hà, ông ta đi tới một bờ biển, trước mắt ông ta không xa có một người đàn ông đứng đó, người đàn ông mặc áo choàng vải thô sạch sẽ, trên áo choàng khâu vá lởm chỏm, lão ta còn ôm một thanh kiếm gỗ trong tay.

Trên mặt lão ta bị một sợi dây đen quấn quanh.

Người đàn ông cứ ôm kiếm như thế, nhìn về phía biển khơi không nói không rằng.

Khâu Bạch Y đi tới bên cạnh người đàn ông, ông ta lấy một bầu rượu ra đưa cho người đàn ông, người đàn ông không nói gì, chỉ im lặng nhận lấy rượu, sau đó uống một ngụm lớn.

Khâu Bạch Y nói: “Đây là lần cuối cùng ta đến uống rượu với huynh”.

Người đàn ông im lặng.

Khâu Bạch Y cũng lấy một bầu rượu ra uống một hớp, sau đó nói: “Sư huynh, huynh cũng biết đấy, ta vẫn thấy không phục với sư phụ. Trước đây mọi thứ ta đuề đứng đầu, nhưng sư phụ vẫn bồi dưỡng huynh như người thừa kế, ta biết ông ấy làm thế là vì ta không phải người, ta ngưng tụ từ ác niệm, cho nên sư phụ vẫn luôn xem thường ta, thậm chí lo lắng ngày nào đó ta bỗng dưng tiêu diệt thế giới…”

Người đàn ông vẫn im lặng.



Khâu Bạch Y nhìn biển sâu phía xa, nhẹ giọng nói: “Con người có câu nói rằng định kiến trong lòng con người chính là một ngọn núi lớn, thời gian đầu khi ta còn ở tông môn, ta cho rằng mọi người sẽ thật sự chấp nhận ta, nhưng sau đó ta chợt phát hiện, ngoài sư huynh thì khi ta còn yếu bọn họ sẽ coi thường ta, khi ta mạnh bọn họ lại kiêng dè ta, sợ ta, vì thế luôn nghĩ cách ngăn chặn ta.

Nói xong, ông ta lắc đầu cười khẽ: “Thật ra ta không có suy nghĩ gì với việc làm Tông chủ cả, sao ta có thể để ý thứ đó được? Dù có cho ta làm thì ta cũng không thèm lm, sư huynh, huynh tin mà đúng không?”

Người đàn ông vẫn im lặng.

Khâu Bạch Y nói tiếp: “Kiếp này chỉ có hai người đối xử tốt với ta, thứ nhất là sư huynh, còn nhớ năm đó khi lần đầu tiên đến tông môn, thiên phú của ta rất bình thường, nhưng sư huynh không chê ta, ngày ngày dẫn ta đi luyện kiếm, dù sau đó biết được thân phận thật của ta, huynh vẫn đối xử với ta như lúc ban đầu, không hề có vẻ chê bai.

Nói đến đây, ông ta lại uống một ngụm rượu lớn.

Người đàn ông vẫn không nói gì.

Khâu Bạch Y nói: “Dù sao thì ta vẫn rất nhớ khoảng thời gian ở lại tông môn, dù kết quả cuối cùng không được tốt lắm nhưng quá trình vẫn rất ổn”.

Nói xong, ông ta lại đặt một bầu rượu bên cạnh người đàn ông, sau đó xoay người rời đi.

Lúc này, người đàn ông chợt nói: “Không đánh lại thì đừng đánh nữa”.

Khâu Bạch Y dừng bước, ông ta cười khẽ: “Sư huynh, huynh nói xem cái gì là tà ác, cái gì là chính nghĩa?”

Người đàn ông im lặng.

Khâu Bạch Y ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, nhẹ giọng nói: “Từ trước đến giờ ở bất cứ nền văn minh nào cũng không có tà ác và chính nghĩa, chỉ có thắng làm vua thua làm giặc, nếu chúng ta thua thì chúng ta sẽ trở thành nhân vật phản diện trong sách, ha ha”. Lúc tiếng cười vang lên, ông ta đã biến mất ở cuối tinh hà.

/4376

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status