“Oanh!” Một tiếng vang thật lớn vang trong Hồng Mông không gian, vô số luồng Hồng Mông linh khí cường đại thổi ra tạo một khu vực chân không, trung tâm là nơi Tần Vũ ngồi bế quan.
“Ha Ha! Thì ra là vậy! Thì ra là vậy!” Thân vận hắc bào, Tần Vũ lúc này đứng trong hư không ngửa đầu cười lớn.
“A Ha, Tam đệ. Chuyện gì có thể khiến ngươi cao hứng như vậy?” Lâm Mông tới bên cạnh Tần Vũ ân cần hỏi. Bởi Lâm Mông rất chờ mong, hy vọng Tần Vũ đã tìm ra biện pháp tới không gian người chết. Hai người Hồng Mông và Lâm Mông đã sống nhám chán nhiều diễn kỉ rồi, khiến cho Lâm Mông càng tu luyện điên cuồng, so sánh với đại ca Hồng Mông, ông càng thêm khát vọng làm cho thực lực của mình có bước nhảy mới.
“Nhị ca!” Tần Vũ đầu tiên nhìn thấy Lâm Mông, sau lại thấy đám người Hồng Mông phía sau: “Đại ca, các người cũng ở đây sao!”
“Ha ha! Chúng ta vẫn một mực mong chờ tin tức tốt của ngươi đấy!” Hồng Mông trả lời.
“Uhm! Thạch Thiên?” Tần Vũ nhìn thấy Thạch Thiên lại ở cùng một chỗ với Hồng Mông, ngạc nhiên nói.
“Thạch Thiên xin ra mắt thái thượng Tam trưởng lão!” Tần Thạch Thiên cuống quít hành lễ. Vì trong lòng Tần Thạch Thiên, không có Thái thượng Tam trưởng lão thì không thể có Tần Thạch Thiên hôm nay. Bởi vậy đối với Tần Vũ thì Tần Thạch Thiên luôn có thái độ sùng bái.
“Vũ trụ của Thạch Thiên đã đại thành rồi sao?! Ha Ha… sau này ta phải gọi ngươi là đệ đệ rồi!”. Tần Vũ cười cười nói.
“Thạch Thiên không dám! Trong lòng Thạch Thiên, ngài vĩnh viễn là Thái thượng Tam trưởng lão của ta!” Tần Thạch Thiên không phủ nhận sự thành tựu vũ trụ của mình, nhưng ngữ khí vẫn cực kỳ cung kính.
“Đừng ngại, đừng ngại. Đã tu luyện tới cấp độ này của chúng ta, đã không còn phân biệt bối phận nữa rồi. Nếu ngươi không ngại thì hãy gọi ta một tiếng Tam ca đi!” Tần Vũ cười nói.
“Thạch Thiên xin tuân lời Thái thượng Tam trưởng lão!” Tần Thạch Thiên đối với lời của Tần Vũ, từ trước tới nay không dám có chữ không.
“Kìa! Vẫn còn hô Thái thượng tam trưởng lão sao?”
“Tam… tam ca!” Tần Thạch Thiên hô không được tự nhiên cho lắm, bối phận có vẻ hơi loạn rồi.
“Cổ Bàn là tứ đệ, vậy ngươi hẳn là Ngũ đệ rồi. Hy vọng ta không đoán sai!” Tần Vũ cười cười nhìn sang Cổ Bàn càng chứng thật suy đoán trong lòng.
“Thái… Tam ca nói rất đúng!”. Tần Thạch Thiên trả lời.
“Năng lượng trên người sao lại có biến? Vậy đã có chuyện gì xảy ra?”. Lúc Tần Vũ tiến vào bế quan nghiên cứu tân khí thể, tên Cổ Bàn vẫn chưa hoàn toàn chưa biến mất trên Hồng Mông kim bảng. Còn chuyện xảy ra sau đó lại càng không biết chút nào. Lần này xuất quan, lại thấy năng lượng trong cơ thể Cổ Bàn trở thành khổng lồ thì không khỏi ngạc nhiên phải hỏi.
“Tam ca, vũ trụ của ta cuối cùng đã sụp đổ, nhưng sau khi bị sụp đổ thì toàn bộ năng lượng của nó lại có khuynh hướng hội tụ toàn bộ vào thân thể của ta, thành ra mới thế này.” Cổ Bàn trả lời.
“Kể ra cũng không tệ, ít nhất về phương diện lực lượng ngươi đã hơn bọn ta một bậc rồi”. Tần Vũ nói.
“Tam đệ, ngươi vừa rồi xuất quan đã cười to, phải chăng đã tìm ra phương pháp tới không gian người chết?” Lâm Mông không để bọn họ tiếp tục tán gẫu, lập tức lại đem vấn đề vừa rồi ra hỏi.
“Uh! Mấu chốt là đem Hồng Mông linh khí cùng tử khí kết hợp tạo thành tân khí thể. Như thế khí thể vốn vô cùng kiên cố nhưng lại có cảm giác hư vô mờ mịt. Sau khi phát hiện ra đặc tính ấy, ta liền đem hấp thu, kết quả lại càng khiến người ta phải ngạc nhiên. Khí thể ấy lại có thể so sánh với huyền hoàng khí. Thậm chí khí thể đó có thể che dấu tất cả năng lượng mà chúng ta sở hữu.” Tần Vũ giải thích.
“Hấp thu?” Hồng Mông lắc đầu nói. “Trong khoảng thời gian này chúng ta cũng nghiên cứu qua, khí thể như thế nhiều nhất chỉ có thể dùng để luyện thể. Lợi dụng đặc tính cứng chắc giống huyền hoàng khí thì cũng chỉ có thể làm cho thân thể cứng cỏi hơn mà thôi, cũng không thể hấp thu a!”
“Đại ca nói rất đúng. Khí thể ấy có thể luyện chế thân thể chúng ta hoặc vũ khí, nhưng hấp thu thì sẽ bị bài xích!” Cổ Bàn cũng phụ họa nói.
“Có lẽ chúng ta vẫn chưa hiểu được ý của Tam Đệ. Ài! Tam đệ cũng vẫn chưa nói ra chuyện chính, làm sao có thể đi tới thế giới người chết đây!” Lâm Mông lại hỏi lại vấn đề này đến lần thứ ba, có thể thấy nội tâm sốt ruột của hắn.
“Ta còn tưởng là…” Tần Vũ sắc mặt có chút buồn bã, chợt nói: “Ta đã phát hiện tân khí thể cùng thế giới người chết có liên lạc. Chúng ta chỉ cần dùng lực lượng cực mạnh đánh vào tân khí thể sẽ sinh ra một thông đạo nối liền hai giới. Bất quá, thông đạo kia vô cùng yếu ớt, không thể đủ cho đẳng cấp chúng ta đi lọt qua. Nếu cố dùng thông đạo, thông đạo có thể hoàn toàn bị băng liệt, thậm chí chúng ta có thể bị thông đạo xé rách.”
“Ha ha! Tam đệ đúng là Tam đệ, chỉ dựa vào bế quan minh tưởng mà đã có thể đoán được tân khí thể có liên lạc hai giới!” Hồng Mông cười to nói.
“Thì sao? Nghe giọng đại ca, hình như đã thử qua rồi?” Tần Vũ tò mò hỏi.
“Đâu có! Đúng là sau khi Cổ Bàn hấp thu quá nhiều vũ trụ lực, năng lượng quá tải, thân thể hấp thụ không nổi, liền dùng huyền hoàng khí thừa đó luyện chế một Khai Thiên Phủ, bổ ra một cái vào tân khí thể, sau đó liền xuất hiện một cái khe hở thông đạo nối liền hai giới. Cái khe đó đã chứng thực đích thực có tồn tại một thế giới người chết đúng như lời Cổ Bàn nói.” Lâm Mông giải thích.
“Uh! Như vậy giả thuyết của ta hoàn toàn chính xác!” Tần vũ tự tin nói, lập tức hỏi lại: “Vậy cái khe đó đâu rồi?”
“Sau khi mở ra không lâu thì biến mất luôn. Bốn huynh đệ từng liên hợp cùng đồng thời cố gắng mở ra một cái khe đủ lớn có thể đủ cho mấy người có thể đi qua nhưng đều thất bại. Đúng là có thể mở ra một cái khe lớn hơn chút, nhưng e rằng chúng ta tiếp tục bảo trì công kích cũng giống nhau thôi. Phí lực vô ích, cái khe ấy duy trì được khoảng 10 năm, sau đó không có công kích nào gia trì thêm thì cũng dần biến mất.” Lâm Mông tiếc rẻ nói.
“Nguyên lai là vậy!” Tần Vũ tự hỏi một hồi cũng phải tiếc hận nói:
“Đáng tiếc! Các ngươi không thể hấp thu tân khí thể, không dựa vào rèn luyện thân thể, chỉ có thể làm cho cái khe đó càng thêm khó thừa nhận.”
“Tam đệ không cần tiếc rẻ, chúng ta dù sao vẫn có biện pháp!” Hồng Mông tiến lại rồi nói tiếp: “Để huynh đệ chúng ta hợp sức vì ngươi mở ra một cái khe, ngươi hãy tranh thủ mau đi xem tình hình con ngươi.”
“Tạ ơn Đại ca!”
“Đại ca, Nhị ca, Tứ đệ, Ngũ đệ. Ta tin tưởng các người rất nhanh có thể tới được. Ta ở bên kia chờ các huynh đệ!”
Trò chuyện một lát, Tần Vũ liền hỏi kĩ Cổ Bàn về một chút đặc tính cơ bản ở thế giới người chết, nhằm sau này dễ hoạt động. Sau đó Tần Vũ và mấy huynh đệ hợp sức đánh ra mở một khe thông đạo, vì thân thể đã hấp thu tân khí thể nên đã hóa thành hư vô do đó dễ dàng bay lọt vào trong khe hở.
Trước khi Tần Vũ đi, Cổ Bàn cũng hỏi Tần Vũ về tân khí thể. Lúc này hắn đang thì thào lẩm bẩm:
“Đặc tính cứng chắc… Đặc tính hư vô như có như không… khe thông đạo hai giới”. Một hồi sau, Cổ Bàn đột nhiên kêu lớn:
“Đại ca, Nhị ca, Ngũ đê, ta cần phải bế quan. Có lẽ sẽ rất nhanh thôi, khi xuất quan có thể mang đến tin tốt cho mọi người!” Nói xong không đợi mấy người hồi đáp liền lập tức tiến vào trong tân khí thể ngồi xuống, nhắm mắt nhập định.
“Tứ đệ này cũng thật là người vội vã!” Hồng Mông đùa cợt.
“Có lẽ khi Tứ đệ xuất quan có thể mang đến cho chúng ta tin tốt thật!” Lâm Mông hai mắt nóng rực tỏa ra ánh mắt đầy khát vọng.
Vô Danh Không Gian tầng thứ nhất, một bóng người thân vận hắc bào xuất hiện trong hư không. Đó chính là Tần Vũ vừa vượt qua thông đạo.
Do đã hóa thành hư vô nên Tần Vũ lúc này không hề cố kỵ, thần thức trong nháy mắt trải rộng cả mười tám tầng không gian, rất nhanh đã tìm được nơi Hồng Quân cùng bọn Tần Tư.
“Ồ? Đây là... khí tức của Tả a di…” Tại Thần giới của mình, sau khi làm cho Tả Thu Mi sống lại từ Lưu Tinh lệ, Tần Vũ đã theo Lập Nhi mà gọi Tả Thu Mi là a di.
“Bà không phải là đang ở cùng một chỗ với Lan Thúc hay sao? Tại sao…?” Tần Vũ đột nhiên nghĩ tới một khả năng, trong lòng bối rối.
Tả Thu Mi đã chết, làm cho bà sống lại chẳng qua chỉ là do mình ngưng tụ nên thân thể mới, trong đó lại gia nhập trí nhớ của Tả Thu Mi là Lưu tinh lệ mà thôi.
Còn Tả Thu Mi chân chính thì đã chết, chân linh tất nhiên là phải ở thế giới người chết rồi.
“Hai Tả a di...” Tần Vũ bắt đầu cảm thấy nhức đầu.
Tần Vũ đột nhiên lại muốn tìm một người, lập tức vội vàng dùng thần thức tìm khắp mười tám tầng không gian một lần nữa.
Lâm Phi, người đã vì Hồng Quân mà chết, trí nhớ của nàng được Tần Vũ âm thầm phục chế một lần rồi sau đó thấy Lâm Phi gặp nạn vô tình mà chết, liền dùng phần trí nhớ kia làm cho nàng sống lại. Nhưng hôm nay, có lẽ nàng cũng có mặt trong không gian này một thân phận giống như Tả Thu Mi.
“Không có? Ở không gian người chế này phải chăng có thể chết một lần nữa? ”
Tần Vũ suy nghĩ một chút liền đoán được. Nghĩ đến Lâm Phi đúng là lại chết một lần nữa thì trong lòng cảm thấy buồn bã.
“Hàn Thư?” Nghĩ tới đồ đệ đầu tiên chính bởi mình mà chết, Tần Vũ trong lòng luôn thấy đau đớn, lúc này đang trong mười tám tầng không gian cũng không tìm thấy khí tức của Hàn Thư. Điều này nói lên rằng Liễu Hàn Thư cũng rất có thể đã hoàn toàn tiêu tán.
Sự buồn bã lại càng tăng thêm. Một hồi sau, Tần Vũ tỉnh lại lại dùng thần thức đảo qua mười tám tầng không gian này một lần nữa.
“Ân! Đây là đồ đệ của Hầu Phí, không ở cùng một chỗ với Sương nhi, nơi này cũng lại có số lượng khổng lồ Thần nhân, Thiên Thần, thậm chí số Thần Vương cũng nhiều gấp không biết bao nhiêu lần tổng số Thần Vương trong Thần giới của mấy huynh đệ chúng ta.”
“Có hai Thiên Tôn... trong đó một người dĩ nhiên là Thiên Tôn của Thần giới của Vũ trụ đại ca Hồng Mông, bị Nhị ca giết chết. Còn người kia có lẽ là vừa mới lĩnh ngộ Thời Gian Đảo Lùi pháp tắc không lâu, bộ dáng chưa thành thục cho lắm.”
Chợt nghĩ tới, thần thức Tần Vũ xuyên thấu qua tầng mây màu xám, tiến tới sâu phía sau tầng mây:
“Ba cung điện, xem ra những Chưởng khống giả thế giới này đúng là những kẻ xa xỉ!” Tần Vũ lợi dụng thân thể do hấp thu tân khí thể làm cho thân thể cùng linh hồn, thần thức đều hóa thành hư vô, do đó ông không lo sẽ bị Chưởng khống giả của Tử giới phát hiện.
Nếu như bị phát hiện, chỉ dựa vào việc thân thể Tần Vũ là được luyện bởi Huyền hoàng khí, đồng thời lại hấp thu tân khí thể, dù là tử chiến cũng không sợ. Nhưng dù sao nơi này cũng là địa bàn của người khác. Nếu thật sự chiến đấu, ai thắng ai thua thì chưa biết được. Hơn nữa, Tần Vũ đi chuyến này không muốn tìm phiền toái, bớt đi một chuyện phiền phức thì càng tốt.
“Tử giới lại chỉ có ba người Chưởng khống giả?” Tần Vũ lục soát cẩn thận cả ba tòa cung điện cũng không có phát hiện thêm khí tức của người nào khác. Nhưng hắn lại nhìn ra từ vị trí sắp xếp của ba tòa cung điện của chưởng khống giả mà phát hiện trong đó có một vị trí ở phía trên thay vì một cung điện lại là một gian nhà cỏ.
“Coi như cũng tìm được một người mộc mạc giản dị”. Tần Vũ cười cười không tiếp tục dò xét xung quanh nơi ở của các Chưởng khống giả nữa.
Cuối cùng, Tần Vũ vừa mới thu hồi thần thức về, khi qua Tầng không gian thứ tám liền phát hiện khí tức của ba Chưởng khống giả.
“Bọn họ hình như đang lục soát tìm kiếm cái gì đó ở đây. Có điều lạ, tại sao lại chỉ có ba người?” Tần Vũ kì quái nói thầm. Lại một lần nữa thần thức bao trùm lên tầng không gian thứ chín tới bên trong Lĩnh vực Tinh thần.
“Ha Ha! Thì ra là vậy! Thì ra là vậy!” Thân vận hắc bào, Tần Vũ lúc này đứng trong hư không ngửa đầu cười lớn.
“A Ha, Tam đệ. Chuyện gì có thể khiến ngươi cao hứng như vậy?” Lâm Mông tới bên cạnh Tần Vũ ân cần hỏi. Bởi Lâm Mông rất chờ mong, hy vọng Tần Vũ đã tìm ra biện pháp tới không gian người chết. Hai người Hồng Mông và Lâm Mông đã sống nhám chán nhiều diễn kỉ rồi, khiến cho Lâm Mông càng tu luyện điên cuồng, so sánh với đại ca Hồng Mông, ông càng thêm khát vọng làm cho thực lực của mình có bước nhảy mới.
“Nhị ca!” Tần Vũ đầu tiên nhìn thấy Lâm Mông, sau lại thấy đám người Hồng Mông phía sau: “Đại ca, các người cũng ở đây sao!”
“Ha ha! Chúng ta vẫn một mực mong chờ tin tức tốt của ngươi đấy!” Hồng Mông trả lời.
“Uhm! Thạch Thiên?” Tần Vũ nhìn thấy Thạch Thiên lại ở cùng một chỗ với Hồng Mông, ngạc nhiên nói.
“Thạch Thiên xin ra mắt thái thượng Tam trưởng lão!” Tần Thạch Thiên cuống quít hành lễ. Vì trong lòng Tần Thạch Thiên, không có Thái thượng Tam trưởng lão thì không thể có Tần Thạch Thiên hôm nay. Bởi vậy đối với Tần Vũ thì Tần Thạch Thiên luôn có thái độ sùng bái.
“Vũ trụ của Thạch Thiên đã đại thành rồi sao?! Ha Ha… sau này ta phải gọi ngươi là đệ đệ rồi!”. Tần Vũ cười cười nói.
“Thạch Thiên không dám! Trong lòng Thạch Thiên, ngài vĩnh viễn là Thái thượng Tam trưởng lão của ta!” Tần Thạch Thiên không phủ nhận sự thành tựu vũ trụ của mình, nhưng ngữ khí vẫn cực kỳ cung kính.
“Đừng ngại, đừng ngại. Đã tu luyện tới cấp độ này của chúng ta, đã không còn phân biệt bối phận nữa rồi. Nếu ngươi không ngại thì hãy gọi ta một tiếng Tam ca đi!” Tần Vũ cười nói.
“Thạch Thiên xin tuân lời Thái thượng Tam trưởng lão!” Tần Thạch Thiên đối với lời của Tần Vũ, từ trước tới nay không dám có chữ không.
“Kìa! Vẫn còn hô Thái thượng tam trưởng lão sao?”
“Tam… tam ca!” Tần Thạch Thiên hô không được tự nhiên cho lắm, bối phận có vẻ hơi loạn rồi.
“Cổ Bàn là tứ đệ, vậy ngươi hẳn là Ngũ đệ rồi. Hy vọng ta không đoán sai!” Tần Vũ cười cười nhìn sang Cổ Bàn càng chứng thật suy đoán trong lòng.
“Thái… Tam ca nói rất đúng!”. Tần Thạch Thiên trả lời.
“Năng lượng trên người sao lại có biến? Vậy đã có chuyện gì xảy ra?”. Lúc Tần Vũ tiến vào bế quan nghiên cứu tân khí thể, tên Cổ Bàn vẫn chưa hoàn toàn chưa biến mất trên Hồng Mông kim bảng. Còn chuyện xảy ra sau đó lại càng không biết chút nào. Lần này xuất quan, lại thấy năng lượng trong cơ thể Cổ Bàn trở thành khổng lồ thì không khỏi ngạc nhiên phải hỏi.
“Tam ca, vũ trụ của ta cuối cùng đã sụp đổ, nhưng sau khi bị sụp đổ thì toàn bộ năng lượng của nó lại có khuynh hướng hội tụ toàn bộ vào thân thể của ta, thành ra mới thế này.” Cổ Bàn trả lời.
“Kể ra cũng không tệ, ít nhất về phương diện lực lượng ngươi đã hơn bọn ta một bậc rồi”. Tần Vũ nói.
“Tam đệ, ngươi vừa rồi xuất quan đã cười to, phải chăng đã tìm ra phương pháp tới không gian người chết?” Lâm Mông không để bọn họ tiếp tục tán gẫu, lập tức lại đem vấn đề vừa rồi ra hỏi.
“Uh! Mấu chốt là đem Hồng Mông linh khí cùng tử khí kết hợp tạo thành tân khí thể. Như thế khí thể vốn vô cùng kiên cố nhưng lại có cảm giác hư vô mờ mịt. Sau khi phát hiện ra đặc tính ấy, ta liền đem hấp thu, kết quả lại càng khiến người ta phải ngạc nhiên. Khí thể ấy lại có thể so sánh với huyền hoàng khí. Thậm chí khí thể đó có thể che dấu tất cả năng lượng mà chúng ta sở hữu.” Tần Vũ giải thích.
“Hấp thu?” Hồng Mông lắc đầu nói. “Trong khoảng thời gian này chúng ta cũng nghiên cứu qua, khí thể như thế nhiều nhất chỉ có thể dùng để luyện thể. Lợi dụng đặc tính cứng chắc giống huyền hoàng khí thì cũng chỉ có thể làm cho thân thể cứng cỏi hơn mà thôi, cũng không thể hấp thu a!”
“Đại ca nói rất đúng. Khí thể ấy có thể luyện chế thân thể chúng ta hoặc vũ khí, nhưng hấp thu thì sẽ bị bài xích!” Cổ Bàn cũng phụ họa nói.
“Có lẽ chúng ta vẫn chưa hiểu được ý của Tam Đệ. Ài! Tam đệ cũng vẫn chưa nói ra chuyện chính, làm sao có thể đi tới thế giới người chết đây!” Lâm Mông lại hỏi lại vấn đề này đến lần thứ ba, có thể thấy nội tâm sốt ruột của hắn.
“Ta còn tưởng là…” Tần Vũ sắc mặt có chút buồn bã, chợt nói: “Ta đã phát hiện tân khí thể cùng thế giới người chết có liên lạc. Chúng ta chỉ cần dùng lực lượng cực mạnh đánh vào tân khí thể sẽ sinh ra một thông đạo nối liền hai giới. Bất quá, thông đạo kia vô cùng yếu ớt, không thể đủ cho đẳng cấp chúng ta đi lọt qua. Nếu cố dùng thông đạo, thông đạo có thể hoàn toàn bị băng liệt, thậm chí chúng ta có thể bị thông đạo xé rách.”
“Ha ha! Tam đệ đúng là Tam đệ, chỉ dựa vào bế quan minh tưởng mà đã có thể đoán được tân khí thể có liên lạc hai giới!” Hồng Mông cười to nói.
“Thì sao? Nghe giọng đại ca, hình như đã thử qua rồi?” Tần Vũ tò mò hỏi.
“Đâu có! Đúng là sau khi Cổ Bàn hấp thu quá nhiều vũ trụ lực, năng lượng quá tải, thân thể hấp thụ không nổi, liền dùng huyền hoàng khí thừa đó luyện chế một Khai Thiên Phủ, bổ ra một cái vào tân khí thể, sau đó liền xuất hiện một cái khe hở thông đạo nối liền hai giới. Cái khe đó đã chứng thực đích thực có tồn tại một thế giới người chết đúng như lời Cổ Bàn nói.” Lâm Mông giải thích.
“Uh! Như vậy giả thuyết của ta hoàn toàn chính xác!” Tần vũ tự tin nói, lập tức hỏi lại: “Vậy cái khe đó đâu rồi?”
“Sau khi mở ra không lâu thì biến mất luôn. Bốn huynh đệ từng liên hợp cùng đồng thời cố gắng mở ra một cái khe đủ lớn có thể đủ cho mấy người có thể đi qua nhưng đều thất bại. Đúng là có thể mở ra một cái khe lớn hơn chút, nhưng e rằng chúng ta tiếp tục bảo trì công kích cũng giống nhau thôi. Phí lực vô ích, cái khe ấy duy trì được khoảng 10 năm, sau đó không có công kích nào gia trì thêm thì cũng dần biến mất.” Lâm Mông tiếc rẻ nói.
“Nguyên lai là vậy!” Tần Vũ tự hỏi một hồi cũng phải tiếc hận nói:
“Đáng tiếc! Các ngươi không thể hấp thu tân khí thể, không dựa vào rèn luyện thân thể, chỉ có thể làm cho cái khe đó càng thêm khó thừa nhận.”
“Tam đệ không cần tiếc rẻ, chúng ta dù sao vẫn có biện pháp!” Hồng Mông tiến lại rồi nói tiếp: “Để huynh đệ chúng ta hợp sức vì ngươi mở ra một cái khe, ngươi hãy tranh thủ mau đi xem tình hình con ngươi.”
“Tạ ơn Đại ca!”
“Đại ca, Nhị ca, Tứ đệ, Ngũ đệ. Ta tin tưởng các người rất nhanh có thể tới được. Ta ở bên kia chờ các huynh đệ!”
Trò chuyện một lát, Tần Vũ liền hỏi kĩ Cổ Bàn về một chút đặc tính cơ bản ở thế giới người chết, nhằm sau này dễ hoạt động. Sau đó Tần Vũ và mấy huynh đệ hợp sức đánh ra mở một khe thông đạo, vì thân thể đã hấp thu tân khí thể nên đã hóa thành hư vô do đó dễ dàng bay lọt vào trong khe hở.
Trước khi Tần Vũ đi, Cổ Bàn cũng hỏi Tần Vũ về tân khí thể. Lúc này hắn đang thì thào lẩm bẩm:
“Đặc tính cứng chắc… Đặc tính hư vô như có như không… khe thông đạo hai giới”. Một hồi sau, Cổ Bàn đột nhiên kêu lớn:
“Đại ca, Nhị ca, Ngũ đê, ta cần phải bế quan. Có lẽ sẽ rất nhanh thôi, khi xuất quan có thể mang đến tin tốt cho mọi người!” Nói xong không đợi mấy người hồi đáp liền lập tức tiến vào trong tân khí thể ngồi xuống, nhắm mắt nhập định.
“Tứ đệ này cũng thật là người vội vã!” Hồng Mông đùa cợt.
“Có lẽ khi Tứ đệ xuất quan có thể mang đến cho chúng ta tin tốt thật!” Lâm Mông hai mắt nóng rực tỏa ra ánh mắt đầy khát vọng.
Vô Danh Không Gian tầng thứ nhất, một bóng người thân vận hắc bào xuất hiện trong hư không. Đó chính là Tần Vũ vừa vượt qua thông đạo.
Do đã hóa thành hư vô nên Tần Vũ lúc này không hề cố kỵ, thần thức trong nháy mắt trải rộng cả mười tám tầng không gian, rất nhanh đã tìm được nơi Hồng Quân cùng bọn Tần Tư.
“Ồ? Đây là... khí tức của Tả a di…” Tại Thần giới của mình, sau khi làm cho Tả Thu Mi sống lại từ Lưu Tinh lệ, Tần Vũ đã theo Lập Nhi mà gọi Tả Thu Mi là a di.
“Bà không phải là đang ở cùng một chỗ với Lan Thúc hay sao? Tại sao…?” Tần Vũ đột nhiên nghĩ tới một khả năng, trong lòng bối rối.
Tả Thu Mi đã chết, làm cho bà sống lại chẳng qua chỉ là do mình ngưng tụ nên thân thể mới, trong đó lại gia nhập trí nhớ của Tả Thu Mi là Lưu tinh lệ mà thôi.
Còn Tả Thu Mi chân chính thì đã chết, chân linh tất nhiên là phải ở thế giới người chết rồi.
“Hai Tả a di...” Tần Vũ bắt đầu cảm thấy nhức đầu.
Tần Vũ đột nhiên lại muốn tìm một người, lập tức vội vàng dùng thần thức tìm khắp mười tám tầng không gian một lần nữa.
Lâm Phi, người đã vì Hồng Quân mà chết, trí nhớ của nàng được Tần Vũ âm thầm phục chế một lần rồi sau đó thấy Lâm Phi gặp nạn vô tình mà chết, liền dùng phần trí nhớ kia làm cho nàng sống lại. Nhưng hôm nay, có lẽ nàng cũng có mặt trong không gian này một thân phận giống như Tả Thu Mi.
“Không có? Ở không gian người chế này phải chăng có thể chết một lần nữa? ”
Tần Vũ suy nghĩ một chút liền đoán được. Nghĩ đến Lâm Phi đúng là lại chết một lần nữa thì trong lòng cảm thấy buồn bã.
“Hàn Thư?” Nghĩ tới đồ đệ đầu tiên chính bởi mình mà chết, Tần Vũ trong lòng luôn thấy đau đớn, lúc này đang trong mười tám tầng không gian cũng không tìm thấy khí tức của Hàn Thư. Điều này nói lên rằng Liễu Hàn Thư cũng rất có thể đã hoàn toàn tiêu tán.
Sự buồn bã lại càng tăng thêm. Một hồi sau, Tần Vũ tỉnh lại lại dùng thần thức đảo qua mười tám tầng không gian này một lần nữa.
“Ân! Đây là đồ đệ của Hầu Phí, không ở cùng một chỗ với Sương nhi, nơi này cũng lại có số lượng khổng lồ Thần nhân, Thiên Thần, thậm chí số Thần Vương cũng nhiều gấp không biết bao nhiêu lần tổng số Thần Vương trong Thần giới của mấy huynh đệ chúng ta.”
“Có hai Thiên Tôn... trong đó một người dĩ nhiên là Thiên Tôn của Thần giới của Vũ trụ đại ca Hồng Mông, bị Nhị ca giết chết. Còn người kia có lẽ là vừa mới lĩnh ngộ Thời Gian Đảo Lùi pháp tắc không lâu, bộ dáng chưa thành thục cho lắm.”
Chợt nghĩ tới, thần thức Tần Vũ xuyên thấu qua tầng mây màu xám, tiến tới sâu phía sau tầng mây:
“Ba cung điện, xem ra những Chưởng khống giả thế giới này đúng là những kẻ xa xỉ!” Tần Vũ lợi dụng thân thể do hấp thu tân khí thể làm cho thân thể cùng linh hồn, thần thức đều hóa thành hư vô, do đó ông không lo sẽ bị Chưởng khống giả của Tử giới phát hiện.
Nếu như bị phát hiện, chỉ dựa vào việc thân thể Tần Vũ là được luyện bởi Huyền hoàng khí, đồng thời lại hấp thu tân khí thể, dù là tử chiến cũng không sợ. Nhưng dù sao nơi này cũng là địa bàn của người khác. Nếu thật sự chiến đấu, ai thắng ai thua thì chưa biết được. Hơn nữa, Tần Vũ đi chuyến này không muốn tìm phiền toái, bớt đi một chuyện phiền phức thì càng tốt.
“Tử giới lại chỉ có ba người Chưởng khống giả?” Tần Vũ lục soát cẩn thận cả ba tòa cung điện cũng không có phát hiện thêm khí tức của người nào khác. Nhưng hắn lại nhìn ra từ vị trí sắp xếp của ba tòa cung điện của chưởng khống giả mà phát hiện trong đó có một vị trí ở phía trên thay vì một cung điện lại là một gian nhà cỏ.
“Coi như cũng tìm được một người mộc mạc giản dị”. Tần Vũ cười cười không tiếp tục dò xét xung quanh nơi ở của các Chưởng khống giả nữa.
Cuối cùng, Tần Vũ vừa mới thu hồi thần thức về, khi qua Tầng không gian thứ tám liền phát hiện khí tức của ba Chưởng khống giả.
“Bọn họ hình như đang lục soát tìm kiếm cái gì đó ở đây. Có điều lạ, tại sao lại chỉ có ba người?” Tần Vũ kì quái nói thầm. Lại một lần nữa thần thức bao trùm lên tầng không gian thứ chín tới bên trong Lĩnh vực Tinh thần.
/581
|