“Hắn đã không tới... Được rồi các ngươi đi xuống trước đi, Thương Long điện ở gần phía Tây nam chính điện, Linh nhi sẽ dẫn các ngươi đi. Các ngươi tốt nhất lấy tốc độ nhanh nhất để đạt tới Hoàn Hư cảnh giới, ở trong Tà Thần giới, ta không muốn nhìn thấy kẻ quá yếu!” Tử Dạ Thương Long hướng về mọi người nói.
Dương Thiên Hành, Uông Hi Thiên cùng Hiên Tuấn Khanh đều không ngừng gật đầu, trên mặt chớp động tia sáng mừng rỡ, có thể tiến vào Thương Long điện, vậy thì có nghĩa là cảnh giới sắp được tăng lên một bước rất lớn, điều này đối với bất luận kẻ nào đều là ước mong.
Theo sau, Tần Vũ chờ mọi người rời khỏi Tà Thần tháp, trước khi sắp rời đi, Tử Dạ Thương Long thích thú nhìn thật sâu vào hắn một cái, mà Tần Vũ lại không có cách nào hiểu được hàm ý trong ánh mắt đó, chẳng qua chỉ cảm giác được cái loại áp bức ở trong lòng kia đã không còn sót lại chút gì.
Tử Băng Linh ngả vào trên vai của Tử Dạ Thương Long, chẩu môi nói:
“Phụ thân, lúc này ngươi làm sao vậy?”
Tử Dạ Thương Long thở dài một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
“Linh nhi a, phụ thân mơ hồ có cảm giác, Tà Thần giới sau này sắp không còn thái bình nữa a.”
Tử Băng Linh nhướng mày:
“Là do Tần đại ca sao?”
Tử Dạ Thương Long khẽ lắc đầu nói:
“Ta không biết, trải qua tu luyện hơn một ngàn năm này, mặc dù trên cảnh giới có chỗ tăng lên, nhưng càng tăng cao trong lòng lại càng bất an.”
“Nói như vậy, phụ thân bây giờ đã đột phá tới Quy Thần hậu kỳ, quá lợi hại, sợ rằng tên Chiến Thần kia cũng không phải đối thủ của ngươi nhỉ!” Tử Băng Linh hưng phấn nói.
“Phụ thân tại tu luyện tăng lên, Chiến Thần đồng dạng tại tu luyện cũng tăng lên, có lẽ thực lực của hắn bây giờ nói không chừng đã vượt qua ta rồi.”
Tử Băng Linh cong cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt bất mãn nói:
“Không phải vậy đâu, phụ thân là mạnh nhất, mãi mãi sẽ đem Chiến Thần dẫm đạp dưới chân.”
Tử Dạ Thương Long bật cười khanh khách, hắn cùng với Chiến Thần đối chiến còn trước khi hình thành vũ trụ Tà Thần, Chiến Thần lúc đó đã có thể phóng thích lực lượng Chiến Thần quyết ba trăm lần, mà qua nhiều năm như vậy, chỉ sợ rằng đã vượt qua cực hạn của chiến thần quyết năm trăm lần.
Lặng im trong chốc lát, Tử Dạ Thương Long nhìn thật sâu vào Tử Băng Linh, trong ánh mắt toát ra tia sáng từ ái:
“Linh nhi, mấy năm nay ngươi chịu khổ, nhưng mà sau này có phụ thân ở đây, không ai dám động tới ngươi!”
Tử Băng Linh ha ha cười nói:
“Yên tâm đi, Linh nhi đã trưởng thành, con giúp phụ thân thu phục rất nhiều chủ tinh cùng lĩnh vực đấy, lần này đem những tên Chiến Thần giới toàn bộ đuổi ra khỏi Thất Tuyệt tinh hệ, phần lớn đều là công lao Linh nhi há!”
Tử Dạ Thương Long cười ha hả một tràng:
“Không hổ là nữ nhi của Tử Dạ Thương Long ta, xem ra phụ thân cần khen thưởng thật tốt cho ngươi một lần... Như vậy đi, qua vài ngày ta tự mình luyện chế cho ngươi một thanh phòng ngự Hỗn Độn linh bảo thượng phẩm.”
“Quá tuyệt vời, tạ ơn phụ thân!”
Năng lực luyện khí của Tử Dạ Thương Long tại cả vũ trụ Tà Thần vẫn là số một, chủ yếu vẫn là do tu vi của hắn vượt quá Quy Thần trung kỳ, và đối với sự khống chế vật chất hỗn độn tinh tế trong đó cực kỳ vi diệu, linh bảo được luyện chế ra có thể nói là hoàn mỹ.
-o-o-o-
“Quá lợi hại a, đây mới đúng thực là Tà Thần, hôm nay quả là mở rộng tầm mắt a!”
Sau khi từ Tà Thần cổ tháp đi ra, Dương Thiên Hành vỗ một cái vào ngực, thở một hơi thật dài, cổ lực lượng áp chế thật lạ lùng kia vẫn ngấm ngầm lưu lại ấn tượng như cũ khó mà tiêu tan.
Uông Hi Thiên cảm khái nói:
“Ta nghĩ suốt cuộc đời cũng vĩnh viễn không có cách nào đạt tới cảnh giới như Tà Thần đại nhân, quả là quá cường đại a.”
Lúc này, Vũ Văn Thác từ bên trong rừng rậm chạy trở lại, nhíu mày nói:
“Bên trong xảy ra cái gì, vừa rồi ta cảm giác được năng lượng chấn động mãnh liệt, trông thấy Tà Thần rồi ư?”
Hiên Tuấn Khanh khẽ gật đầu, nói:
“Trước đừng nói quá nhiều như vậy, ta bây giờ muốn gấp rút đi tới Thương Long điện xem thử, Tần huynh, ngươi cảm thấy thế nào?”
Lúc này, Tần Vũ đang trầm tư, sau khi nghe Hiên Tuấn Khanh nói, lúc này mới phục hồi lại tinh thần, nói:
“Cũng tốt, chẳng qua công chúa điện hạ vẫn còn ở cổ tháp chưa có ra... có lẽ tự chúng ta đi thôi, hẳn là ở phía tây nam cách Tà Thần chính điện đó không xa.”
Tần Vũ nhìn Vũ Văn Thác một cái, nhưng không biết Tử Dạ Thương Long tại sao coi trọng hắn như thế, mà hắn không muốn tiến vào Tà Thần cổ tháp, trong đó nhất định cũng có ẩn tình gì, chẳng qua cũng không có hỏi nhiều.
“Đúng rồi, Tần huynh, thật sự không nghĩ tới ngươi lại không thuộc về vũ trụ Tà Thần, vậy vũ trụ Hồng Mông gì đó đến tột cùng là địa phương nào?” Dương Thiên Hành hỏi.
Vũ Văn Thác ở bên cạnh cũng lộ rõ rất là hoảng sợ:
“A? Khó trách ngươi có thể lợi hại như thế.”
Tần Vũ hờ hững cười một tiếng, nói:
“Chính như Tà Thần đã nói, ta chỉ là đến từ một cái không gian cực nhỏ trong hàng tỉ thế giới tinh trần mà thôi, chẳng qua điều này đã không còn trọng yếu rồi!”
Đối với chuyện của mình, Tần Vũ cũng không muốn nói nhiều, mà bọn họ cũng không có truy vấn thêm nữa.
Sau khi trải qua công kích với thủy nguyên tố của Tử Dạ Thương Long, Tần Vũ lúc này mới phát hiện, cổ lực lượng thần bí bên trong đan điền kia đến tột cùng cường đại đến cỡ nào. Rõ ràng có thể tại bên trong không gian sáng tạo của Chưởng khống giả đẳng cấp cảnh giới Quy Thần mà sáng tạo ra một cái không gian độc lập, hoặc là nói bản thân nó là một cái không gian không thể bị hủy diệt và không bị người khác khống chế.
Nhưng mà với tu vi của Tần Vũ bây giờ vẫn không có cách nào chưởng khống cổ lực lượng này, thậm chí ngay cả suy đoán ra hình dạng của nó cũng không có biện pháp, nó làm cho Tần Vũ cảm giác giống như một cái khu vực cấm, một người chưởng khống toàn bộ hoạt động của cấm khu trong đan điền mà lại không cách nào tiến vào.
Lúc này, mọi người chuyển quanh vài lần, vượt qua rất nhiều cung điện, mới tìm được nơi gọi là Thương Long điện.
Hiện ra ở trước mặt mọi người là một tòa cung điện màu xương trắng cao gần trăm trượng, một cổ tinh thần mãnh liệt ba động từ trong truyền ra ngoài, làm cho tất cả mọi người cảm thấy cực kỳ khiếp sợ.
Cửa điện cao lớn đang mở rộng, ở trên tấm biển phía trên cửa khắc ba chữ lớn Thương Long Điện, mạnh mẽ mà có lực, đơn giản chỉ khí thế trong nét chữ lộ ra, đã khiến trong lòng mọi người cảm giác được sự bất an mãnh liệt. Trên cột đá hai bên đều phân biệt được khắc vào hai con Tử long hình dạng không giống nhau, cặp vai dựa sấm sét, vuốt sinh ra cuồng phong, trong uy vũ lại có một loại khí thế đặc biệt coi thường thiên địa.
Còn chưa đợi mọi người đi vào, tiếng thét chói tai của Tử Băng Linh từ phía sau truyền tới:
“Được lắm, không chờ Bổn công chúa quay trở lại, đã muốn tự mình đi vào?” Tử Băng Linh hai tay chống nạnh, đang trừng đôi mắt to xinh đẹp nhìn chằm chằm mọi người.
Vũ Văn Thác cười hắc hắc nói:
“Chúng ta hiển nhiên không dám, lúc này còn chưa có tiến vào, cũng xin công chúa điện hạ chỉ giáo một phen.”
Tử Băng Linh cao ngạo hừ lạnh một tiếng, đi tới trước mặt Tần Vũ, giảng giải:
“Sau khi phụ thân thành lập Tà Thần điện, vì để đề cao năng lực tổng thể của toàn bộ Tà Thần giới để tiến hành chống cự với Chiến Thần giới, cho nên ở chỗ này kiến tạo Thương Long điện, đem tinh hoa quan trọng và tinh thần lạc ấn của mình đối với chưởng khống hỗn độn cùng phương thức diễn hóa của pháp tắc nguyên tố tồn trữ ở bên trong tòa đại điện này.”
Nói thì nói như vậy, nhưng kỳ thật trong trận chiến giữa Tà Thần giới và Chiến Thần giới tất cả đều ẩn dấu lại, Chiến Thần giới dưới sự dẫn dắt của Chiến Thần thực lực cũng đang nhanh chóng tăng lên, bởi vì thực lực hai giới tương đối ngang nhau, với lại hai đại giới chủ cũng chẳng phân biệt cao thấp, cho nên hai đại vũ trụ quyết không phải dễ dàng phát động chiến tranh với quy mô quá lớn.
Chẳng qua vì sự việc thần bí nào đó, Chiến Thần giới đã phá vỡ không gian cân bằng, sau khi đập tan ranh giới bắt đầu hướng Tà Thần giới phát động binh lực, cho dù như vậy, Chiến Thần cũng không có phát động lực lượng trung kiên của Chiến Thần giới, chỉ phái ra mười hai đại trạm tôn để thống lĩnh binh lính.
Tử Băng Linh nói tiếp:
“Nếu như tư chất quá cao, lập tức có thể dựa vào những tinh thần lạc ấn này của phụ thân trực tiếp làm cho cảnh giới tăng lên tới Hoàn Hư hậu kỳ thậm chí là Quy Thần sơ kỳ. Tòa Thương Long điện này chia làm bốn tầng, tầng thứ nhất phù hợp với Hoàn Hư sơ kỳ cùng với người dưới Hoàn Hư sơ kỳ tiến hành tu luyện, còn tầng thứ hai chính là trung kỳ, lấy việc này suy ra, nếu như có thể hoàn toàn lĩnh ngộ được tầng thứ tư của tinh thần lạc ấn, như vậy liền có thể đạt tới cảnh giới Quy Thần sơ kỳ.”
Nghe được một phen giải thích của Tử Băng Linh, mọi người ngẫm thấy cũng cực kỳ hưng phấn, hận không được bây giờ phải tiến vào trong khổ tu một phen, mà chỉ duy nhất vẻ mặt của Tần Vũ có chút hờ hững, cũng không có chút nào lộ ra vẻ mặt mừng rỡ.
Lúc này, một dáng người khôi ngô, nhưng lại là lão nhân đầu có mái tóc đen từ trong đi ra, phía sau còn có mười tên thanh niên đi theo, toàn thân bọn họ cũng lưu động một tia nhỏ hỗn độn khí cũng không dễ phát hiện, hiển nhiên tại trên cảnh giới đã đạt tới tính chất nhảy vọt.
“Đa tạ nguyên lão!”
Sau khi đám thanh niên kia nói cám ơn xong vội vã rời đi, lão nhân nhìn thấy bóng của bọn họ, trong ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng.
“U Minh gia gia!”
Lão nhân kia dường như còn chưa có phản ứng tới, Tử Băng Linh đã nhào tới, ôm chặt lấy.
“Hắc hắc, Linh nhi, ngươi cuối cùng đã về rồi, chắc tưởng U Minh gia gia chết rồi!” Lão nhân kia đem cả người Tử Băng Linh nâng bỗng lên, cứ giống như một hài tử cười vô cùng sáng lạn.
Vũ Văn Thác ờ một tiếng, kinh sợ nói:
“Thì ra lão gia hỏa này chính là U Minh nguyên lão trong tứ thần nguyên lão.”
“Tam Tuyệt gia gia cùng Thiên Cực gia gia đâu, bọn họ đều không nhớ tới Linh nhi sao?” Tử Băng Linh hỏi.
U Minh nguyên lão ha ha cười to:
“Đương nhiên không phải, ta đi ra sớm còn Thất Tuyệt gia gia và Thiên Cực gia gia của ngươi đều bế quan ở tầng thứ tư của Thương Long điện, bây giờ chính là giai đoạn quan trọng nhất, chẳng qua cách thời điểm xuất quan cũng không lâu, chờ năm mươi năm sau là có thể gặp bọn họ rồi.”
“Úc... Gia gia, mấy người thống lĩnh này chính là đã trợ giúp Linh nhi thu phục Thất Tuyệt tinh hệ, bọn họ được cho phép tiến vào Thương Long điện một trăm năm, gia gia cần phải trợ giúp bọn họ nhiều hơn.”
U Minh nguyên lão liếc nhìn mọi người một cái, khi nhìn đến Tần Vũ, bỗng nhiên tinh quang trong mắt chợt lóe, có chút quái dị cười nói:
“Lại còn có người ngoài, được rồi các ngươi đều chuẩn bị tốt rồi chứ?”
Tần Vũ trong lòng kinh sợ, nhưng mà không nghĩ đến hắn cũng nhìn thấu mình không phải là người của vũ trụ Tà Thần, chắc hẳn Kim La nguyên lão kia cũng sớm đã biết, chỉ là chưa có vạch trần ra mà thôi.
“Chúng ta còn chưa chuẩn bị xong để tiến hành bế quan, lúc này trước tiên là đến đây quan sát một lần, không biết có được hay không?” Tần Vũ hỏi.
U Minh nguyên lão hơi nhíu mày:
“Tốt lắm, các ngươi đi theo ta!”
Dương Thiên Hành, Uông Hi Thiên cùng Hiên Tuấn Khanh đều không ngừng gật đầu, trên mặt chớp động tia sáng mừng rỡ, có thể tiến vào Thương Long điện, vậy thì có nghĩa là cảnh giới sắp được tăng lên một bước rất lớn, điều này đối với bất luận kẻ nào đều là ước mong.
Theo sau, Tần Vũ chờ mọi người rời khỏi Tà Thần tháp, trước khi sắp rời đi, Tử Dạ Thương Long thích thú nhìn thật sâu vào hắn một cái, mà Tần Vũ lại không có cách nào hiểu được hàm ý trong ánh mắt đó, chẳng qua chỉ cảm giác được cái loại áp bức ở trong lòng kia đã không còn sót lại chút gì.
Tử Băng Linh ngả vào trên vai của Tử Dạ Thương Long, chẩu môi nói:
“Phụ thân, lúc này ngươi làm sao vậy?”
Tử Dạ Thương Long thở dài một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
“Linh nhi a, phụ thân mơ hồ có cảm giác, Tà Thần giới sau này sắp không còn thái bình nữa a.”
Tử Băng Linh nhướng mày:
“Là do Tần đại ca sao?”
Tử Dạ Thương Long khẽ lắc đầu nói:
“Ta không biết, trải qua tu luyện hơn một ngàn năm này, mặc dù trên cảnh giới có chỗ tăng lên, nhưng càng tăng cao trong lòng lại càng bất an.”
“Nói như vậy, phụ thân bây giờ đã đột phá tới Quy Thần hậu kỳ, quá lợi hại, sợ rằng tên Chiến Thần kia cũng không phải đối thủ của ngươi nhỉ!” Tử Băng Linh hưng phấn nói.
“Phụ thân tại tu luyện tăng lên, Chiến Thần đồng dạng tại tu luyện cũng tăng lên, có lẽ thực lực của hắn bây giờ nói không chừng đã vượt qua ta rồi.”
Tử Băng Linh cong cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt bất mãn nói:
“Không phải vậy đâu, phụ thân là mạnh nhất, mãi mãi sẽ đem Chiến Thần dẫm đạp dưới chân.”
Tử Dạ Thương Long bật cười khanh khách, hắn cùng với Chiến Thần đối chiến còn trước khi hình thành vũ trụ Tà Thần, Chiến Thần lúc đó đã có thể phóng thích lực lượng Chiến Thần quyết ba trăm lần, mà qua nhiều năm như vậy, chỉ sợ rằng đã vượt qua cực hạn của chiến thần quyết năm trăm lần.
Lặng im trong chốc lát, Tử Dạ Thương Long nhìn thật sâu vào Tử Băng Linh, trong ánh mắt toát ra tia sáng từ ái:
“Linh nhi, mấy năm nay ngươi chịu khổ, nhưng mà sau này có phụ thân ở đây, không ai dám động tới ngươi!”
Tử Băng Linh ha ha cười nói:
“Yên tâm đi, Linh nhi đã trưởng thành, con giúp phụ thân thu phục rất nhiều chủ tinh cùng lĩnh vực đấy, lần này đem những tên Chiến Thần giới toàn bộ đuổi ra khỏi Thất Tuyệt tinh hệ, phần lớn đều là công lao Linh nhi há!”
Tử Dạ Thương Long cười ha hả một tràng:
“Không hổ là nữ nhi của Tử Dạ Thương Long ta, xem ra phụ thân cần khen thưởng thật tốt cho ngươi một lần... Như vậy đi, qua vài ngày ta tự mình luyện chế cho ngươi một thanh phòng ngự Hỗn Độn linh bảo thượng phẩm.”
“Quá tuyệt vời, tạ ơn phụ thân!”
Năng lực luyện khí của Tử Dạ Thương Long tại cả vũ trụ Tà Thần vẫn là số một, chủ yếu vẫn là do tu vi của hắn vượt quá Quy Thần trung kỳ, và đối với sự khống chế vật chất hỗn độn tinh tế trong đó cực kỳ vi diệu, linh bảo được luyện chế ra có thể nói là hoàn mỹ.
-o-o-o-
“Quá lợi hại a, đây mới đúng thực là Tà Thần, hôm nay quả là mở rộng tầm mắt a!”
Sau khi từ Tà Thần cổ tháp đi ra, Dương Thiên Hành vỗ một cái vào ngực, thở một hơi thật dài, cổ lực lượng áp chế thật lạ lùng kia vẫn ngấm ngầm lưu lại ấn tượng như cũ khó mà tiêu tan.
Uông Hi Thiên cảm khái nói:
“Ta nghĩ suốt cuộc đời cũng vĩnh viễn không có cách nào đạt tới cảnh giới như Tà Thần đại nhân, quả là quá cường đại a.”
Lúc này, Vũ Văn Thác từ bên trong rừng rậm chạy trở lại, nhíu mày nói:
“Bên trong xảy ra cái gì, vừa rồi ta cảm giác được năng lượng chấn động mãnh liệt, trông thấy Tà Thần rồi ư?”
Hiên Tuấn Khanh khẽ gật đầu, nói:
“Trước đừng nói quá nhiều như vậy, ta bây giờ muốn gấp rút đi tới Thương Long điện xem thử, Tần huynh, ngươi cảm thấy thế nào?”
Lúc này, Tần Vũ đang trầm tư, sau khi nghe Hiên Tuấn Khanh nói, lúc này mới phục hồi lại tinh thần, nói:
“Cũng tốt, chẳng qua công chúa điện hạ vẫn còn ở cổ tháp chưa có ra... có lẽ tự chúng ta đi thôi, hẳn là ở phía tây nam cách Tà Thần chính điện đó không xa.”
Tần Vũ nhìn Vũ Văn Thác một cái, nhưng không biết Tử Dạ Thương Long tại sao coi trọng hắn như thế, mà hắn không muốn tiến vào Tà Thần cổ tháp, trong đó nhất định cũng có ẩn tình gì, chẳng qua cũng không có hỏi nhiều.
“Đúng rồi, Tần huynh, thật sự không nghĩ tới ngươi lại không thuộc về vũ trụ Tà Thần, vậy vũ trụ Hồng Mông gì đó đến tột cùng là địa phương nào?” Dương Thiên Hành hỏi.
Vũ Văn Thác ở bên cạnh cũng lộ rõ rất là hoảng sợ:
“A? Khó trách ngươi có thể lợi hại như thế.”
Tần Vũ hờ hững cười một tiếng, nói:
“Chính như Tà Thần đã nói, ta chỉ là đến từ một cái không gian cực nhỏ trong hàng tỉ thế giới tinh trần mà thôi, chẳng qua điều này đã không còn trọng yếu rồi!”
Đối với chuyện của mình, Tần Vũ cũng không muốn nói nhiều, mà bọn họ cũng không có truy vấn thêm nữa.
Sau khi trải qua công kích với thủy nguyên tố của Tử Dạ Thương Long, Tần Vũ lúc này mới phát hiện, cổ lực lượng thần bí bên trong đan điền kia đến tột cùng cường đại đến cỡ nào. Rõ ràng có thể tại bên trong không gian sáng tạo của Chưởng khống giả đẳng cấp cảnh giới Quy Thần mà sáng tạo ra một cái không gian độc lập, hoặc là nói bản thân nó là một cái không gian không thể bị hủy diệt và không bị người khác khống chế.
Nhưng mà với tu vi của Tần Vũ bây giờ vẫn không có cách nào chưởng khống cổ lực lượng này, thậm chí ngay cả suy đoán ra hình dạng của nó cũng không có biện pháp, nó làm cho Tần Vũ cảm giác giống như một cái khu vực cấm, một người chưởng khống toàn bộ hoạt động của cấm khu trong đan điền mà lại không cách nào tiến vào.
Lúc này, mọi người chuyển quanh vài lần, vượt qua rất nhiều cung điện, mới tìm được nơi gọi là Thương Long điện.
Hiện ra ở trước mặt mọi người là một tòa cung điện màu xương trắng cao gần trăm trượng, một cổ tinh thần mãnh liệt ba động từ trong truyền ra ngoài, làm cho tất cả mọi người cảm thấy cực kỳ khiếp sợ.
Cửa điện cao lớn đang mở rộng, ở trên tấm biển phía trên cửa khắc ba chữ lớn Thương Long Điện, mạnh mẽ mà có lực, đơn giản chỉ khí thế trong nét chữ lộ ra, đã khiến trong lòng mọi người cảm giác được sự bất an mãnh liệt. Trên cột đá hai bên đều phân biệt được khắc vào hai con Tử long hình dạng không giống nhau, cặp vai dựa sấm sét, vuốt sinh ra cuồng phong, trong uy vũ lại có một loại khí thế đặc biệt coi thường thiên địa.
Còn chưa đợi mọi người đi vào, tiếng thét chói tai của Tử Băng Linh từ phía sau truyền tới:
“Được lắm, không chờ Bổn công chúa quay trở lại, đã muốn tự mình đi vào?” Tử Băng Linh hai tay chống nạnh, đang trừng đôi mắt to xinh đẹp nhìn chằm chằm mọi người.
Vũ Văn Thác cười hắc hắc nói:
“Chúng ta hiển nhiên không dám, lúc này còn chưa có tiến vào, cũng xin công chúa điện hạ chỉ giáo một phen.”
Tử Băng Linh cao ngạo hừ lạnh một tiếng, đi tới trước mặt Tần Vũ, giảng giải:
“Sau khi phụ thân thành lập Tà Thần điện, vì để đề cao năng lực tổng thể của toàn bộ Tà Thần giới để tiến hành chống cự với Chiến Thần giới, cho nên ở chỗ này kiến tạo Thương Long điện, đem tinh hoa quan trọng và tinh thần lạc ấn của mình đối với chưởng khống hỗn độn cùng phương thức diễn hóa của pháp tắc nguyên tố tồn trữ ở bên trong tòa đại điện này.”
Nói thì nói như vậy, nhưng kỳ thật trong trận chiến giữa Tà Thần giới và Chiến Thần giới tất cả đều ẩn dấu lại, Chiến Thần giới dưới sự dẫn dắt của Chiến Thần thực lực cũng đang nhanh chóng tăng lên, bởi vì thực lực hai giới tương đối ngang nhau, với lại hai đại giới chủ cũng chẳng phân biệt cao thấp, cho nên hai đại vũ trụ quyết không phải dễ dàng phát động chiến tranh với quy mô quá lớn.
Chẳng qua vì sự việc thần bí nào đó, Chiến Thần giới đã phá vỡ không gian cân bằng, sau khi đập tan ranh giới bắt đầu hướng Tà Thần giới phát động binh lực, cho dù như vậy, Chiến Thần cũng không có phát động lực lượng trung kiên của Chiến Thần giới, chỉ phái ra mười hai đại trạm tôn để thống lĩnh binh lính.
Tử Băng Linh nói tiếp:
“Nếu như tư chất quá cao, lập tức có thể dựa vào những tinh thần lạc ấn này của phụ thân trực tiếp làm cho cảnh giới tăng lên tới Hoàn Hư hậu kỳ thậm chí là Quy Thần sơ kỳ. Tòa Thương Long điện này chia làm bốn tầng, tầng thứ nhất phù hợp với Hoàn Hư sơ kỳ cùng với người dưới Hoàn Hư sơ kỳ tiến hành tu luyện, còn tầng thứ hai chính là trung kỳ, lấy việc này suy ra, nếu như có thể hoàn toàn lĩnh ngộ được tầng thứ tư của tinh thần lạc ấn, như vậy liền có thể đạt tới cảnh giới Quy Thần sơ kỳ.”
Nghe được một phen giải thích của Tử Băng Linh, mọi người ngẫm thấy cũng cực kỳ hưng phấn, hận không được bây giờ phải tiến vào trong khổ tu một phen, mà chỉ duy nhất vẻ mặt của Tần Vũ có chút hờ hững, cũng không có chút nào lộ ra vẻ mặt mừng rỡ.
Lúc này, một dáng người khôi ngô, nhưng lại là lão nhân đầu có mái tóc đen từ trong đi ra, phía sau còn có mười tên thanh niên đi theo, toàn thân bọn họ cũng lưu động một tia nhỏ hỗn độn khí cũng không dễ phát hiện, hiển nhiên tại trên cảnh giới đã đạt tới tính chất nhảy vọt.
“Đa tạ nguyên lão!”
Sau khi đám thanh niên kia nói cám ơn xong vội vã rời đi, lão nhân nhìn thấy bóng của bọn họ, trong ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng.
“U Minh gia gia!”
Lão nhân kia dường như còn chưa có phản ứng tới, Tử Băng Linh đã nhào tới, ôm chặt lấy.
“Hắc hắc, Linh nhi, ngươi cuối cùng đã về rồi, chắc tưởng U Minh gia gia chết rồi!” Lão nhân kia đem cả người Tử Băng Linh nâng bỗng lên, cứ giống như một hài tử cười vô cùng sáng lạn.
Vũ Văn Thác ờ một tiếng, kinh sợ nói:
“Thì ra lão gia hỏa này chính là U Minh nguyên lão trong tứ thần nguyên lão.”
“Tam Tuyệt gia gia cùng Thiên Cực gia gia đâu, bọn họ đều không nhớ tới Linh nhi sao?” Tử Băng Linh hỏi.
U Minh nguyên lão ha ha cười to:
“Đương nhiên không phải, ta đi ra sớm còn Thất Tuyệt gia gia và Thiên Cực gia gia của ngươi đều bế quan ở tầng thứ tư của Thương Long điện, bây giờ chính là giai đoạn quan trọng nhất, chẳng qua cách thời điểm xuất quan cũng không lâu, chờ năm mươi năm sau là có thể gặp bọn họ rồi.”
“Úc... Gia gia, mấy người thống lĩnh này chính là đã trợ giúp Linh nhi thu phục Thất Tuyệt tinh hệ, bọn họ được cho phép tiến vào Thương Long điện một trăm năm, gia gia cần phải trợ giúp bọn họ nhiều hơn.”
U Minh nguyên lão liếc nhìn mọi người một cái, khi nhìn đến Tần Vũ, bỗng nhiên tinh quang trong mắt chợt lóe, có chút quái dị cười nói:
“Lại còn có người ngoài, được rồi các ngươi đều chuẩn bị tốt rồi chứ?”
Tần Vũ trong lòng kinh sợ, nhưng mà không nghĩ đến hắn cũng nhìn thấu mình không phải là người của vũ trụ Tà Thần, chắc hẳn Kim La nguyên lão kia cũng sớm đã biết, chỉ là chưa có vạch trần ra mà thôi.
“Chúng ta còn chưa chuẩn bị xong để tiến hành bế quan, lúc này trước tiên là đến đây quan sát một lần, không biết có được hay không?” Tần Vũ hỏi.
U Minh nguyên lão hơi nhíu mày:
“Tốt lắm, các ngươi đi theo ta!”
/581
|