Tu La đế quân cùng Ngân nhãn cương thi vương có mặt tại chiến trường khiễn sỹ khí sôi lên sùng sục, cuối cùng mười ức ma giới binh lính đã có mặt tại chiến trường, cương thi nhất tộc cũng gia tăng thêm một ức cương thi thành viên chờ đợi trận chiến cuối cùng.
Tại hội nghị đại điện của Tu la đế quân, chín đại gia tộc tộc trưởng cùng bốn người bọn Hồng Quân đều có mặt, qua từng ấy ngàn năm, chín đại gia tộc đã quen thuộc với bọn Hồng Quân, huống hồ Cổ Bàn chính là con rể của Mộ Dung gia tộc. Mặc dù chín đại gia tộc tộc trưởng không biết đây chỉ là phân thân của bọn họ, nhưng trong một cuộc họp mà có nhiều người như vậy nên cũng không ai để ý. Tôn Ngộ Không sau khi đạt bát cấp yêu đế, ngoại trừ Tu la gia tộc thành viên ra, chín đại gia tộc không có ai là đối thủ của hắn cả.
Một trận đại chiến vô tiền khoáng hậu như thế này không chỉ vài năm là có thể chấm dứt, thời gian phải thật sự dài, có thể đến vài ngàn năm. Tu La đế quân mặc dù đích thân tới chiến trường, chủ yếu phải lấy vấn đề chỉ huy làm trọng, không trực tiếp ra trận giết địch. Nếu không thì không ngồi yên một chỗ triệu tập hội nghị. Cương thi nhất tộc tình huống cũng không sai biệt lắm, cuối cũng cũng phải đóng cửa hội họp. Nếu Ngân nhãn cương thi hoàng rat ay, ngoại trừ Tu la đế quân mới chính thức là đối thủ, còn những người còn lại chống lại hắn có nghĩa là đi tìm cái chết.
Trong hội nghị này, Tu La đế quân cho phép Ngộ Không không nhất thiết phải có mặt,nếu thời gian thích hợp tìm lấy một Tử nhãn cương thi làm đối tượng luyện côn. Kể ra cũng tội cho gã cương thi “ bò lạc” kia, gặp tên gia hỏa Ngộ KHông thì làm sao mà toàn mạng trở về được?
Hội nghị chấm dứt, chín đại gai tộc mọi người đều trở về trở lại doanh trại của mình trên chiến trường, chỉ có Hồng Quân và Cổ Bàn là được giữ lại.
“Các ngươi hai người đều thông minh và tài trí không kém bất kỳ kẻ nào ở Tu la giới này, hơn nữa các ngươi là người mới đến, nếu là từ góc độ riêng tư của các ngươi, có thể nói cho Bổn đế quân trận chiến này chúng ta có thể chiến thắng hay không? Có thể khiến cho cương thi nhất tộc vĩnh viễn biến mất được không?” Tu La đế quân đột nhiên hỏi vậy khiến cho Hồng Quân và Cổ bàn đều ngạc nhiên đến sững sờ.
“ Bệ Hạ, muốn chúng ta trả lời vấn dề này, trước tiên bệ hạ hãy trả lời cho chúng ta tại sao lại phát động cuộc chiến tranh này?” Cổ bàn mỉm cười hỏi lại
“Tại sao lại phát động chiến tranh? Không lẽ các ngươi không thấy những kẻ sinh sống bằng máu người khác là không xứng đáng để tồn tại, tồn tại của bọn chúng là một điều cực kỳ nguy hiểm, ta bất quá là thay trời hành đạo mà thôi.’’
“ Bệ hạ, người nói muôn thay trời hành đạo diệt trừ mối họa này, vậy cái gì là trời? Người nói như thế có nghĩa nhất định cương thi nhất tộc là mối họa?” Hồng Quân cười khẽ nói.
Tu la đế quân nhất thời không nói gì, Hồng Quân và Cổ Bàn cũng không biết ông ta giờ này đang nghĩ gì, vì thực sự cũng không nhìn thấy vẻ mặt của ông ta.
“Trời, cái gì là trời?” Gia quy tổ tiên để lại chỉ nói cương thi nhất tộc chính là một sản vật bị trời phạt, bọn họ là một tộc bị nguyền rủa, vĩnh viễn không thể phi thăng thần giới, chí cao vô thượng tồn tại, chính cái gia quy này là trời được chưa?” Tu La đế quân có chút mê mang, bởi vì chính ông ta cũng chỉ nghe từ cái gia quy kia, nói cách khác, cương thi nhất tộc bắt buộc phải biến mất. Trong gia tộc họ từ ngàn đời đến nay đều tuân thủ gia quy đó, nhưng nguồn gốc của gia quy đó như thế nào thì không một ai được biết.
“ Hồng Quân, ngươi nói đến trời nghĩa là sao?” Thật lâu sau Tu La đế quân mới hỏi lại.
Hồng Quân có chút gật đầu, cười cười nói: “ Mỗi người trong lòng quan niệm về trời đều có chút bất đồng, nhưng ta nghĩ mỗi sự tồn tại đều có đạo lý của nó. Tu la giới từ khi xuất hiện đã lâm ngay vào cuộc nội chiến với cương thi nhất tộc. đây là một cuộc chiến về chủng tộc, nhưng trong bao nhiêu ức năm qua cương thi nhất tộc vẫn không bị tiêu diệt, ta nghĩ bệ hạ cũng nên lo lắng một chút”
“ Bệ Hạ, ý của Hồng Quân cũng chính là ý của ta, chúng ta đều là người ngoài, nhìn ở góc độ nào cũng không phù hợp với ngài, Tiên Ma Yêu giới ngoại trừ Tiên – Ma – Yêu ra bên ngoài còn có Ám Tinh giới, các thế lực vô cùng phức tạp, cũng có chiến tranh. Nhưng ở Tiên Ma yêu giới vẫn có người chiếu cố bọn họ, hợp thành một nơi là Ám Tinh giới, nếu cương thi nhất tộc cũng có được truyền thừa chi bảo từ Thần giới, muốn cùng Tu La ma giới đại chiến cũng không có nhiều điều tranh cãi.
Cổ Bàn sau khi nghe Hồng Quân nói cũng nói tiếp. Từ Khi ở cùng với Mộ Dung Tuyết, Cổ Bàn đối với chuyện thương vong chém giết cũng không thích, đặc biệt là thương vong cực lớn bởi chiến tranh, bây giờ thấy được mục đích của Tu La đế quân muốn tiêu diệt toàn bộ cương thi nhất tộc nên cũng kịch liệt khuyên can.
“Các ngươi nói cũng không phải không có đạo lý, nhưng các ngươi nói theo khía cạnh của người nhìn từ bên ngoài, mấy ngàn năm nay các ngươi cũng không hiểu rõ được mối quan hệ của Tu La ma giới với cương thi nhất tộc như thế nào, đó là một mối đại cừu, chính vì thế căn bản các ngươi không biết được tại sao chúng ta lại nhất quyết muốn tiêu diệt cương thi nhất tộc đến như vậy.” Tu La đế quân đứng dậy, ngữ khí có chút kích động, tiếp tục nói.
Tu la ma giới cùng cương thi nhất tộc có mâu thuẫn từ thời khởi nguyên, bây giờ ai mà không biết Cương thi nhất tộc có độ uy hiếp lớn như thế nào với Tu La nhất tộc? Các ngươi thử tưởng tượng một chút, nếu Tiên, Ma Yêu giới các ngươi bỗng dưng xuất hiện một chủng tộc, mà người của Tiên Ma Yêu giới và cái gì Ám Tinh giới đó đều là thức ăn của chúng, vậy các ngươi làm thế nào? Các ngươi có thể chấp nhận là thức ăn của chúng hay không??”
Hồng Quân cùng Cổ Bàn nhất thời không nói nên lời, Tu La đế quân nói rất khó nghe nhưng tất cả đều là sự thật, nếu Cương thi nhất tộc xuất hiện tại Tiên Ma yêu giới, không cần phải nói, bất kỳ thế lực nào, hay cá nhân nào cũng không cho chủng tộc đó tồn tại. Kể cả Tiên Ma Yêu giới cùng Ám Tinh giới liên hiệp lại cũng muốn diệt trừ chủng tộc này.
“Tâm tình của bệ hạ chúng ta cũng có thể hiểu được, nhưng mà cương thi nhất tộc có thể tồn tại trong từng đấy thời gian cũng không phải nhất thời có thể tiêu diệt được, bệ hạ nhất thời không nên cầu thành, nếu không chỉ thấy trăm hại mà chỉ được một lợi mà thôi” Hồng Quân chậm rãi nói, thái độ của Tu La đế quân ngày hôm nay để lại cho hắn một loại cảm giác kỳ quái, Tu la đế quân hỏi bọn hắn và nói với bọn hắn như vậy, có nghĩa là trong lòng ông ta đã mang theo một mâu thuẫn rất sâu sắc.
“ Ta hiểu được, mặc dù các Tu la đế quân trước đây cũng chỉ làm cho cương thi nhất tộc tiêu hao đến một giới hạn nhất định nào đó mà thôi, Cương thi nhất tộc mặc dù thiếu thốn thức ăn, nhưng khả năng đồng hóa của chúng đặc biệt rất cao, nếu không phải trên chiến trường binh sỹ của ta bị chúng đồng hóa biến thành cương thi thì ta đã sớm tiêu diệt sạch bọn chúng rồi”
Tu La đế quân hôm nay cũng phát hiện chính mình tâm lý có hơi chút dao động, nhưng ngay lập tức ông ta thu liễm lại và nói: “ Tốt lắm, cảm ơn các ngươi đã lấy thân phận là người ngoài mà giải thích cho ta, các ngươi..lui ra ngoài trước đi”
“ Tiểu Quân, ngươi có nhận ra được thái độ của Tu la đế quân hôm nay rất kỳ quái?” Trở lại nơi ở, Cổ Bàn liền truyền âm hỏi Hồng Quân.
“ Là có điểm kỳ quái, nhưng không phải là việc của chúng ta, cũng đừng đa sự. Hắn cũng nói đúng, nếu cương thi nhất tộc xuất hiện tại Tiên Ma Yêu giới, chính ta cũng không tha cho bọn chúng, thôi, hãy an tĩnh nghỉ ngơi, dưỡng túc tinh thần, chuẩn bị tâm lý thật tốt cho chiến trường, Hồng Quân đạo lại có thể tiến triển nhanh hơn đây.” Hồng Quân lại ha ha cười, nói với Cổ Bàn xong đoạn khoanh chân ngồi xuống trực tiếp bước vào tu luyện.
Hộ vệ Hoàng thành đều vây xung quanh bảo vệ một tòa đại thành, đây chính là nơi ở của Tu La đế quân La Binh cùng chín đại gia tộc tộc trưởng.
Trung tâm chính là thủ phủ của tòa thành này, hiện tại giờ này là tẩm cung của La Binh, Tẩm cung này cũng được bao bọc bơi một màn hắc vụ, có thể nói còn an toàn hơn so với sự bảo vệ của vệ binh hoàng thành.Bên trong tẩm cung, Tu La đế quân đang ngồi trước một cái bàn, mà hắc vụ bao xung quanh người ông ta giờ này đã biến mất. Một cánh tay thon thả đang vuốt ve một mái tóc dài đen óng ả, đối diệm là một chiếc gương, trong gương hiện lên một giai nhân quyến rũ, cực kỳ xinh đẹp, nhưng trong vẻ mặt đó lại hiện lên một tia u sầu.
La Băng chính là nữ Tu la đế quân từ trước đến nay, từ nhỏ nàng đã được giả dạng nam trang, dạy các làm một người đàn ông, La Băng thân là Hoàng tộc từ nhỏ đã có một trách nhiệm phi thường lớn. Sau khi kế vị, quanh người nàng phải che dấu bằng một làn hắc vụ, cả tu la ma giới không một ai biết Tu la đế quân của họ thực tế là một cô gái.
Trước gương La Băng mới xuất hiện với đúng thân phận của mình là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, ngày ngày phải làm một Tu La đế quân cao cao tại thượng, bao trách nhiệm đè nặng lên đôi vai …thời gian đó cũng đã rất lâu rồi. Hoàng đế không bằng hữu, từ nhỏ La Băng đã được người khác tôn kính, chưa bao giờ có người nào nói với nàng với tư cách là bằng hữu, sau khi trở thành đế quân còn hơn thế nữa.
“ Phụ Hoàng, con sợ sẽ làm người thất vọng rồi, trước mắt Tu La Ma giới không có thực lực để tiêu diệt hoàn toàn Cương thi nhất tộc, sau khi phi thăng, con sẽ hướng người vấn tội” La Băng thở dài, hắc vụ bỗng lại vây quanh nàng, biến mất khỏi tẩm cung.
Chiến tranh thật tàn khốc, ngàn vạn lượt người ngã xuống tại chiến trường cũng là chuyện bình thường, Hồng Quân bốn người gia nhập chiến trường chưa tới một trăm năm nhưng Tu La mơ giới binh lính tổn thất gần năm ức, thương vong này đa số là Thiên ma (Nhật ma)cấp bậc. Ma vương tổn thất không đáng bao nhiêu, trong cuộc chiến này, binh lính số lượng không phải là quan trọng, cái quan trọng hơn chính là chất lượng của binh lính.
Điều này Tu La đế quân cũng hiểu, người của Tu La ma giới nhiều hơn so với cương thi nhất tộc, số lượng cao thủ cũng không kém, những tưởng lần này có thể nhanh chóng tiêu diệt được cương thi nhất tộc, nhưng thực sự là không có khả năng. Lục nhãn cương thi tương đương với 5-9 cấp Ma vương, muốn giết được lục nhãn cương thi thì cần phải ma đế cấp bậc, hơn nữa tốc độ cùng phòng ngự của cương thi cũng rất biến thái, muốn chiến thắng cuộc chiến này…ài.
Cho dù không tiêu diệt được toàn bộ cương thi nhất tộc nhưng Tu la đế quân cũng không muốn để lại cho cương thi nhất tộc một con đường sống dễ dàng, một khi để cho bọn họ phát triển trở lại, cả Tu la ma giới lại lâm vào nguy hiểm, tất cả người ở ma giới đều hiểu, họ có thể trở thành thức ăn của cương thi.
Trên chiến trường người hưng phấn nhất chính là tên gia hỏa Tôn Ngộ Không, lúc này hắn đang giao chiến với một tử nhãn cương thi.
Với Bát cấp yêu đế thực lực, Ngộ KHông đã hoàn toàn có thể ngăn chặn những đòn tấn công của đối thủ, nhưng cốt yếu tạm thời không theo kịp tốc độ của Tử nhãn cương thi. Những lần hắn thuấn di tới bên cạnh đối thủ cũng là lúc đối thủ chạy thoát khỏi tầm tấn công của hắn.
Tử Nhãn cương thi này thì bị Ngộ Không theo sát tấn công, dựa vào tốc độ của mình chỉ biết còn cách là tiến hành du đấu, cũng không dám biến thân lần hai. Xung quanh cuộc chiến giữa Ma giới và cương thi cũng để cho bọn hắn một khoảng không gian, ai dám “lấn chiếm” không gian của đế cấp cao thủ? Chết oan chứ chẳng chơi, mà điều quan trọng là phải dành “đấ” cho Đại tướng chiến đấu.
Trong khi Ngộ Không chiến đấu thì Hồng Quân cùng Cổ Bàn đứng bên ngoài quan chiến, bọn họ có mặt ở đây bởi vì một tử lệnh của Tu La đế quân, Tu La đế quân họ phải bằng mọi cách phải giết được một tử nhãn cương thi để tăng thêm sỹ khí cho binh lính, chỉ duy nhất Phượng Hi là ở lại hậu phương, không được tham chiến
Tại hội nghị đại điện của Tu la đế quân, chín đại gia tộc tộc trưởng cùng bốn người bọn Hồng Quân đều có mặt, qua từng ấy ngàn năm, chín đại gia tộc đã quen thuộc với bọn Hồng Quân, huống hồ Cổ Bàn chính là con rể của Mộ Dung gia tộc. Mặc dù chín đại gia tộc tộc trưởng không biết đây chỉ là phân thân của bọn họ, nhưng trong một cuộc họp mà có nhiều người như vậy nên cũng không ai để ý. Tôn Ngộ Không sau khi đạt bát cấp yêu đế, ngoại trừ Tu la gia tộc thành viên ra, chín đại gia tộc không có ai là đối thủ của hắn cả.
Một trận đại chiến vô tiền khoáng hậu như thế này không chỉ vài năm là có thể chấm dứt, thời gian phải thật sự dài, có thể đến vài ngàn năm. Tu La đế quân mặc dù đích thân tới chiến trường, chủ yếu phải lấy vấn đề chỉ huy làm trọng, không trực tiếp ra trận giết địch. Nếu không thì không ngồi yên một chỗ triệu tập hội nghị. Cương thi nhất tộc tình huống cũng không sai biệt lắm, cuối cũng cũng phải đóng cửa hội họp. Nếu Ngân nhãn cương thi hoàng rat ay, ngoại trừ Tu la đế quân mới chính thức là đối thủ, còn những người còn lại chống lại hắn có nghĩa là đi tìm cái chết.
Trong hội nghị này, Tu La đế quân cho phép Ngộ Không không nhất thiết phải có mặt,nếu thời gian thích hợp tìm lấy một Tử nhãn cương thi làm đối tượng luyện côn. Kể ra cũng tội cho gã cương thi “ bò lạc” kia, gặp tên gia hỏa Ngộ KHông thì làm sao mà toàn mạng trở về được?
Hội nghị chấm dứt, chín đại gai tộc mọi người đều trở về trở lại doanh trại của mình trên chiến trường, chỉ có Hồng Quân và Cổ Bàn là được giữ lại.
“Các ngươi hai người đều thông minh và tài trí không kém bất kỳ kẻ nào ở Tu la giới này, hơn nữa các ngươi là người mới đến, nếu là từ góc độ riêng tư của các ngươi, có thể nói cho Bổn đế quân trận chiến này chúng ta có thể chiến thắng hay không? Có thể khiến cho cương thi nhất tộc vĩnh viễn biến mất được không?” Tu La đế quân đột nhiên hỏi vậy khiến cho Hồng Quân và Cổ bàn đều ngạc nhiên đến sững sờ.
“ Bệ Hạ, muốn chúng ta trả lời vấn dề này, trước tiên bệ hạ hãy trả lời cho chúng ta tại sao lại phát động cuộc chiến tranh này?” Cổ bàn mỉm cười hỏi lại
“Tại sao lại phát động chiến tranh? Không lẽ các ngươi không thấy những kẻ sinh sống bằng máu người khác là không xứng đáng để tồn tại, tồn tại của bọn chúng là một điều cực kỳ nguy hiểm, ta bất quá là thay trời hành đạo mà thôi.’’
“ Bệ hạ, người nói muôn thay trời hành đạo diệt trừ mối họa này, vậy cái gì là trời? Người nói như thế có nghĩa nhất định cương thi nhất tộc là mối họa?” Hồng Quân cười khẽ nói.
Tu la đế quân nhất thời không nói gì, Hồng Quân và Cổ Bàn cũng không biết ông ta giờ này đang nghĩ gì, vì thực sự cũng không nhìn thấy vẻ mặt của ông ta.
“Trời, cái gì là trời?” Gia quy tổ tiên để lại chỉ nói cương thi nhất tộc chính là một sản vật bị trời phạt, bọn họ là một tộc bị nguyền rủa, vĩnh viễn không thể phi thăng thần giới, chí cao vô thượng tồn tại, chính cái gia quy này là trời được chưa?” Tu La đế quân có chút mê mang, bởi vì chính ông ta cũng chỉ nghe từ cái gia quy kia, nói cách khác, cương thi nhất tộc bắt buộc phải biến mất. Trong gia tộc họ từ ngàn đời đến nay đều tuân thủ gia quy đó, nhưng nguồn gốc của gia quy đó như thế nào thì không một ai được biết.
“ Hồng Quân, ngươi nói đến trời nghĩa là sao?” Thật lâu sau Tu La đế quân mới hỏi lại.
Hồng Quân có chút gật đầu, cười cười nói: “ Mỗi người trong lòng quan niệm về trời đều có chút bất đồng, nhưng ta nghĩ mỗi sự tồn tại đều có đạo lý của nó. Tu la giới từ khi xuất hiện đã lâm ngay vào cuộc nội chiến với cương thi nhất tộc. đây là một cuộc chiến về chủng tộc, nhưng trong bao nhiêu ức năm qua cương thi nhất tộc vẫn không bị tiêu diệt, ta nghĩ bệ hạ cũng nên lo lắng một chút”
“ Bệ Hạ, ý của Hồng Quân cũng chính là ý của ta, chúng ta đều là người ngoài, nhìn ở góc độ nào cũng không phù hợp với ngài, Tiên Ma Yêu giới ngoại trừ Tiên – Ma – Yêu ra bên ngoài còn có Ám Tinh giới, các thế lực vô cùng phức tạp, cũng có chiến tranh. Nhưng ở Tiên Ma yêu giới vẫn có người chiếu cố bọn họ, hợp thành một nơi là Ám Tinh giới, nếu cương thi nhất tộc cũng có được truyền thừa chi bảo từ Thần giới, muốn cùng Tu La ma giới đại chiến cũng không có nhiều điều tranh cãi.
Cổ Bàn sau khi nghe Hồng Quân nói cũng nói tiếp. Từ Khi ở cùng với Mộ Dung Tuyết, Cổ Bàn đối với chuyện thương vong chém giết cũng không thích, đặc biệt là thương vong cực lớn bởi chiến tranh, bây giờ thấy được mục đích của Tu La đế quân muốn tiêu diệt toàn bộ cương thi nhất tộc nên cũng kịch liệt khuyên can.
“Các ngươi nói cũng không phải không có đạo lý, nhưng các ngươi nói theo khía cạnh của người nhìn từ bên ngoài, mấy ngàn năm nay các ngươi cũng không hiểu rõ được mối quan hệ của Tu La ma giới với cương thi nhất tộc như thế nào, đó là một mối đại cừu, chính vì thế căn bản các ngươi không biết được tại sao chúng ta lại nhất quyết muốn tiêu diệt cương thi nhất tộc đến như vậy.” Tu La đế quân đứng dậy, ngữ khí có chút kích động, tiếp tục nói.
Tu la ma giới cùng cương thi nhất tộc có mâu thuẫn từ thời khởi nguyên, bây giờ ai mà không biết Cương thi nhất tộc có độ uy hiếp lớn như thế nào với Tu La nhất tộc? Các ngươi thử tưởng tượng một chút, nếu Tiên, Ma Yêu giới các ngươi bỗng dưng xuất hiện một chủng tộc, mà người của Tiên Ma Yêu giới và cái gì Ám Tinh giới đó đều là thức ăn của chúng, vậy các ngươi làm thế nào? Các ngươi có thể chấp nhận là thức ăn của chúng hay không??”
Hồng Quân cùng Cổ Bàn nhất thời không nói nên lời, Tu La đế quân nói rất khó nghe nhưng tất cả đều là sự thật, nếu Cương thi nhất tộc xuất hiện tại Tiên Ma yêu giới, không cần phải nói, bất kỳ thế lực nào, hay cá nhân nào cũng không cho chủng tộc đó tồn tại. Kể cả Tiên Ma Yêu giới cùng Ám Tinh giới liên hiệp lại cũng muốn diệt trừ chủng tộc này.
“Tâm tình của bệ hạ chúng ta cũng có thể hiểu được, nhưng mà cương thi nhất tộc có thể tồn tại trong từng đấy thời gian cũng không phải nhất thời có thể tiêu diệt được, bệ hạ nhất thời không nên cầu thành, nếu không chỉ thấy trăm hại mà chỉ được một lợi mà thôi” Hồng Quân chậm rãi nói, thái độ của Tu La đế quân ngày hôm nay để lại cho hắn một loại cảm giác kỳ quái, Tu la đế quân hỏi bọn hắn và nói với bọn hắn như vậy, có nghĩa là trong lòng ông ta đã mang theo một mâu thuẫn rất sâu sắc.
“ Ta hiểu được, mặc dù các Tu la đế quân trước đây cũng chỉ làm cho cương thi nhất tộc tiêu hao đến một giới hạn nhất định nào đó mà thôi, Cương thi nhất tộc mặc dù thiếu thốn thức ăn, nhưng khả năng đồng hóa của chúng đặc biệt rất cao, nếu không phải trên chiến trường binh sỹ của ta bị chúng đồng hóa biến thành cương thi thì ta đã sớm tiêu diệt sạch bọn chúng rồi”
Tu La đế quân hôm nay cũng phát hiện chính mình tâm lý có hơi chút dao động, nhưng ngay lập tức ông ta thu liễm lại và nói: “ Tốt lắm, cảm ơn các ngươi đã lấy thân phận là người ngoài mà giải thích cho ta, các ngươi..lui ra ngoài trước đi”
“ Tiểu Quân, ngươi có nhận ra được thái độ của Tu la đế quân hôm nay rất kỳ quái?” Trở lại nơi ở, Cổ Bàn liền truyền âm hỏi Hồng Quân.
“ Là có điểm kỳ quái, nhưng không phải là việc của chúng ta, cũng đừng đa sự. Hắn cũng nói đúng, nếu cương thi nhất tộc xuất hiện tại Tiên Ma Yêu giới, chính ta cũng không tha cho bọn chúng, thôi, hãy an tĩnh nghỉ ngơi, dưỡng túc tinh thần, chuẩn bị tâm lý thật tốt cho chiến trường, Hồng Quân đạo lại có thể tiến triển nhanh hơn đây.” Hồng Quân lại ha ha cười, nói với Cổ Bàn xong đoạn khoanh chân ngồi xuống trực tiếp bước vào tu luyện.
Hộ vệ Hoàng thành đều vây xung quanh bảo vệ một tòa đại thành, đây chính là nơi ở của Tu La đế quân La Binh cùng chín đại gia tộc tộc trưởng.
Trung tâm chính là thủ phủ của tòa thành này, hiện tại giờ này là tẩm cung của La Binh, Tẩm cung này cũng được bao bọc bơi một màn hắc vụ, có thể nói còn an toàn hơn so với sự bảo vệ của vệ binh hoàng thành.Bên trong tẩm cung, Tu La đế quân đang ngồi trước một cái bàn, mà hắc vụ bao xung quanh người ông ta giờ này đã biến mất. Một cánh tay thon thả đang vuốt ve một mái tóc dài đen óng ả, đối diệm là một chiếc gương, trong gương hiện lên một giai nhân quyến rũ, cực kỳ xinh đẹp, nhưng trong vẻ mặt đó lại hiện lên một tia u sầu.
La Băng chính là nữ Tu la đế quân từ trước đến nay, từ nhỏ nàng đã được giả dạng nam trang, dạy các làm một người đàn ông, La Băng thân là Hoàng tộc từ nhỏ đã có một trách nhiệm phi thường lớn. Sau khi kế vị, quanh người nàng phải che dấu bằng một làn hắc vụ, cả tu la ma giới không một ai biết Tu la đế quân của họ thực tế là một cô gái.
Trước gương La Băng mới xuất hiện với đúng thân phận của mình là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, ngày ngày phải làm một Tu La đế quân cao cao tại thượng, bao trách nhiệm đè nặng lên đôi vai …thời gian đó cũng đã rất lâu rồi. Hoàng đế không bằng hữu, từ nhỏ La Băng đã được người khác tôn kính, chưa bao giờ có người nào nói với nàng với tư cách là bằng hữu, sau khi trở thành đế quân còn hơn thế nữa.
“ Phụ Hoàng, con sợ sẽ làm người thất vọng rồi, trước mắt Tu La Ma giới không có thực lực để tiêu diệt hoàn toàn Cương thi nhất tộc, sau khi phi thăng, con sẽ hướng người vấn tội” La Băng thở dài, hắc vụ bỗng lại vây quanh nàng, biến mất khỏi tẩm cung.
Chiến tranh thật tàn khốc, ngàn vạn lượt người ngã xuống tại chiến trường cũng là chuyện bình thường, Hồng Quân bốn người gia nhập chiến trường chưa tới một trăm năm nhưng Tu La mơ giới binh lính tổn thất gần năm ức, thương vong này đa số là Thiên ma (Nhật ma)cấp bậc. Ma vương tổn thất không đáng bao nhiêu, trong cuộc chiến này, binh lính số lượng không phải là quan trọng, cái quan trọng hơn chính là chất lượng của binh lính.
Điều này Tu La đế quân cũng hiểu, người của Tu La ma giới nhiều hơn so với cương thi nhất tộc, số lượng cao thủ cũng không kém, những tưởng lần này có thể nhanh chóng tiêu diệt được cương thi nhất tộc, nhưng thực sự là không có khả năng. Lục nhãn cương thi tương đương với 5-9 cấp Ma vương, muốn giết được lục nhãn cương thi thì cần phải ma đế cấp bậc, hơn nữa tốc độ cùng phòng ngự của cương thi cũng rất biến thái, muốn chiến thắng cuộc chiến này…ài.
Cho dù không tiêu diệt được toàn bộ cương thi nhất tộc nhưng Tu la đế quân cũng không muốn để lại cho cương thi nhất tộc một con đường sống dễ dàng, một khi để cho bọn họ phát triển trở lại, cả Tu la ma giới lại lâm vào nguy hiểm, tất cả người ở ma giới đều hiểu, họ có thể trở thành thức ăn của cương thi.
Trên chiến trường người hưng phấn nhất chính là tên gia hỏa Tôn Ngộ Không, lúc này hắn đang giao chiến với một tử nhãn cương thi.
Với Bát cấp yêu đế thực lực, Ngộ KHông đã hoàn toàn có thể ngăn chặn những đòn tấn công của đối thủ, nhưng cốt yếu tạm thời không theo kịp tốc độ của Tử nhãn cương thi. Những lần hắn thuấn di tới bên cạnh đối thủ cũng là lúc đối thủ chạy thoát khỏi tầm tấn công của hắn.
Tử Nhãn cương thi này thì bị Ngộ Không theo sát tấn công, dựa vào tốc độ của mình chỉ biết còn cách là tiến hành du đấu, cũng không dám biến thân lần hai. Xung quanh cuộc chiến giữa Ma giới và cương thi cũng để cho bọn hắn một khoảng không gian, ai dám “lấn chiếm” không gian của đế cấp cao thủ? Chết oan chứ chẳng chơi, mà điều quan trọng là phải dành “đấ” cho Đại tướng chiến đấu.
Trong khi Ngộ Không chiến đấu thì Hồng Quân cùng Cổ Bàn đứng bên ngoài quan chiến, bọn họ có mặt ở đây bởi vì một tử lệnh của Tu La đế quân, Tu La đế quân họ phải bằng mọi cách phải giết được một tử nhãn cương thi để tăng thêm sỹ khí cho binh lính, chỉ duy nhất Phượng Hi là ở lại hậu phương, không được tham chiến
/581
|