Kim nhãn cương thần cau mày, lần này có nên giết hay không giết người Tu la ma giới họ đã thương thảo quá nhiều. Lần này có tới hai người đồng ý giết hết người Tu La ma giới, chỉ một người là không đồng ý.
Cương thi nhất tộc cùng Tu la ma giới kết oán từ rất xa xưa, đó là hai loại chủng tộc bất đồng, hơn nữa sự bất đồng về chủng tộc thì không thể nào sống cùng chỗ với nhau được. Điểm đấy thì không giống với Tiên Ma Yêu giới, Tiên Ma Yêu giới chỉ cần có lợi ích giống nhau hay như Tiên Ma hai tộc khi có cùng mục đích thì vẫn cùng ở được với nhau.
Kim nhãn cương thi cũng hiểu được rất nhiều vấn đề, họ không thể một hơi hủy diệt đi Tu la giới được, hủy diệt Tu la giới không phải bởi bọn họ không có khả năng, mà những tiền bối của Tu la giới đã phi thăng Thần giới không bao giờ để cho họ hoàn thành tâm nguyện. Một khi Tu la ma giới có dấu hiệu diệt tộc, Kim nhãn cương thần tin tưởng những người phi thăng Thần giới nhất định sẽ cử người xuống ngăn cản.
“ Tiền bối, lần này cương thi nhất tộc tổn thất thảm trọng, nhất định không được tha cho bọn chúng” Huống Nhật Minh nhìn thấy Kim nhãn cương thi đang do dự liền nói.
Kim nhãn cương thần giờ này vẫn còn chưa động thủ, họ đã phân hai người ra ngoài ngăn cản binh lính của Tu la ma giới. Hai người kia đã động thủ, vô vàn tiếng nổ vang lên trong thinh không. Tại quân ngũ của Tu la ma giới, mặc kệ là thiên ma hay Ma vương…đều không ngừng nổ mạnh, nhưng điều đáng chú ý là hai gã Kim nhãn cương thần ngay cả cái bóng cũng không thấy, cứ một mảnh, một mảnh người của Tu la ma giới bị họ lấy đi tính mạng.
“ Các ngươi…….”
La băng sắc mặt tái lạnh, vừa rồi một tiếng rống như dã thú vang lên nàng đã có dự cảm bất lành, nhưng không ngờ được kẻ mới tới là Kim nhãn cương thần. Không những thế, Kim nhãn cương thần đến không chỉ có một người, không nghĩ được Kim nhãn cương thần mà cũng nhằm vào những người bình thường trong ma giới động thủ, Ngắn ngủi một hồi, mấy trăm vạn quân của Tu la ma giới đã chết trong tay của hai người đó.
Hồng Quân trước mặt Kim nhãn chỉ còn biết thở dài, lúc này cảnh giới của Kim nhãn cương thần cùng với Ngân nhãn cương thi hoàng đối với bọn họ…aizz, họ cũng chẳng có chút hảo cảm nào. Không những thế, những người còn lại cũng không màng thân phận tiêu diệt cả những binh lính là thiên ma…, có lẽ ngay cả những người như thế đối với cương thi nhất tộc cũng là một sự nguy hại.
Kim nhãn cương thần ra tay ngay cả Ma đế cấp bậc cũng không có năng lực chống cự. Hồng Quân mấy người cũng chỉ biết nhìn từng tảng, từng tảng lớn binh lính của Tu la ma giới tử vong, không có cách gì ngăn cản.
Chỉ không bao lâu sau, tràng cảnh đó đã khiến cho những binh sỹ còn lại sợ đến vỡ mật, ai cũng không biết người chết tiếp theo có phải là mình hay không…chậm rãi quân lính của Tu la ma giới dần dần lùi lại. từng người, từng người nối theo nhau bỏ chạy.
La Băng và các tướng lĩnh đều không ngăn cản, có lẽ bọn họ phải cho lệnh lui quân từ trước. Chính vì sự trù trừ này mà bao nhiêu binh sĩ đã thiệt mạng. Một chút do dự đó thôi đã khiến hơn bảy ngàn vạn binh lính có đi mà không có cơ hội trở về.
Giết hại như trước vẫn tiếp tục, Phượng Hi và Cổ Bàn chỉ còn biết nhắm mắt không đành lòng nhìn. Trong hư không nơi nào cũng có người Tu ma chết, chạy càng nhanh thì chết càng nhanh. Không đến nửa ngày, mười ức binh lính ma giới đã chết bảy ức…thật nhiều, tất cả đều bị giết mà không có chút phản kháng.
Cửu đại gia tộc tổn thất thảm trọng, trừ mấy tộc trưởng ở phía ngoài, rất nhiều người ở bên trong đều chết trong tay của hai gã Kim nhãn cương thần. Chín đại tộc trưởng đều lùi đến bên cạnh La băng, có người vừa bị thương vừa sợ hãi.
Tính mạng của hơn bảy ức người, cứ như vậy nằm trong tay của hai gã Kim nhãn. Những người này thậm chí còn không biết mình bị chết vì tay của ai. Mỗi lần thấy một mảnh người tu ma chết đi, cương thi nhất tộc lại phấn chất hô to, tê hào một phen.
Nửa ngày chém giết đó, vô danh vật chất trong đan điền Hồng Quân lại phát triển càng nhanh, màu xám hạt châu đã sắp tràn ngập khắp đan điền, cứ theo đà này có khả năng đan điền sẽ bị phá và nguy hiểm đến tính mạng của hắn.
Bây giờ trước mặt Hồng Quân mấy người là một Ngân nhãn cương thi hoàng cùng một Kim nhãn cương thần, Kim nhãn này nhìn hắn khiến hắn không dám tiến nhập Hồng Quân hành phủ. Có thể hai người này không thể công phá được Hồng Quân hành phủ của hắn, nhưng họ cũng có thể đánh cho không gian vỡ nát, tạo thành những khe nứt không gian nhốt Hỗng Quân vĩnh viễn vào đó.
Giết chóc lại tiếp tục, hơn mười ức binh lính giờ chỉ còn không tới một ức, Ma đế cao thủ chỉ còn lại mười mấy người, họ đều là bát cấp ma đế cao thủ, giờ này cũng chỉ biết lùi lại bên cạnh Tu la đế quân.
Kim quang bỗng nhiên hiện lên, hai người liền xuất hiện sau lưng tên Kim nhãn cương thần kia.
“ Đại ca, nói yêu sách với họ làm gì, cứ giết toàn bộ đi, như vậy cho dù cả ức năm Tu la ma giới cũng không thể hồi phục, ít nhất cũng cho tộc nhân ta có thời gian tu dưỡng”
Một kim nhãn cương thi nói vậy khiến cả bọn Hồng Quân trong lòng trầm xuống. Cổ Bàn ngưng mắt mà nhìn, lập tức truyền âm cho tinh cầu mà nơi Mộ Dung Tuyết cư trú, cho bọn họ truyền quân lệnh. Cổ Bàn cũng không dám nói cho Tuyết tình huống thật sự, nếu nói tình huống ở đây ra chỉ sợ nàng rất có thể chạy tới. Giả truyền quân lệnh hiện giờ là biện pháp tốt nhất.
“ Đa tạ tiền bối vì tộc nhân của ta mà hành động, tuyệt đối không thể buông tha cho những người này”. Huống Nhật Minh mừng rỡ, chỉ cần kim nhãn này ra tay, những kẻ thù trước mắt có thể bị tiêu diệt hết.
“ Đại ca, huynh mềm lòng, huynh không muốn giết người thì để ta giết”. Một người Kim nhãn trong hai người phía sau đột nhiên xuất hiện trước mặt của mười người bọn Hồng Quân. Hơn một trăm đạo chưởng phong sắc bén thổi qua, hơn phân nửa người trước mặt thân thể đều bị tổn thương, nguyên anh bị nghiền nát,, bể tan tành.
Phượng Hi cùng Ngộ Không đã biến thân thành trạng thái chiến đấu, một đại cự hầu với răng nanh đang rống lên giận dữ, một con phượng hoàng đang dùng mỏ vuốt lên vết thương của chính mình. Dưới chưởng phong của Kim nhãn cương thần khiến thần khí chiến y của mọi người đều bị hư hao, nhưng cũng lưu lại tính mạng của mấy người. Cửu đại gia tộc là tổn thương nhiều nhất, chín người thì chết mất bốn người, những người không chết trong đó có Âu Dương Phạm, tuy nhiên thương thế cũng rất nặng.
La Băng vào thời khắc nguy hiểm đã sử dụng truyền thừa linh bảo phát huy uy lực cản trở đại bộ phận công kích của Kim nhãn cương thần, tuy nhiên chính điều này cũng khiến nàng bị thương không nhẹ.
Kim nhãn cương thần rat ay có chút nhíu mày, dưới trăm đạo chưởng phong đó theo hắn nghĩ ngoại trừ tu la đế quân ra thì tất cả đều phải bị chết mới đúng, không nghĩ còn tới mấy người còn sống.
“ Bốn người các ngươi không phải là người của Tu la ma giới sao? Tại sao lại giúp người ma giới giết hại tộc ta?” Trước hết mấy Kim nhãn đều nhìn thấy Hồng Quân mấy người không phải là người của Tu la ma giới, đặc biệt là Phượng Hi cùng Tôn Ngộ Không, bọn họ biến hình như vậy tuyệt đối không phải là người của Tu la ma giới.
“ Vị tiền bối này, bốn người chúng ta là lạc đến Tu la ma giới. Về phần trợ giúp cho Tu la ma giới vì chúng ta đều là loài người, không muốn trở thành thức ăn của các người”
Hồng Quân có chút khom người, đây chính là tình huống nguy hiểm nhất mà hắn gặp từ ngày tu luyện đến nay, giờ này nói gì cũng vô dụng, tốt nhất là nên nói thật.
“Tiểu tử này muốn chết?” Một kim nhãn cương thi ra tay, chỉ nghe hắn rống lớn một tiếng rồi thân ảnh biến mất.
“ Bồng”
Một tiếng nổ lớn vang lên, thân ảnh đang bị đánh bay đi không phải là Hồng Quân mà chính là Kim nhãn cương thần. Sau khi bay ra xa tới ngàn dặm mới ổn định được thân thể, trên miệng hắn rỉ ra một tia màu vàng, chính là đã bị thương.
Cương thi nhất tộc cùng Tu la ma giới kết oán từ rất xa xưa, đó là hai loại chủng tộc bất đồng, hơn nữa sự bất đồng về chủng tộc thì không thể nào sống cùng chỗ với nhau được. Điểm đấy thì không giống với Tiên Ma Yêu giới, Tiên Ma Yêu giới chỉ cần có lợi ích giống nhau hay như Tiên Ma hai tộc khi có cùng mục đích thì vẫn cùng ở được với nhau.
Kim nhãn cương thi cũng hiểu được rất nhiều vấn đề, họ không thể một hơi hủy diệt đi Tu la giới được, hủy diệt Tu la giới không phải bởi bọn họ không có khả năng, mà những tiền bối của Tu la giới đã phi thăng Thần giới không bao giờ để cho họ hoàn thành tâm nguyện. Một khi Tu la ma giới có dấu hiệu diệt tộc, Kim nhãn cương thần tin tưởng những người phi thăng Thần giới nhất định sẽ cử người xuống ngăn cản.
“ Tiền bối, lần này cương thi nhất tộc tổn thất thảm trọng, nhất định không được tha cho bọn chúng” Huống Nhật Minh nhìn thấy Kim nhãn cương thi đang do dự liền nói.
Kim nhãn cương thần giờ này vẫn còn chưa động thủ, họ đã phân hai người ra ngoài ngăn cản binh lính của Tu la ma giới. Hai người kia đã động thủ, vô vàn tiếng nổ vang lên trong thinh không. Tại quân ngũ của Tu la ma giới, mặc kệ là thiên ma hay Ma vương…đều không ngừng nổ mạnh, nhưng điều đáng chú ý là hai gã Kim nhãn cương thần ngay cả cái bóng cũng không thấy, cứ một mảnh, một mảnh người của Tu la ma giới bị họ lấy đi tính mạng.
“ Các ngươi…….”
La băng sắc mặt tái lạnh, vừa rồi một tiếng rống như dã thú vang lên nàng đã có dự cảm bất lành, nhưng không ngờ được kẻ mới tới là Kim nhãn cương thần. Không những thế, Kim nhãn cương thần đến không chỉ có một người, không nghĩ được Kim nhãn cương thần mà cũng nhằm vào những người bình thường trong ma giới động thủ, Ngắn ngủi một hồi, mấy trăm vạn quân của Tu la ma giới đã chết trong tay của hai người đó.
Hồng Quân trước mặt Kim nhãn chỉ còn biết thở dài, lúc này cảnh giới của Kim nhãn cương thần cùng với Ngân nhãn cương thi hoàng đối với bọn họ…aizz, họ cũng chẳng có chút hảo cảm nào. Không những thế, những người còn lại cũng không màng thân phận tiêu diệt cả những binh lính là thiên ma…, có lẽ ngay cả những người như thế đối với cương thi nhất tộc cũng là một sự nguy hại.
Kim nhãn cương thần ra tay ngay cả Ma đế cấp bậc cũng không có năng lực chống cự. Hồng Quân mấy người cũng chỉ biết nhìn từng tảng, từng tảng lớn binh lính của Tu la ma giới tử vong, không có cách gì ngăn cản.
Chỉ không bao lâu sau, tràng cảnh đó đã khiến cho những binh sỹ còn lại sợ đến vỡ mật, ai cũng không biết người chết tiếp theo có phải là mình hay không…chậm rãi quân lính của Tu la ma giới dần dần lùi lại. từng người, từng người nối theo nhau bỏ chạy.
La Băng và các tướng lĩnh đều không ngăn cản, có lẽ bọn họ phải cho lệnh lui quân từ trước. Chính vì sự trù trừ này mà bao nhiêu binh sĩ đã thiệt mạng. Một chút do dự đó thôi đã khiến hơn bảy ngàn vạn binh lính có đi mà không có cơ hội trở về.
Giết hại như trước vẫn tiếp tục, Phượng Hi và Cổ Bàn chỉ còn biết nhắm mắt không đành lòng nhìn. Trong hư không nơi nào cũng có người Tu ma chết, chạy càng nhanh thì chết càng nhanh. Không đến nửa ngày, mười ức binh lính ma giới đã chết bảy ức…thật nhiều, tất cả đều bị giết mà không có chút phản kháng.
Cửu đại gia tộc tổn thất thảm trọng, trừ mấy tộc trưởng ở phía ngoài, rất nhiều người ở bên trong đều chết trong tay của hai gã Kim nhãn cương thần. Chín đại tộc trưởng đều lùi đến bên cạnh La băng, có người vừa bị thương vừa sợ hãi.
Tính mạng của hơn bảy ức người, cứ như vậy nằm trong tay của hai gã Kim nhãn. Những người này thậm chí còn không biết mình bị chết vì tay của ai. Mỗi lần thấy một mảnh người tu ma chết đi, cương thi nhất tộc lại phấn chất hô to, tê hào một phen.
Nửa ngày chém giết đó, vô danh vật chất trong đan điền Hồng Quân lại phát triển càng nhanh, màu xám hạt châu đã sắp tràn ngập khắp đan điền, cứ theo đà này có khả năng đan điền sẽ bị phá và nguy hiểm đến tính mạng của hắn.
Bây giờ trước mặt Hồng Quân mấy người là một Ngân nhãn cương thi hoàng cùng một Kim nhãn cương thần, Kim nhãn này nhìn hắn khiến hắn không dám tiến nhập Hồng Quân hành phủ. Có thể hai người này không thể công phá được Hồng Quân hành phủ của hắn, nhưng họ cũng có thể đánh cho không gian vỡ nát, tạo thành những khe nứt không gian nhốt Hỗng Quân vĩnh viễn vào đó.
Giết chóc lại tiếp tục, hơn mười ức binh lính giờ chỉ còn không tới một ức, Ma đế cao thủ chỉ còn lại mười mấy người, họ đều là bát cấp ma đế cao thủ, giờ này cũng chỉ biết lùi lại bên cạnh Tu la đế quân.
Kim quang bỗng nhiên hiện lên, hai người liền xuất hiện sau lưng tên Kim nhãn cương thần kia.
“ Đại ca, nói yêu sách với họ làm gì, cứ giết toàn bộ đi, như vậy cho dù cả ức năm Tu la ma giới cũng không thể hồi phục, ít nhất cũng cho tộc nhân ta có thời gian tu dưỡng”
Một kim nhãn cương thi nói vậy khiến cả bọn Hồng Quân trong lòng trầm xuống. Cổ Bàn ngưng mắt mà nhìn, lập tức truyền âm cho tinh cầu mà nơi Mộ Dung Tuyết cư trú, cho bọn họ truyền quân lệnh. Cổ Bàn cũng không dám nói cho Tuyết tình huống thật sự, nếu nói tình huống ở đây ra chỉ sợ nàng rất có thể chạy tới. Giả truyền quân lệnh hiện giờ là biện pháp tốt nhất.
“ Đa tạ tiền bối vì tộc nhân của ta mà hành động, tuyệt đối không thể buông tha cho những người này”. Huống Nhật Minh mừng rỡ, chỉ cần kim nhãn này ra tay, những kẻ thù trước mắt có thể bị tiêu diệt hết.
“ Đại ca, huynh mềm lòng, huynh không muốn giết người thì để ta giết”. Một người Kim nhãn trong hai người phía sau đột nhiên xuất hiện trước mặt của mười người bọn Hồng Quân. Hơn một trăm đạo chưởng phong sắc bén thổi qua, hơn phân nửa người trước mặt thân thể đều bị tổn thương, nguyên anh bị nghiền nát,, bể tan tành.
Phượng Hi cùng Ngộ Không đã biến thân thành trạng thái chiến đấu, một đại cự hầu với răng nanh đang rống lên giận dữ, một con phượng hoàng đang dùng mỏ vuốt lên vết thương của chính mình. Dưới chưởng phong của Kim nhãn cương thần khiến thần khí chiến y của mọi người đều bị hư hao, nhưng cũng lưu lại tính mạng của mấy người. Cửu đại gia tộc là tổn thương nhiều nhất, chín người thì chết mất bốn người, những người không chết trong đó có Âu Dương Phạm, tuy nhiên thương thế cũng rất nặng.
La Băng vào thời khắc nguy hiểm đã sử dụng truyền thừa linh bảo phát huy uy lực cản trở đại bộ phận công kích của Kim nhãn cương thần, tuy nhiên chính điều này cũng khiến nàng bị thương không nhẹ.
Kim nhãn cương thần rat ay có chút nhíu mày, dưới trăm đạo chưởng phong đó theo hắn nghĩ ngoại trừ tu la đế quân ra thì tất cả đều phải bị chết mới đúng, không nghĩ còn tới mấy người còn sống.
“ Bốn người các ngươi không phải là người của Tu la ma giới sao? Tại sao lại giúp người ma giới giết hại tộc ta?” Trước hết mấy Kim nhãn đều nhìn thấy Hồng Quân mấy người không phải là người của Tu la ma giới, đặc biệt là Phượng Hi cùng Tôn Ngộ Không, bọn họ biến hình như vậy tuyệt đối không phải là người của Tu la ma giới.
“ Vị tiền bối này, bốn người chúng ta là lạc đến Tu la ma giới. Về phần trợ giúp cho Tu la ma giới vì chúng ta đều là loài người, không muốn trở thành thức ăn của các người”
Hồng Quân có chút khom người, đây chính là tình huống nguy hiểm nhất mà hắn gặp từ ngày tu luyện đến nay, giờ này nói gì cũng vô dụng, tốt nhất là nên nói thật.
“Tiểu tử này muốn chết?” Một kim nhãn cương thi ra tay, chỉ nghe hắn rống lớn một tiếng rồi thân ảnh biến mất.
“ Bồng”
Một tiếng nổ lớn vang lên, thân ảnh đang bị đánh bay đi không phải là Hồng Quân mà chính là Kim nhãn cương thần. Sau khi bay ra xa tới ngàn dặm mới ổn định được thân thể, trên miệng hắn rỉ ra một tia màu vàng, chính là đã bị thương.
/581
|