Hồn Điệt hương còn lưu lại trong phòng chậm rãi tán đi. Bốn mắt nhìn nhau. Tri giác tứ chi của ta từ từ khôi phục
Im lặng nằm ở trong lòng hồ ly, nhìn ánh mắt đau thương của hắn khiến ta nhớ đến đôi mị nhãn khinh vũ phi dương kia, khuôn mặt tươi cười khuynh thành mị nhân
Hồ ly, thực xin lỗi…Tâm bị phá nát thành mảnh nhỏ còn có thể yêu thương sao….Thực xin lỗi, hồ ly. Thực xin lỗi, hiện tại ta không thể cho ngươi điều gì…
Hắn nhìn ta vì cố kềm nén mà thân thể run rẩy tựa hồ nhận ra điều gì đó, có thể là cho rằng ta bệnh phát, bàn tay thon dài vội vàng đi vào bên trong lớp áo lót màu trắng, cứ như vậy trắng trợn xoa xoa ngực của ta.
A, hắn muốn làm gì? !
“Yên nhi” hắn quan tâm chăm chú nhìn vào mắt ta, ưu thương trong mắt kia mềm nhẹ dần tan đi, “Yên nhi…ngươi có chỗ nào không thoải mái sao…Người có phải còn rất đau hay không a….?”
Rất đau? Lúc đầu thì không , nhưng mà bị ngươi sờ qua sờ lại như vậy một hồi, ta thật sự rất muốn nói một tiếng : Con mẹ nó, quả thật rất đau!
Ta nghĩ ta rất muốn cùng lão thiên gia nghiên cứu nghiên cứu một chút, thân mình này là hắn sáng tạo ra như thế nào vậy. Vì sao lúc đầu đang hảo hảo, nhưng vừa có một nam nhân chạm vào ta, ngực liền ầm ĩ đau đến không chịu nổi.
Còn có, hồ ly nhà ngươi quan tâm đến ta là tốt, nhưng mà bàn tay nóng hổi kia của ngươi cứ đặt trên ngực ta là vì chuyện gì a….( hồ ly biến thân thành sắc lang chứ gì >_<)
Ta không được tự nhiên lùi đi một chút, vốn định im lặng lùi thân mình dịch ra nhưng mà lại làm kinh động đến hồ ly. Hắn dùng đầu ngón tay gạt mở vạt áo chính mình, vạt áo lỏng lẽo mở rộng ra để lộ một khuôn ngực rộng lớn, da thịt tuyết trắng trơn nhẵn , hai quả anh đào đỏ hồng. Hắn cầm lấy tay ta tiến tới chạm vào làn da mềm mại lạnh lẽo của hắn…ân..không tệ, thật thoải mái…Ách…có chỗ nào không đúng….
Không phải chứ….lão thiên gia…ngươi là đang chỉnh ta đi.
Đừng nói với ta rằng, mỗi khi ta phát bệnh.Namnhân chỉ cần gợi lên dục hỏa đối phương sờ soạng ta, ngực ta liền đau nhức.
Mà đến lượt ta sờ lại người khác ngực liền không buồn mà tâm cũng không đau, thiệt hay giả vậy….ta đây về sau không phải trở thành một cái dâm ma sắc nữ yêu nghiệt ngàn năm sao ? A a a a a a a a a a a a aa a aa
Lão thiên gia,Ta lần đầu xuyên qua, lão nhân ngài chỉnh ta cũng quá thảm đi…
Đang chìm đắm trong suy nghĩ, hồ ly liền xoay người đè lên người ta, ta cọ cọ, muốn chui ra lại bị hắn giữ chặt .
“Yên nhi…Nếu như ngươi không muốn bị tinh khí trôi đi hồn phi phách tán hộc máu vong thân như ta nói…liền ngoan ngoãn nằm yên không nên cử động…”
Ta quay đầu hồ nghi nhìn hồ ly, thiệt hay giả vậy. Không phải kiểm tra toàn thân đã tốt rồi sao. Chẵng lẽ còn muốn tiếp tục như vậy đi tới a, bất quá nhìn biểu tình thật sự nghiêm túc của hắn không giống như đang hù dọa . Ai….ban đầu nằm giữa tầng tầng hoa lệ mỹ nam, vốn suy nghĩ làm thế nào sau này có thể trêu ghẹo đùa giỡn mỹ nam mà vẫn giữ được cái mạng nhỏ, nguyên lai vẫn là không thoát được số mệnh bị làm a….
Khó trách Tế Tuyết hội trăm phương nghìn kế gài bẫy làm cho ta ngoan ngoãn cử hành lễ thành nhân.
Như thế nào lại nghĩ đến hắn…Không nghĩ, không nghĩ từ nay về sau hắn cùng ta sẽ là một người trên trời, một kẻ dưới đất.
Hồ ly dùng sức nắm mắt cá chân đem ta đè dưới thân của hắn, hai tay chống tại ta bên vai, tiến sát lại hơi thở ấm áp từng trận từng trận phả vào trên mặt ta, chiếc cằm tinh tế gương mặt tuấn mỹ nhẹ nhàng cọ vào cổ, tại trên đó thả xuống những nụ hôn nóng bỏng, hắn cúi đầu dọc theo một đường da thịt mà cẩn thận gặm cắn “ Yên nhi…vẫn còn cảm thấy khó chịu sao…đến…ôm ta…”
Thiệt hay giả đây… Ô…Lão thiên gia…Chuyện này rốt cuộc còn phải làm bao nhiêu lần a!
Nhất thời trước mắt tối sầm. Vì thế ta. Thực vô nhân đạo té xỉu.
Im lặng nằm ở trong lòng hồ ly, nhìn ánh mắt đau thương của hắn khiến ta nhớ đến đôi mị nhãn khinh vũ phi dương kia, khuôn mặt tươi cười khuynh thành mị nhân
Hồ ly, thực xin lỗi…Tâm bị phá nát thành mảnh nhỏ còn có thể yêu thương sao….Thực xin lỗi, hồ ly. Thực xin lỗi, hiện tại ta không thể cho ngươi điều gì…
Hắn nhìn ta vì cố kềm nén mà thân thể run rẩy tựa hồ nhận ra điều gì đó, có thể là cho rằng ta bệnh phát, bàn tay thon dài vội vàng đi vào bên trong lớp áo lót màu trắng, cứ như vậy trắng trợn xoa xoa ngực của ta.
A, hắn muốn làm gì? !
“Yên nhi” hắn quan tâm chăm chú nhìn vào mắt ta, ưu thương trong mắt kia mềm nhẹ dần tan đi, “Yên nhi…ngươi có chỗ nào không thoải mái sao…Người có phải còn rất đau hay không a….?”
Rất đau? Lúc đầu thì không , nhưng mà bị ngươi sờ qua sờ lại như vậy một hồi, ta thật sự rất muốn nói một tiếng : Con mẹ nó, quả thật rất đau!
Ta nghĩ ta rất muốn cùng lão thiên gia nghiên cứu nghiên cứu một chút, thân mình này là hắn sáng tạo ra như thế nào vậy. Vì sao lúc đầu đang hảo hảo, nhưng vừa có một nam nhân chạm vào ta, ngực liền ầm ĩ đau đến không chịu nổi.
Còn có, hồ ly nhà ngươi quan tâm đến ta là tốt, nhưng mà bàn tay nóng hổi kia của ngươi cứ đặt trên ngực ta là vì chuyện gì a….( hồ ly biến thân thành sắc lang chứ gì >_<)
Ta không được tự nhiên lùi đi một chút, vốn định im lặng lùi thân mình dịch ra nhưng mà lại làm kinh động đến hồ ly. Hắn dùng đầu ngón tay gạt mở vạt áo chính mình, vạt áo lỏng lẽo mở rộng ra để lộ một khuôn ngực rộng lớn, da thịt tuyết trắng trơn nhẵn , hai quả anh đào đỏ hồng. Hắn cầm lấy tay ta tiến tới chạm vào làn da mềm mại lạnh lẽo của hắn…ân..không tệ, thật thoải mái…Ách…có chỗ nào không đúng….
Không phải chứ….lão thiên gia…ngươi là đang chỉnh ta đi.
Đừng nói với ta rằng, mỗi khi ta phát bệnh.Namnhân chỉ cần gợi lên dục hỏa đối phương sờ soạng ta, ngực ta liền đau nhức.
Mà đến lượt ta sờ lại người khác ngực liền không buồn mà tâm cũng không đau, thiệt hay giả vậy….ta đây về sau không phải trở thành một cái dâm ma sắc nữ yêu nghiệt ngàn năm sao ? A a a a a a a a a a a a aa a aa
Lão thiên gia,Ta lần đầu xuyên qua, lão nhân ngài chỉnh ta cũng quá thảm đi…
Đang chìm đắm trong suy nghĩ, hồ ly liền xoay người đè lên người ta, ta cọ cọ, muốn chui ra lại bị hắn giữ chặt .
“Yên nhi…Nếu như ngươi không muốn bị tinh khí trôi đi hồn phi phách tán hộc máu vong thân như ta nói…liền ngoan ngoãn nằm yên không nên cử động…”
Ta quay đầu hồ nghi nhìn hồ ly, thiệt hay giả vậy. Không phải kiểm tra toàn thân đã tốt rồi sao. Chẵng lẽ còn muốn tiếp tục như vậy đi tới a, bất quá nhìn biểu tình thật sự nghiêm túc của hắn không giống như đang hù dọa . Ai….ban đầu nằm giữa tầng tầng hoa lệ mỹ nam, vốn suy nghĩ làm thế nào sau này có thể trêu ghẹo đùa giỡn mỹ nam mà vẫn giữ được cái mạng nhỏ, nguyên lai vẫn là không thoát được số mệnh bị làm a….
Khó trách Tế Tuyết hội trăm phương nghìn kế gài bẫy làm cho ta ngoan ngoãn cử hành lễ thành nhân.
Như thế nào lại nghĩ đến hắn…Không nghĩ, không nghĩ từ nay về sau hắn cùng ta sẽ là một người trên trời, một kẻ dưới đất.
Hồ ly dùng sức nắm mắt cá chân đem ta đè dưới thân của hắn, hai tay chống tại ta bên vai, tiến sát lại hơi thở ấm áp từng trận từng trận phả vào trên mặt ta, chiếc cằm tinh tế gương mặt tuấn mỹ nhẹ nhàng cọ vào cổ, tại trên đó thả xuống những nụ hôn nóng bỏng, hắn cúi đầu dọc theo một đường da thịt mà cẩn thận gặm cắn “ Yên nhi…vẫn còn cảm thấy khó chịu sao…đến…ôm ta…”
Thiệt hay giả đây… Ô…Lão thiên gia…Chuyện này rốt cuộc còn phải làm bao nhiêu lần a!
Nhất thời trước mắt tối sầm. Vì thế ta. Thực vô nhân đạo té xỉu.
/26
|