Trung phẩm cao cấp thế mà trâu bò như vậy?
Vậy mình đây là thượng phẩm sơ cấp, đây không phải là muốn nghịch thiên sao?
Diệp Thần thầm nghĩ, cũng không nhịn được chuẩn bị mua sắm tài liệu, sau đó cố gắng kiếm một khoản tiền a.
Độn Thổ phù mà nổi tiếng như vậy?
Bên trong Phù chú bách khoa toàn thư của Diệp Thần, cũng có một loại Độn Thổ phù trung phẩm cao cấp, có thể trong nháy mắt chạy ra ba trăm dặm, còn kinh khủng hơn gấp ba lần a.
Hơn nữa, còn có Ngũ Hành Độn phù, chứ không phải chỉ có mỗi Độn Thổ phù a!
Độn Thổ phù chỉ có thể sử dụng khi đang ở dưới đất, nhưng là Ngũ Hành Độn phù, liền không giống với Độn Thổ phù, Ngũ Hành Độn phù ở bất cứ hoàn cảnh nào trên trời, dưới đất ở bất cứ đâu, đều có thể bỏ chạy trong nháy mắt, là lựa chọn tốt nhất dành cho những người thích đi lịch lãm, giết người cướp của a.
Độn Thổ phù mà đã hót như vậy rồi, vậy Ngũ Hành Độn phù thì sao đây?
Diệp Thần cảm thấy mình muốn phát tài, trung phẩm phù chú, xác suất thành công của hắn là bảy mươi phần trăm, cón có Vô Ấn giới chỉ gia trì, xác suất thành công cao tới 75% a!
Hắc hắc, từ hôm nay trở đi, ta phải kiếm tiền.
Bây giờ mọi người đều tranh nhau đi tới cửa hàng phù chú Tử Dương linh phù, Diệp Thần thì đi vào một cửa hàng lớn nhất ở bên trái.
Diệp Thần và Phong Ảnh Thừa đi vào, lập tức có người tiến lên đón, Công tử, ngài muốn mua chút phù chú gì a?
Ta muốn mua chút vật liệu chế phù, ta muốn một ngàn tấm lá bùa, mười viên Ngũ Hành linh quả, một viên yêu hạch của yêu thú phong hệ cấp bốn...
Diệp Thần một mạch nói ra toàn bộ vật liệu mình muốn mua.
Nghe Diệp Thần, phục vụ viên thoáng có chút kinh ngạc nhìn lấy Diệp Thần, Công tử, ngài.... là Chế Phù sư?
Diệp Thần gật gật đầu, cười nói: Ừm, ta biết chế tạo một chút phù chú.
Vậy công tử, ngài chế tạo phù chú, có thể hay không bán ra cho chúng ta, chúng ta nhất định sẽ cho ngài một cái giá cả hợp lý. Phục vụ viên cung kính nói.
Lời nói của cô ta vừa rơi xuống, còn chưa đợi Diệp Thần trả lời, một thanh âm không vui truyền tới, Tiểu Thất, ngươi nói cái gì đó? Tiểu tử này nhìn dáng vẻ mới có khoảng hai mươi tuổi, hắn xem như là biết chế phù, chắc cũng chỉ là cấp học đồ, nhiều nhất chỉ là hạ phẩm sơ cấp, hắn chế tạo phù chú mua lại cũng chỉ có lãng phí.
Phục vụ viên nghe được thanh âm này, hai hàng lông mày nhíu lại, thế nhưng vẫn quay người lại cung kính nói: Vân đại sư, là Tiểu Thất cân nhắc không chu toàn.
Hừ, sau đó cần chú ý nhiều hơn là được rồi, bản đại sư tuy rằng không so được Tử Dương chân nhân kia, nhưng ta cũng là Chế Phù sư trung phẩm sơ cấp, có ta ở đây, không cần hướng tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch này thu mua phù chú. Nam tử mũi ưng vẻ mặt kiêu ngạo đi ra.
Lúc đi ra, còn liếc qua Diệp Thần, cười lạnh một tiếng, Chế phù cần có thiên phú, không phải loại người nào cũng có tư cách học tập chế phù, những tài liệu kia mà ngươi vừa muốn, giá cả cũng không có thấp, đừng lấy tiền của gia tộc ngươi đi tiêu phung phí!
Lão tử muốn đi mua cái gì có cần ngươi phải lắm miệng không? Lão tử có thiên phú hay không ngươ có biết không? Diệp Thần rất là chán ghét loại người muốn đối với hắn khoa tay múa chân, nói này nói nọ, chủ yếu nhất, tên này còn nói không đúng.
Nam tử mũi ưng hừ lạnh một tiếng, Không sao cả, ngươi muốn đưa tiền cho chúng ta, ta cũng không tiện nói không được.
Nói xong, quay người đi ra ngoài.
Phục vụ viên thoáng có chút xấu hổ, Công tử, ngươi không nên đối với Vân đại sư nói chuyện như thế, hắn nhưng là Chế Phù sư trung phẩm sơ cấp, hơn nữa hắn còn sắp tấn cấp trung phẩm trung cấp a.
Diệp Thần cảm thấy không cao hứng, Chế Phù sư trung phẩm lợi hại như vậy? Ghê gớm như vậy?
Không có chuyện gì, một tên Chế Phù sư trung phẩm mà thôi, ta còn không có để vào mắt. Diệp Thần hào khí nói.
Lời nói của Diệp Thần rơi xuống, một giọng nói cởi mở truyền tới: Nói rất hay, Chế Phù sư trung phẩm mà thôi, cần gì phải để vào mắt.
Diệp Thần quay đầu lại nhìn, thấy được một thanh niên áo trắng sàn sàn tuổi mình đang đi đến, thanh niên áo trắng này đi nhanh mà đến, sau lừng còn có hai tên thị vệ đi theo, một tên tôi tớ.
Diệp Thần nhìn thấy, hơi kinh ngạc, bởi vì thanh niên áo trắng này là một tu sĩ Nguyên Anh tầng chín.
Diệp Thần dựa vào hệ thống, cho nên thăng cấp mới nhanh như vậy, thanh niên này vậy mà cũng có tu vi kinh khủng như thế.
Trọng yếu nhất chính là, hai tên thị vệ sau lưng thanh niên áo trắng đều là cao thủ Luyện Hư kỳ, hơn nữa còn đều là Luyện Hư tầng sáu.
Mà người lão tôi tớ kia, càng làm cho Diệp Thần lấy làm kinh hãi, bởi vì người lão bộc kia, lại có tu vi Tán Tiên cấp sáu.
Sau khi đạt tới Hóa Thần viên mãn sẽ phải độ thiên kiếp, độ kiếp thành công, liền tiếp vào Độ Kiếp kỳ, độ kiếp thất bại, sẽ trở thành Tán Tiên, Tán Tiên vẫn có thực lực của cường giả Độ Kiếp kỳ, thế nhưng, Tán Tiên chia ra làm mười hai cấp, mỗi một cấp tương ứng với Độ Kiếp kỳ một tầng.
Cho nên, thành tự cao nhất đối với Tán Tiên, thì tương đương với tu vi Đại Thừa tầng hai.
Người lão bộc này là Tán Tiên cấp sáu, chính là tương đương với Độ Kiếp tầng sáu siêu cấp cường giả.
Tạp Tắc Nhĩ đã từng nói, thuận vì phàm, nghịch vì tiên, trước khi độ thiên kiếp chính là thuận thiên tu hành, sau khi độ thiên kiếp sẽ là nghịch thiên tu hành, người tiến vào nghịch thiên chi cảnh, thực lực vượt xa người thuận thiên tu hành.
Một trăm tên Hóa Thần đỉnh phong, cũng chưa chắc đã là đối thủ của một tên Độ Kiếp tầng một, Hóa Thần kỳ với Độ Kiếp kỳ, là một cái ranh giới lớn nhất trên con đường tu chân.
Lông mày của lão bộc nhíu lại, bởi vì hắn phát hiện, tu vi của hắn giống như bị nhìn thấu.
Phải biết, ở một nơi nho nhỏ như Lạc Nhật Phủ, cảnh giới cao nhất chỉ có Hóa Thần đỉnh phong.
Công tử là? Diệp Thần tò mò nhìn thanh niên áo trắng.
Thanh niên áo trắng ngửa đầu cười một tiếng, Bách Lý Ngọc Cảnh, chỉ là một tên thiếu gia ăn chơi vô dụng mà thôi.
Diệp Thần nhíu mày, tuổi còn trẻ mà đã là Nguyên Anh chín tầng, vậy mà vẫn chỉ là một tên thiếu gia ăn chơ vô dụng? Bách Lý Ngọc Cảnh này thật đúng là biết cách nói chuyên.
Không biết Ngọc Cảnh công tử có gì muốn làm? Diệp Thần không phải người thích quanh co lòng vòng, tự nhiên sảng khoái nói ra.
Ta nghe nói ở Lạc Nhật Phủ có một người có tài có chí, trong một tháng vào buổi tối đột kích hai mươi sáu toàn thành trì mà Tà Tộc chiếm đóng, chém giết hơn ba vạn người Tà Tộc, hơn nữa còn là một thân một mình phản công Ma Vân Thành, đại chiến với Khoa Nhĩ Dịch, chém xuống cái đầu của Khoa Nhĩ Dịch, một đường công phá mười tòa thành trì mà Tà Tộc chiếm đóng! Bách Lý Ngọc Cảnh lòng mang cảm khái nói.
Lông mày Diệp Thần nhíu lại, Có chuyện gì, không bằng nói đi thẳng vào vấn đề đi!
Ở chỗ này nói? Bách Lý Ngọc Cảnh nhìn lấy Diệp Thần, Hôm nay Hiên Viên Các có một hội đấu giá,, không bằng chúng ta đi xem, một bên trò chuyện có được không?
Diệp Thần nhẹ nhàng gật đầu, Được.
Diệp Thần không cảm giác thấy đối phương có ác ý, nếu như Bách Lý Ngọc Cảnh này thật sự có ác ý, căn bản không cần khách khí đến như vậy, Tán Tiên cấp sáu ra tay, Diệp Thần cho dù có thể sử dụng thẻ biến thân, đánh cũng không lại.
Bách Lý Ngọc Cảnh biết được rõ ràng như vậy, mới đến Lạc Nhật Thành đã tìm được hắn, có thể thấy được thực lực của Bách Lý Ngọc Cảnh rất mạnh.
Tiến vào phòng đấu giá của Hiên Viên Các, Diệp Thần mới biết được, phòng đấu giá ở Ma Vân Thành, so với cái chuồng heo cũng không khác nhau là mấy.
Phòng đấu giá của Hiên Viên Các, căn bản không có từng dãy chỗ ngồi, mà là có từng gian phòng một.
Các căn phòng nối liền nhau hình thành một vòng tròn, xây thành nhiều tầng, tổng cộng có chín tầng, mỗi một tầng đều có hơn mấy chục gian phòng, ở giữa vòng tròn chính là bàn đấu giá, mà những gian phòng này, đối mặt với phòng đấu giá bên kia, không có tường, nhưng lại thiết kế khéo léo một cái bình phong che chắn, ở bên trong bình phong che chắn có thể nhìn thấy bên ngoài, nhưng ở bên ngoài, lại không thể nhìn thấy bên trong.
Bách Lý Ngọc Cảnh này giống như là khách quý của Hiên Viên Các, vừa tiến đến, ngay lập tức có một vị cao thủ Hóa Thần kỳ đi đến tiếp đãi, sắp xếp gian phòng.
Vậy mình đây là thượng phẩm sơ cấp, đây không phải là muốn nghịch thiên sao?
Diệp Thần thầm nghĩ, cũng không nhịn được chuẩn bị mua sắm tài liệu, sau đó cố gắng kiếm một khoản tiền a.
Độn Thổ phù mà nổi tiếng như vậy?
Bên trong Phù chú bách khoa toàn thư của Diệp Thần, cũng có một loại Độn Thổ phù trung phẩm cao cấp, có thể trong nháy mắt chạy ra ba trăm dặm, còn kinh khủng hơn gấp ba lần a.
Hơn nữa, còn có Ngũ Hành Độn phù, chứ không phải chỉ có mỗi Độn Thổ phù a!
Độn Thổ phù chỉ có thể sử dụng khi đang ở dưới đất, nhưng là Ngũ Hành Độn phù, liền không giống với Độn Thổ phù, Ngũ Hành Độn phù ở bất cứ hoàn cảnh nào trên trời, dưới đất ở bất cứ đâu, đều có thể bỏ chạy trong nháy mắt, là lựa chọn tốt nhất dành cho những người thích đi lịch lãm, giết người cướp của a.
Độn Thổ phù mà đã hót như vậy rồi, vậy Ngũ Hành Độn phù thì sao đây?
Diệp Thần cảm thấy mình muốn phát tài, trung phẩm phù chú, xác suất thành công của hắn là bảy mươi phần trăm, cón có Vô Ấn giới chỉ gia trì, xác suất thành công cao tới 75% a!
Hắc hắc, từ hôm nay trở đi, ta phải kiếm tiền.
Bây giờ mọi người đều tranh nhau đi tới cửa hàng phù chú Tử Dương linh phù, Diệp Thần thì đi vào một cửa hàng lớn nhất ở bên trái.
Diệp Thần và Phong Ảnh Thừa đi vào, lập tức có người tiến lên đón, Công tử, ngài muốn mua chút phù chú gì a?
Ta muốn mua chút vật liệu chế phù, ta muốn một ngàn tấm lá bùa, mười viên Ngũ Hành linh quả, một viên yêu hạch của yêu thú phong hệ cấp bốn...
Diệp Thần một mạch nói ra toàn bộ vật liệu mình muốn mua.
Nghe Diệp Thần, phục vụ viên thoáng có chút kinh ngạc nhìn lấy Diệp Thần, Công tử, ngài.... là Chế Phù sư?
Diệp Thần gật gật đầu, cười nói: Ừm, ta biết chế tạo một chút phù chú.
Vậy công tử, ngài chế tạo phù chú, có thể hay không bán ra cho chúng ta, chúng ta nhất định sẽ cho ngài một cái giá cả hợp lý. Phục vụ viên cung kính nói.
Lời nói của cô ta vừa rơi xuống, còn chưa đợi Diệp Thần trả lời, một thanh âm không vui truyền tới, Tiểu Thất, ngươi nói cái gì đó? Tiểu tử này nhìn dáng vẻ mới có khoảng hai mươi tuổi, hắn xem như là biết chế phù, chắc cũng chỉ là cấp học đồ, nhiều nhất chỉ là hạ phẩm sơ cấp, hắn chế tạo phù chú mua lại cũng chỉ có lãng phí.
Phục vụ viên nghe được thanh âm này, hai hàng lông mày nhíu lại, thế nhưng vẫn quay người lại cung kính nói: Vân đại sư, là Tiểu Thất cân nhắc không chu toàn.
Hừ, sau đó cần chú ý nhiều hơn là được rồi, bản đại sư tuy rằng không so được Tử Dương chân nhân kia, nhưng ta cũng là Chế Phù sư trung phẩm sơ cấp, có ta ở đây, không cần hướng tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch này thu mua phù chú. Nam tử mũi ưng vẻ mặt kiêu ngạo đi ra.
Lúc đi ra, còn liếc qua Diệp Thần, cười lạnh một tiếng, Chế phù cần có thiên phú, không phải loại người nào cũng có tư cách học tập chế phù, những tài liệu kia mà ngươi vừa muốn, giá cả cũng không có thấp, đừng lấy tiền của gia tộc ngươi đi tiêu phung phí!
Lão tử muốn đi mua cái gì có cần ngươi phải lắm miệng không? Lão tử có thiên phú hay không ngươ có biết không? Diệp Thần rất là chán ghét loại người muốn đối với hắn khoa tay múa chân, nói này nói nọ, chủ yếu nhất, tên này còn nói không đúng.
Nam tử mũi ưng hừ lạnh một tiếng, Không sao cả, ngươi muốn đưa tiền cho chúng ta, ta cũng không tiện nói không được.
Nói xong, quay người đi ra ngoài.
Phục vụ viên thoáng có chút xấu hổ, Công tử, ngươi không nên đối với Vân đại sư nói chuyện như thế, hắn nhưng là Chế Phù sư trung phẩm sơ cấp, hơn nữa hắn còn sắp tấn cấp trung phẩm trung cấp a.
Diệp Thần cảm thấy không cao hứng, Chế Phù sư trung phẩm lợi hại như vậy? Ghê gớm như vậy?
Không có chuyện gì, một tên Chế Phù sư trung phẩm mà thôi, ta còn không có để vào mắt. Diệp Thần hào khí nói.
Lời nói của Diệp Thần rơi xuống, một giọng nói cởi mở truyền tới: Nói rất hay, Chế Phù sư trung phẩm mà thôi, cần gì phải để vào mắt.
Diệp Thần quay đầu lại nhìn, thấy được một thanh niên áo trắng sàn sàn tuổi mình đang đi đến, thanh niên áo trắng này đi nhanh mà đến, sau lừng còn có hai tên thị vệ đi theo, một tên tôi tớ.
Diệp Thần nhìn thấy, hơi kinh ngạc, bởi vì thanh niên áo trắng này là một tu sĩ Nguyên Anh tầng chín.
Diệp Thần dựa vào hệ thống, cho nên thăng cấp mới nhanh như vậy, thanh niên này vậy mà cũng có tu vi kinh khủng như thế.
Trọng yếu nhất chính là, hai tên thị vệ sau lưng thanh niên áo trắng đều là cao thủ Luyện Hư kỳ, hơn nữa còn đều là Luyện Hư tầng sáu.
Mà người lão tôi tớ kia, càng làm cho Diệp Thần lấy làm kinh hãi, bởi vì người lão bộc kia, lại có tu vi Tán Tiên cấp sáu.
Sau khi đạt tới Hóa Thần viên mãn sẽ phải độ thiên kiếp, độ kiếp thành công, liền tiếp vào Độ Kiếp kỳ, độ kiếp thất bại, sẽ trở thành Tán Tiên, Tán Tiên vẫn có thực lực của cường giả Độ Kiếp kỳ, thế nhưng, Tán Tiên chia ra làm mười hai cấp, mỗi một cấp tương ứng với Độ Kiếp kỳ một tầng.
Cho nên, thành tự cao nhất đối với Tán Tiên, thì tương đương với tu vi Đại Thừa tầng hai.
Người lão bộc này là Tán Tiên cấp sáu, chính là tương đương với Độ Kiếp tầng sáu siêu cấp cường giả.
Tạp Tắc Nhĩ đã từng nói, thuận vì phàm, nghịch vì tiên, trước khi độ thiên kiếp chính là thuận thiên tu hành, sau khi độ thiên kiếp sẽ là nghịch thiên tu hành, người tiến vào nghịch thiên chi cảnh, thực lực vượt xa người thuận thiên tu hành.
Một trăm tên Hóa Thần đỉnh phong, cũng chưa chắc đã là đối thủ của một tên Độ Kiếp tầng một, Hóa Thần kỳ với Độ Kiếp kỳ, là một cái ranh giới lớn nhất trên con đường tu chân.
Lông mày của lão bộc nhíu lại, bởi vì hắn phát hiện, tu vi của hắn giống như bị nhìn thấu.
Phải biết, ở một nơi nho nhỏ như Lạc Nhật Phủ, cảnh giới cao nhất chỉ có Hóa Thần đỉnh phong.
Công tử là? Diệp Thần tò mò nhìn thanh niên áo trắng.
Thanh niên áo trắng ngửa đầu cười một tiếng, Bách Lý Ngọc Cảnh, chỉ là một tên thiếu gia ăn chơi vô dụng mà thôi.
Diệp Thần nhíu mày, tuổi còn trẻ mà đã là Nguyên Anh chín tầng, vậy mà vẫn chỉ là một tên thiếu gia ăn chơ vô dụng? Bách Lý Ngọc Cảnh này thật đúng là biết cách nói chuyên.
Không biết Ngọc Cảnh công tử có gì muốn làm? Diệp Thần không phải người thích quanh co lòng vòng, tự nhiên sảng khoái nói ra.
Ta nghe nói ở Lạc Nhật Phủ có một người có tài có chí, trong một tháng vào buổi tối đột kích hai mươi sáu toàn thành trì mà Tà Tộc chiếm đóng, chém giết hơn ba vạn người Tà Tộc, hơn nữa còn là một thân một mình phản công Ma Vân Thành, đại chiến với Khoa Nhĩ Dịch, chém xuống cái đầu của Khoa Nhĩ Dịch, một đường công phá mười tòa thành trì mà Tà Tộc chiếm đóng! Bách Lý Ngọc Cảnh lòng mang cảm khái nói.
Lông mày Diệp Thần nhíu lại, Có chuyện gì, không bằng nói đi thẳng vào vấn đề đi!
Ở chỗ này nói? Bách Lý Ngọc Cảnh nhìn lấy Diệp Thần, Hôm nay Hiên Viên Các có một hội đấu giá,, không bằng chúng ta đi xem, một bên trò chuyện có được không?
Diệp Thần nhẹ nhàng gật đầu, Được.
Diệp Thần không cảm giác thấy đối phương có ác ý, nếu như Bách Lý Ngọc Cảnh này thật sự có ác ý, căn bản không cần khách khí đến như vậy, Tán Tiên cấp sáu ra tay, Diệp Thần cho dù có thể sử dụng thẻ biến thân, đánh cũng không lại.
Bách Lý Ngọc Cảnh biết được rõ ràng như vậy, mới đến Lạc Nhật Thành đã tìm được hắn, có thể thấy được thực lực của Bách Lý Ngọc Cảnh rất mạnh.
Tiến vào phòng đấu giá của Hiên Viên Các, Diệp Thần mới biết được, phòng đấu giá ở Ma Vân Thành, so với cái chuồng heo cũng không khác nhau là mấy.
Phòng đấu giá của Hiên Viên Các, căn bản không có từng dãy chỗ ngồi, mà là có từng gian phòng một.
Các căn phòng nối liền nhau hình thành một vòng tròn, xây thành nhiều tầng, tổng cộng có chín tầng, mỗi một tầng đều có hơn mấy chục gian phòng, ở giữa vòng tròn chính là bàn đấu giá, mà những gian phòng này, đối mặt với phòng đấu giá bên kia, không có tường, nhưng lại thiết kế khéo léo một cái bình phong che chắn, ở bên trong bình phong che chắn có thể nhìn thấy bên ngoài, nhưng ở bên ngoài, lại không thể nhìn thấy bên trong.
Bách Lý Ngọc Cảnh này giống như là khách quý của Hiên Viên Các, vừa tiến đến, ngay lập tức có một vị cao thủ Hóa Thần kỳ đi đến tiếp đãi, sắp xếp gian phòng.
/44
|