Linh San chậm rãi điều khiển hai tiểu cầu tiến tới, một thân hình to lớn chậm chậm lộ ra, hiển nhiên không ngoài Hoàng Minh dự đoán, là một đầu Hắc Man hùng khác. Thế nhưng mà, tại sao nó chỉ nằm đó mà nhìn ra, thân hình nó lại nhỏ hơn đầu Hắc man hùng ngoài hang một chút.
- Là một đầu Hắc Man Hùng đang mang thai...
Kim thúc nhíu đôi lông mày rậm, buông ra câu nói nhỏ đủ để Hoàng Minh và Linh San nghe. Nghe được, Hoàng Minh mới chú ý thật sự cái bụng của nó phình ra rất lớn, thảo nào, nó chỉ nhìn mà chưa có hành động gì. Thế nhưng, vừa mới nghĩ đến đây, con Hoàng Man Hùng này hai mắt trợn to hơn, dường như xác định được trước mắt là kẻ lạ, miệng rít gào lên, thật to tiếng gào. Cả hang động như rung chuyển.
Không ổn, Hoàng Minh biến sắc, tiếng gào này mặc dù hơi đinh tai nhức óc nhưng không có lực sát thương gì, nhưng nguy hiểm không phải là không có, mà là...
Kim thúc kìm lỗ tai, nhanh chóng tiến tới ngắt lấy bụi cây, động tác cực kì nhanh, dường như cũng nghĩ ra được mùi nguy hiểm.
Y như, bên ngoài cửa hang mấy chục mét, đoàn đội đang kìm hãm đầu Hắc Man Hùng đực. Hắc Man hùng tâm tình hôm nay khá là tốt, nó sắp được làm cha, chỉ một vài tháng nữa thôi, mấy nay chỉ quanh quẩn ở hang, thi thoảng ra ngoài kiếm bữa thức ăn. Chân tay cực kì khó chịu, hôm nay bỗng dưng vớ được một đám nhân loại thấp bé, tiện tay quần ẩu giải khí. Vậy mà mới có vài phút khởi động, bỗng nhiên hang động phát ra tiếng gào, làm nó cực kì tức giận.
Không ngờ đám nhân loại vô sỉ này lại có thể dắt mũi nó, tâm tư lo lắng, quay đầu lại phía hang lập tức chạy tới.
-Ngăn nó lại!
Dường như chuyện không suôn sẻ, lão già áo xám hô to. Đám người cũng nhận ra gần như, liên tục lao tới.
- Phá trảm thương
- Chấn khu kích
- Phá Xuyên phục toái
- Mộc loan yêu
Liên tục các kĩ năng ném tới đầu Hắc man Hùng, dây leo quấn chân, chiến sĩ lao tới húc. Nhằm ngăn cản đầu yêu thú trở về. Thế nhưng Hăc Man Hùng thực lực cực kì mạnh, là yêu thú cấp 7 lớp phòng ngự của nó cực kì mạnh mẽ, thêm một thân man lực huyết thống dường như không thể ngăn cản nó di chuyển.
- mẹ nó! Lão tử lại sợ ngươi! Chấn khu kích!
Tên chiến sĩ tóc vàng lao tới, chiếc khiên húc ầm vào đầu gối Hắc Man hùng cái uỳnh.
Thế nhưng, lực sát thương không đáng bao nhiêu cả. Mọi người đều cảm thấy sợ hãi.
- Đổng Quang, đừng liều mạng,mau lui lại!
Một gã chiến sĩ khác hét lên. Đúng lúc này Hắc Man Hùng quay lại, ánh mắt đã chuyển từ màu đen qua màu đỏ, cuồng hóa. Nó thật sự giận giữ. Đám nhân loại vô sỉ này.
- Gào!!!Hắc man hùng gào một tiếng vang cả một góc rừng, mọi người khiếp sợ, trái tim run rẩy, cuồng hóa. Không ngờ đầu Hoàng Man Hùng này có huyết mạch là chính thống, không hề pha tạp chút nào, đạt được huyết mạch tộc chính thức.
Cuồng hóa là trạng thái của các yêu thú, có huyết mạch chính thức của tộc đàn, truyền thừa từ thượng cổ lại. Số yêu thú có huyết mạch chính thống từ thượng cổ tới nay là không có bo nhiêu, gần như 1 vạn có một đầu. Vậy mà, hôm nay bọn họ lại bốc thăm trúng thưởng dạng như.
Khí thế Hắc Man Hùng tăng cao, bao quanh người nó đã có một luồng sáng xanh đậm bao phủ.
- Cái này, là cấp 8, yêu thú cấp 8 mới có hộ khí bao quanh.!
Vô long thất thanh hô lên, đám người thật sự rét run. Không nghĩ kích hoạt cuồng hóa đầu hắc man hùng thật sự nhảy cấp. Lên tới cấp 8 Hắc Man hùng, cấp 7 họ còn phải dựa vào chiến thuật giằng co mà đầu hắc man hùng đánh như chơi bời làm họ ăn k biết bao nhiêu khó khăn. Giờ thì hay rồi, chặn nó lại chút thôi mà nó lập tức nhảy cấp 8. Mẹ nó, chạy, lấy gì mà đánh. Lập tức đờ người trong đầu chỉ còn chữ chạy, kế hoạch gì nữa, thù lao gì nữa, mạng nhỏ mới là quan trọng.
Ngay lập tức ba lão pháp sư nhanh chóng rút lui, dường như đã bàn qua trước rồi. Vô long mặc dù không cam lòng vì mĩ nhân nhưng với hắn mạng nhỏ là quan trọng hơn. Pháp sư ở vòng ngoài nên việc chạy trốn là nhanh nhất.
- Đổng Quang, mau chạy!
Nhìn đồng bọn đơ người ra, tên chiến sĩ vội hô lớn, Đổng Quang thẫn thờ, chạy sao, bọn ngươi còn có khoảng trống để chạy, ta thì sao. Đổng Quang bỗng cười lớn, hắn như điên dại lên.
Một kiếm một khiên lao vào.
- Đổnng Quang!
- Đi mau, hắn là muốn giúp các ngươi có cô hội chạy trốn!
Lão già áo xám hô to. Nếu chỉ là yêu thú cấp 7 thì lão có thể tự tin cứu được tên chiếnsĩ kia. Thế nhưng lúc này thì, hết cách. Trước mắt rút lui đã.
Uỳnh nột tiếng, là va chạm giữa kiếm và khiên vào người hắc man hùng, thế nhưng, kiếm vỡ khiên vụn. Chỉ thấy bao quanh người Hắc man hùng lớp hộ khí phá tan kiếm cùng khiên.
- Đổng Quang!
Tên chiến sĩ gào lên!
Đổng quang hạ mắt vô thần. Kiếm và khiên là thân thể của chiến sĩ. Nay kiếm vỡ khiên tan.
Đổng Quang hai mắt rưng rưng, nước mắt chảy xuống hai hàng. Hắn cười, đúng là vậy, hắn đang cười. Miệng hô lên:
- Tiểu la huynh đệ, ta tới với ngươi đây!
Bụp!. Chỉ kịp hét lên, nắm đấm của Hắc man hầu nện xuống. Đường đường một chiến sĩ vậy mà bị nện thành thịt vụn...
- Là một đầu Hắc Man Hùng đang mang thai...
Kim thúc nhíu đôi lông mày rậm, buông ra câu nói nhỏ đủ để Hoàng Minh và Linh San nghe. Nghe được, Hoàng Minh mới chú ý thật sự cái bụng của nó phình ra rất lớn, thảo nào, nó chỉ nhìn mà chưa có hành động gì. Thế nhưng, vừa mới nghĩ đến đây, con Hoàng Man Hùng này hai mắt trợn to hơn, dường như xác định được trước mắt là kẻ lạ, miệng rít gào lên, thật to tiếng gào. Cả hang động như rung chuyển.
Không ổn, Hoàng Minh biến sắc, tiếng gào này mặc dù hơi đinh tai nhức óc nhưng không có lực sát thương gì, nhưng nguy hiểm không phải là không có, mà là...
Kim thúc kìm lỗ tai, nhanh chóng tiến tới ngắt lấy bụi cây, động tác cực kì nhanh, dường như cũng nghĩ ra được mùi nguy hiểm.
Y như, bên ngoài cửa hang mấy chục mét, đoàn đội đang kìm hãm đầu Hắc Man Hùng đực. Hắc Man hùng tâm tình hôm nay khá là tốt, nó sắp được làm cha, chỉ một vài tháng nữa thôi, mấy nay chỉ quanh quẩn ở hang, thi thoảng ra ngoài kiếm bữa thức ăn. Chân tay cực kì khó chịu, hôm nay bỗng dưng vớ được một đám nhân loại thấp bé, tiện tay quần ẩu giải khí. Vậy mà mới có vài phút khởi động, bỗng nhiên hang động phát ra tiếng gào, làm nó cực kì tức giận.
Không ngờ đám nhân loại vô sỉ này lại có thể dắt mũi nó, tâm tư lo lắng, quay đầu lại phía hang lập tức chạy tới.
-Ngăn nó lại!
Dường như chuyện không suôn sẻ, lão già áo xám hô to. Đám người cũng nhận ra gần như, liên tục lao tới.
- Phá trảm thương
- Chấn khu kích
- Phá Xuyên phục toái
- Mộc loan yêu
Liên tục các kĩ năng ném tới đầu Hắc man Hùng, dây leo quấn chân, chiến sĩ lao tới húc. Nhằm ngăn cản đầu yêu thú trở về. Thế nhưng Hăc Man Hùng thực lực cực kì mạnh, là yêu thú cấp 7 lớp phòng ngự của nó cực kì mạnh mẽ, thêm một thân man lực huyết thống dường như không thể ngăn cản nó di chuyển.
- mẹ nó! Lão tử lại sợ ngươi! Chấn khu kích!
Tên chiến sĩ tóc vàng lao tới, chiếc khiên húc ầm vào đầu gối Hắc Man hùng cái uỳnh.
Thế nhưng, lực sát thương không đáng bao nhiêu cả. Mọi người đều cảm thấy sợ hãi.
- Đổng Quang, đừng liều mạng,mau lui lại!
Một gã chiến sĩ khác hét lên. Đúng lúc này Hắc Man Hùng quay lại, ánh mắt đã chuyển từ màu đen qua màu đỏ, cuồng hóa. Nó thật sự giận giữ. Đám nhân loại vô sỉ này.
- Gào!!!Hắc man hùng gào một tiếng vang cả một góc rừng, mọi người khiếp sợ, trái tim run rẩy, cuồng hóa. Không ngờ đầu Hoàng Man Hùng này có huyết mạch là chính thống, không hề pha tạp chút nào, đạt được huyết mạch tộc chính thức.
Cuồng hóa là trạng thái của các yêu thú, có huyết mạch chính thức của tộc đàn, truyền thừa từ thượng cổ lại. Số yêu thú có huyết mạch chính thống từ thượng cổ tới nay là không có bo nhiêu, gần như 1 vạn có một đầu. Vậy mà, hôm nay bọn họ lại bốc thăm trúng thưởng dạng như.
Khí thế Hắc Man Hùng tăng cao, bao quanh người nó đã có một luồng sáng xanh đậm bao phủ.
- Cái này, là cấp 8, yêu thú cấp 8 mới có hộ khí bao quanh.!
Vô long thất thanh hô lên, đám người thật sự rét run. Không nghĩ kích hoạt cuồng hóa đầu hắc man hùng thật sự nhảy cấp. Lên tới cấp 8 Hắc Man hùng, cấp 7 họ còn phải dựa vào chiến thuật giằng co mà đầu hắc man hùng đánh như chơi bời làm họ ăn k biết bao nhiêu khó khăn. Giờ thì hay rồi, chặn nó lại chút thôi mà nó lập tức nhảy cấp 8. Mẹ nó, chạy, lấy gì mà đánh. Lập tức đờ người trong đầu chỉ còn chữ chạy, kế hoạch gì nữa, thù lao gì nữa, mạng nhỏ mới là quan trọng.
Ngay lập tức ba lão pháp sư nhanh chóng rút lui, dường như đã bàn qua trước rồi. Vô long mặc dù không cam lòng vì mĩ nhân nhưng với hắn mạng nhỏ là quan trọng hơn. Pháp sư ở vòng ngoài nên việc chạy trốn là nhanh nhất.
- Đổng Quang, mau chạy!
Nhìn đồng bọn đơ người ra, tên chiến sĩ vội hô lớn, Đổng Quang thẫn thờ, chạy sao, bọn ngươi còn có khoảng trống để chạy, ta thì sao. Đổng Quang bỗng cười lớn, hắn như điên dại lên.
Một kiếm một khiên lao vào.
- Đổnng Quang!
- Đi mau, hắn là muốn giúp các ngươi có cô hội chạy trốn!
Lão già áo xám hô to. Nếu chỉ là yêu thú cấp 7 thì lão có thể tự tin cứu được tên chiếnsĩ kia. Thế nhưng lúc này thì, hết cách. Trước mắt rút lui đã.
Uỳnh nột tiếng, là va chạm giữa kiếm và khiên vào người hắc man hùng, thế nhưng, kiếm vỡ khiên vụn. Chỉ thấy bao quanh người Hắc man hùng lớp hộ khí phá tan kiếm cùng khiên.
- Đổng Quang!
Tên chiến sĩ gào lên!
Đổng quang hạ mắt vô thần. Kiếm và khiên là thân thể của chiến sĩ. Nay kiếm vỡ khiên tan.
Đổng Quang hai mắt rưng rưng, nước mắt chảy xuống hai hàng. Hắn cười, đúng là vậy, hắn đang cười. Miệng hô lên:
- Tiểu la huynh đệ, ta tới với ngươi đây!
Bụp!. Chỉ kịp hét lên, nắm đấm của Hắc man hầu nện xuống. Đường đường một chiến sĩ vậy mà bị nện thành thịt vụn...
/797
|