Hoàng Minh đã hiểu mọi chuyện, hắn hừ lạnh một tiếng. Đã không muốn gây chuyện nhưng lại có một số kẻ luôn luôn không biết thức thời. Nếu đã vậy, hiện tại cũng không cần giữ lễ nữa.
Diễn Võ trường nằm ở một ngọn núi chính giữa của các đệ tử nội môn. Nơi này không nằm trong thế lực của ai cả. Diễn Võ trường là nơi ở của các chấp sự. Hơn hết, đây cũng là nơi các đệ tử nội môn ngoại môn giải quyết ân oán cá nhân vô cùng công khai minh bạch. Giải quyết chính bằng thực lực của bản thân. Diễn Võ trường rộng lớn vô cùng. Sức chứa có thể đến ba ngàn người. Hiện tại nơi đây người đông như kiến. Suốt mấy năm qua chưa từng có chuyện các thế lực công khai đấu nhau. Nếu có thì cũng chỉ là ám toán trong bóng tối. Không ngừng giao thủ qua lại. Thế nhưng mấy hôm trước khô g ngờ phát sinh sự việc trọng đại. Khăn Quàng Đỏ mới thành lập, vô cùng hừng hực lại bị ba thế lực công khai chèn ép vô cùng khốn khổ. Không những thế, hội trưởng lại bị người ta nhục mạ. Khăn Quàng Đỏ ngay lập tức công khai khiêu chiến cả ba thế lực, làm dấy lên một hồi không khí vô cùng hào hứng.
Hôm nay chính là đại sự kiện phát sinh. Đối với sự tranh đấu của đệ tử, tông môn xưa nay chưa từng quản, thậm chí còn ngầm đồng ý. Có cạnh tranh thì mới có kẻ mạnh. Hiện tại cao tầng tông môn biết, thế nhưng chỉ phái một vài bị trưởng lão từ xa quan sát, phòng tránh nhiều việc ngoài ý muốn xảy ra mà thôi.
Tin tức khiêu chiến hầu như toàn bộ Lưu Vân Tông đều sôi trào. Hiện tại không gian Diễn Võ trường người đông như kiến. Thậm chí đệ tử ngoại môn còn hai người cùng ngồi trên một băng ghế mà quan sát. Dưới võ đài, hơn một trăm người đang đứng đối chọi với hơn ba trăm người thế nhưng khí thế vô cùng. Cẩu ca hai mắt thường ngày vô cùng gian xảo, lưu manh thế nhưng lúc này lại vô cùng nghiêm chỉnh, thân người thẳng tắp. Hoàng Minh không tại, hắn chính là người đứng đầu. Chính là ý chí của Khăn Quàng Đỏ. Phía sau hắn hơn trăm người đều là do hắn bồi dưỡng. Toàn bộ đều là thần tượng Hoàng Minh mà tới. Hết mực tôn kính. Cẩu ca không đành lòng nhìn thấy một công gây dựng của hắn lại bị phá đi. Hắn rất hận, hiện tại hắn cũng chỉ là một Ngân Huyền cảnh sơ kì. Nhiều tiểu đệ phía sau tu vi còn cao hớn hắn. Thế nhưng, mang danh là đàn em duy nhất của Hoàng Minh ở thời điểm Hoàng Minh không tại, lời nói của hắn chính là mệnh lệnh tối cao.
- Hừ, một tên tiểu thử ngân huyền cảnh sơ kì, không ngờ là phó hội trưởng, hiện tại khiêu chiến, các ngươi lấy gì khiêu chiến?
Phía bên kia, một thanh niên tầm hai ba hai tư, mái tóc một màu vàng kì lạ lên tiếng. Phía sau hắn chính là một trăm người của Ưng hạ.
- Hừ, Hàn Lộc. Nếu không phải Cảnh Thắng bị Hoàng Minh lão đại giết chết, ngươi làm gì có tư cách leo lên phó hội trưởng, nói ra ngươi còn mang ơn Hoàng hội trưởng nhà ta đấy, phế vật!
Cẩu ca lên tiếng chửi, hắn lúc này tráng chí đầy người, không hề có một tia sợ hãi.
Lời nói của Cẩu ca làm cho Hàn Lộc tức giận vô cùng. Đúng là do Cảnh Thắng chết đi hắn mới được điều động lên làm phó hội trưởng. Hiện tại quyền thế ngập trời. Bị Cẩu ca chọc ngoáy, Hàn Lộc hai mắt tóe lửa, vô cùng giận dữ.
- Ây ây, Hàn sư huynh, bình tĩnh. Không cần phải nổi nóng với một tên vô danh tiểu tốt, nên bình tĩnh lại a!
Một âm thanh vô cùng khiêu gợi lên tiếng. Thân hình lẳng lơ vô cùng. Thế nhưng Hàn Lộc nghe mà lòng lại có chút dị dạng. Cẩu ca hắn không để vào mắt, nhưng lời của ả này thì hắn không thể không nghe theo.
Thân hình thon thả, y phục hơi ngắn lộ ra bắp đùi trắng nõn, ánh mắt câu hồn, nụ cười cuốn hút. Làm cho nam nhân đều có dục vọng muốn ăn tươi nuốt sống. Thế nhưng ai cũng phải kìm hãm lại tà niệm trong lòng. Bởi thân hình lẳng lơ kia lại là một con quỷ giết người không gớm tay đâu. Ả chính là Mạc Chính Sầu. Mạc Chính Sầu là phó hội trưởng của Chiến Hạ. Tu luyện mị công, cảnh giới đã là ngân huyền cảnh hậu kì. Đừng có nhìn thân hình mảnh mai quyến rũ của ả mà cô thường. Không biết đã có bao nhiêu tên sắc lang đã bị chết dưới tay của ả.
Mặc dù công pháp quái dị, âm trầm, nhưng nàng ta cũng chưa bao giờ hại kẻ nào vô tội. Thế nên các nam đệ tử có muốn, cũng phải xem chừng cái mạng có còn hay không. Nghe nói Mạc Chính Sầu thầm yêu đơn phương Lã Cuồng. Thế nhưng đó chỉ là tin đồn, Lã Cuồng cũng chưa bao giờ tỏ thái độ với nàng ta. Mạc Chính Sầu tuy không xinh đẹp như hai nữ thần thế nhưng mị hoặc do tu luyện mị công lại làm cho nam nhân kinh hãi.
- Cẩu sư đệ đúng không? Ây za, quả là tên gọi khả ái mà!
Nghe Mạc Chính Sầu nói, Cẩu ca bất giác rùng mình lùi lại một bước. Thấy Cẩu ca như vậy, nàng ta cười khanh khách mấy tiếng. Vô cùng câu hồn đoạt phách. Vô số nam đệ tử tại diễn võ trường đều dục tâm tăng cao. Quả thật mị công đúng là tà thuật.
Diễn Võ trường nằm ở một ngọn núi chính giữa của các đệ tử nội môn. Nơi này không nằm trong thế lực của ai cả. Diễn Võ trường là nơi ở của các chấp sự. Hơn hết, đây cũng là nơi các đệ tử nội môn ngoại môn giải quyết ân oán cá nhân vô cùng công khai minh bạch. Giải quyết chính bằng thực lực của bản thân. Diễn Võ trường rộng lớn vô cùng. Sức chứa có thể đến ba ngàn người. Hiện tại nơi đây người đông như kiến. Suốt mấy năm qua chưa từng có chuyện các thế lực công khai đấu nhau. Nếu có thì cũng chỉ là ám toán trong bóng tối. Không ngừng giao thủ qua lại. Thế nhưng mấy hôm trước khô g ngờ phát sinh sự việc trọng đại. Khăn Quàng Đỏ mới thành lập, vô cùng hừng hực lại bị ba thế lực công khai chèn ép vô cùng khốn khổ. Không những thế, hội trưởng lại bị người ta nhục mạ. Khăn Quàng Đỏ ngay lập tức công khai khiêu chiến cả ba thế lực, làm dấy lên một hồi không khí vô cùng hào hứng.
Hôm nay chính là đại sự kiện phát sinh. Đối với sự tranh đấu của đệ tử, tông môn xưa nay chưa từng quản, thậm chí còn ngầm đồng ý. Có cạnh tranh thì mới có kẻ mạnh. Hiện tại cao tầng tông môn biết, thế nhưng chỉ phái một vài bị trưởng lão từ xa quan sát, phòng tránh nhiều việc ngoài ý muốn xảy ra mà thôi.
Tin tức khiêu chiến hầu như toàn bộ Lưu Vân Tông đều sôi trào. Hiện tại không gian Diễn Võ trường người đông như kiến. Thậm chí đệ tử ngoại môn còn hai người cùng ngồi trên một băng ghế mà quan sát. Dưới võ đài, hơn một trăm người đang đứng đối chọi với hơn ba trăm người thế nhưng khí thế vô cùng. Cẩu ca hai mắt thường ngày vô cùng gian xảo, lưu manh thế nhưng lúc này lại vô cùng nghiêm chỉnh, thân người thẳng tắp. Hoàng Minh không tại, hắn chính là người đứng đầu. Chính là ý chí của Khăn Quàng Đỏ. Phía sau hắn hơn trăm người đều là do hắn bồi dưỡng. Toàn bộ đều là thần tượng Hoàng Minh mà tới. Hết mực tôn kính. Cẩu ca không đành lòng nhìn thấy một công gây dựng của hắn lại bị phá đi. Hắn rất hận, hiện tại hắn cũng chỉ là một Ngân Huyền cảnh sơ kì. Nhiều tiểu đệ phía sau tu vi còn cao hớn hắn. Thế nhưng, mang danh là đàn em duy nhất của Hoàng Minh ở thời điểm Hoàng Minh không tại, lời nói của hắn chính là mệnh lệnh tối cao.
- Hừ, một tên tiểu thử ngân huyền cảnh sơ kì, không ngờ là phó hội trưởng, hiện tại khiêu chiến, các ngươi lấy gì khiêu chiến?
Phía bên kia, một thanh niên tầm hai ba hai tư, mái tóc một màu vàng kì lạ lên tiếng. Phía sau hắn chính là một trăm người của Ưng hạ.
- Hừ, Hàn Lộc. Nếu không phải Cảnh Thắng bị Hoàng Minh lão đại giết chết, ngươi làm gì có tư cách leo lên phó hội trưởng, nói ra ngươi còn mang ơn Hoàng hội trưởng nhà ta đấy, phế vật!
Cẩu ca lên tiếng chửi, hắn lúc này tráng chí đầy người, không hề có một tia sợ hãi.
Lời nói của Cẩu ca làm cho Hàn Lộc tức giận vô cùng. Đúng là do Cảnh Thắng chết đi hắn mới được điều động lên làm phó hội trưởng. Hiện tại quyền thế ngập trời. Bị Cẩu ca chọc ngoáy, Hàn Lộc hai mắt tóe lửa, vô cùng giận dữ.
- Ây ây, Hàn sư huynh, bình tĩnh. Không cần phải nổi nóng với một tên vô danh tiểu tốt, nên bình tĩnh lại a!
Một âm thanh vô cùng khiêu gợi lên tiếng. Thân hình lẳng lơ vô cùng. Thế nhưng Hàn Lộc nghe mà lòng lại có chút dị dạng. Cẩu ca hắn không để vào mắt, nhưng lời của ả này thì hắn không thể không nghe theo.
Thân hình thon thả, y phục hơi ngắn lộ ra bắp đùi trắng nõn, ánh mắt câu hồn, nụ cười cuốn hút. Làm cho nam nhân đều có dục vọng muốn ăn tươi nuốt sống. Thế nhưng ai cũng phải kìm hãm lại tà niệm trong lòng. Bởi thân hình lẳng lơ kia lại là một con quỷ giết người không gớm tay đâu. Ả chính là Mạc Chính Sầu. Mạc Chính Sầu là phó hội trưởng của Chiến Hạ. Tu luyện mị công, cảnh giới đã là ngân huyền cảnh hậu kì. Đừng có nhìn thân hình mảnh mai quyến rũ của ả mà cô thường. Không biết đã có bao nhiêu tên sắc lang đã bị chết dưới tay của ả.
Mặc dù công pháp quái dị, âm trầm, nhưng nàng ta cũng chưa bao giờ hại kẻ nào vô tội. Thế nên các nam đệ tử có muốn, cũng phải xem chừng cái mạng có còn hay không. Nghe nói Mạc Chính Sầu thầm yêu đơn phương Lã Cuồng. Thế nhưng đó chỉ là tin đồn, Lã Cuồng cũng chưa bao giờ tỏ thái độ với nàng ta. Mạc Chính Sầu tuy không xinh đẹp như hai nữ thần thế nhưng mị hoặc do tu luyện mị công lại làm cho nam nhân kinh hãi.
- Cẩu sư đệ đúng không? Ây za, quả là tên gọi khả ái mà!
Nghe Mạc Chính Sầu nói, Cẩu ca bất giác rùng mình lùi lại một bước. Thấy Cẩu ca như vậy, nàng ta cười khanh khách mấy tiếng. Vô cùng câu hồn đoạt phách. Vô số nam đệ tử tại diễn võ trường đều dục tâm tăng cao. Quả thật mị công đúng là tà thuật.
/797
|