Tốt, trong một ngày phải giải tán. Người của ta sẽ đến thu toàn bộ địa phận. Hiện tại tha cho ngươi một mạng, đừng làm ta thất vọng!
Hoàng Minh nói xong, đẩy Vũ Vấn Sơn đi. Vũ Vấn Sơn thoát được một mạng. Chật vật rời đi. Hiện tại, hắn không có mặt mũi nào mà ở lại. Hắn bây giờ không còn có hứng thú nào ở lại diễn võ trường nữa rồi.
Nhìn theo bóng lưng của Vũ Vấn Sơn rời đi. Hoàng Minh cười lạnh. Nhìn về phía còn lại. Cửu Long cùng Lã Cuồng ngay lập tức nhìn thấy ánh mắt của hắn.
- Đến lượt các ngươi, tốt nhất là cùng lên, đừng để ta thất vọng!
Hoàng Minh lời nói khiến Cửu Long cùng Lã Cuồng không còn đường rút lui. Hắn là muốn đuổi tận cùng đây mà. Lã Cuồng cùng Cửu Long nhìn nhau. Cả hai đạt thành hiệp định. Dù sao hiện tại đứng trên cùng một con thuyền. Đối thủ lại quá mạnh hơn mức tưởng tượng.
- Ha ha ha, Hoàng Minh sư huynh, hiện tại ta cũng có thể lĩnh giáo cao thấp cùng huynh, ta chờ ngày này cũng lâu rồi!
Lã Cuồng nói xong, hai nắm tay phát ra hai luồng đỏ rực. Hai nắm đấm hóa thành đầu rồng. Hai đầu rồng đỏ vô cùng lăng lệ. Cửu Long không nói gì, hiện tại có nói gì cũng không cần, phải dùng sức mà đánh thôi.
Trận chiến một đấu hai diễn ra rồi. Bạch Mi cùng Không Không lui ra khỏi chiến trường, chậm rãi quan sát. Bọn lão cùn muốn quan chiến một chút, Hoàng Minh một đánh hai, là có sức mạnh thật sự hay chỉ là sự tự phụ cuồng ngạo mà thôi.
Trong trường, Lã Cuồng đã hét lớn xông tới, hai nắm đấm đầu rồng đỏ rực phát lên khai thế bài sơn hải đảo, vô cùng khủng bố. Phía sau Cửu Long cũng triển khai pháp thuật. Hắn là một pháp sư, Lã Cuồng hiển nhiên là Chiến sĩ. Chỉ thấy Cửu Long ném ra một quả cầu, toàn trường ồ lên. Là pô vê bôn. Ngay lập tức hắn sử dụng pháp thuật, tạo một vùng tròn biển lửa bán kính mười mét xung quanh hắn. Đây là hắn lo lắng tới thân pháp quỷ dị của Hoàng Minh. Thế nên chiêu đầu tiên là phòng thủ. Tiếp theo mới là pháp thuật tấn công. Pô vê bôn Cửu Long ném ra lại là một đầu đại xa to lớn. Thân thể trườn dài trên mặt đất, vô cùng đáng sợ. Hoàng Minh bên này không hề kinh hãi. Hắn đã chuẩn bị đón đỡ Lã Cuồng rồi.
- Đỡ ta một quyền đi, Long Hình Quyền!
Lã Cuồng Nhảy lên cao năm mét. Một nắm tay hóa lớn gấp năm lần, đầu rồng sáng rực, áp lực vô cùng khủng bố. Lã Cuồng tự tin, nếu Hoàng Minh đỡ một đòn này của hắn, nhất định không trọng thương cũng phải kiệt lực. Phía sau Cửu Long cũng đã hoàn thành phép thuật. Một hỏa cầu lớn vô cùng, to bằng bốn thân hình người, lập tức hướng Hoàng Minh lao đến.
- Hừ, Hoàng Minh, đón Cầu Hỏa Dẫn của ta!
Toàn trường chấn kinh. Cửu Long cùng Lã Cuồng tấn công đều là dùng chiêu mạnh nhất đánh tới. Khí thế như hồng. Long Hình Quyền của Lã Cuồng thành danh đã lâu, chưa ai đỡ được một quyền của hắn. Các vị trưởng lão cũng không dám chính diện đón một quyền này, đủ để biết một quyền mạnh tới cỡ nào. Cầu Hỏa Diễm của Cửu Long cũng bá đạo không kém. Nó có khả năng nhận diện mục tiêu. Gắt gao đuổi theo địch nhân tới phát nổ mới thôi. Là một loại pháp thuật cực kì khốn nạn. Khả năng sát thương cũng cực cao. Cửu Long rất ít khi dùng tới, vậy mà hôm nay, hai thiên tài đệ tử hạch tâm vậy mà nhất nhất dùng tuyệt kĩ mạnh nhất. Nói thì chậm diễn ra thì nhanh. Chỉ thấy lúc này Lã Cuồng hai mắt đỏ lên, đầy chiến ý, hắn chỉ còn cách Hoàng Minh bốn mét. Đầu rồng đã gào thét vang lên, chỉ khí thế một quyền này đã đủ khiến người ta biến sắc, thế nhưng, ngươi hắn gặp lại là Hoàng Minh.
Vù, Hoàng Minh biến mất, Lã Cuồng kinh hãi, hắn rõ ràng là không cảm nhận được dao động nào, Hoàng Minh đã xuất hiện ngay bên cạnh hắn. Kinh khủng hơn nữa là cả thân hình hắn lúc này như bị cầm cố trên không trung không thể động đậy. Hắn có thể nhìn thấy nụ cười của Hoàng Minh. Nụ cười vô cùng coi thường của kẻ mạnh đối với kẻ yếu.
- Trăn trối!
Hoàng Minh chém liên tiếp sáu nhát lên người Lã Cuồng. Mặc dù hắn đã nhẹ tay, chỉ chém lướt phần da, không hề chém hết cỡ, thế nhưng quỷ kiếm sắc bén cỡ nào chứ. Ngay lập tức máu bắn đầy trời. Lã Cuồng hét thảm. Hoàng Minh không hề có ý định giết hắn, thế nên sau khi rơi xuống đất liền đung quang ảnh thân pháp lui nhanh về sau. Thế nhưng trời lại không muốn Lã Cuồng có thể đứng dậy. Lúc này Cầu Hỏa Dẫn vừa đuổi Hoàng Minh không ngờ hắn lại biến mất, lát sau xuất hiện bên cạnh Lã Cuồng. Ngay lập tức nó quay ngược lại lao tới. Kết quả là Hoàng Minh dùng quang ảnh thân pháp rút đi. Cầu Hỏa Diễm va vào người Lã Cuồng mà phát nổ. Toàn bộ đệ tử quan chiến đều há hốc mồm. Cái này cũng được sao?
Ai cũng vô cùng sợ hãi. Hoàng Minh lại dùng chiến kĩ ấy. Chiến kĩ từng chém chết Cảnh Thắng. Ai cũng hít một hơi khí lạnh, sợ hãi không thôi. Lã Cuồng chỉ sợ lành ít dữ nhiều rồi. Ăn thêm một pháp thuật mạnh như thế, e rằng.
- Sư Huynh!
Một tiếng hét thê lương vang lên, ngay lập tức một thân ảnh lao tới đấu trường. Tốc độ khá nhanh. Đó chính là Mạc Chính Sầu. Nàng lúc này khuôn mặt tái nhợt. Dung nhan ướt nhòa bởi nước mắt. Hai tay ôm lấy người của Lã Cuồng mà gọi lớn. Ai cũng động lòng không thôi.
Hoàng Minh nói xong, đẩy Vũ Vấn Sơn đi. Vũ Vấn Sơn thoát được một mạng. Chật vật rời đi. Hiện tại, hắn không có mặt mũi nào mà ở lại. Hắn bây giờ không còn có hứng thú nào ở lại diễn võ trường nữa rồi.
Nhìn theo bóng lưng của Vũ Vấn Sơn rời đi. Hoàng Minh cười lạnh. Nhìn về phía còn lại. Cửu Long cùng Lã Cuồng ngay lập tức nhìn thấy ánh mắt của hắn.
- Đến lượt các ngươi, tốt nhất là cùng lên, đừng để ta thất vọng!
Hoàng Minh lời nói khiến Cửu Long cùng Lã Cuồng không còn đường rút lui. Hắn là muốn đuổi tận cùng đây mà. Lã Cuồng cùng Cửu Long nhìn nhau. Cả hai đạt thành hiệp định. Dù sao hiện tại đứng trên cùng một con thuyền. Đối thủ lại quá mạnh hơn mức tưởng tượng.
- Ha ha ha, Hoàng Minh sư huynh, hiện tại ta cũng có thể lĩnh giáo cao thấp cùng huynh, ta chờ ngày này cũng lâu rồi!
Lã Cuồng nói xong, hai nắm tay phát ra hai luồng đỏ rực. Hai nắm đấm hóa thành đầu rồng. Hai đầu rồng đỏ vô cùng lăng lệ. Cửu Long không nói gì, hiện tại có nói gì cũng không cần, phải dùng sức mà đánh thôi.
Trận chiến một đấu hai diễn ra rồi. Bạch Mi cùng Không Không lui ra khỏi chiến trường, chậm rãi quan sát. Bọn lão cùn muốn quan chiến một chút, Hoàng Minh một đánh hai, là có sức mạnh thật sự hay chỉ là sự tự phụ cuồng ngạo mà thôi.
Trong trường, Lã Cuồng đã hét lớn xông tới, hai nắm đấm đầu rồng đỏ rực phát lên khai thế bài sơn hải đảo, vô cùng khủng bố. Phía sau Cửu Long cũng triển khai pháp thuật. Hắn là một pháp sư, Lã Cuồng hiển nhiên là Chiến sĩ. Chỉ thấy Cửu Long ném ra một quả cầu, toàn trường ồ lên. Là pô vê bôn. Ngay lập tức hắn sử dụng pháp thuật, tạo một vùng tròn biển lửa bán kính mười mét xung quanh hắn. Đây là hắn lo lắng tới thân pháp quỷ dị của Hoàng Minh. Thế nên chiêu đầu tiên là phòng thủ. Tiếp theo mới là pháp thuật tấn công. Pô vê bôn Cửu Long ném ra lại là một đầu đại xa to lớn. Thân thể trườn dài trên mặt đất, vô cùng đáng sợ. Hoàng Minh bên này không hề kinh hãi. Hắn đã chuẩn bị đón đỡ Lã Cuồng rồi.
- Đỡ ta một quyền đi, Long Hình Quyền!
Lã Cuồng Nhảy lên cao năm mét. Một nắm tay hóa lớn gấp năm lần, đầu rồng sáng rực, áp lực vô cùng khủng bố. Lã Cuồng tự tin, nếu Hoàng Minh đỡ một đòn này của hắn, nhất định không trọng thương cũng phải kiệt lực. Phía sau Cửu Long cũng đã hoàn thành phép thuật. Một hỏa cầu lớn vô cùng, to bằng bốn thân hình người, lập tức hướng Hoàng Minh lao đến.
- Hừ, Hoàng Minh, đón Cầu Hỏa Dẫn của ta!
Toàn trường chấn kinh. Cửu Long cùng Lã Cuồng tấn công đều là dùng chiêu mạnh nhất đánh tới. Khí thế như hồng. Long Hình Quyền của Lã Cuồng thành danh đã lâu, chưa ai đỡ được một quyền của hắn. Các vị trưởng lão cũng không dám chính diện đón một quyền này, đủ để biết một quyền mạnh tới cỡ nào. Cầu Hỏa Diễm của Cửu Long cũng bá đạo không kém. Nó có khả năng nhận diện mục tiêu. Gắt gao đuổi theo địch nhân tới phát nổ mới thôi. Là một loại pháp thuật cực kì khốn nạn. Khả năng sát thương cũng cực cao. Cửu Long rất ít khi dùng tới, vậy mà hôm nay, hai thiên tài đệ tử hạch tâm vậy mà nhất nhất dùng tuyệt kĩ mạnh nhất. Nói thì chậm diễn ra thì nhanh. Chỉ thấy lúc này Lã Cuồng hai mắt đỏ lên, đầy chiến ý, hắn chỉ còn cách Hoàng Minh bốn mét. Đầu rồng đã gào thét vang lên, chỉ khí thế một quyền này đã đủ khiến người ta biến sắc, thế nhưng, ngươi hắn gặp lại là Hoàng Minh.
Vù, Hoàng Minh biến mất, Lã Cuồng kinh hãi, hắn rõ ràng là không cảm nhận được dao động nào, Hoàng Minh đã xuất hiện ngay bên cạnh hắn. Kinh khủng hơn nữa là cả thân hình hắn lúc này như bị cầm cố trên không trung không thể động đậy. Hắn có thể nhìn thấy nụ cười của Hoàng Minh. Nụ cười vô cùng coi thường của kẻ mạnh đối với kẻ yếu.
- Trăn trối!
Hoàng Minh chém liên tiếp sáu nhát lên người Lã Cuồng. Mặc dù hắn đã nhẹ tay, chỉ chém lướt phần da, không hề chém hết cỡ, thế nhưng quỷ kiếm sắc bén cỡ nào chứ. Ngay lập tức máu bắn đầy trời. Lã Cuồng hét thảm. Hoàng Minh không hề có ý định giết hắn, thế nên sau khi rơi xuống đất liền đung quang ảnh thân pháp lui nhanh về sau. Thế nhưng trời lại không muốn Lã Cuồng có thể đứng dậy. Lúc này Cầu Hỏa Dẫn vừa đuổi Hoàng Minh không ngờ hắn lại biến mất, lát sau xuất hiện bên cạnh Lã Cuồng. Ngay lập tức nó quay ngược lại lao tới. Kết quả là Hoàng Minh dùng quang ảnh thân pháp rút đi. Cầu Hỏa Diễm va vào người Lã Cuồng mà phát nổ. Toàn bộ đệ tử quan chiến đều há hốc mồm. Cái này cũng được sao?
Ai cũng vô cùng sợ hãi. Hoàng Minh lại dùng chiến kĩ ấy. Chiến kĩ từng chém chết Cảnh Thắng. Ai cũng hít một hơi khí lạnh, sợ hãi không thôi. Lã Cuồng chỉ sợ lành ít dữ nhiều rồi. Ăn thêm một pháp thuật mạnh như thế, e rằng.
- Sư Huynh!
Một tiếng hét thê lương vang lên, ngay lập tức một thân ảnh lao tới đấu trường. Tốc độ khá nhanh. Đó chính là Mạc Chính Sầu. Nàng lúc này khuôn mặt tái nhợt. Dung nhan ướt nhòa bởi nước mắt. Hai tay ôm lấy người của Lã Cuồng mà gọi lớn. Ai cũng động lòng không thôi.
/797
|