Bọn hắn, cũng rất mạnh!
Thanh niên đứng cạnh Pháp Nhĩ Tư lên tiếng. Hắn toàn thân mang một tử sắc y phục. Có thêt ngang hàng với Pháp Nhĩ Tư chỉ có thể là Kim Hán.
- Đúng vậy, nhất là tên đứng ở giữa kia, ta không cảm nhận được thực lực của hắn!
Pháp Nhĩ Tư gật đầu, hai mắt lóe lên tinh mang như điện. Pháp Nhĩ Tư ánh mắt vô cùng cao. Kẻ lọt vào mắt hắn, được hắn coi là đối thủ rất ít, rất ít.
Hoàng Minh lúc này thân thể đã có thể cử động lại. Nhờ sự giúp đỡ của nhị nữ, cuối cùng đã có thể ngồi dậy. Hắn thầm chửi trong lòng.
- Mịa kiếp, không cho người ta thời gian chuẩn bị, đúng là hố người mà!
Hắn ngay lập tức khoanh chân điều tức. Huyết mạch cuối cùng cũng dung hợp thành công. Lúc này trong thân thể hắn đã xuất hiện hai dòng huyết mạch đan xen tuần hoàn. Không hề bài xích nhau. Màu đỏ rực như đốm lửa chính là huyết kế giới hạn tộc Uchiha. Màu vàng chính là huyết mạch siêu Xayda. Hoàng Minh lúc này có thể cảm nhận thân thể thay đổi rất nhiều. Toàn bộ cơ bắp nhục thể của hắn cứng cáp hơn mấy chục lần. Xương cốt cũng phát ra màu vàng Hoàng kim cứng rắn. Hắn rất nhanh tìm hiểu, cố gắng đả thông toàn bộ cơ thể mới thay đổi của mình. Mọi người đều thở dài, có Hoàng Minh. Bọn hắn đều sẽ yên tâm hơn phần nào. Chẳng biết từ lúc nào, Hoàng Minh chính là chỗ dựa, là trái tim của đoàn đội này rồi.
- Nhìn xem, lại xuất hiện các đoàn đội khác!
Vũ Vấn Sơn hô lên. Mọi người đều di chuyển ánh mắt. Không ngờ lúc này lại xuất hiện rất nhiều đoạn đội, từ bốn phương tám hướng đi tới.
- Nơi chúng ta đứng. Chính là cửa vào của tầng thứ ba!
Ngọc Yên Mĩ ngưng trọng nói.
- Thảo nào!
Cửu Long hai mắt có chút không cam lòng. Hiện tại bón hắn chính là bị bao vây rồi.
- Hoàng Minh! Ngươi có nghe thấy ta nói không? Ra đấu với ta một trận!
Pháp Nhĩ Tư lại hét lớn, dường như đã hết kiên nhẫn. Phía bên kia, Thiếu niên mặt mũi bình thường lại lóe lên hàn quang. Ánh mắt hướng về bên phía Pháp Nhĩ Tư hừ lạnh. Một mình hướng tới, vô cùng tự tin.
- Muốn đấu một trận sao, ta đang rất muốn thử nghiệm thân thể mới đây!
Hoàng Minh đang ngồi điều tức, bỗng nhiên mở mắt. Hai mắt lóe lên tinh quang. Đáng sợ là hai mắt của hắn, mắt trái lại rực lên màu đỏ. Con ngươi lại xuất hiện một hình thù kì lạ. Hàng Thanh Nhi cùng Tiên Tiên lo sợ không thôi. Hoàng Minh đây là làm sao? Chẳng nhẽ bị người ta đụng chân tay?
- Yên tâm, ta rất ổn. Hiện tại, ta muốn đi qua giết hắn!
Hoàng Minh nói xong, nhanh chóng đứng dậy, thân thể hắn lúc này vô cùng nhẹ nhàng, đi trên cát mà không hề làm mặt cát lay động.
- Hay lắm, Hoàng Minh! Rốt cuộc ngươi cũng đi ra!
Pháp Nhĩ Tư hưng phấn không thôi. Chiến ý dâng cao vô cùng.
- Nhĩ Tư, Hoàng Minh cho ngươi, Tên thiếu niên còn lại kia, để ta lên!
Kim Hán cười lạnh nói. Một cảnh tượng xuất hiện trên sa mạc. Bốn người tiến hành chia làm hai cặp. Trận chiến của các cao thủ. Phía ngoài xa, mấy trăm người đều yên lặng quan sát. Trận chiến bậc này, hứa hẹn rất nhiều điều.
- Hoàng Minh, ta tới!
Pháp Nhĩ Tư gầm lớn, trên tay đã xuất hiện một thanh Phương Thiên Họa Kích. Hai mắt nổi đầy tia máu, cước bộ nhạn vô cùng. Khí thế như vạn hùng binh đang lao tới. Y phục trên người tung bay theo gió. Mái tóc vàng bị hất về sau, Pháp Nhĩ Tư lúc này không khác gì một chiến thần. Hoàng Minh mắt trái lóe lên màu đỏ tinh quang. Quỷ kiếm đã trên tay, Quang Ảnh thân pháp thi triển đến tột cùng. Không chút sợ hãi cũng lao về phía Pháp Nhĩ Tư.
Keng!
Pha va chạm đầu tiên của hai binh khí. Phương Thiên Họa Kích của Pháp Nhĩ Tư phẩm chất không kém Quỷ Kiếm của Hoàng Minh bao nhiêu, thậm chí có phần nhỉnh hơn. Một pha giao thủ này khiến cả hai bên đều kinh ngạc về sức mạnh của đối thủ.
- Hảo lực lượng!
Pháp Nhĩ Tư cười lớn, hai mắt càng thêm điên cuồng. Hắn chính là muốn tìm đối thủ mạnh để chiến đấu. Kích phát tiềm năng của bản thân hắn. Pháp Nhĩ Tư mang trong mình huyết mạch của Cửu Đầu Viên, gặp đối thủ mạnh, hắn càng mạnh.
Hoàng Minh lui lại hai bước, hai tay run lên một hồi.
- Khí lực của hắn thật khủng bố!
Nếu không phải hắn vừa dung hợp thành cô g huyết dịch của siêu xayda. Một đòn vừa rồi nhất định đỡ không nổi.
- Tiếp tục! Đỡ đòn của ta!
Pháp Nhĩ Tư điên cuồng đánh tới, Phương Thiên Họa Kích ngập trời, lăng lệ vô cùng. Hoàng Minh vừa đánh vừa lùi. Nhân cơ hội tách ra, lập tức thi triển nhẫn thuật!
- Đa trùng ảnh phân thân chi thuật!
Bùm bùm bùm. Năm mươi Hoàng Minh xuất hiện, ngay lập tức bao vây lấy Pháp Nhĩ Tư. Bên ngoài sa mạc, toàn bộ người quan chiến đều kinh sợ. - Song chức nghiệp sao? Hay lắm!
Pháp Nhĩ Tư chỉ hơi kinh ngạc, thế nhưng ngay lập tức càng thêm điên cuồng. Phương Thiên Họa Kích liên tục đánh tới. Cuộc chiến gay cấn không thôi.
Phía bên kia, Kim Hán cùng thiếu niên có khuôn mặt bình thường kia vẫn chưa giao thủ. Cả hai đều đang đánh giá đối phương.
- Kim Hán, Liêm Bạt cung đệ tử!
Kim Hán không ngờ lên tiếng báo ra tên họ. Hắn chính là người vô cùng cao ngạo. Chỉ có kẻ xứng đáng làm đối thủ của hắn, hắn mới báo ra danh tự. Đâu chính là luật lệ mà hắn duy trì từ nhỏ.
- Việt Anh!
Thiếu niên bình thường kia chỉ nói ra tên của mình, khuôn mặt vẫn không biểu lộ chút biểu cảm nào.
Thanh niên đứng cạnh Pháp Nhĩ Tư lên tiếng. Hắn toàn thân mang một tử sắc y phục. Có thêt ngang hàng với Pháp Nhĩ Tư chỉ có thể là Kim Hán.
- Đúng vậy, nhất là tên đứng ở giữa kia, ta không cảm nhận được thực lực của hắn!
Pháp Nhĩ Tư gật đầu, hai mắt lóe lên tinh mang như điện. Pháp Nhĩ Tư ánh mắt vô cùng cao. Kẻ lọt vào mắt hắn, được hắn coi là đối thủ rất ít, rất ít.
Hoàng Minh lúc này thân thể đã có thể cử động lại. Nhờ sự giúp đỡ của nhị nữ, cuối cùng đã có thể ngồi dậy. Hắn thầm chửi trong lòng.
- Mịa kiếp, không cho người ta thời gian chuẩn bị, đúng là hố người mà!
Hắn ngay lập tức khoanh chân điều tức. Huyết mạch cuối cùng cũng dung hợp thành công. Lúc này trong thân thể hắn đã xuất hiện hai dòng huyết mạch đan xen tuần hoàn. Không hề bài xích nhau. Màu đỏ rực như đốm lửa chính là huyết kế giới hạn tộc Uchiha. Màu vàng chính là huyết mạch siêu Xayda. Hoàng Minh lúc này có thể cảm nhận thân thể thay đổi rất nhiều. Toàn bộ cơ bắp nhục thể của hắn cứng cáp hơn mấy chục lần. Xương cốt cũng phát ra màu vàng Hoàng kim cứng rắn. Hắn rất nhanh tìm hiểu, cố gắng đả thông toàn bộ cơ thể mới thay đổi của mình. Mọi người đều thở dài, có Hoàng Minh. Bọn hắn đều sẽ yên tâm hơn phần nào. Chẳng biết từ lúc nào, Hoàng Minh chính là chỗ dựa, là trái tim của đoàn đội này rồi.
- Nhìn xem, lại xuất hiện các đoàn đội khác!
Vũ Vấn Sơn hô lên. Mọi người đều di chuyển ánh mắt. Không ngờ lúc này lại xuất hiện rất nhiều đoạn đội, từ bốn phương tám hướng đi tới.
- Nơi chúng ta đứng. Chính là cửa vào của tầng thứ ba!
Ngọc Yên Mĩ ngưng trọng nói.
- Thảo nào!
Cửu Long hai mắt có chút không cam lòng. Hiện tại bón hắn chính là bị bao vây rồi.
- Hoàng Minh! Ngươi có nghe thấy ta nói không? Ra đấu với ta một trận!
Pháp Nhĩ Tư lại hét lớn, dường như đã hết kiên nhẫn. Phía bên kia, Thiếu niên mặt mũi bình thường lại lóe lên hàn quang. Ánh mắt hướng về bên phía Pháp Nhĩ Tư hừ lạnh. Một mình hướng tới, vô cùng tự tin.
- Muốn đấu một trận sao, ta đang rất muốn thử nghiệm thân thể mới đây!
Hoàng Minh đang ngồi điều tức, bỗng nhiên mở mắt. Hai mắt lóe lên tinh quang. Đáng sợ là hai mắt của hắn, mắt trái lại rực lên màu đỏ. Con ngươi lại xuất hiện một hình thù kì lạ. Hàng Thanh Nhi cùng Tiên Tiên lo sợ không thôi. Hoàng Minh đây là làm sao? Chẳng nhẽ bị người ta đụng chân tay?
- Yên tâm, ta rất ổn. Hiện tại, ta muốn đi qua giết hắn!
Hoàng Minh nói xong, nhanh chóng đứng dậy, thân thể hắn lúc này vô cùng nhẹ nhàng, đi trên cát mà không hề làm mặt cát lay động.
- Hay lắm, Hoàng Minh! Rốt cuộc ngươi cũng đi ra!
Pháp Nhĩ Tư hưng phấn không thôi. Chiến ý dâng cao vô cùng.
- Nhĩ Tư, Hoàng Minh cho ngươi, Tên thiếu niên còn lại kia, để ta lên!
Kim Hán cười lạnh nói. Một cảnh tượng xuất hiện trên sa mạc. Bốn người tiến hành chia làm hai cặp. Trận chiến của các cao thủ. Phía ngoài xa, mấy trăm người đều yên lặng quan sát. Trận chiến bậc này, hứa hẹn rất nhiều điều.
- Hoàng Minh, ta tới!
Pháp Nhĩ Tư gầm lớn, trên tay đã xuất hiện một thanh Phương Thiên Họa Kích. Hai mắt nổi đầy tia máu, cước bộ nhạn vô cùng. Khí thế như vạn hùng binh đang lao tới. Y phục trên người tung bay theo gió. Mái tóc vàng bị hất về sau, Pháp Nhĩ Tư lúc này không khác gì một chiến thần. Hoàng Minh mắt trái lóe lên màu đỏ tinh quang. Quỷ kiếm đã trên tay, Quang Ảnh thân pháp thi triển đến tột cùng. Không chút sợ hãi cũng lao về phía Pháp Nhĩ Tư.
Keng!
Pha va chạm đầu tiên của hai binh khí. Phương Thiên Họa Kích của Pháp Nhĩ Tư phẩm chất không kém Quỷ Kiếm của Hoàng Minh bao nhiêu, thậm chí có phần nhỉnh hơn. Một pha giao thủ này khiến cả hai bên đều kinh ngạc về sức mạnh của đối thủ.
- Hảo lực lượng!
Pháp Nhĩ Tư cười lớn, hai mắt càng thêm điên cuồng. Hắn chính là muốn tìm đối thủ mạnh để chiến đấu. Kích phát tiềm năng của bản thân hắn. Pháp Nhĩ Tư mang trong mình huyết mạch của Cửu Đầu Viên, gặp đối thủ mạnh, hắn càng mạnh.
Hoàng Minh lui lại hai bước, hai tay run lên một hồi.
- Khí lực của hắn thật khủng bố!
Nếu không phải hắn vừa dung hợp thành cô g huyết dịch của siêu xayda. Một đòn vừa rồi nhất định đỡ không nổi.
- Tiếp tục! Đỡ đòn của ta!
Pháp Nhĩ Tư điên cuồng đánh tới, Phương Thiên Họa Kích ngập trời, lăng lệ vô cùng. Hoàng Minh vừa đánh vừa lùi. Nhân cơ hội tách ra, lập tức thi triển nhẫn thuật!
- Đa trùng ảnh phân thân chi thuật!
Bùm bùm bùm. Năm mươi Hoàng Minh xuất hiện, ngay lập tức bao vây lấy Pháp Nhĩ Tư. Bên ngoài sa mạc, toàn bộ người quan chiến đều kinh sợ. - Song chức nghiệp sao? Hay lắm!
Pháp Nhĩ Tư chỉ hơi kinh ngạc, thế nhưng ngay lập tức càng thêm điên cuồng. Phương Thiên Họa Kích liên tục đánh tới. Cuộc chiến gay cấn không thôi.
Phía bên kia, Kim Hán cùng thiếu niên có khuôn mặt bình thường kia vẫn chưa giao thủ. Cả hai đều đang đánh giá đối phương.
- Kim Hán, Liêm Bạt cung đệ tử!
Kim Hán không ngờ lên tiếng báo ra tên họ. Hắn chính là người vô cùng cao ngạo. Chỉ có kẻ xứng đáng làm đối thủ của hắn, hắn mới báo ra danh tự. Đâu chính là luật lệ mà hắn duy trì từ nhỏ.
- Việt Anh!
Thiếu niên bình thường kia chỉ nói ra tên của mình, khuôn mặt vẫn không biểu lộ chút biểu cảm nào.
/797
|