Cả hai nói chuyện một hồi, đám người đi phía sau cũng không nói gì, rất chậm rãi đi phía sau. Cả đoàn liền tiến vào không gian tầng ba.
- Ồ, nơi này thật đẹp!
Ai đó thốt lên lời nói, mọi người đều gật đầu. Nơi này không khác gì một thế ngoại đào viên. Bọn hắn đang đứng ở phía trên một sườn đá, bên dưới là một dải màu xanh biếc trải dài. Một cái hồ nước ở dưới, vô số yêu thú ôn hòa đi lại, yêu thú phi hành cấp thấp bay lượn trên không. Xa xa là một thác nước chảy, rừng cây, đồng cỏ cùng dung nhập. Ánh mắt mọi người đều tỏa sáng.
- Thiếu gia!
Bất chợt năm bóng người phi thân lao đến, ngay lập tức hành lễ với Hoàng Minh. Hoàng Minh gật đầu lên tiếng hỏi:
- Thế nào rồi, nói đi!
- Vâng!
Một thiếu niên ngẩng đầu chắp tay nói:
- Nơi này diện tích vô cùng lớn, dựa vào lực lượng trinh sát tiểu đội đã tìm ra nơi ở của tộc người lùn. Họ sinh sống cách nơi đây năm ngàn mét về hướng bắc. Hiện tại ở phía nam ba ngàn mét, ba vị Thiếu úy đang giao chiến cùng ba thanh niên ma tộc. Hiện tại vẫn chưa phân thắng bại.
- Chưa phân thắng bại?
Hoàng Minh nhíu mày, thực lực của Chu Du, Kiều Phong cùng Vũ mập mạp không thấp, đối phương lại có thể đánh ngang tay với bọn hắn sao?
Việt Anh quay sang nói với Hoàng Minh:
- Anh Minh, Ma tộc cường giả rất nhiều. Lần này nghe tới bí cảnh, hiển nhiên cử đi thiên tài là điều tất yếu. Ta chỉ lo lắng là vị Thánh Cô của ma tộc kia. Tu vi đã đạt đến nguyên anh hậu kì, thuộc top mười cao thủ thanh niên mạnh nhắt tại thượng vị diện đấy.
Hoàng Minh ngưng trọng một chút, ngay lập tức cất tiếng nói:
- Đi, tới giúp bọn hắn!
Ngay lập tức, Thần Long, Phượng Hoàng, Cửu đầu lang lúc này lại trở thành phi hành thú, mang theo một đám người bay tới phía nam.
Trên đường đi, Hoàng Minh được Hàng Thanh Nhi, Tiên Tiên hết sức quan tâm, hỏi thăm thân thể hắn, cứ ôm lấy cánh tay hắn mà không rời. Ngọc Yên Mĩ chỉ đứng bên cạnh cười mỉm, chỉ hỏi thăm một câu rồi không nói thêm gì. Việt Anh cười lớn ha hả. Không ngờ tới Hoàng Minh tại nơi này, vô cùng phóng túng, nữ nhân xinh đẹp lại có rất nhiều a. Bên cạnh Việt Anh lúc này cũng chỉ có nữ hài xinh đẹp kia bên cạnh mà thôi. Ba ngàn mét khoảng cách, đối với Thần thú, Thánh thú phi hành chỉ tương đương với uống một li trà mà thôi. Rất nhanh chóng đã tới nơi rồi. Cách không xa, cuộc chiến tại nơi này đang diễn ra hết sức ác liệt. Ba đấu ba, lại có thể ngang tài ngang sức. Hoàng Minh kinh ngạc không thôi. Đối phương bên kia vẫn còn hai tên hắc sắc áo bào lăng không mà đứng. Ở giữa lại là một nữ tử toàn thân y phục màu đen. Ánh mắt sắc bén vô cùng. Trên mặt nàng đeo một tấm nàng che mặt. Khí tức âm trầm lạnh lẽo.
- Thánh cô, có người đến!
Ở một bên một hắc sắc áo bào lên tiếng.
Phượng Cửu Mi ánh mắt hướng về phía xa, khóe miệng hơi nhếch lên thế nhưng tuyệt nhiên không ai có thể thấy được. Bến dưới sáu người đã đánh thành một đoàn rồi, sáu người ba cái chiến trường, cuộc chiến này có vẻ rất cân sức. Thế nhưng thật ra cả đôi bên đều không có dùng sức mạnh thật sự.
- Lão đại đến rồi!
Chu Du phong thái vẫn ung dung vô cùng, hắn đối đầu với một kẻ mạnh nhất. Toàn thân kẻ kia tản mát ra khí tức hắc ám. Vô số loại độc khí đánh ra đầy trời. Thế nhưng làm hắn vô cùng tức tối là, tên thiếu niên chết tiệt trước mặt không hề sợ hãi độc dược của hắn. Vô cùng nhẹ nhàng đối kháng cả một tiếng đồng hồ rồi, không hề rơi vào thế hạ phong.
Phia bên kia Vũ mập mạp bên này dưới sự bảo vệ của Tiểu Nhã, lớp phòng ngự của hắn lúc này vô cùng chắc chắn. Kẻ đối đầu với hắn là một nữ tử sử dụng song kiếm. Lúc này nữ tử lại có chút bất đắc dĩ. Đánh tới thì đối phương có lớp phòng ngự vô cùng mạnh mẽ. Hơn hết tên chết tiệt này lại vô sỉ vô cùng. Mỗi ma pháp hỏa cầu bắn ra lại mang theo những từ ngữ vô cùng khiếm nhã:
- Ta ném vào mông ngươi này, cái một đẹp kia ăn một hỏa cầu chắc chắn sẽ rất thơm!
- Ta ném vào ngực ngươi, bộ ngực kia mà dính thủy cầu của ta hiển nhiên y phục sẽ bó sát vào đấy!
- Ta ném...
- Ta ném...
Vũ bàn tử cười lớn mà không ngừng tung ra pháp thuật.
Chỉ có chiến trường duy nhất kia là vô cùng quyết liệt, Kiều Phong đấu tay đôi với một thanh niên cường hãn. Quyền đấu quyền, chưởng đấu chưởng, cả hai đều chính là cứng đối cứng vô cùng mạnh mẽ. Chưởng lực đánh vào nhau vang lên ầm ầm sức mạnh.
Đám Hoàng Minh tiến tới nơi thì ngay lập tức ba người bên ma tộc liền tách ra, không có ham chiến. Cả ba đều chậm rãi hướng tới phía sau Phượng Cửu Mi.
Hai đoàn đội hướng mắt nhìn nhau, khí tức vô cùng quỷ dị.
- Minh ca, cẩn thận một chút, Ma tộc cho nàng ta tới nơi này, hiển nhiên có thứ để dựa vào. Nếu không chỉ cần với đám Thần Thú này nàng ta nhất định sẽ lui đi từ lâu rồi!
Hoàng Minh gật đầu, ánh mắt nhìn về phía đối diện. Chu Du, Kiều Phong, Vũ bàn tử cũng nhanh chóng tiến tới bên trên người của Hỏa Phượng Hoàng mà đứng. Chu Du ngay lập tức lên tiếng:
- Lão đại, bí địa chính là ở phía dưới! Ma tộc bên kia vẫn đang chờ đợi thời gian tiến vào!
- Thực lực của bọn hắn thế nào?
Hoàng Minh hỏi.
- Rất mạnh, dường như đánh với bọn ta còn chưa dùng hết thực lực!
Kiều Phong ngay lập tức trả lời.
- Ồ, nơi này thật đẹp!
Ai đó thốt lên lời nói, mọi người đều gật đầu. Nơi này không khác gì một thế ngoại đào viên. Bọn hắn đang đứng ở phía trên một sườn đá, bên dưới là một dải màu xanh biếc trải dài. Một cái hồ nước ở dưới, vô số yêu thú ôn hòa đi lại, yêu thú phi hành cấp thấp bay lượn trên không. Xa xa là một thác nước chảy, rừng cây, đồng cỏ cùng dung nhập. Ánh mắt mọi người đều tỏa sáng.
- Thiếu gia!
Bất chợt năm bóng người phi thân lao đến, ngay lập tức hành lễ với Hoàng Minh. Hoàng Minh gật đầu lên tiếng hỏi:
- Thế nào rồi, nói đi!
- Vâng!
Một thiếu niên ngẩng đầu chắp tay nói:
- Nơi này diện tích vô cùng lớn, dựa vào lực lượng trinh sát tiểu đội đã tìm ra nơi ở của tộc người lùn. Họ sinh sống cách nơi đây năm ngàn mét về hướng bắc. Hiện tại ở phía nam ba ngàn mét, ba vị Thiếu úy đang giao chiến cùng ba thanh niên ma tộc. Hiện tại vẫn chưa phân thắng bại.
- Chưa phân thắng bại?
Hoàng Minh nhíu mày, thực lực của Chu Du, Kiều Phong cùng Vũ mập mạp không thấp, đối phương lại có thể đánh ngang tay với bọn hắn sao?
Việt Anh quay sang nói với Hoàng Minh:
- Anh Minh, Ma tộc cường giả rất nhiều. Lần này nghe tới bí cảnh, hiển nhiên cử đi thiên tài là điều tất yếu. Ta chỉ lo lắng là vị Thánh Cô của ma tộc kia. Tu vi đã đạt đến nguyên anh hậu kì, thuộc top mười cao thủ thanh niên mạnh nhắt tại thượng vị diện đấy.
Hoàng Minh ngưng trọng một chút, ngay lập tức cất tiếng nói:
- Đi, tới giúp bọn hắn!
Ngay lập tức, Thần Long, Phượng Hoàng, Cửu đầu lang lúc này lại trở thành phi hành thú, mang theo một đám người bay tới phía nam.
Trên đường đi, Hoàng Minh được Hàng Thanh Nhi, Tiên Tiên hết sức quan tâm, hỏi thăm thân thể hắn, cứ ôm lấy cánh tay hắn mà không rời. Ngọc Yên Mĩ chỉ đứng bên cạnh cười mỉm, chỉ hỏi thăm một câu rồi không nói thêm gì. Việt Anh cười lớn ha hả. Không ngờ tới Hoàng Minh tại nơi này, vô cùng phóng túng, nữ nhân xinh đẹp lại có rất nhiều a. Bên cạnh Việt Anh lúc này cũng chỉ có nữ hài xinh đẹp kia bên cạnh mà thôi. Ba ngàn mét khoảng cách, đối với Thần thú, Thánh thú phi hành chỉ tương đương với uống một li trà mà thôi. Rất nhanh chóng đã tới nơi rồi. Cách không xa, cuộc chiến tại nơi này đang diễn ra hết sức ác liệt. Ba đấu ba, lại có thể ngang tài ngang sức. Hoàng Minh kinh ngạc không thôi. Đối phương bên kia vẫn còn hai tên hắc sắc áo bào lăng không mà đứng. Ở giữa lại là một nữ tử toàn thân y phục màu đen. Ánh mắt sắc bén vô cùng. Trên mặt nàng đeo một tấm nàng che mặt. Khí tức âm trầm lạnh lẽo.
- Thánh cô, có người đến!
Ở một bên một hắc sắc áo bào lên tiếng.
Phượng Cửu Mi ánh mắt hướng về phía xa, khóe miệng hơi nhếch lên thế nhưng tuyệt nhiên không ai có thể thấy được. Bến dưới sáu người đã đánh thành một đoàn rồi, sáu người ba cái chiến trường, cuộc chiến này có vẻ rất cân sức. Thế nhưng thật ra cả đôi bên đều không có dùng sức mạnh thật sự.
- Lão đại đến rồi!
Chu Du phong thái vẫn ung dung vô cùng, hắn đối đầu với một kẻ mạnh nhất. Toàn thân kẻ kia tản mát ra khí tức hắc ám. Vô số loại độc khí đánh ra đầy trời. Thế nhưng làm hắn vô cùng tức tối là, tên thiếu niên chết tiệt trước mặt không hề sợ hãi độc dược của hắn. Vô cùng nhẹ nhàng đối kháng cả một tiếng đồng hồ rồi, không hề rơi vào thế hạ phong.
Phia bên kia Vũ mập mạp bên này dưới sự bảo vệ của Tiểu Nhã, lớp phòng ngự của hắn lúc này vô cùng chắc chắn. Kẻ đối đầu với hắn là một nữ tử sử dụng song kiếm. Lúc này nữ tử lại có chút bất đắc dĩ. Đánh tới thì đối phương có lớp phòng ngự vô cùng mạnh mẽ. Hơn hết tên chết tiệt này lại vô sỉ vô cùng. Mỗi ma pháp hỏa cầu bắn ra lại mang theo những từ ngữ vô cùng khiếm nhã:
- Ta ném vào mông ngươi này, cái một đẹp kia ăn một hỏa cầu chắc chắn sẽ rất thơm!
- Ta ném vào ngực ngươi, bộ ngực kia mà dính thủy cầu của ta hiển nhiên y phục sẽ bó sát vào đấy!
- Ta ném...
- Ta ném...
Vũ bàn tử cười lớn mà không ngừng tung ra pháp thuật.
Chỉ có chiến trường duy nhất kia là vô cùng quyết liệt, Kiều Phong đấu tay đôi với một thanh niên cường hãn. Quyền đấu quyền, chưởng đấu chưởng, cả hai đều chính là cứng đối cứng vô cùng mạnh mẽ. Chưởng lực đánh vào nhau vang lên ầm ầm sức mạnh.
Đám Hoàng Minh tiến tới nơi thì ngay lập tức ba người bên ma tộc liền tách ra, không có ham chiến. Cả ba đều chậm rãi hướng tới phía sau Phượng Cửu Mi.
Hai đoàn đội hướng mắt nhìn nhau, khí tức vô cùng quỷ dị.
- Minh ca, cẩn thận một chút, Ma tộc cho nàng ta tới nơi này, hiển nhiên có thứ để dựa vào. Nếu không chỉ cần với đám Thần Thú này nàng ta nhất định sẽ lui đi từ lâu rồi!
Hoàng Minh gật đầu, ánh mắt nhìn về phía đối diện. Chu Du, Kiều Phong, Vũ bàn tử cũng nhanh chóng tiến tới bên trên người của Hỏa Phượng Hoàng mà đứng. Chu Du ngay lập tức lên tiếng:
- Lão đại, bí địa chính là ở phía dưới! Ma tộc bên kia vẫn đang chờ đợi thời gian tiến vào!
- Thực lực của bọn hắn thế nào?
Hoàng Minh hỏi.
- Rất mạnh, dường như đánh với bọn ta còn chưa dùng hết thực lực!
Kiều Phong ngay lập tức trả lời.
/797
|