Lúc bày tại bí địa, trận chiến đang rơi vào thời điểm khốc liệt nhất, toàn bộ phía Hoàng Minh lúc này, chỉ còn có hắn là còn chiến lực.
- Lão Bát, Lão Cửu, hai ngươi sao rồi!
Chu Du đón đỡ hai người Tiểu Ngư Nhi cùng Lệnh Hồ Xung, cả hai người lúc này thân thể đều huyết nhục mơ hồ, toàn thân vô số vết thương khủng bố. Toàn bộ tế đàn lúc này cũng bị đánh cho nát bấy. Không gian chia làm hai chiến trường. Phía bên kia bảy người Phượng Cửu Mi đang điên cuồng chống chả đám khô lâu. Năm người đi theo Phượng Cửu Mi không ngờ là năm Đọa lạc Thiên Sứ, cảnh giới đạt đến bốn nguyên anh hậu kì, một hóa thần sơ kì. Thế nhưng thực lực có cao đến đâu, đối đầu với biển khô lâu này thì cũng rơi vào khổ sở chống đỡ. Còn chưa nói vô số khô lâu tu vi so với bọn hắn đều không kém. Phượng Cửu Mi được sự che chở của năm Đọa Lạc thiên sứ, cũng khổ sở vô cùng. Thật không thể có chút thời gian rảnh rỗi nào.
Bên này Hoàng Minh là người duy nhất còn có sức chống chả. Lúc này toàn thân hắn đã huy động susano. Susano bao bọc lấy toàn bộ chính người phe hắn. Lúc đầu phân chia chiến đấu rất tốt, thế nhưng bọn Hoàng Minh không thể ngờ rằng. Trong đoàn khô lâu này, cảnh giới nguyên anh rất nhiều, dưới nguyên anh thì đông như kiến cỏ. Tứ đại Thần Thánh thú đều đã trọng thương, bốn người Chu Du, Triệu vân, Đoàn Dự, Tiểu Ngư Nhi bắt buộc phải thu chúng về. Hoàng Minh ném xuống cho Chu Du hai hạt đầu thần để hắn cho Lệnh Hồ Xung và Tiểu Ngư Nhi phục dụng. Lúc này chiến đấu cực kì khổ sở. Mặc dù Hoàng Minh sử dụng Susano toàn chân thể, thế nhưng vẫn khó có thể thương tổn đến Thánh Ma một chút nào. Bởi vì bên cạnh thánh ma lúc này là hơn mười đầu cự hình quái vật. Hoàng Minh nhìn về phía trước mà nhức hết cả trứng. Hắn thật không ngờ đối phương vậy mà triệu hồi đến mười cái Long kị sĩ khô lâu. Một khô lâu chiến sĩ tu vi đã đạt đến Nguyên Anh trung kì rồi, phía dưới hắn lại là một cự long phương tây, tu vi cũng là Nguyên Anh trung kì, cả hai hợp lại chẳng khác gì một cường giả Nguyên Anh hậu kì. Không những thế, lại còn là mười tên. Rồng phương tây cường đại không kém gì phương đông, bọn nó cũng chân chính là long tộc, mặc dù đã chết đi thế nhưng hình dáng vẫn để người ta trông thấy mà sợ hãi.
Thể tích to lớn, cự đại như một tòa nhà, hai cánh giương rộng như muốn che kín bầu trời. Mười con rồng ở cùng một chỗ càng khiến người ta lâm vào tuyệt vọng. Hoàng Minh càng là phiền muộn không thôi, đám khô lâu này hắn cứ một kiếm giết một đám, thế nhưng tuyệt nhiên không nhận được một chút kinh nghiệm nào. Thậm chí phải đánh nát thì chúng mới không có cơ hội tái sinh trở lại. Lúc này đây, hắn có cảm giác như anh hùng mạt lộ, đối đầu với mười cặp long kị sĩ mà chán nản.
- Thật là tức chết. Nếu không phải tu vi quá thấp, ta đã không phải nhịn nhục thế này!
Vũ bàn tử bực bội nói. Thất tinh công chúa lúc này ngồi trên vai hắn, sắc mặt mệt mỏi không thôi.
Việt Anh cũng gật đầu, than thở:
- Tu vi của chúng ta mà mạnh hơn một chút, nhất là một kích đánh ra cũng muốn tiêu diệt đám long kị sĩ đấy.
Hoàng Minh gật đầu, bây giờ hắn đã rơi vào tình huống tiến thoái lưỡng nan, khô lâu đại quân đông không kể siết, phía dưới không ngừng có khô lâu trèo lên chân của susano mà có ý đánh tới. Hoàng Minh nhất nhất bay kên không trung, hai chân hất rơi đám khô lâu cùi mía này. Thế nhưng bay lên không trung cũng không khỏi chán nản. Trên trời có một đám yêu thú khô lâu phi hành. Một tên cự nhân khủng bố đang tiến tới, mười tên long kị sĩ chầu chực không thôi. Phải chăng có một kích mạnh mẽ có phải là tốt không. Khoan đã, một kích mạnh mẽ sao?Hoàng Minh như chợt nhớ ra điều gì đó, mục quang rơi vào không gian ba lô tìm kiếm. Rất nhanh hắn đã tìm thấy vật cần tìm Quán Thần Phù
Đây vốn là phần thưởng của hắn khi vượt qua tầng mười ba tại Trận tháp. Hiện tại nên là lúc dùng nó. Thế nhưng phải dùng thế nào cho phù hợp. Hoàng Minh hai mắt quan sát xung quanh. Phù này chỉ có một, chỉ có một lần duy nhất mà thồi. Mà hiện tại, Hoàng Minh hơi nhức đầu.
Gào!!
Một tiếng gào lớn vang lên, cánh tay to lớn lực lưỡng của Cự nhân quét tới, Hoàng Minh nhanh chóng cho susano bay vọt lên trên, tốc độ của susano khá nhanh. Một đòn này không ngờ tránh thoát trong gang tấc.
- Đáng sợ thật!
Hàn Tiên thở ra một hơi, có chút kinh hãi mà nói. Một đòn kia mà trúng, chỉ sợ Hoàng Minh sẽ bị thương tổn, bọn hắn cũng vì thế mà rơi xuống.
- Đại ca, cứ thế này không phải biện pháp, một đám long kị sĩ kia nãy giờ còn chưa ra tay, ta thật sự lo lắng!
Việt Anh hai hàng lông mày nhíu lại, không khỏi sợ hãi.
Hoàng Minh cũng khó khăn không thôi, bây giờ phải nghĩ cách làm sao tối ưu được một đòn thần phù này. Hoàng Minh khẳng định, một đòn thần Phù này của lão già bất tử Quách Võ, nhất định bá đạo.
- Lão Bát, Lão Cửu, hai ngươi sao rồi!
Chu Du đón đỡ hai người Tiểu Ngư Nhi cùng Lệnh Hồ Xung, cả hai người lúc này thân thể đều huyết nhục mơ hồ, toàn thân vô số vết thương khủng bố. Toàn bộ tế đàn lúc này cũng bị đánh cho nát bấy. Không gian chia làm hai chiến trường. Phía bên kia bảy người Phượng Cửu Mi đang điên cuồng chống chả đám khô lâu. Năm người đi theo Phượng Cửu Mi không ngờ là năm Đọa lạc Thiên Sứ, cảnh giới đạt đến bốn nguyên anh hậu kì, một hóa thần sơ kì. Thế nhưng thực lực có cao đến đâu, đối đầu với biển khô lâu này thì cũng rơi vào khổ sở chống đỡ. Còn chưa nói vô số khô lâu tu vi so với bọn hắn đều không kém. Phượng Cửu Mi được sự che chở của năm Đọa Lạc thiên sứ, cũng khổ sở vô cùng. Thật không thể có chút thời gian rảnh rỗi nào.
Bên này Hoàng Minh là người duy nhất còn có sức chống chả. Lúc này toàn thân hắn đã huy động susano. Susano bao bọc lấy toàn bộ chính người phe hắn. Lúc đầu phân chia chiến đấu rất tốt, thế nhưng bọn Hoàng Minh không thể ngờ rằng. Trong đoàn khô lâu này, cảnh giới nguyên anh rất nhiều, dưới nguyên anh thì đông như kiến cỏ. Tứ đại Thần Thánh thú đều đã trọng thương, bốn người Chu Du, Triệu vân, Đoàn Dự, Tiểu Ngư Nhi bắt buộc phải thu chúng về. Hoàng Minh ném xuống cho Chu Du hai hạt đầu thần để hắn cho Lệnh Hồ Xung và Tiểu Ngư Nhi phục dụng. Lúc này chiến đấu cực kì khổ sở. Mặc dù Hoàng Minh sử dụng Susano toàn chân thể, thế nhưng vẫn khó có thể thương tổn đến Thánh Ma một chút nào. Bởi vì bên cạnh thánh ma lúc này là hơn mười đầu cự hình quái vật. Hoàng Minh nhìn về phía trước mà nhức hết cả trứng. Hắn thật không ngờ đối phương vậy mà triệu hồi đến mười cái Long kị sĩ khô lâu. Một khô lâu chiến sĩ tu vi đã đạt đến Nguyên Anh trung kì rồi, phía dưới hắn lại là một cự long phương tây, tu vi cũng là Nguyên Anh trung kì, cả hai hợp lại chẳng khác gì một cường giả Nguyên Anh hậu kì. Không những thế, lại còn là mười tên. Rồng phương tây cường đại không kém gì phương đông, bọn nó cũng chân chính là long tộc, mặc dù đã chết đi thế nhưng hình dáng vẫn để người ta trông thấy mà sợ hãi.
Thể tích to lớn, cự đại như một tòa nhà, hai cánh giương rộng như muốn che kín bầu trời. Mười con rồng ở cùng một chỗ càng khiến người ta lâm vào tuyệt vọng. Hoàng Minh càng là phiền muộn không thôi, đám khô lâu này hắn cứ một kiếm giết một đám, thế nhưng tuyệt nhiên không nhận được một chút kinh nghiệm nào. Thậm chí phải đánh nát thì chúng mới không có cơ hội tái sinh trở lại. Lúc này đây, hắn có cảm giác như anh hùng mạt lộ, đối đầu với mười cặp long kị sĩ mà chán nản.
- Thật là tức chết. Nếu không phải tu vi quá thấp, ta đã không phải nhịn nhục thế này!
Vũ bàn tử bực bội nói. Thất tinh công chúa lúc này ngồi trên vai hắn, sắc mặt mệt mỏi không thôi.
Việt Anh cũng gật đầu, than thở:
- Tu vi của chúng ta mà mạnh hơn một chút, nhất là một kích đánh ra cũng muốn tiêu diệt đám long kị sĩ đấy.
Hoàng Minh gật đầu, bây giờ hắn đã rơi vào tình huống tiến thoái lưỡng nan, khô lâu đại quân đông không kể siết, phía dưới không ngừng có khô lâu trèo lên chân của susano mà có ý đánh tới. Hoàng Minh nhất nhất bay kên không trung, hai chân hất rơi đám khô lâu cùi mía này. Thế nhưng bay lên không trung cũng không khỏi chán nản. Trên trời có một đám yêu thú khô lâu phi hành. Một tên cự nhân khủng bố đang tiến tới, mười tên long kị sĩ chầu chực không thôi. Phải chăng có một kích mạnh mẽ có phải là tốt không. Khoan đã, một kích mạnh mẽ sao?Hoàng Minh như chợt nhớ ra điều gì đó, mục quang rơi vào không gian ba lô tìm kiếm. Rất nhanh hắn đã tìm thấy vật cần tìm Quán Thần Phù
Đây vốn là phần thưởng của hắn khi vượt qua tầng mười ba tại Trận tháp. Hiện tại nên là lúc dùng nó. Thế nhưng phải dùng thế nào cho phù hợp. Hoàng Minh hai mắt quan sát xung quanh. Phù này chỉ có một, chỉ có một lần duy nhất mà thồi. Mà hiện tại, Hoàng Minh hơi nhức đầu.
Gào!!
Một tiếng gào lớn vang lên, cánh tay to lớn lực lưỡng của Cự nhân quét tới, Hoàng Minh nhanh chóng cho susano bay vọt lên trên, tốc độ của susano khá nhanh. Một đòn này không ngờ tránh thoát trong gang tấc.
- Đáng sợ thật!
Hàn Tiên thở ra một hơi, có chút kinh hãi mà nói. Một đòn kia mà trúng, chỉ sợ Hoàng Minh sẽ bị thương tổn, bọn hắn cũng vì thế mà rơi xuống.
- Đại ca, cứ thế này không phải biện pháp, một đám long kị sĩ kia nãy giờ còn chưa ra tay, ta thật sự lo lắng!
Việt Anh hai hàng lông mày nhíu lại, không khỏi sợ hãi.
Hoàng Minh cũng khó khăn không thôi, bây giờ phải nghĩ cách làm sao tối ưu được một đòn thần phù này. Hoàng Minh khẳng định, một đòn thần Phù này của lão già bất tử Quách Võ, nhất định bá đạo.
/797
|