Hai mắt Tư Sái lúc này đã muốn lồi cả ra rồi. Những thứ trước mắt này, nhất định không phải phàm vật. Nhìn thôi cũng có thể đoán ra được. Tư Sái vẫn vô cùng tin tưởng vào ánh mắt của mình. Dẫu sao lăn lộn trong La Thành sàn đấu giá cũng lâu như vậy rồi. Lập tức phân tích ra vật phẩm có giá trị hay không.
- Diệp Minh thiếu gia, chuyện này đã vượt quá phạm vi của ta rồi. Thiếu gia hãy đợi một chút, ta sẽ đi mời Hội Trưởng đại nhân tới đón tiếp thiếu gia!
Tư Sái nói xong nhanh chóng lao thẳng ra ngoài. Hắn di chuyển với vận tốc nhanh chóng, gần như là chạy đi vậy.
Hoàng Minh chậm rãi uống thêm một ngụm trà nữa, rất bình tĩnh ngồi chờ. Diệp Bân bên cạnh lúc này cũng chấn động không thôi. Hắn thật không ngờ Hoàng Minh lại có vô số đồ quý hiếm như vậy, nhất là Phá Anh đan kia. Diệp Bân sợ hãi nhìn về phía lọ đan dược kia đầy hâm mộ. Hắn năm nay đã hai mươi hai tuổi, một thân tu vi nguyên anh sơ kì tầng ba. Nếu mà trước kia hắn có một viên Phá Anh đan, thì hắn sẽ đi theo con đường tu luyện chứ không phải nối nghiệp phụ thân hắn. Diệp Bân bất giác thở dài, ánh mắt có chút phức tạp nhìn về Hoàng Minh.
Khoảng mười phút sau, cửa phòng mở ra. Đi vào là một lão nhân đã có tuổi, lão nhân này tuy tóc đã bạc hết, lưng cũng hơi còng xuống rồi. Thế nhưng một đôi mắt tinh quang vô cùng sáng láng. Đi phía sau hắn chính là Tư Sái tư thế điệu thấp đi theo. Lão già rất nhanh chắp tay lên tiếng, hiển nhiên đã nắm bắt được câu chuyện:
- Ha ha ha, hai vị Thiếu gia, thật là vinh dự cho La Thành sàn đấu giá chúng ta được hai vị thiếu gia tin tưởng ủy thác!
Hoàng Minh thấy lão nhân này đã có tuổi, cũng không làm bộ, đứng dậy thi lễ:
- Ồ, vị lão nhân gia này chắc là Hội trưởng ở đây, thật sự vinh hạnh!
Sâm La hội trưởng thật sự bất ngờ, theo Tư Sái nói, thiếu niên kia thần bí vô cùng, có thể đưa ra nhiều vật phẩm cùng đan dược quý báu kia, nhất định là đệ tử của thế lực lớn. Hiện tại đối phương lại rất có lễ phép, biết kính già yêu trẻ, không hề kiêu căng ngạo mạn. Sâm La rất thưởng thức, chậm rãi cười nói, ánh mắt cũng đã hướng về một đám vật phẩm đặt trên bàn.
- Đây là?
Sâm La cũng không vội vàng chạm đến đám vật phẩm trân quý kia, hướng về Hoàng Minh có chút chờ đợi. Hoàng Minh rõ ràng hiểu ý lão, cũng mỉm cười mà nói:
- Hội trưởng, ta đây muốn giúp sư phụ lão nhân gia ta tùy tiện bán đi một đám đồ vật. Thế nên hôm nay ta mới xuất hiện tại đây!
Sư phụ lão nhân gia? Tùy tiện bán đi một đám đồ vật?
Trong đầu Sâm La cùng Tư Sái ông ông mấy lần. Một lần nữa khẳng định Hoàng Minh là đệ tử của một siêu cấp lão bất tử cường giả nào đó. Hiển nhiên một đám đồ vật này, người ta tùy tiện đưa ta, lại là vật phẩm trân quý vô cùng đấy. Chỉ cần một viên Phá Anh đan cũng làm người ta đỏ mắt rồi. Hiện tại trên bàn biết bao nhiêu đồ vật, càng là khiến người ta điên cuồng.
Hoàng Minh vẫn giữ nụ cười trên miệng, bắt đầu nói ra tên và công dụng của từng vật phẩm. Mỗi khi nói đến một vật nào đó. Cả ba người trong phòng đều thốt lên sợ hãi, ánh mắt trở lên có chút điên cuồng.
Bá Ngã thành một ngày nắng ấm, đáng ra là bình yên như bao ngày. Thế nhưng một tin tức bất ngờ truyền ra, một tin tức khủng bố chắn động toàn bộ tu sĩ tại Bá Ngã Thành. Không chỉ có Bá Ngã Thành, tin tức nhanh chóng lan truyền khắp Vĩnh Tiên đại lục.
- Ngươi không biết sao? Ngươi quá lạc hậu rồi. La Thành sàn đấu giá đưa ra tin tức kinh người, ta đây là ngay bây giờ tiến đến Bá Ngã thành đấy!
Hai tên trung niên ngồi với nhau trong một tửu quán nhỏ ven đường bàn luận. Tửu quán này thuộc hàng dựng tạm lên để khách nhân qua đường tạm nghỉ chân. Đây vốn là ngã ba cho nên lượng người qua lại cũng khá là nhiều. Tửu quán này coi như sinh khí không tệ.
- Ngươi kể một chút xem nào, ta hai hôm nay đều đi Biên Hòa sâm lâm lịch lãm, chưa có nghe!
Trung niên còn lại ngay lập tức hỏi thăm. Trung niên đối diện cười ha hả, bắt đầu lên tiếng kể lại:
- La Thành hội đấu giá đã tung ra vụ chấn động ngày hôm qua. Chính là ngày kia, bọn hắn sẽ đưa ra rất nhiều đan dược khủng bố. Lại còn có rất nhiều vật phẩm trân quý vô cùng.
- Đan dược là loại đan dược gì?
Một vị khách bàn bên tò mò lên tiếng hỏi. Tửu điếm lúc này là giữa trưa, cho nên người nghỉ chân rất nhiều, toàn bộ đều bị thu hút bởi câu chuyện này. Trung niên kia nhếch môi cười một cái, uống thêm một bát rượu, khà một cái rõ kêu sau đó mới đáp lời:
- Đan dược sao? Các ngươi đã nghe qua Phá Anh đan chưa?
- Phá Anh đan?
Nhiều người giật mình sợ hãi, bọn hắn sao chưa từng nghe qua Phá Anh đan chứ. Hơn nữa tuần vừa rồi, La Thành sàn đấu giá vẫn là mới đưa ra một viên Phá Anh đan vốn làm rất nhiều gia tộc tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán đấy.
- Hừ, Phá Anh đan đã là gì, lần này La Thành còn tung ra hai loại đan dược khác, các ngươi đoán xem là gì?
Trung niên kia hừ lạnh, rất ra vẻ xem thường.
- Ồ. Còn hai loại nữa sao, là gì vậy?
Trung niên đó cười lớn hai tiếng, ngay sau đó chính là trả lời:
- Trú nhan đan cùng Thượng Anh đan!
- Diệp Minh thiếu gia, chuyện này đã vượt quá phạm vi của ta rồi. Thiếu gia hãy đợi một chút, ta sẽ đi mời Hội Trưởng đại nhân tới đón tiếp thiếu gia!
Tư Sái nói xong nhanh chóng lao thẳng ra ngoài. Hắn di chuyển với vận tốc nhanh chóng, gần như là chạy đi vậy.
Hoàng Minh chậm rãi uống thêm một ngụm trà nữa, rất bình tĩnh ngồi chờ. Diệp Bân bên cạnh lúc này cũng chấn động không thôi. Hắn thật không ngờ Hoàng Minh lại có vô số đồ quý hiếm như vậy, nhất là Phá Anh đan kia. Diệp Bân sợ hãi nhìn về phía lọ đan dược kia đầy hâm mộ. Hắn năm nay đã hai mươi hai tuổi, một thân tu vi nguyên anh sơ kì tầng ba. Nếu mà trước kia hắn có một viên Phá Anh đan, thì hắn sẽ đi theo con đường tu luyện chứ không phải nối nghiệp phụ thân hắn. Diệp Bân bất giác thở dài, ánh mắt có chút phức tạp nhìn về Hoàng Minh.
Khoảng mười phút sau, cửa phòng mở ra. Đi vào là một lão nhân đã có tuổi, lão nhân này tuy tóc đã bạc hết, lưng cũng hơi còng xuống rồi. Thế nhưng một đôi mắt tinh quang vô cùng sáng láng. Đi phía sau hắn chính là Tư Sái tư thế điệu thấp đi theo. Lão già rất nhanh chắp tay lên tiếng, hiển nhiên đã nắm bắt được câu chuyện:
- Ha ha ha, hai vị Thiếu gia, thật là vinh dự cho La Thành sàn đấu giá chúng ta được hai vị thiếu gia tin tưởng ủy thác!
Hoàng Minh thấy lão nhân này đã có tuổi, cũng không làm bộ, đứng dậy thi lễ:
- Ồ, vị lão nhân gia này chắc là Hội trưởng ở đây, thật sự vinh hạnh!
Sâm La hội trưởng thật sự bất ngờ, theo Tư Sái nói, thiếu niên kia thần bí vô cùng, có thể đưa ra nhiều vật phẩm cùng đan dược quý báu kia, nhất định là đệ tử của thế lực lớn. Hiện tại đối phương lại rất có lễ phép, biết kính già yêu trẻ, không hề kiêu căng ngạo mạn. Sâm La rất thưởng thức, chậm rãi cười nói, ánh mắt cũng đã hướng về một đám vật phẩm đặt trên bàn.
- Đây là?
Sâm La cũng không vội vàng chạm đến đám vật phẩm trân quý kia, hướng về Hoàng Minh có chút chờ đợi. Hoàng Minh rõ ràng hiểu ý lão, cũng mỉm cười mà nói:
- Hội trưởng, ta đây muốn giúp sư phụ lão nhân gia ta tùy tiện bán đi một đám đồ vật. Thế nên hôm nay ta mới xuất hiện tại đây!
Sư phụ lão nhân gia? Tùy tiện bán đi một đám đồ vật?
Trong đầu Sâm La cùng Tư Sái ông ông mấy lần. Một lần nữa khẳng định Hoàng Minh là đệ tử của một siêu cấp lão bất tử cường giả nào đó. Hiển nhiên một đám đồ vật này, người ta tùy tiện đưa ta, lại là vật phẩm trân quý vô cùng đấy. Chỉ cần một viên Phá Anh đan cũng làm người ta đỏ mắt rồi. Hiện tại trên bàn biết bao nhiêu đồ vật, càng là khiến người ta điên cuồng.
Hoàng Minh vẫn giữ nụ cười trên miệng, bắt đầu nói ra tên và công dụng của từng vật phẩm. Mỗi khi nói đến một vật nào đó. Cả ba người trong phòng đều thốt lên sợ hãi, ánh mắt trở lên có chút điên cuồng.
Bá Ngã thành một ngày nắng ấm, đáng ra là bình yên như bao ngày. Thế nhưng một tin tức bất ngờ truyền ra, một tin tức khủng bố chắn động toàn bộ tu sĩ tại Bá Ngã Thành. Không chỉ có Bá Ngã Thành, tin tức nhanh chóng lan truyền khắp Vĩnh Tiên đại lục.
- Ngươi không biết sao? Ngươi quá lạc hậu rồi. La Thành sàn đấu giá đưa ra tin tức kinh người, ta đây là ngay bây giờ tiến đến Bá Ngã thành đấy!
Hai tên trung niên ngồi với nhau trong một tửu quán nhỏ ven đường bàn luận. Tửu quán này thuộc hàng dựng tạm lên để khách nhân qua đường tạm nghỉ chân. Đây vốn là ngã ba cho nên lượng người qua lại cũng khá là nhiều. Tửu quán này coi như sinh khí không tệ.
- Ngươi kể một chút xem nào, ta hai hôm nay đều đi Biên Hòa sâm lâm lịch lãm, chưa có nghe!
Trung niên còn lại ngay lập tức hỏi thăm. Trung niên đối diện cười ha hả, bắt đầu lên tiếng kể lại:
- La Thành hội đấu giá đã tung ra vụ chấn động ngày hôm qua. Chính là ngày kia, bọn hắn sẽ đưa ra rất nhiều đan dược khủng bố. Lại còn có rất nhiều vật phẩm trân quý vô cùng.
- Đan dược là loại đan dược gì?
Một vị khách bàn bên tò mò lên tiếng hỏi. Tửu điếm lúc này là giữa trưa, cho nên người nghỉ chân rất nhiều, toàn bộ đều bị thu hút bởi câu chuyện này. Trung niên kia nhếch môi cười một cái, uống thêm một bát rượu, khà một cái rõ kêu sau đó mới đáp lời:
- Đan dược sao? Các ngươi đã nghe qua Phá Anh đan chưa?
- Phá Anh đan?
Nhiều người giật mình sợ hãi, bọn hắn sao chưa từng nghe qua Phá Anh đan chứ. Hơn nữa tuần vừa rồi, La Thành sàn đấu giá vẫn là mới đưa ra một viên Phá Anh đan vốn làm rất nhiều gia tộc tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán đấy.
- Hừ, Phá Anh đan đã là gì, lần này La Thành còn tung ra hai loại đan dược khác, các ngươi đoán xem là gì?
Trung niên kia hừ lạnh, rất ra vẻ xem thường.
- Ồ. Còn hai loại nữa sao, là gì vậy?
Trung niên đó cười lớn hai tiếng, ngay sau đó chính là trả lời:
- Trú nhan đan cùng Thượng Anh đan!
/797
|