Ánh sáng mặt trăng le lói chiếu xuống hai thân ảnh trên mái đình viện. Hoàng Minh thoải mái lấy tay làm gối, nằm dài vô cùng tùy ý. Bên cạnh hắn chính là Tác Hi. Tác Hi thì chỉ ngồi, khuôn mặt nhìn về xa xăm.
- Thế nào, nghĩ tới chuyện gì?
Hoàng Minh mỉm cười, lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh. Tác Hi cũng không quay đầu nhìn lại, đáp lời:
- Ngươi tại sao lại có con mắt đó?
Hoàng Minh nghe Tác Hi hỏi, ánh mắt hắn hướng lên trời. Mặt trăng hôm nay tròn trịa vô cùng. Hai mắt Hoàng Minh nhắm lại, thoải mái mà nói:
- Ta cũng có huyết mạch, thế nhưng tinh thuần hơn ngươi nhiều. Hơn nữa, càng là hoàn thiện tối cao!
Tác Hi ngoảnh mặt sang nhìn Hoàng Minh. Trong đầu cảm xúc ngổn ngang, tiếp tục muốn tìm hiểu.
- U Chính Hải gia tộc chúng ta cùng ngươi có quan hệ hay không?
- Không có quan hệ, chỉ có điểm chung!
Hoàng Minh không nghĩ ngợi, lập tức đáp lời. Tac Hi lại rơi vào trầm lặng, cũng không hỏi thêm điều gì nữa. Cả hai ở trên đình viện, cứ thế tận hưởng sự tĩnh lặng tuyệt vời ban đêm. Một canh giờ sau, Hoàng Minh đứng dậy, vươn vai một cái, xoay người rời đi, để lại lời nói:
- Phúc Đặc cùng Tín Mĩ gia tộc, chính tay ngươi sẽ xuất thủ, Ta sẽ giúp ngươi có thực lực đấy, nghỉ sớm đi, mai sẽ có việc!
Bóng dáng Hoàng Minh biến mất sau một ngã rẽ, Tác Hi cũng không có nhìn theo, ánh mắt hướng về phương xa, dường như muốn nhìn xuyên qua toàn bộ cảnh vật, đến một nơi nào đó.
Sáng ngày hôm sau, Bá Ngã thành rơi vào náo nhiệt vô cùng. Rất đông tu sĩ tề tụ tại La Thành sàn đấu giá để muốn tận mắt chứng kiến đan dược cùng pháp bảo trong lời đồn. La Thành sàn đấu gia lúc này cũng đã tiếp đón được rất nhiều các đại lão tai to mặt lớn, các môn phái, học viện, các tổ chức lớn đều xuất hiện.
Hoàng Minh chính là buổi sáng hôm nay dẫn theo Tác Hi, Diệp Bân, Cáp Sâm cùng Cáp Vĩ tiến đến sàn đầu giá. Hôm nay La Thành sàn đấu giá chính là vật phẩm của hắn. Năm người tốc độ cũng không nhanh, đi từ An Đàn thương hội đến Là Thành sàn đấu giá chỉ mấy có hai mươi phút.
Tư Sái đã ra ngoài tiếp đón khách nhân từ sớm. Vừa nhìn thấy đám người Hoàng Minh liền vui mừng không thôi, nhanh chóng chạy đến tiếp đón, sau đó dẫn đám người Hoàng Minh tiến vào bên trong một gian phòng trên sảnh đấu giá. Hoàng Minh sau khi tiến vào một gian phòng thì bắt đầu để ý xung quanh. Gian phòng của hắn chính là ở phía trên, đây vốn là dành cho những thế lực lớn. Gian phòng này cũng tương đối rộng. Thiết kế cũng không khác so với Phiên Anh hội đấu giá trước kia Hoàng Minh tiến vào là mấy. Mặt kính có thể nhìn xuống phía dưới rõ ràng. Mà từ bên ngoài không thể nhìn vào được bên trong này. Kể cả thần thức cũng không thể xuyên qua, hiển nhiên đã có trận pháp bảo hộ. Ở trong phòng có một hàng ghế dài cùng một bàn trà. Lúc này đã có một nữ hài đang cẩn thận châm trà ra cốc, vẻ mặt có chút ngượng ngùng, nhanh chóng châm trà xong đứng sang một góc bên cạnh, ánh mắt thi thoảng len lén nhìn về phía đám Hoàng Minh.
La Thành sàn đấu giá không hổ tài lực mạnh mẽ, chỉ là một nhánh tại Bá Ngã thành, mà sàn đấu giá diện tích đã vô cùng khủng bố. Hoàng Minh ước lượng hàng ghế phía dưới cũng đã có thể chứa đến ngàn người, chưa kể phía bên trên có đến gần một trăm gian phòng như của hắn. Cấp bậc tăng lên theo từng tầng. Mà Hoàng Minh lại đang được ở trên tầng cao nhất, gian phòng ở tầng ba.
Lúc này phía bên dưới đã tấp nập người, ồn ào náo nhiệt. Thời gian đấu giá là còn mười phút nữa. Hoàng Minh nhắm mắt dưỡng thần. Hai bên hắn chính là Tác Hi cùng Diệp Bân cũng đang hồi hộp chờ đợi. Phía sau là Cáp Sâm cùng Cáp Vĩ, hai thân ảnh to lớn hung dữ như hai vị sát thần đang đứng ở phía sau.
Một thoáng ổn định lại chỗ ngồi, phía trên khán đài cũng đã vang lên một tiếng chuông lanh lảnh. Hơn ngàn người liền bắt đầu yên tĩnh chờ đợi, toàn bộ ánh mắt đều hướng lên khán đài.
Phía trên khán đài đã có một thân ảnh chậm rãi đi ra. Một mĩ nữ mặc trên người áo lụa màu lam di chuyển nhẹ nhàng ra giữa khán đài. Mĩ nữ này tóc vàng, thân thể lồi lõm vô cùng, không thể không thừa nhận đây chính là một vưu vật. Ánh mắt phong tình đầy quyến rũ. Nàng ta tiến ra đã khiến vô số nam tử gào thét ầm ĩ, tiếng hô hào huýt sáo vang lên không ngớt.
- Ái za, thật không ngờ lại đông người như thế này, ta thật là vinh dự!
Mĩ nữ khanh khách cười, một tay che lấy miệng nhỏ, tiếng nói thanh thúy đầy dục vọng. Một lần nữa khiến cho các cao thủ tán tu phía dưới phải chảy nước miếng.
- Xin chào mọi người, ta tên là Địch Ly Ý, chính là người chủ trì buổi đấu giá hôm này. Hoan nghênh mọi người đã đến và tham gia buổi đấu giá này. Chúc mọi người sẽ thành công mang về bảo vật, pháp khí mà mình mong muốn. Hiện tại, chính thức bắt đầu buổi đấu giá hôm nay, món thứ nhất liền mang ra!
Địch Ly ý cất giọng thanh thúy, dang người xoay một vòng ưu nhã mê hoặc mà nói.
- Thế nào, nghĩ tới chuyện gì?
Hoàng Minh mỉm cười, lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh. Tác Hi cũng không quay đầu nhìn lại, đáp lời:
- Ngươi tại sao lại có con mắt đó?
Hoàng Minh nghe Tác Hi hỏi, ánh mắt hắn hướng lên trời. Mặt trăng hôm nay tròn trịa vô cùng. Hai mắt Hoàng Minh nhắm lại, thoải mái mà nói:
- Ta cũng có huyết mạch, thế nhưng tinh thuần hơn ngươi nhiều. Hơn nữa, càng là hoàn thiện tối cao!
Tác Hi ngoảnh mặt sang nhìn Hoàng Minh. Trong đầu cảm xúc ngổn ngang, tiếp tục muốn tìm hiểu.
- U Chính Hải gia tộc chúng ta cùng ngươi có quan hệ hay không?
- Không có quan hệ, chỉ có điểm chung!
Hoàng Minh không nghĩ ngợi, lập tức đáp lời. Tac Hi lại rơi vào trầm lặng, cũng không hỏi thêm điều gì nữa. Cả hai ở trên đình viện, cứ thế tận hưởng sự tĩnh lặng tuyệt vời ban đêm. Một canh giờ sau, Hoàng Minh đứng dậy, vươn vai một cái, xoay người rời đi, để lại lời nói:
- Phúc Đặc cùng Tín Mĩ gia tộc, chính tay ngươi sẽ xuất thủ, Ta sẽ giúp ngươi có thực lực đấy, nghỉ sớm đi, mai sẽ có việc!
Bóng dáng Hoàng Minh biến mất sau một ngã rẽ, Tác Hi cũng không có nhìn theo, ánh mắt hướng về phương xa, dường như muốn nhìn xuyên qua toàn bộ cảnh vật, đến một nơi nào đó.
Sáng ngày hôm sau, Bá Ngã thành rơi vào náo nhiệt vô cùng. Rất đông tu sĩ tề tụ tại La Thành sàn đấu giá để muốn tận mắt chứng kiến đan dược cùng pháp bảo trong lời đồn. La Thành sàn đấu gia lúc này cũng đã tiếp đón được rất nhiều các đại lão tai to mặt lớn, các môn phái, học viện, các tổ chức lớn đều xuất hiện.
Hoàng Minh chính là buổi sáng hôm nay dẫn theo Tác Hi, Diệp Bân, Cáp Sâm cùng Cáp Vĩ tiến đến sàn đầu giá. Hôm nay La Thành sàn đấu giá chính là vật phẩm của hắn. Năm người tốc độ cũng không nhanh, đi từ An Đàn thương hội đến Là Thành sàn đấu giá chỉ mấy có hai mươi phút.
Tư Sái đã ra ngoài tiếp đón khách nhân từ sớm. Vừa nhìn thấy đám người Hoàng Minh liền vui mừng không thôi, nhanh chóng chạy đến tiếp đón, sau đó dẫn đám người Hoàng Minh tiến vào bên trong một gian phòng trên sảnh đấu giá. Hoàng Minh sau khi tiến vào một gian phòng thì bắt đầu để ý xung quanh. Gian phòng của hắn chính là ở phía trên, đây vốn là dành cho những thế lực lớn. Gian phòng này cũng tương đối rộng. Thiết kế cũng không khác so với Phiên Anh hội đấu giá trước kia Hoàng Minh tiến vào là mấy. Mặt kính có thể nhìn xuống phía dưới rõ ràng. Mà từ bên ngoài không thể nhìn vào được bên trong này. Kể cả thần thức cũng không thể xuyên qua, hiển nhiên đã có trận pháp bảo hộ. Ở trong phòng có một hàng ghế dài cùng một bàn trà. Lúc này đã có một nữ hài đang cẩn thận châm trà ra cốc, vẻ mặt có chút ngượng ngùng, nhanh chóng châm trà xong đứng sang một góc bên cạnh, ánh mắt thi thoảng len lén nhìn về phía đám Hoàng Minh.
La Thành sàn đấu giá không hổ tài lực mạnh mẽ, chỉ là một nhánh tại Bá Ngã thành, mà sàn đấu giá diện tích đã vô cùng khủng bố. Hoàng Minh ước lượng hàng ghế phía dưới cũng đã có thể chứa đến ngàn người, chưa kể phía bên trên có đến gần một trăm gian phòng như của hắn. Cấp bậc tăng lên theo từng tầng. Mà Hoàng Minh lại đang được ở trên tầng cao nhất, gian phòng ở tầng ba.
Lúc này phía bên dưới đã tấp nập người, ồn ào náo nhiệt. Thời gian đấu giá là còn mười phút nữa. Hoàng Minh nhắm mắt dưỡng thần. Hai bên hắn chính là Tác Hi cùng Diệp Bân cũng đang hồi hộp chờ đợi. Phía sau là Cáp Sâm cùng Cáp Vĩ, hai thân ảnh to lớn hung dữ như hai vị sát thần đang đứng ở phía sau.
Một thoáng ổn định lại chỗ ngồi, phía trên khán đài cũng đã vang lên một tiếng chuông lanh lảnh. Hơn ngàn người liền bắt đầu yên tĩnh chờ đợi, toàn bộ ánh mắt đều hướng lên khán đài.
Phía trên khán đài đã có một thân ảnh chậm rãi đi ra. Một mĩ nữ mặc trên người áo lụa màu lam di chuyển nhẹ nhàng ra giữa khán đài. Mĩ nữ này tóc vàng, thân thể lồi lõm vô cùng, không thể không thừa nhận đây chính là một vưu vật. Ánh mắt phong tình đầy quyến rũ. Nàng ta tiến ra đã khiến vô số nam tử gào thét ầm ĩ, tiếng hô hào huýt sáo vang lên không ngớt.
- Ái za, thật không ngờ lại đông người như thế này, ta thật là vinh dự!
Mĩ nữ khanh khách cười, một tay che lấy miệng nhỏ, tiếng nói thanh thúy đầy dục vọng. Một lần nữa khiến cho các cao thủ tán tu phía dưới phải chảy nước miếng.
- Xin chào mọi người, ta tên là Địch Ly Ý, chính là người chủ trì buổi đấu giá hôm này. Hoan nghênh mọi người đã đến và tham gia buổi đấu giá này. Chúc mọi người sẽ thành công mang về bảo vật, pháp khí mà mình mong muốn. Hiện tại, chính thức bắt đầu buổi đấu giá hôm nay, món thứ nhất liền mang ra!
Địch Ly ý cất giọng thanh thúy, dang người xoay một vòng ưu nhã mê hoặc mà nói.
/797
|