Nơi này khá là quỷ dị đấy!
Một nam thanh niên lên tiếng. Mọi người cũng đều gật đầu đồng ý. Hiện tại nơi bọn hắn được truyền tống đến lại chính là vách đá phía sau. Mà khảo hạch của bọn hắn chính là ở trong bí cảnh này chống đỡ một canh giờ. Một canh giờ này liệu có phát sinh ra sự việc khủng bố nào hay không? Thật khó có thể dự đoán trước được. Đến cả Hoàng Minh cũng có chút chưa biết nên làm thế nào. Có thể tốt nhất hiện tại chính là ở đây mà chờ đợi, dù sao đây cũng chính là lối vào của bí cảnh rồi.
Bỗng nhiên một thiếu nữ ngã ngồi xuống đất, hai mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ. Đồng bạn của nàng giật mình, lo lắng mà đỡ nàng đứng dậy, vừa đỡ vừa hỏi:
- San San, có chuyện gì vậy?
Thiếu nữ tên là San San kia mặt cắt không còn một giọt máu, khuôn mặt tái nhợt. Trong sự sợ hãi nàng run run đưa tay hướng về phía trong rừng mà nói, tiếng nói mang theo sự hoảng loạn mà đứt gãy khó nghe:
- Trong rừng...rừng...có..có...đôi mắt...
Nàng chỉ nói đến đây đã khiến nhiều người hướng về phía rừng mà nhìn. Bất chợt toàn bộ đều kinh hãi, vì trước mắt bọn hắn lúc này xuất hiện một cảnh tượng hoàn toàn đáng sợ. Bên trong bìa rừng âm u không chút ánh sáng kia không ngờ lại xuất hiện vô số cặp mắt màu đỏ rực. Đáng sợ nhất là có đến hàng trăm cặp mắt, không thể nào có thể đếm được sợ lượng, chỉ có thể ước lượng như vậy mà thôi. Cực kì chấn nhiếp, một đám thanh niên tu sĩ thiên tài vậy mà bị dọa cho kinh hãi, liên tục lui về phía sau gần sát đến vách đá.
Hoàng Minh lúc này cũng có chút chấn động, phía trước hắn có thể cảm nhận được luồng sát ý ngập trời, mùi máu tanh thoang thoảng đã tiến vào mũi hắn. Sát khí cầu trong đan điền của Hoàng Minh ong ong lên, rung động kịch liệt.
- Ta xiên, rốt cuộc đó là gì? Yêu thú sao?
Lôi Ân hai mắt ngưng trọng, không nhịn được mà gắt lên. Hắc Lỗ thì không nói gì, trường côn trong tay đã nắm chặt, tư thế sắn sàng chiến đấu. Một đám thanh niên cũng nhanh chóng lấy ra vũ khí, chỉ là toàn bộ đều có chút sợ hãi, nhiều kẻ cả người còn run lên bần bật. Đối phương không rõ rốt cuộc là thứ gì, làm sao bọn hắn có thể không sợ hãi đây. Nhất là chỉ dựa vào một rừng mắt màu đỏ kia cũng đã khiến người ta phải rùng mình, da đầu tê dại rồi.
Hoàng Minh cũng chậm rãi lui lại, bốn người Diệp Bích cũng nhanh chóng lui lại, bọn hắn chính là luôn luôn bên cạnh Hoàng Minh, vô cùng hiểu chuyện. Rất nhanh một tiếng hú vang trời từ sâu thẳm khiến tâm thần của hơn trăm thanh niên phải run rẩy. Tiếng hú này khiến Hoàng Minh cũng phải nhíu mày. Hắn cảm thấy tiếng hú này có chút quen thuộc. Tiếng hú vang vọng không gian, chính như là một tiếng hiệu triệu của một vương giả. Ngay sau đó là hàng trăm hàng ngàn tiếng hú đồng thanh vang lên, cảnh tượng này càng làm cho người ta phải khiếp hãi. Nhiều người tâm lí đã không còn đủ, lập tức thất thần mà ngã ngồi xuống, khuôn mặt không còn huyết sắc. Dù bọn hắn là thiên tài ở các gia tộc thế lực lớn, thế nhưng trước giờ đều được sự bảo hộ tuyệt đối của gia tộc, chưa từng trải qua ranh giới của sự sống và cái chết.
Một thân hình chậm rãi xuất hiện từ phía khu rừng âm u, tiếp đó là hai, là mười, là trăm. Hàng trăm thân ảnh bắt đầu đi ra ngoài ánh sáng. Ánh trăng chiếu xuống càng làm cho đôi mắt đỏ rực của chúng càng thêm vẻ quỷ dị cùng điên cuồng.
Hoàng Minh kinh ngạc, hắn thật không ngờ xuất hiện từ phía cánh rừng âm u kia lại là một tộc quần yêu thú, nhất là tộc quần yêu thú này hắn lại cảm thấy quen thuộc, Ám ảnh lang.
Hoàng Minh nhớ lại mấy năm về trước, khi hắn vẫn còn là luyện khí kì cảnh giới, nhiệm vụ thứ hai mà hắn phải bị động tiếp nhận chính là tiêu diệt một đàn Ám Ảnh Lang, trong đó còn có một Ám ảnh Lang vương. Lần chiến đấu ấy hắn cùng pikachu chính là gặp vào may mắn mà giữ lại được một mạng. Chính là Ám Ảnh Lang Vương đã quá khinh địch, bị pikachu một đòn đuôi sắt đánh chết. Hiện tại trước mắt hắn lúc này lại là một tộc quần Ám Ảnh Lang khủng bố chứ không phải một đàn Ám ảnh lang nhỏ bé như khi trước. Mặc dù tu vi đám Ám Ảnh Lang này chỉ tương đương với luyện thể kì mà thôi, thế nhưng nhân số lại quá khủng khiếp. Thật không thể ngờ được Kiếm Thánh học viện lần này lại đưa ra khảo hạch thế này. Đây có phải là dồn hết toàn bộ khảo hạch viên vào chỗ chết?
Một tộc quần Ám Ảnh Lang xuất hiện chính là khiến cho một bên hơn trăm thanh niên sợ hãi. Ám Ảnh lang, thật không ngờ lại là hẳn một tộc quần. Mặc dù tu vi Ám ảnh lang không bằng bọn hắn, thế nhưng số lượng thì sao chứ? Ám Ảnh lang không xa lạ gì đối với đám thanh niên này, thông tin về bọn chúng chính là ai ai cũng biết. Thế nhưng từ trước đến giờ cùng lắm cũng chỉ xuất hiện một đàn Ám Ảnh lang mà thôi. Thật không thể ngờ được ở bí cảnh của Kiếm Thánh học viện lại có cả một tộc quần Ám Ảnh Lang. Ám Ảnh lang đáng sợ nhất không phải là vì tu vi của bọn chúng, mà chính là sự đoàn kết, sự phối hợp ăn ý, liều mạng vô cùng. Đây mới là sự đáng sợ của Ám Ảnh lang. Nếu muốn đánh lui bọn chúng, chỉ có một cách mà thôi, đó chính là giết Lang Vương.
Một nam thanh niên lên tiếng. Mọi người cũng đều gật đầu đồng ý. Hiện tại nơi bọn hắn được truyền tống đến lại chính là vách đá phía sau. Mà khảo hạch của bọn hắn chính là ở trong bí cảnh này chống đỡ một canh giờ. Một canh giờ này liệu có phát sinh ra sự việc khủng bố nào hay không? Thật khó có thể dự đoán trước được. Đến cả Hoàng Minh cũng có chút chưa biết nên làm thế nào. Có thể tốt nhất hiện tại chính là ở đây mà chờ đợi, dù sao đây cũng chính là lối vào của bí cảnh rồi.
Bỗng nhiên một thiếu nữ ngã ngồi xuống đất, hai mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ. Đồng bạn của nàng giật mình, lo lắng mà đỡ nàng đứng dậy, vừa đỡ vừa hỏi:
- San San, có chuyện gì vậy?
Thiếu nữ tên là San San kia mặt cắt không còn một giọt máu, khuôn mặt tái nhợt. Trong sự sợ hãi nàng run run đưa tay hướng về phía trong rừng mà nói, tiếng nói mang theo sự hoảng loạn mà đứt gãy khó nghe:
- Trong rừng...rừng...có..có...đôi mắt...
Nàng chỉ nói đến đây đã khiến nhiều người hướng về phía rừng mà nhìn. Bất chợt toàn bộ đều kinh hãi, vì trước mắt bọn hắn lúc này xuất hiện một cảnh tượng hoàn toàn đáng sợ. Bên trong bìa rừng âm u không chút ánh sáng kia không ngờ lại xuất hiện vô số cặp mắt màu đỏ rực. Đáng sợ nhất là có đến hàng trăm cặp mắt, không thể nào có thể đếm được sợ lượng, chỉ có thể ước lượng như vậy mà thôi. Cực kì chấn nhiếp, một đám thanh niên tu sĩ thiên tài vậy mà bị dọa cho kinh hãi, liên tục lui về phía sau gần sát đến vách đá.
Hoàng Minh lúc này cũng có chút chấn động, phía trước hắn có thể cảm nhận được luồng sát ý ngập trời, mùi máu tanh thoang thoảng đã tiến vào mũi hắn. Sát khí cầu trong đan điền của Hoàng Minh ong ong lên, rung động kịch liệt.
- Ta xiên, rốt cuộc đó là gì? Yêu thú sao?
Lôi Ân hai mắt ngưng trọng, không nhịn được mà gắt lên. Hắc Lỗ thì không nói gì, trường côn trong tay đã nắm chặt, tư thế sắn sàng chiến đấu. Một đám thanh niên cũng nhanh chóng lấy ra vũ khí, chỉ là toàn bộ đều có chút sợ hãi, nhiều kẻ cả người còn run lên bần bật. Đối phương không rõ rốt cuộc là thứ gì, làm sao bọn hắn có thể không sợ hãi đây. Nhất là chỉ dựa vào một rừng mắt màu đỏ kia cũng đã khiến người ta phải rùng mình, da đầu tê dại rồi.
Hoàng Minh cũng chậm rãi lui lại, bốn người Diệp Bích cũng nhanh chóng lui lại, bọn hắn chính là luôn luôn bên cạnh Hoàng Minh, vô cùng hiểu chuyện. Rất nhanh một tiếng hú vang trời từ sâu thẳm khiến tâm thần của hơn trăm thanh niên phải run rẩy. Tiếng hú này khiến Hoàng Minh cũng phải nhíu mày. Hắn cảm thấy tiếng hú này có chút quen thuộc. Tiếng hú vang vọng không gian, chính như là một tiếng hiệu triệu của một vương giả. Ngay sau đó là hàng trăm hàng ngàn tiếng hú đồng thanh vang lên, cảnh tượng này càng làm cho người ta phải khiếp hãi. Nhiều người tâm lí đã không còn đủ, lập tức thất thần mà ngã ngồi xuống, khuôn mặt không còn huyết sắc. Dù bọn hắn là thiên tài ở các gia tộc thế lực lớn, thế nhưng trước giờ đều được sự bảo hộ tuyệt đối của gia tộc, chưa từng trải qua ranh giới của sự sống và cái chết.
Một thân hình chậm rãi xuất hiện từ phía khu rừng âm u, tiếp đó là hai, là mười, là trăm. Hàng trăm thân ảnh bắt đầu đi ra ngoài ánh sáng. Ánh trăng chiếu xuống càng làm cho đôi mắt đỏ rực của chúng càng thêm vẻ quỷ dị cùng điên cuồng.
Hoàng Minh kinh ngạc, hắn thật không ngờ xuất hiện từ phía cánh rừng âm u kia lại là một tộc quần yêu thú, nhất là tộc quần yêu thú này hắn lại cảm thấy quen thuộc, Ám ảnh lang.
Hoàng Minh nhớ lại mấy năm về trước, khi hắn vẫn còn là luyện khí kì cảnh giới, nhiệm vụ thứ hai mà hắn phải bị động tiếp nhận chính là tiêu diệt một đàn Ám Ảnh Lang, trong đó còn có một Ám ảnh Lang vương. Lần chiến đấu ấy hắn cùng pikachu chính là gặp vào may mắn mà giữ lại được một mạng. Chính là Ám Ảnh Lang Vương đã quá khinh địch, bị pikachu một đòn đuôi sắt đánh chết. Hiện tại trước mắt hắn lúc này lại là một tộc quần Ám Ảnh Lang khủng bố chứ không phải một đàn Ám ảnh lang nhỏ bé như khi trước. Mặc dù tu vi đám Ám Ảnh Lang này chỉ tương đương với luyện thể kì mà thôi, thế nhưng nhân số lại quá khủng khiếp. Thật không thể ngờ được Kiếm Thánh học viện lần này lại đưa ra khảo hạch thế này. Đây có phải là dồn hết toàn bộ khảo hạch viên vào chỗ chết?
Một tộc quần Ám Ảnh Lang xuất hiện chính là khiến cho một bên hơn trăm thanh niên sợ hãi. Ám Ảnh lang, thật không ngờ lại là hẳn một tộc quần. Mặc dù tu vi Ám ảnh lang không bằng bọn hắn, thế nhưng số lượng thì sao chứ? Ám Ảnh lang không xa lạ gì đối với đám thanh niên này, thông tin về bọn chúng chính là ai ai cũng biết. Thế nhưng từ trước đến giờ cùng lắm cũng chỉ xuất hiện một đàn Ám Ảnh lang mà thôi. Thật không thể ngờ được ở bí cảnh của Kiếm Thánh học viện lại có cả một tộc quần Ám Ảnh Lang. Ám Ảnh lang đáng sợ nhất không phải là vì tu vi của bọn chúng, mà chính là sự đoàn kết, sự phối hợp ăn ý, liều mạng vô cùng. Đây mới là sự đáng sợ của Ám Ảnh lang. Nếu muốn đánh lui bọn chúng, chỉ có một cách mà thôi, đó chính là giết Lang Vương.
/797
|