Tín Mĩ Lương cùng mười mấy cường giả kia đều thập phần sợ hãi. Bọn hắn đều là các vị gia chủ của các gia tộc, tu vi đạt tới Nguyên anh kì. Nguyên anh kì với một gia tộc hạng hai hạng ba đều là đứng ở đỉnh tiêm. Một gia tộc hạng ba chỉ có một hai nguyên anh kì. Một gia tộc hạng hai chỉ có bốn năm nguyên anh kì cường giả. Phúc Đặc gia tộc là gia tộc hạng nhất, nguyên anh kì cường giả có đến mười mấy người. Ấy vậy mà trước mắt bọn hắn lúc này đối phương lại có hơn năm mươi nguyên anh cường giả. Nhìn về trang phục thống nhất, chỉ sợ là cả một chi đội ngũ được huấn luyện bài bản, thập phần đáng sợ!
- Cái này, cũng quá dọa người rồi!
- Ta...chúng ta...
Mấy người gia chủ các gia tộc kia liền không biết làm thế nào bây giờ. Tình cảnh của bọn hắn lúc này vô cùng tiến thoái lưỡng lan. Nếu bọn hán lao tới đánh với đối phương, với số lượng đối phương cao thủ như mây kia chỉ có thể là bỏ mạng. Còn nếu quay đầu bỏ chạy, một khi Phúc Đặc gia tộc qua được lần này, cả gia tộc của bọn hắn nhất định không sống sót. Nhất là bọn hắn đều biết, Phúc Đặc gia tộc còn có hai vị cường giả Hóa Thần nữa.
Phúc Đặc Lỗ cũng đã kinh hoàng rồi, lão thật không thể tin được tên tiểu tử kia làm sao có thể có một đội ngũ cao thủ như vậy đi theo. Nguyên Anh cường giả tại Vĩnh Tiên đại lục không ít. Thế nhưng những thế lực có hơn năm mươi nguyên anh cường giả lại không có nhiều. Tên tiểu tử kia rốt cuộc đã tìm được sự trợ giúp của thế lực nào chứ?
Trước tình hình không ổn này, Phúc Đặc Lỗ rất nhanh đưa ra quyết định an toàn nhất, gọi lão tổ tông ra!
Vừa nghĩ tới đó, lão liền bóp vỡ một mảnh ngọc đeo ở bên hông của lão. Lập tức phía nam của Phúc Đặc gia tộc, hai luồng khí tức không ngờ từ dưới mặt đất bộc phát mạnh mẽ. Hai thân ảnh mang y phục mày trắng rất nhanh bay lên. Chỉ thấy hai thân ảnh này là hai lão già tóc đã bạc. Hai lão già này chính là Đại tổ và nhị tổ của Phúc Đặc gia tộc. Cả hai đều đã hơn hai trăm tuổi, đạt đến Hóa Thần cảnh giới. Hóa thần là một cảnh giới quan trọng của tu sĩ. Có người cả đời không thể thành công đột phá đến Hóa thần. Để từ Nguyên Anh kì đột phá đến Hóa Thần kì phải trải qua thiên kiếp tẩy lễ. Nếu thành công độ kiếp trở thành Hóa Thần cảnh giới, lúc đó mới đích xác chính thức trở thành tu sĩ tu đạo cường giả chân chính. Đại tổ cùng nhị tổ của Phúc Đặc gia tộc đều qua hơn trăm tuổi mới thành công đột phá Hóa Thần cảnh giới. Có thể thấy Hóa Thần cảnh giới khó khăn cỡ nào. Không ít tu sĩ Nguyên Anh kì đã vẫn lạc trong thiên kiếp. Khi thấy một đoàn thân ảnh phía xa xa, hai bóng người lập tức phi hành mà tới, tốc độ cực nhanh.
- Đại tổ, Nhị tổ!
Phúc Đặc Lỗ quỳ xuống hành lễ mà nói. Đại Tổ nhìn đối diện, có hai đám người đang đối đầu, nhíu hai hàng lông mày mà hỏi:
- Tiểu tử, có chuyện gì hệ trọng không giải quyết được hay sao?
Nhị tổ không hỏi, chỉ nhìn về Phúc Đặc Lỗ mà chờ đợi câu trả lời. Phúc Đặc Lỗ rất nhanh quay về hướng của đám người kia mà nói:
- Đại tổ, nhị tổ, bọn hắn chính là muốn đến diệt Phúc Đặc gia tộc chúng ta!
- Ồ!
Nhị tổ lúc này mới ồ lên một tiếng, đôi mắt sáng quắc nhìn về phía đối diện, hừ lạnh mà nói:
- Một đám nguyên anh kì mà thôi, không nhảy nhót được gì cả!
Câu nói của nhị tổ vang lên chắc nịch. Không phải nhị tổ của Phúc Đặc gia tộc cao ngạo, mà đích xác bọn hắn có quyền khinh thị hết thảy nguyên anh kì tu sĩ. Đối với Hóa Thần tu sĩ mà nói, giết chết Nguyên Anh kì chỉ là chuyện đơn giản. Nguyên Anh kì tu sĩ, bình thường đối với một Hóa thần cảnh tu sĩ chỉ có thể bị giết không có lực chống lại một chút nào cả.
- Đúng đúng, Nhị tổ nói không sai, một đám nhãi nhép cũng dám giương oai trước cửa Phúc Đặc gia tộc, chính là bọn hắn muốn chết rồi!
Phúc Đặc Lỗ nhanh chóng hùa theo mà nói. Đại Tổ cùng Nhị Tổ hờ hững bay về phía đối diện đám người Tác Hi.
Đám gia chủ các gia tộc phụ thuộc kia cung kính cúi đầu, lui lại phía sau hai vị cường giả Hóa Thần này. Phúc Đặc Lỗ cũng bay lên, đứng ở phía sau hai vị tổ tông của mình mà nói:
- Hai vị lão tổ tông, tiểu tử đứng đầu kia chính là thiên tài của U Chính hải gia tộc, đã thức tỉnh huyết mạch. Để tiêu diệt mầm mống tai họa, ta đã cho người đuổi giết cả gia tộc này, thế nhưng không ngờ lại để cho tên tiểu tử này trốn thoát. Lần này tên tiểu tử đó còn không sợ trời cao đất dầy mà quay lại có ý muốn báo thù đây.
- U Chính Hải gia tộc ư?
- Thiên tài đã thức tỉnh huyết mạch sao?
Đại tổ cùng nhị tổ hai mắt đều sáng lên đầy vẻ tham lam, khóe miệng lại cười đầy vẻ điên cuồng. U Chính hải gia tộc có huyết mạch cực kì vi diệu, nhất là nếu có người thức tỉnh được huyết mạch, hai con mắt của kẻ đó tuyệt đối là một trong những kì trân dị bảo sống mà vô số thế lực tranh đoạt.
- Tiểu tử, hôm nay ngươi nên bỏ mạng ở đây thôi!
Đại tổ lên tiếng nói như chuyện đã định sẵn không thể thay đổi. Tác Hi từ lúc đến đây chưa từng nói một lời nào, ánh mắt lạnh lùng quan sát hết thảy các diễn biến xảy ra. Trước lời tuyên bố của đại tổ, hắn chỉ nhếch miệng cười tà dị. Hai mắt nhắm lại trong giây lát, khi mở mắt thì đã biến đổi hoàn toàn. Một đôi mắt có kí hiệu màu đỏ rực.
- Cái này, cũng quá dọa người rồi!
- Ta...chúng ta...
Mấy người gia chủ các gia tộc kia liền không biết làm thế nào bây giờ. Tình cảnh của bọn hắn lúc này vô cùng tiến thoái lưỡng lan. Nếu bọn hán lao tới đánh với đối phương, với số lượng đối phương cao thủ như mây kia chỉ có thể là bỏ mạng. Còn nếu quay đầu bỏ chạy, một khi Phúc Đặc gia tộc qua được lần này, cả gia tộc của bọn hắn nhất định không sống sót. Nhất là bọn hắn đều biết, Phúc Đặc gia tộc còn có hai vị cường giả Hóa Thần nữa.
Phúc Đặc Lỗ cũng đã kinh hoàng rồi, lão thật không thể tin được tên tiểu tử kia làm sao có thể có một đội ngũ cao thủ như vậy đi theo. Nguyên Anh cường giả tại Vĩnh Tiên đại lục không ít. Thế nhưng những thế lực có hơn năm mươi nguyên anh cường giả lại không có nhiều. Tên tiểu tử kia rốt cuộc đã tìm được sự trợ giúp của thế lực nào chứ?
Trước tình hình không ổn này, Phúc Đặc Lỗ rất nhanh đưa ra quyết định an toàn nhất, gọi lão tổ tông ra!
Vừa nghĩ tới đó, lão liền bóp vỡ một mảnh ngọc đeo ở bên hông của lão. Lập tức phía nam của Phúc Đặc gia tộc, hai luồng khí tức không ngờ từ dưới mặt đất bộc phát mạnh mẽ. Hai thân ảnh mang y phục mày trắng rất nhanh bay lên. Chỉ thấy hai thân ảnh này là hai lão già tóc đã bạc. Hai lão già này chính là Đại tổ và nhị tổ của Phúc Đặc gia tộc. Cả hai đều đã hơn hai trăm tuổi, đạt đến Hóa Thần cảnh giới. Hóa thần là một cảnh giới quan trọng của tu sĩ. Có người cả đời không thể thành công đột phá đến Hóa thần. Để từ Nguyên Anh kì đột phá đến Hóa Thần kì phải trải qua thiên kiếp tẩy lễ. Nếu thành công độ kiếp trở thành Hóa Thần cảnh giới, lúc đó mới đích xác chính thức trở thành tu sĩ tu đạo cường giả chân chính. Đại tổ cùng nhị tổ của Phúc Đặc gia tộc đều qua hơn trăm tuổi mới thành công đột phá Hóa Thần cảnh giới. Có thể thấy Hóa Thần cảnh giới khó khăn cỡ nào. Không ít tu sĩ Nguyên Anh kì đã vẫn lạc trong thiên kiếp. Khi thấy một đoàn thân ảnh phía xa xa, hai bóng người lập tức phi hành mà tới, tốc độ cực nhanh.
- Đại tổ, Nhị tổ!
Phúc Đặc Lỗ quỳ xuống hành lễ mà nói. Đại Tổ nhìn đối diện, có hai đám người đang đối đầu, nhíu hai hàng lông mày mà hỏi:
- Tiểu tử, có chuyện gì hệ trọng không giải quyết được hay sao?
Nhị tổ không hỏi, chỉ nhìn về Phúc Đặc Lỗ mà chờ đợi câu trả lời. Phúc Đặc Lỗ rất nhanh quay về hướng của đám người kia mà nói:
- Đại tổ, nhị tổ, bọn hắn chính là muốn đến diệt Phúc Đặc gia tộc chúng ta!
- Ồ!
Nhị tổ lúc này mới ồ lên một tiếng, đôi mắt sáng quắc nhìn về phía đối diện, hừ lạnh mà nói:
- Một đám nguyên anh kì mà thôi, không nhảy nhót được gì cả!
Câu nói của nhị tổ vang lên chắc nịch. Không phải nhị tổ của Phúc Đặc gia tộc cao ngạo, mà đích xác bọn hắn có quyền khinh thị hết thảy nguyên anh kì tu sĩ. Đối với Hóa Thần tu sĩ mà nói, giết chết Nguyên Anh kì chỉ là chuyện đơn giản. Nguyên Anh kì tu sĩ, bình thường đối với một Hóa thần cảnh tu sĩ chỉ có thể bị giết không có lực chống lại một chút nào cả.
- Đúng đúng, Nhị tổ nói không sai, một đám nhãi nhép cũng dám giương oai trước cửa Phúc Đặc gia tộc, chính là bọn hắn muốn chết rồi!
Phúc Đặc Lỗ nhanh chóng hùa theo mà nói. Đại Tổ cùng Nhị Tổ hờ hững bay về phía đối diện đám người Tác Hi.
Đám gia chủ các gia tộc phụ thuộc kia cung kính cúi đầu, lui lại phía sau hai vị cường giả Hóa Thần này. Phúc Đặc Lỗ cũng bay lên, đứng ở phía sau hai vị tổ tông của mình mà nói:
- Hai vị lão tổ tông, tiểu tử đứng đầu kia chính là thiên tài của U Chính hải gia tộc, đã thức tỉnh huyết mạch. Để tiêu diệt mầm mống tai họa, ta đã cho người đuổi giết cả gia tộc này, thế nhưng không ngờ lại để cho tên tiểu tử này trốn thoát. Lần này tên tiểu tử đó còn không sợ trời cao đất dầy mà quay lại có ý muốn báo thù đây.
- U Chính Hải gia tộc ư?
- Thiên tài đã thức tỉnh huyết mạch sao?
Đại tổ cùng nhị tổ hai mắt đều sáng lên đầy vẻ tham lam, khóe miệng lại cười đầy vẻ điên cuồng. U Chính hải gia tộc có huyết mạch cực kì vi diệu, nhất là nếu có người thức tỉnh được huyết mạch, hai con mắt của kẻ đó tuyệt đối là một trong những kì trân dị bảo sống mà vô số thế lực tranh đoạt.
- Tiểu tử, hôm nay ngươi nên bỏ mạng ở đây thôi!
Đại tổ lên tiếng nói như chuyện đã định sẵn không thể thay đổi. Tác Hi từ lúc đến đây chưa từng nói một lời nào, ánh mắt lạnh lùng quan sát hết thảy các diễn biến xảy ra. Trước lời tuyên bố của đại tổ, hắn chỉ nhếch miệng cười tà dị. Hai mắt nhắm lại trong giây lát, khi mở mắt thì đã biến đổi hoàn toàn. Một đôi mắt có kí hiệu màu đỏ rực.
/797
|