Hoàng Minh trông cảnh tượng Hắc Lỗ cùng Lôi ân đúng là không nhịn được bật cười. Hắc Lỗ thân thể to lớn, vị thiếu nữ kia trong lòng hắn cứ như một chú chim nhỏ trong lòng một con đại bằng vậy. Bên cạnh Lôi Ân cũng không khác hơn là mấy. Thiếu nữ kia thân thể gầy yếu, vậy mà tên Lôi Ân này dáng người lại còn nhỏ hơn cả nàng. Hai tên này ôm ấp hai mĩ nữ, hai hình ảnh đối lập tạo thành cảnh tượng hết sức hoạt kê.
Thiên Bảo thì vô cùng nhẹ nhàng, vui thiếu nữ kia ngồi trong lòng hắn, phong tình cảm chủng không thôi.
- Thiếu gia, ngài ngài...
Vị thiếu nữ nhỏ nhắn đứng trước mặt Hoàng Minh vô cùng bối rối, đây là lần đầu tiên nàng được gọi lên tiếp đón khách nhân. Hiện tại đứng trước Hoàng Minh, nàng có chút ngượng ngập khó nói. Nhất là dáng vẻ của Hoàng Minh tỏ ra vô cùng nghiêm túc lại khiến nàng thập phần bối rối không biết làm thế nào. Hoàng Minh rõ ràng thấy được vet mặt của nàng, liền gật đầu mà nói:
- Có thể bóp cho ta hai bờ vai là được!
Thiếu nữ kia nghe vậy thì vui vẻ, nhẹ nhàng đặt đôi tay nhỏ nhắn lên bờ vai của Hoàng Minh mà xoa bóp.
Phía bên dưới không khí đã nhộn nhịp lắm rồi, Hoàng Minh ước lượng phải đến gần ngàn người tụ họp tại đây. Người giàu có trong thiên hạ quả thực rất nhiều đây. Hoàng Minh cười cười, nhẹ nhàng uống một ngụm trà. Hương thơm nhè nhẹ của trà khiến Hoàng Minh cảm thấy khoan khoái. Lâu thuyền không hổ là nơi xa hoa, ngay cả loại trà tiếp đãi khách nhân cũng là loại trà trân quý.
- Ngươi nói xem hôm nay Hương Hương cô nương sẽ đàn một khúc gì?
Phía bên cạnh bàn của đám Hoàng Minh không xa, có năm thanh niên đang lên tiếng bàn tán. Mỗi người đều anh tuấn tiêu sái, trên tay phe phẩy quạt giấy vô cùng có phong phạm của một vị công tử tài hoa.
- Ta cá là một khúc túy ca a!
Một tiếng nói nhẹ nhàng, trầm ổn lên tiếng đáp lời.
- Túy ca giữa năm vừa rồi đã hát rồi, ta nghĩ lần này là một khúc về tình yêu đôi lứa đấy!
Lại có một người khác lên tiếng đáp lời. Bàn bên cạnh không xa bàn của Hoàng Minh cho lắm, thế nên hắn nghe rất rõ ràng.- Hương Hương cô nương đúng là Thánh nữ trong lòng ta a. Không những dung nhan tuyệt thế, tài trí phi phàm, lại vô cùng ôn nhu. Đích thị là một đóa hoa khiến nam nhân điên cuồng a!
Lại có một người nữa lên tiếng cảm thán. Nghe đám người bàn bên to nhỏ bàn luận, Hoàng Minh cũng thấy có một chút hứng thú với vị Hương Hương cô nương này. Có thể đoán được hôm nay hơn ngàn người tới đây chính là vì nàng ta a, thật là nữ thần của nam nhân đây.
Trong lúc Hoàng Minh còn đang cảm thụ lực đạo xoa bóp nhẹ nhàng từ thiếu nữ kia, đối diện của hắn tại bờ bên kia của tầng ba, có một bàn nhỏ ba người đang ngồi. Ngồi ở chính giữa là một thanh niên mặc y phục toàn thân đều là màu đen. Khuôn mặt hoàn mĩ xinh đẹp còn hơn cả nữ nhân. Đôi mắt long lanh như nước hồ mùa thu, sống mũi cao, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên nụ cười tà mị đầy lôi cuốn. Trong lòng hắn lúc này có một thiếu nữ đang si mê mà ngắm nhìn khuôn mặt hắn. Hai thanh niên còn lại thì chỉ ngồi yên thưởng thức trà, đôi lúc còn đảo mắt nhìn ngó, tưởng như đang quan sát mọi động tĩnh xung quanh.
- Hương Hương sao? Ta lại thật muốn nhìn xem nàng ta có thật sự đẹp như trong lời đồn!
Thanh niên áo đen mỉm cười, khẽ đưa tay lần mò da thịt bên trong lớp ảo của thiếu nữ trong lòng khiến nàng ta ý loạn tình mê, khuôn mặt đỏ bừng.
Thời gian uống cạn một ly trà, khán đài bỗng chốc xuất hiện một hồi dao động. Một bóng dáng thiên kiều vũ mĩ bất giác từ trên tầng sáu nhẹ nhàng hạ thân mà xuống. Thân pháp phiêu lãng, đạp trên một dải lụa đầy vẻ ưu nhã. Toàn bộ lâu thuyền bất giác yên tĩnh đến đáng sợ. Ai cũng ngây ngẩn ngước nhìn về bóng hình kiều diễm kia mà ngẩn ngơ. Nàng như một chiếc lá xinh đẹp từ trên trời rơi xuống, sau lớp lụa màn che mà điểm chân. Thân hình ẩn hiện sau lớp màn che càng khiến cho hiếu kì của người khác tăng vọt. Nhất là ai cũng đoán được người vừa rồi xuất hiện là ai, nữ thần trong tâm trí của bao nam nhân.
- Hương Hương cô nương!
Lập tức có người lên tiếng, ngay sau đó là sự bùng nổ không thôi. Tiếng hò reo vui sướng, tiếng bàn tán râm ran. Một màn xuất hiện vừa rồi quả thực làm người ta rung động.
Hoàng Minh cũng phải gật đầu công nhân, cách xuất hiện của nàng ta khiến cho người khác cảm giác mờ ảo đầy lôi cuốn.
- Tiểu nữ xin ra mắt chư vị quý công tử đại nhân!
Âm thanh nhẹ nhàng thanh nhã không vương chút bụi trần vang lên làm cả khách sảnh của lâu thuyền đang náo nhiệt bỗng chốc yên lặng tuyệt đối. Ai ai cũng hướng ánh mắt về thân ảnh phía sau lớp màn chắn trên khán đài mà nhìn không chớp mắt. Lúc này các thiếu nữ ngồi bên cạnh bọn hắn dường như đã không còn chút hấp dẫn nào nữa.
Âm thanh vừa rồi như một tiếng nói thánh thót tinh khiết nhất trên thế gian này.
Thiên Bảo thì vô cùng nhẹ nhàng, vui thiếu nữ kia ngồi trong lòng hắn, phong tình cảm chủng không thôi.
- Thiếu gia, ngài ngài...
Vị thiếu nữ nhỏ nhắn đứng trước mặt Hoàng Minh vô cùng bối rối, đây là lần đầu tiên nàng được gọi lên tiếp đón khách nhân. Hiện tại đứng trước Hoàng Minh, nàng có chút ngượng ngập khó nói. Nhất là dáng vẻ của Hoàng Minh tỏ ra vô cùng nghiêm túc lại khiến nàng thập phần bối rối không biết làm thế nào. Hoàng Minh rõ ràng thấy được vet mặt của nàng, liền gật đầu mà nói:
- Có thể bóp cho ta hai bờ vai là được!
Thiếu nữ kia nghe vậy thì vui vẻ, nhẹ nhàng đặt đôi tay nhỏ nhắn lên bờ vai của Hoàng Minh mà xoa bóp.
Phía bên dưới không khí đã nhộn nhịp lắm rồi, Hoàng Minh ước lượng phải đến gần ngàn người tụ họp tại đây. Người giàu có trong thiên hạ quả thực rất nhiều đây. Hoàng Minh cười cười, nhẹ nhàng uống một ngụm trà. Hương thơm nhè nhẹ của trà khiến Hoàng Minh cảm thấy khoan khoái. Lâu thuyền không hổ là nơi xa hoa, ngay cả loại trà tiếp đãi khách nhân cũng là loại trà trân quý.
- Ngươi nói xem hôm nay Hương Hương cô nương sẽ đàn một khúc gì?
Phía bên cạnh bàn của đám Hoàng Minh không xa, có năm thanh niên đang lên tiếng bàn tán. Mỗi người đều anh tuấn tiêu sái, trên tay phe phẩy quạt giấy vô cùng có phong phạm của một vị công tử tài hoa.
- Ta cá là một khúc túy ca a!
Một tiếng nói nhẹ nhàng, trầm ổn lên tiếng đáp lời.
- Túy ca giữa năm vừa rồi đã hát rồi, ta nghĩ lần này là một khúc về tình yêu đôi lứa đấy!
Lại có một người khác lên tiếng đáp lời. Bàn bên cạnh không xa bàn của Hoàng Minh cho lắm, thế nên hắn nghe rất rõ ràng.- Hương Hương cô nương đúng là Thánh nữ trong lòng ta a. Không những dung nhan tuyệt thế, tài trí phi phàm, lại vô cùng ôn nhu. Đích thị là một đóa hoa khiến nam nhân điên cuồng a!
Lại có một người nữa lên tiếng cảm thán. Nghe đám người bàn bên to nhỏ bàn luận, Hoàng Minh cũng thấy có một chút hứng thú với vị Hương Hương cô nương này. Có thể đoán được hôm nay hơn ngàn người tới đây chính là vì nàng ta a, thật là nữ thần của nam nhân đây.
Trong lúc Hoàng Minh còn đang cảm thụ lực đạo xoa bóp nhẹ nhàng từ thiếu nữ kia, đối diện của hắn tại bờ bên kia của tầng ba, có một bàn nhỏ ba người đang ngồi. Ngồi ở chính giữa là một thanh niên mặc y phục toàn thân đều là màu đen. Khuôn mặt hoàn mĩ xinh đẹp còn hơn cả nữ nhân. Đôi mắt long lanh như nước hồ mùa thu, sống mũi cao, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên nụ cười tà mị đầy lôi cuốn. Trong lòng hắn lúc này có một thiếu nữ đang si mê mà ngắm nhìn khuôn mặt hắn. Hai thanh niên còn lại thì chỉ ngồi yên thưởng thức trà, đôi lúc còn đảo mắt nhìn ngó, tưởng như đang quan sát mọi động tĩnh xung quanh.
- Hương Hương sao? Ta lại thật muốn nhìn xem nàng ta có thật sự đẹp như trong lời đồn!
Thanh niên áo đen mỉm cười, khẽ đưa tay lần mò da thịt bên trong lớp ảo của thiếu nữ trong lòng khiến nàng ta ý loạn tình mê, khuôn mặt đỏ bừng.
Thời gian uống cạn một ly trà, khán đài bỗng chốc xuất hiện một hồi dao động. Một bóng dáng thiên kiều vũ mĩ bất giác từ trên tầng sáu nhẹ nhàng hạ thân mà xuống. Thân pháp phiêu lãng, đạp trên một dải lụa đầy vẻ ưu nhã. Toàn bộ lâu thuyền bất giác yên tĩnh đến đáng sợ. Ai cũng ngây ngẩn ngước nhìn về bóng hình kiều diễm kia mà ngẩn ngơ. Nàng như một chiếc lá xinh đẹp từ trên trời rơi xuống, sau lớp lụa màn che mà điểm chân. Thân hình ẩn hiện sau lớp màn che càng khiến cho hiếu kì của người khác tăng vọt. Nhất là ai cũng đoán được người vừa rồi xuất hiện là ai, nữ thần trong tâm trí của bao nam nhân.
- Hương Hương cô nương!
Lập tức có người lên tiếng, ngay sau đó là sự bùng nổ không thôi. Tiếng hò reo vui sướng, tiếng bàn tán râm ran. Một màn xuất hiện vừa rồi quả thực làm người ta rung động.
Hoàng Minh cũng phải gật đầu công nhân, cách xuất hiện của nàng ta khiến cho người khác cảm giác mờ ảo đầy lôi cuốn.
- Tiểu nữ xin ra mắt chư vị quý công tử đại nhân!
Âm thanh nhẹ nhàng thanh nhã không vương chút bụi trần vang lên làm cả khách sảnh của lâu thuyền đang náo nhiệt bỗng chốc yên lặng tuyệt đối. Ai ai cũng hướng ánh mắt về thân ảnh phía sau lớp màn chắn trên khán đài mà nhìn không chớp mắt. Lúc này các thiếu nữ ngồi bên cạnh bọn hắn dường như đã không còn chút hấp dẫn nào nữa.
Âm thanh vừa rồi như một tiếng nói thánh thót tinh khiết nhất trên thế gian này.
/797
|