- Mau tiến tới, còn làm gì vậy?
Một giọng nói vang lên làm cả đoàn bừng tỉnh khỏi suy nghĩ. Người nói chính là Ải Tác Tư. Vốn đoàn người đang phi hành trên không, bất giác cả đám Hoàng Minh dừng lại, hắn phải quay lại gọi.
- Vâng! Thưa trưởng lão!
Thiện Bảo là người phản ứng nhanh nhất, cúi đầu ra vẻ xin lỗi, ngay sau đó tiếp tục phi hành đuổi theo. Hoàng Minh vừa phi hành, vừa quan sát phía dưới. Cả vạn nhân tộc bị hóa thành tượng đá, sức mạnh như thế làm thế nào chống đỡ đây.
- Anh đang nghĩ gì vậy?
Lan Hương phi hành ngay cạnh Hoàng Minh, rất nhanh thấy hắn đang nhíu mày có chút phiền muộn liền hỏi thăm.
- À, không có gì đâu!
Hoàng Minh lắc đầu cười nói. Đoàn mười hai người rất nhanh bay tới khoảng không gian trống trải ở rìa sườn núi. Nơi này không gian rộng rãi rất thoáng. Có một đài ở trên cao, phía trước là khoảng không gian rộng. Một lúc sau liền ổn định lại. Có mười người đứng ở trên đài cao. Phía bên dưới là mấy chục thanh niên cường giả đang nghiêm túc chờ đợi. Đứng ở trên đài, một lão nhân tóc bạc đứng ở chính giữa khiến người ta vô cùng chói mắt. Y phục toàn bộ màu trắng, mái tóc, bộ râu, thậm chí là cả hai hàng lông mày đều trắng như tuyết. Cả người lão nhân này toát ra mười phần tiên phong đạo cốt. Những người khác đều là kính cẩn đứng hai bên vô cùng nghiêm túc. Có thể ngay lập tức nhận ra, người chủ trì cho lần tỉ thí này chính là lão nhân tóc bạc kia.
- Trần Lão, bên dưới đã đủ bảy mươi hai thanh niên của bảy thế lực. Mời người!
Huyền Phong Phái môn chủ La Văn Sư cúi đầu hành lễ mà nói. Luận về tuổi tác và lịch duyệt của bảy đại thế lực. La Văn Sư là người lớn tuổi nhất, dĩ nhiên chuyện phát ngôn này là do hắn làm chủ cho bảy đại thế lực. Những môn chủ hay Viện trưởng, trại chủ, sơn chủ đều cúi đầu hành lễ theo. Hiển nhiên đối với vị Trần Lão này vô cùng kính ý.
Trần Lão nhẹ gật đầu, ánh mắt hướng xuống phía dưới một hồi, nhìn khắp một lượt toàn bộ thanh niên phái bên dưới. Ánh mắt dừng lại ở thân ảnh Hoàng Minh lâu hơn một chút rồi quay đầu nói:
- Lập tức tiến hành đi thôi!
Trần Lão vừa nói xong, phía sau lưng đám thanh niên cường giả mặt đất bất giác chấn động dữ dội. Đối với những người đã từng tham gia lần trước thì đều đã biết qua chuyện này, thế nên không bất ngờ cho lắm. Thế nhưng đối với những người lần đầu như Hoàng Minh thì lại cảm thấy chấn kinh.
Lúc bấy giờ, khoảng đất rộng phía sau bọn hắn lập tức có từng khoảng rộng rãi từ từ nhô lên, tạo thành ba mươi sáu chiến đài vuông thành sắc cạnh cực kì hùng tráng. Chỉ một khoản này thôi cũng đủ biết Trần gia về trận pháp tạo nghệ cực cao rồi. Những người không liên quan tới trận đấu như Lan Hương hay Ải Tác Tư đều ở phía xa quan sát. Hoàng Minh lúc này đã kịp hỏi qua Thiện Bảo về cách thi đấu lần này. Thiện Bảo rất kiên nhẫn giảng giải cho đám người lần đầu đi như Hoàng Minh, Hắc Lỗ cùng Lôi Ân. Cách thi đấu cũng đơn giản như các nơi khác. Ở trên chiến đài sử dụng vũ khí, sủng vật, thực lực, tùy ý. Đánh bại đối phương, đánh rơi đối phương xuống đài hoặc đối phương nhận thua liền chiến thắng. Tại chiến đài nếu đối phương đã nhận thua, không được cố ý sát hại đối phương. Cấm toàn bộ đan dược, phù chú, trận pháp sử dụng trên chiến đài.
Có bảy mươi hai người tham gia, sẽ đấu vòng loại trực tiếp, từ bảy mươi hai thành ba mươi sáu, ba mươi sáu thành mười tám. Từ mười tám thành chín. Chín người sẽ chiếm chín danh ngạch. Danh ngạch cuối cùng là một trong chín người còn lại khiêu chiến tranh đoạt.
Hoàng Minh nghe đến đây thì gật đầu. Nếu vậy hắn chỉ cần đánh với ba người là đủ. Những người khác nghe vậy đều căng thẳng. Hắc Lỗ chiến ý dâng cao, Lôi Ân chỉnh lại cái mũ cỏ của hắn mỉm cười đầy quái dị. Mỗi người một biểu cảm. Chỉ có Hoàng Minh không thấy có chút áp lực nào. Lần này tham gia thi đấu, hắn còn không có muốn tự thân chiến đấu đây.
- Tốt rồi, lập tức lấy ra Số thứ tự của mình!
Trung niên đứng cạnh lão giả tóc bạc kia lên tiếng. Hoàng Minh nhận ra hắn. Người này chính là Trung niên hôm đó đã thả hắn cùng Lan Hương rời đi. Hoàng Minh không rõ người trung niên này có quan hệ thế nào với mẫu thân hắn.
Hoàng Minh lấy ra khối số thứ tự hôm qua của hắn. Là số năm mươi.
Rất nhanh trên các chiến đài một loạt thân ảnh mặc y phục màu xanh lam xuất hiện. Phía trên y phục của bọn họ đều mang theo một kí hiệu khắc họa mà Hoàng Minh đã thấy qua ở Hồ Khinh Tuyết. Chính là biểu tượng chữ Trần kia.
- Xoay vòng!
Tiếng quát lớn vang lên, Trung niên kia hét một tiếng, trên ba mươi sáu chiến đài đồng loạt xuất hiện trận pháp ảo cảnh. Hoàng Minh ánh mắt tập trung nhìn toàn bộ những khán đài kia. Rất nhanh các con số trên khán đài đã dừng lại, ánh mắt Hoàng Minh lóe lên. Khán đài thứ mười tám, số năm mươi cùng số ba mươi hai.
Một giọng nói vang lên làm cả đoàn bừng tỉnh khỏi suy nghĩ. Người nói chính là Ải Tác Tư. Vốn đoàn người đang phi hành trên không, bất giác cả đám Hoàng Minh dừng lại, hắn phải quay lại gọi.
- Vâng! Thưa trưởng lão!
Thiện Bảo là người phản ứng nhanh nhất, cúi đầu ra vẻ xin lỗi, ngay sau đó tiếp tục phi hành đuổi theo. Hoàng Minh vừa phi hành, vừa quan sát phía dưới. Cả vạn nhân tộc bị hóa thành tượng đá, sức mạnh như thế làm thế nào chống đỡ đây.
- Anh đang nghĩ gì vậy?
Lan Hương phi hành ngay cạnh Hoàng Minh, rất nhanh thấy hắn đang nhíu mày có chút phiền muộn liền hỏi thăm.
- À, không có gì đâu!
Hoàng Minh lắc đầu cười nói. Đoàn mười hai người rất nhanh bay tới khoảng không gian trống trải ở rìa sườn núi. Nơi này không gian rộng rãi rất thoáng. Có một đài ở trên cao, phía trước là khoảng không gian rộng. Một lúc sau liền ổn định lại. Có mười người đứng ở trên đài cao. Phía bên dưới là mấy chục thanh niên cường giả đang nghiêm túc chờ đợi. Đứng ở trên đài, một lão nhân tóc bạc đứng ở chính giữa khiến người ta vô cùng chói mắt. Y phục toàn bộ màu trắng, mái tóc, bộ râu, thậm chí là cả hai hàng lông mày đều trắng như tuyết. Cả người lão nhân này toát ra mười phần tiên phong đạo cốt. Những người khác đều là kính cẩn đứng hai bên vô cùng nghiêm túc. Có thể ngay lập tức nhận ra, người chủ trì cho lần tỉ thí này chính là lão nhân tóc bạc kia.
- Trần Lão, bên dưới đã đủ bảy mươi hai thanh niên của bảy thế lực. Mời người!
Huyền Phong Phái môn chủ La Văn Sư cúi đầu hành lễ mà nói. Luận về tuổi tác và lịch duyệt của bảy đại thế lực. La Văn Sư là người lớn tuổi nhất, dĩ nhiên chuyện phát ngôn này là do hắn làm chủ cho bảy đại thế lực. Những môn chủ hay Viện trưởng, trại chủ, sơn chủ đều cúi đầu hành lễ theo. Hiển nhiên đối với vị Trần Lão này vô cùng kính ý.
Trần Lão nhẹ gật đầu, ánh mắt hướng xuống phía dưới một hồi, nhìn khắp một lượt toàn bộ thanh niên phái bên dưới. Ánh mắt dừng lại ở thân ảnh Hoàng Minh lâu hơn một chút rồi quay đầu nói:
- Lập tức tiến hành đi thôi!
Trần Lão vừa nói xong, phía sau lưng đám thanh niên cường giả mặt đất bất giác chấn động dữ dội. Đối với những người đã từng tham gia lần trước thì đều đã biết qua chuyện này, thế nên không bất ngờ cho lắm. Thế nhưng đối với những người lần đầu như Hoàng Minh thì lại cảm thấy chấn kinh.
Lúc bấy giờ, khoảng đất rộng phía sau bọn hắn lập tức có từng khoảng rộng rãi từ từ nhô lên, tạo thành ba mươi sáu chiến đài vuông thành sắc cạnh cực kì hùng tráng. Chỉ một khoản này thôi cũng đủ biết Trần gia về trận pháp tạo nghệ cực cao rồi. Những người không liên quan tới trận đấu như Lan Hương hay Ải Tác Tư đều ở phía xa quan sát. Hoàng Minh lúc này đã kịp hỏi qua Thiện Bảo về cách thi đấu lần này. Thiện Bảo rất kiên nhẫn giảng giải cho đám người lần đầu đi như Hoàng Minh, Hắc Lỗ cùng Lôi Ân. Cách thi đấu cũng đơn giản như các nơi khác. Ở trên chiến đài sử dụng vũ khí, sủng vật, thực lực, tùy ý. Đánh bại đối phương, đánh rơi đối phương xuống đài hoặc đối phương nhận thua liền chiến thắng. Tại chiến đài nếu đối phương đã nhận thua, không được cố ý sát hại đối phương. Cấm toàn bộ đan dược, phù chú, trận pháp sử dụng trên chiến đài.
Có bảy mươi hai người tham gia, sẽ đấu vòng loại trực tiếp, từ bảy mươi hai thành ba mươi sáu, ba mươi sáu thành mười tám. Từ mười tám thành chín. Chín người sẽ chiếm chín danh ngạch. Danh ngạch cuối cùng là một trong chín người còn lại khiêu chiến tranh đoạt.
Hoàng Minh nghe đến đây thì gật đầu. Nếu vậy hắn chỉ cần đánh với ba người là đủ. Những người khác nghe vậy đều căng thẳng. Hắc Lỗ chiến ý dâng cao, Lôi Ân chỉnh lại cái mũ cỏ của hắn mỉm cười đầy quái dị. Mỗi người một biểu cảm. Chỉ có Hoàng Minh không thấy có chút áp lực nào. Lần này tham gia thi đấu, hắn còn không có muốn tự thân chiến đấu đây.
- Tốt rồi, lập tức lấy ra Số thứ tự của mình!
Trung niên đứng cạnh lão giả tóc bạc kia lên tiếng. Hoàng Minh nhận ra hắn. Người này chính là Trung niên hôm đó đã thả hắn cùng Lan Hương rời đi. Hoàng Minh không rõ người trung niên này có quan hệ thế nào với mẫu thân hắn.
Hoàng Minh lấy ra khối số thứ tự hôm qua của hắn. Là số năm mươi.
Rất nhanh trên các chiến đài một loạt thân ảnh mặc y phục màu xanh lam xuất hiện. Phía trên y phục của bọn họ đều mang theo một kí hiệu khắc họa mà Hoàng Minh đã thấy qua ở Hồ Khinh Tuyết. Chính là biểu tượng chữ Trần kia.
- Xoay vòng!
Tiếng quát lớn vang lên, Trung niên kia hét một tiếng, trên ba mươi sáu chiến đài đồng loạt xuất hiện trận pháp ảo cảnh. Hoàng Minh ánh mắt tập trung nhìn toàn bộ những khán đài kia. Rất nhanh các con số trên khán đài đã dừng lại, ánh mắt Hoàng Minh lóe lên. Khán đài thứ mười tám, số năm mươi cùng số ba mươi hai.
/797
|