Lúc bấy giờ, Thiện Bạo đang liên tục thi triển kiếm chiêu. Từng chiêu kiếm tinh diệu hoàn mĩ khiến thiếu nữ kia lâm vào hạ phong, khó có thể gượng dậy. Thiện Bảo vốn là Trần gia thiên tài, lại là lần thứ hai tham gia thi đấu. Tất nhiên thực lực của hắn là không phải bàn cãi. Nếu không phải lần đầu tiên hắn tham gia đã gặp phải Lý thất có sủng thú là Thần thú Lôi Long thì Thiện Bảo nhất định không thua. Cuối cùng sau một chiêu kiếm tinh tế nhẹ nhàng, Thiện Bảo đã một kiếm đâm tới còn cách ngực của thiếu nữ mặc chiến giáp màu xanh kia một khoảng ngắn.
- Ta..nhận thua!
Thiếu nữ hai mắt tràn ngập vẻ thất lạc, chậm chạp nhận thua. Thiện Bảo thu lại trường kiếm, mỉm cười mà nói:
- Cảm ơn ngươi!
Nói xong Thiện Bảo đi xuống, nhìn thấy Hoàng Minh đang nhìn mình thì gậy đầu mỉm cười. Hoàng Minh cũng gật đầu, ánh mắt hướng về các chiến đài khác. Rất nhanh Hoàng Minh đã thấy trên khán đài số hai mươi. Hắc Lỗ đang điên cuồng vung trường côn mà đánh tới một thanh niên gầy yếu. Thanh niên kia thân pháp lại cực kì quỷ dị, liên tục tránh né được trường côn của Hắc Lỗ. Đồng thời mỗi lần tránh né thành công đều quay người đánh một quyền vào thân thể Hắc Lỗ. Hắc Lỗ vốn khí lực cực mạnh, thân thể cũng rất cứng rắn. Thế nhưng đối đầu với thanh niên có thân pháp quỷ dị kia gần như là bị khắc chế hoàn toàn. Hắc Lỗ lúc này đã điên cuồng rồi. Địch nhân như một con cá trạch vậy, cho dù hắn công kích mạnh đến cỡ nào, đối phương cũng có thể xảo diệu né tránh. Quan trọng là đối phương mỗi lần né tránh liền quay đầu đấm cho hắn một cước. Những quyền cước này đều nhằm vào bắp đùi, bụng và lưng của Hắc Lỗ mà đánh, lại còn rất quy luật, chỉ đánh vào đúng một điểm mà thôi.
- Hắc Lỗ hoàn toàn bị áp chế rồi, xem chừng không còn cách nào đánh lại. Hoàng Minh thở ra một hơi, đúng như Hoàng Minh dự liệu, chỉ thấy Hắc Lỗ ăn một quyền rất mạnh vào bắp chân, toàn thân như một ngọn núi đổ ập xuống, cả chiến đài rung chuyển. Hoàng Minh lắc đầu, quay về hướng khác tiếp tục tìm kiếm.
- Hừ, lão tử xiên ngươi, mau đứng lại!
Chiến đài số hai mươi sáu, Hoàng Minh kinh ngạc khi thấy Lôi Ân đang hô hào ầm ĩ, trường thương trên tay hướng về phía trước, lúc nào cũng có thể đâm tới. Miệng thì không ngừng lên tiếng đe dọa. Chạy trước hắn là một thanh niên nam tử thân thể tráng kiện, thế nhưng thanh niên kia lại có chút sợ hãi không thôi, liên tục chạy trối chết.
- Khốn kiếp, đánh không lại ta lại không chịu nhận thua, lão tử xiên ngươi!
Lôi Ân vẫn kêu gào, tròn tài cũng nhất thời không biết làm thế nào. Hoàng Minh phì cười, dời ánh mắt hướng về các chiến đài khác.
Vì là đồng thời diễn ra chiến đấu, thế nên rất nhanh các trận tỉ thí của các chiến đài khác cũng đã xong. Lần này loại bỏ ba mươi sáu người. Kiếm Thánh học viện lúc này chỉ còn có ba người tiến vào vòng hai. Có thể thấy Kiếm Thánh học viện đã xuống dốc rồi. Lần này năm nhất của đám Hoàng Mịn cũng phải ra trận, có thể hiểu được vị thế của Kiếm Thánh học viện đã rơi xuống đến nơi rồi.
Ba người tiến vào vòng hai chính là Hoàng Minh, Thiện Bảo cùng Lôi Ân. Hắc Lỗ, Nghiên Nghiên cùng năm người còn lại đều bị loại. Yên Hàn trầm mặc không biết đang nghĩ gì. Những người khác đều nhìn về phía nàng mà cười cười. Bọn hắn đều rõ ràng. Đến lúc này, vị thế của Kiếm Thánh học viện đã không còn đứng đầu nữa.
- Yên Hàn Viện trưởng, dường như Kiếm Thánh học viện đã xuống dốc lắm rồi!
Bình Sa Viện trưởng của Ân Tư Đặc học viện lên tiếng, khóe miệng nở một nụ cười cao ngạo. Kiếm Thánh học viện từ trước tới nay luôn ở vị trí dẫn đầu. Thế nhưng hai lần thi đấu trước kia đã liên tiếp bị thua, rất ít thanh niên cao thủ mạnh mẽ.
- Đúng vậy, ta thấy cần một lần nữa xem lại vị trí đứng đầu học viện a!
Khoa Tiến viện trưởng của Thiên Chu học viên. Dĩ nhiên việc Kiếm Thánh học viên xuống dốc là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
- Được rồi, tiếp tục đi thôi!
Trần Lão không có thời gian nghe bọn hắn nói chuyện, liền ra lệnh tiếp tục. Rất nhanh lời nói của Trần lão vừa xong. Ba mươi sáu chiến đài lập tức biến hóa kinh nhân. Chỉ thấy ba mươi sáu chiến đài thì toàn bộ đã biến mất. Thay vào đó là mười tám chiến đài lớn hơn một chút xuất hiện. Đến giờ Hoàng Minh có thể khẳng định. Trận pháp này của Trần gia quả thực khiế. Người ta kinh hãi.
- Tốt rồi, tiếp tục quan sát đi. Số của các ngươi ở đâu, trực tiếp tới đó để tiến hành thi đấu loại bỏ.
Tiếng trung niên đứng sau Trần Lão vang lên. Hoàng Minh nhìn một lượt thì đã thấy tên của hắn trên chiến đài số mười.
- Hoàng Minh đấu Lý Thất!
Hoàng Minh ồ lên một tiếng kinh ngạc, không ngờ lại là tên Lý Thất kia. Thiện Bảo quan sát thấy Hoàng Minh phải đối đầu với Lý Thất liền cực kì sợ. Bản thân Lý Thất không mạnh,chỉ là sủng thú của hắn lại là một đầu Thần thú đáng sợ. Thần thú Lôi Long.
- Ta..nhận thua!
Thiếu nữ hai mắt tràn ngập vẻ thất lạc, chậm chạp nhận thua. Thiện Bảo thu lại trường kiếm, mỉm cười mà nói:
- Cảm ơn ngươi!
Nói xong Thiện Bảo đi xuống, nhìn thấy Hoàng Minh đang nhìn mình thì gậy đầu mỉm cười. Hoàng Minh cũng gật đầu, ánh mắt hướng về các chiến đài khác. Rất nhanh Hoàng Minh đã thấy trên khán đài số hai mươi. Hắc Lỗ đang điên cuồng vung trường côn mà đánh tới một thanh niên gầy yếu. Thanh niên kia thân pháp lại cực kì quỷ dị, liên tục tránh né được trường côn của Hắc Lỗ. Đồng thời mỗi lần tránh né thành công đều quay người đánh một quyền vào thân thể Hắc Lỗ. Hắc Lỗ vốn khí lực cực mạnh, thân thể cũng rất cứng rắn. Thế nhưng đối đầu với thanh niên có thân pháp quỷ dị kia gần như là bị khắc chế hoàn toàn. Hắc Lỗ lúc này đã điên cuồng rồi. Địch nhân như một con cá trạch vậy, cho dù hắn công kích mạnh đến cỡ nào, đối phương cũng có thể xảo diệu né tránh. Quan trọng là đối phương mỗi lần né tránh liền quay đầu đấm cho hắn một cước. Những quyền cước này đều nhằm vào bắp đùi, bụng và lưng của Hắc Lỗ mà đánh, lại còn rất quy luật, chỉ đánh vào đúng một điểm mà thôi.
- Hắc Lỗ hoàn toàn bị áp chế rồi, xem chừng không còn cách nào đánh lại. Hoàng Minh thở ra một hơi, đúng như Hoàng Minh dự liệu, chỉ thấy Hắc Lỗ ăn một quyền rất mạnh vào bắp chân, toàn thân như một ngọn núi đổ ập xuống, cả chiến đài rung chuyển. Hoàng Minh lắc đầu, quay về hướng khác tiếp tục tìm kiếm.
- Hừ, lão tử xiên ngươi, mau đứng lại!
Chiến đài số hai mươi sáu, Hoàng Minh kinh ngạc khi thấy Lôi Ân đang hô hào ầm ĩ, trường thương trên tay hướng về phía trước, lúc nào cũng có thể đâm tới. Miệng thì không ngừng lên tiếng đe dọa. Chạy trước hắn là một thanh niên nam tử thân thể tráng kiện, thế nhưng thanh niên kia lại có chút sợ hãi không thôi, liên tục chạy trối chết.
- Khốn kiếp, đánh không lại ta lại không chịu nhận thua, lão tử xiên ngươi!
Lôi Ân vẫn kêu gào, tròn tài cũng nhất thời không biết làm thế nào. Hoàng Minh phì cười, dời ánh mắt hướng về các chiến đài khác.
Vì là đồng thời diễn ra chiến đấu, thế nên rất nhanh các trận tỉ thí của các chiến đài khác cũng đã xong. Lần này loại bỏ ba mươi sáu người. Kiếm Thánh học viện lúc này chỉ còn có ba người tiến vào vòng hai. Có thể thấy Kiếm Thánh học viện đã xuống dốc rồi. Lần này năm nhất của đám Hoàng Mịn cũng phải ra trận, có thể hiểu được vị thế của Kiếm Thánh học viện đã rơi xuống đến nơi rồi.
Ba người tiến vào vòng hai chính là Hoàng Minh, Thiện Bảo cùng Lôi Ân. Hắc Lỗ, Nghiên Nghiên cùng năm người còn lại đều bị loại. Yên Hàn trầm mặc không biết đang nghĩ gì. Những người khác đều nhìn về phía nàng mà cười cười. Bọn hắn đều rõ ràng. Đến lúc này, vị thế của Kiếm Thánh học viện đã không còn đứng đầu nữa.
- Yên Hàn Viện trưởng, dường như Kiếm Thánh học viện đã xuống dốc lắm rồi!
Bình Sa Viện trưởng của Ân Tư Đặc học viện lên tiếng, khóe miệng nở một nụ cười cao ngạo. Kiếm Thánh học viện từ trước tới nay luôn ở vị trí dẫn đầu. Thế nhưng hai lần thi đấu trước kia đã liên tiếp bị thua, rất ít thanh niên cao thủ mạnh mẽ.
- Đúng vậy, ta thấy cần một lần nữa xem lại vị trí đứng đầu học viện a!
Khoa Tiến viện trưởng của Thiên Chu học viên. Dĩ nhiên việc Kiếm Thánh học viên xuống dốc là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
- Được rồi, tiếp tục đi thôi!
Trần Lão không có thời gian nghe bọn hắn nói chuyện, liền ra lệnh tiếp tục. Rất nhanh lời nói của Trần lão vừa xong. Ba mươi sáu chiến đài lập tức biến hóa kinh nhân. Chỉ thấy ba mươi sáu chiến đài thì toàn bộ đã biến mất. Thay vào đó là mười tám chiến đài lớn hơn một chút xuất hiện. Đến giờ Hoàng Minh có thể khẳng định. Trận pháp này của Trần gia quả thực khiế. Người ta kinh hãi.
- Tốt rồi, tiếp tục quan sát đi. Số của các ngươi ở đâu, trực tiếp tới đó để tiến hành thi đấu loại bỏ.
Tiếng trung niên đứng sau Trần Lão vang lên. Hoàng Minh nhìn một lượt thì đã thấy tên của hắn trên chiến đài số mười.
- Hoàng Minh đấu Lý Thất!
Hoàng Minh ồ lên một tiếng kinh ngạc, không ngờ lại là tên Lý Thất kia. Thiện Bảo quan sát thấy Hoàng Minh phải đối đầu với Lý Thất liền cực kì sợ. Bản thân Lý Thất không mạnh,chỉ là sủng thú của hắn lại là một đầu Thần thú đáng sợ. Thần thú Lôi Long.
/797
|