- Chạy mau!
Lập tức có người hét lớn, đồng thời nhanh chân bỏ chạy. Tiếng hét như viên đá ném vào mặt hồ tĩnh lặng, toàn trường bừng tỉnh khỏi cơn sững sờ. Cả ngàn thân ảnh không còn có chút trật tự nào, cắm đầu cắm cổ dùng hết tốc lực, thậm chí là thiêu đốt sinh mệnh tinh lực để đạt tới tốc độ cao nhất nhằm thoát khỏi tử cảnh. Cảnh tượng này chẳng khác gì những viên đá lớn rơi xuống đầu một đám kiến trên mặt đất vậy.
- Hừ, chạy được sao?
Hoàng Minh hừ lạnh, ánh mắt đầy tia tàn nhẫn nhìn một đám ma tộc đang tháo chạy điên cuồng. Khóe miệng hắn lại treo một tia tà dị, tiếng nói từ miệng thốt ra:
- Bạo!
Mười thổ cầu to lớn vốn dĩ đang rơi xuống với tốc độ cao, còn cách mặt đất chừng năm mươi mét lập tức đồng loạt phát nổ một cách đáng sợ. Giống như mười quả bom khổng lồ, mang theo sát thương khủng khiếp. Thiên địa rung chuyển, toàn bộ không gian chấn động kịch kiệt. Bụi đất bao phủ toàn bộ không gian, Áo Lợi Vân ở phía xa quan sát, may mắn tránh thoát một đòn này. Nội tâm đau đớn đến nhỏ máu. Có đánh chết hắn, hắn cũng không dám nghĩ lại có một màn này phát sinh.
- Con mắt đó!!
Quỷ Vương Phất Cơ, Vu vương đều nhíu mày, trong đầu không hẹn mà cùng nhớ lại một lời nói trước kia nghe được. Lúc đó bọn hắn đều đứng phía sau Ma Vương. Câu nói này lại phát ra từ một tên Thần Tượng Sư của nhân loại.
- Ma Vương, đây là lời tiên tri, ngươi là không có cách nào thay đổi được, ha ha ha!
Là hắn, hắn là kẻ được chọn!
Không gian lắng xuống, trên mặt đất lúc này chỉ còn vẻn vẹn một số thân ảnh, đại quân cả ngàn của ma tộc cứ như vậy tiêu thất. Máu chảy thành sông, chân, tay, các bộ vị thân thể nằm la liệt. Cảnh tượng đáng sợ này thật khó có thể khiến người ta bình tĩnh nổi.
- Kém một chút nữa là tới đại viên mãn!
Hoàng Minh lẩm nhẩm trong miệng, trước mặt hắn chính là Gekkouga đang thu lại tấm màn chắn bao bọc cả hai khi nãy.
- Đến lúc này thì...
Nơi này đã giải quyết cơ bản là hoàn thành, chỉ còn một số tên còn sống thôi. Hoàng Minh hào hứng bừng bừng đang muốn cất tiếng nói vui vẻ thì bất giác cảm thấy thân thể không thể nào cử động. Chuyện này là thế nào chứ, không ngờ hắn lại bị rơi vào bất động. Không chỉ hắn, Gekkouga cùng hắn có mối liên hệ đồng nhất, lúc này nó cũng giống như hắn, toàn thân bất động không thể làm gì.
- Mịa kiếp, chuyện gì xảy ra đây!
Hoàng Minh lo lắng không thôi, chuyện này hắn đã từng trải nghiệm qua, đích xác là cùng từng Việt Anh đánh qua hai lần áp chế kiểu này. Nhưng ở đây có kẻ nào có thể áp chế hắn được như vậy chứ?
- Không tốt, Quỷ Vương, ngươi!
Trần Thái bất giác kinh hô lên, chỉ thấy đối diện hắn, Quỷ Vương Phất Cơ bây giờ chỉ còn là một cái bóng đen mờ mờ mà thôi.
Quỷ Vương chính xác là tuyệt đỉnh cường giả, giết địch ngoài ngàn dặm, biến hóa không cùng. Đây chính là những gì mà các tiền bối đời trước đúc kết lại mà thành. Mà lúc này, Quỷ Vương đột nhiên mất tích, Trần Thái ánh mắt co rụt lại, bởi vì lão nhận ra hướng quỷ vương có thể xuất hiện, chính là chỗ của Hoàng Minh.
- Tiểu tử, ngươi phải chết!
Tiếng nói băng lãnh như một lời tuyên án tử hình vang lên trong đầu Hoàng Minh. Hoàng Minh nội tâm sợ hãi, toàn thân bị áp chế không thể nào sử dụng nhẫn thuật, chỉ sợ. Da đầu hắn tê dại, một khí tức tử vong bao trùm khắp toàn thân.
Lần này không giống như đối đầu với Việt Anh. Khi đánh với Việt Anh hắn vẫn có một khoảnh thời gian ít ỏi để thi triển Thế thân thuật. Còn hiện tại, Hoàng Minh cảm giác rõ ràng, bản thân hắn lần này treo thật rồi.
Bốn bóng đen từ bốn hướng lao tới, tốc độ như thiển điện, lợi trảo kích tới, máu tươi bắn ra thật đáng sợ.
Trần Thái, Trần Lập cùng Trần Hanh ở cách đó quá xa, bọn hắn cũng không có cách nào cứu trợ được Hoàng Minh, chỉ còn cách trơ mắt mà nhìn cảnh tượng này thôi.
Hoàng Minh lúc này khuôn mặt bị tê dại đau buốt, hắn không ngờ đang nằm sấp trên mặt đất. Máu tươi bắn lên người hắn, Hoàng Minh đầu óc có chút không thông, trái tim quặn lên, hai mắt dại ra.
Quỷ Vương một bia kĩ này chỉ dùng được một lần, lúc này hắn đã biến hóa, trở lại nhập về bóng đen ảo ảnh trước mặt Trần Thái. Quỷ Vương lúc này lại có chút thâm trầm, nếu không có tấm mặt nạ, người khác có thể thấy được khuôn mặt của hắn lúc này, thật sự khó coi vô cùng. Một bí kĩ khủng bố nhất của hắn, con bài tẩy của hắn lần này thi triển lại thất bại. Cũng không phải là thất bại, mà là bị phá sản rồi.
Hoàng Minh lúc này thân thể cũng đã thoát khỏi áp chế, thế nhưng khuôn mặt hắn đã trở nên trắng bệch, phía sau lưng hắn, một thân ảnh đang nằm trên mặt đất. Thân ảnh này mặc một bộ y phục màu trắng, mái tóc đen xõa ra. Máu tươi thấm đẫm y phục. Toàn bộ y phục màu trắng có đến bốn đóa hoa rực rỡ như vậy. Hoàng Minh bò trên mặt đất, run rẩy đỡ lấy thân thể nhỏ nhắn yếu ớt kia, trái tim như tan nát.
Lập tức có người hét lớn, đồng thời nhanh chân bỏ chạy. Tiếng hét như viên đá ném vào mặt hồ tĩnh lặng, toàn trường bừng tỉnh khỏi cơn sững sờ. Cả ngàn thân ảnh không còn có chút trật tự nào, cắm đầu cắm cổ dùng hết tốc lực, thậm chí là thiêu đốt sinh mệnh tinh lực để đạt tới tốc độ cao nhất nhằm thoát khỏi tử cảnh. Cảnh tượng này chẳng khác gì những viên đá lớn rơi xuống đầu một đám kiến trên mặt đất vậy.
- Hừ, chạy được sao?
Hoàng Minh hừ lạnh, ánh mắt đầy tia tàn nhẫn nhìn một đám ma tộc đang tháo chạy điên cuồng. Khóe miệng hắn lại treo một tia tà dị, tiếng nói từ miệng thốt ra:
- Bạo!
Mười thổ cầu to lớn vốn dĩ đang rơi xuống với tốc độ cao, còn cách mặt đất chừng năm mươi mét lập tức đồng loạt phát nổ một cách đáng sợ. Giống như mười quả bom khổng lồ, mang theo sát thương khủng khiếp. Thiên địa rung chuyển, toàn bộ không gian chấn động kịch kiệt. Bụi đất bao phủ toàn bộ không gian, Áo Lợi Vân ở phía xa quan sát, may mắn tránh thoát một đòn này. Nội tâm đau đớn đến nhỏ máu. Có đánh chết hắn, hắn cũng không dám nghĩ lại có một màn này phát sinh.
- Con mắt đó!!
Quỷ Vương Phất Cơ, Vu vương đều nhíu mày, trong đầu không hẹn mà cùng nhớ lại một lời nói trước kia nghe được. Lúc đó bọn hắn đều đứng phía sau Ma Vương. Câu nói này lại phát ra từ một tên Thần Tượng Sư của nhân loại.
- Ma Vương, đây là lời tiên tri, ngươi là không có cách nào thay đổi được, ha ha ha!
Là hắn, hắn là kẻ được chọn!
Không gian lắng xuống, trên mặt đất lúc này chỉ còn vẻn vẹn một số thân ảnh, đại quân cả ngàn của ma tộc cứ như vậy tiêu thất. Máu chảy thành sông, chân, tay, các bộ vị thân thể nằm la liệt. Cảnh tượng đáng sợ này thật khó có thể khiến người ta bình tĩnh nổi.
- Kém một chút nữa là tới đại viên mãn!
Hoàng Minh lẩm nhẩm trong miệng, trước mặt hắn chính là Gekkouga đang thu lại tấm màn chắn bao bọc cả hai khi nãy.
- Đến lúc này thì...
Nơi này đã giải quyết cơ bản là hoàn thành, chỉ còn một số tên còn sống thôi. Hoàng Minh hào hứng bừng bừng đang muốn cất tiếng nói vui vẻ thì bất giác cảm thấy thân thể không thể nào cử động. Chuyện này là thế nào chứ, không ngờ hắn lại bị rơi vào bất động. Không chỉ hắn, Gekkouga cùng hắn có mối liên hệ đồng nhất, lúc này nó cũng giống như hắn, toàn thân bất động không thể làm gì.
- Mịa kiếp, chuyện gì xảy ra đây!
Hoàng Minh lo lắng không thôi, chuyện này hắn đã từng trải nghiệm qua, đích xác là cùng từng Việt Anh đánh qua hai lần áp chế kiểu này. Nhưng ở đây có kẻ nào có thể áp chế hắn được như vậy chứ?
- Không tốt, Quỷ Vương, ngươi!
Trần Thái bất giác kinh hô lên, chỉ thấy đối diện hắn, Quỷ Vương Phất Cơ bây giờ chỉ còn là một cái bóng đen mờ mờ mà thôi.
Quỷ Vương chính xác là tuyệt đỉnh cường giả, giết địch ngoài ngàn dặm, biến hóa không cùng. Đây chính là những gì mà các tiền bối đời trước đúc kết lại mà thành. Mà lúc này, Quỷ Vương đột nhiên mất tích, Trần Thái ánh mắt co rụt lại, bởi vì lão nhận ra hướng quỷ vương có thể xuất hiện, chính là chỗ của Hoàng Minh.
- Tiểu tử, ngươi phải chết!
Tiếng nói băng lãnh như một lời tuyên án tử hình vang lên trong đầu Hoàng Minh. Hoàng Minh nội tâm sợ hãi, toàn thân bị áp chế không thể nào sử dụng nhẫn thuật, chỉ sợ. Da đầu hắn tê dại, một khí tức tử vong bao trùm khắp toàn thân.
Lần này không giống như đối đầu với Việt Anh. Khi đánh với Việt Anh hắn vẫn có một khoảnh thời gian ít ỏi để thi triển Thế thân thuật. Còn hiện tại, Hoàng Minh cảm giác rõ ràng, bản thân hắn lần này treo thật rồi.
Bốn bóng đen từ bốn hướng lao tới, tốc độ như thiển điện, lợi trảo kích tới, máu tươi bắn ra thật đáng sợ.
Trần Thái, Trần Lập cùng Trần Hanh ở cách đó quá xa, bọn hắn cũng không có cách nào cứu trợ được Hoàng Minh, chỉ còn cách trơ mắt mà nhìn cảnh tượng này thôi.
Hoàng Minh lúc này khuôn mặt bị tê dại đau buốt, hắn không ngờ đang nằm sấp trên mặt đất. Máu tươi bắn lên người hắn, Hoàng Minh đầu óc có chút không thông, trái tim quặn lên, hai mắt dại ra.
Quỷ Vương một bia kĩ này chỉ dùng được một lần, lúc này hắn đã biến hóa, trở lại nhập về bóng đen ảo ảnh trước mặt Trần Thái. Quỷ Vương lúc này lại có chút thâm trầm, nếu không có tấm mặt nạ, người khác có thể thấy được khuôn mặt của hắn lúc này, thật sự khó coi vô cùng. Một bí kĩ khủng bố nhất của hắn, con bài tẩy của hắn lần này thi triển lại thất bại. Cũng không phải là thất bại, mà là bị phá sản rồi.
Hoàng Minh lúc này thân thể cũng đã thoát khỏi áp chế, thế nhưng khuôn mặt hắn đã trở nên trắng bệch, phía sau lưng hắn, một thân ảnh đang nằm trên mặt đất. Thân ảnh này mặc một bộ y phục màu trắng, mái tóc đen xõa ra. Máu tươi thấm đẫm y phục. Toàn bộ y phục màu trắng có đến bốn đóa hoa rực rỡ như vậy. Hoàng Minh bò trên mặt đất, run rẩy đỡ lấy thân thể nhỏ nhắn yếu ớt kia, trái tim như tan nát.
/797
|