Đại điện trung tâm của Phú Quốc đảo khi xưa chính là chính điện của khu chỉ huy. Nơi đây trước kia chỉ có một vài người mới có thể tham gia bàn luận cùng dự thính. Hiện tại đại điện đã được xây dựng lớn hơn. Trong một gian sảnh rộng, ở giữa chính là một loạt bàn ghế đá được sắp xếp theo hình tròn lớn. Có tất cả ba mươi tám ghế ngồi. Lúc này bên trong có hai mươi mốt thân ảnh đang ngồi yên tĩnh lắng nghe cùng thảo luận.
Lúc này người đang đứng lên phát biểu chính là một thiếu nữ xinh đẹp, toàn thân phát da khí tức tươi mát. Mỗi lời nói ra khiến người ta như tắm gió xuân. Nàng chính là Ngọc Mĩ, người chấp chưởng Hoa Anh đào thương hội. Từ ngày Linh San rời đi, Ngọc Mĩ được sự phân phó của Hoàng Minh tiến tới nắm quyền Hoa Anh Đào thương hội. Hiện tại Hoa Anh Đào thương hội phát triển mạnh mẽ đáng sợ. Ngọc Mĩ cũng là một trong những nữ cường nhân của Thiên Sát, là ước mơ của bao nhiêu chiến sĩ Thiên Sát. Thế nhưng nàng ta ngoài kinh doanh cùng kinh doanh, không hề có để ý chút nào đến tình cảm nam nữ. Đây quả là điều đáng tiếc của vô số nam chiến sĩ của Thiên Sát.
- Hai đại đội số ba mươi sáu cùng tám mươi hai vào trưa ngày hôm qua đã bị ma tộc tập kích, toàn bộ bị tiêu diệt, tổn thất một lượng lớn hàng hóa. Đáng nói là trong đó có không ít vũ khí của quân ta. Đại tiểu thư, sắp tới chuyến vận chuyển của đại đội số một trăm hai mươi cùng ba trăm xin đại tiểu thư cắt cử thêm cao thủ đi theo!
Nói đến đây Ngọc Mĩ ánh mắt có chút sầu lo mà ngồi xuống.
- Chết tiệt, nhất định lại là tên Gia Cát Lượng kia tính kế. Lần này vận chuyển vũ khí cũng quân lương đều là bí mật vô cùng, làm sao có chuyện bị toàn bộ tiêu diệt được!
Lệnh Hồ Xung hừ lạnh, bàn tay nắm chặt lại kêu lên răng rắc.
- Quả thật chúng ta nên thanh lọc lại một lần nữa nhân mã của Thiên Sát, ta nghĩ ngoại môn thậm chí là nội môn đã bắt đầu có gian tế trà trộn rồi. Thậm chí là tầng lớp cao hơn.
Trương Vô Kỵ cũng gật đầu, hai mắt có tia lãnh mang hiện ra khiến người ta kinh sợ. Ba năm nay đám Trương Vô Kỵ, Lệnh Hồ Xung, Kiều Phong, Tiểu Ngư Nhi liên tục đại chiến cùng ma tộc, thắng có thua có, không thể không thừa nhận, một mình tên Gia Cát Lượng đã làm cho cả đám người bọn hắn khốn đốn đến cỡ nào.
- Giá mà có tam ca ở đây, về khoản tính toán dự đoán như thần của huynh ấy, đích xác chúng ta không cần phải sợ tên Gia Cát Lượng đó nữa.
Tiểu Ngư Nhi cũng gật đầu, những người khác ánh mắt cũng lóe lên tinh quang, thế nhưng rất nhanh lại rơi vào thất lạc. Tam thiếu tướng đã biến mất ba năm nay rồi, hoàn toàn là một chút tin tức cũng không có.
- Mọi người trước hết không cần quá lo lắng!
Âm thanh trong trẻo vang lên, lập tức đại điện yên tĩnh lại. Mọi người đều lẳng lặng vểnh tai lên mà nghe. Người vừa nói chính là Đại tiểu thư, là vị hôn phu của Thiếu gia. Nếu nói địa vị của ai lớn nhất Thiên Sát, đó chính là thiếu gia Hoàng Minh, đệ nhị là ai? Chính là Tiểu thư Cao Trang. Thậm chí đến Ngũ tướng quân Trương Vô Kỵ cũng phải nghe theo sự sắp xếp của nàng.
Cao Trang ngồi trên ghế thứ hai ở chính giữa đầu bàn tròn, hai cánh tay ngọc đan vào nhau, ánh mắt đầy sự tự tin cùng khí thế bình thản không giận không sầu làm người ta phải nể phục. Nàng năm nay cũng đã hai mươi mốt tuổi. Từ ngày Hoàng Minh rời đi, nàng với tư cách vị hôn thê của hắn hoàn toàn đứng lên nắm giữ toàn quyền Thiên Sát. Địa vị cao, áp lực càng lớn. Không ít thời gian nàng cảm thấy áp lực, mệt mỏi vô cùng, thế nhưng vẫn phải vượt qua. Hiện tại đối đầu với ma tộc, đối phương hung ác thực lực cao cường thì không đáng sợ. Đáng sợ là đối phương lại xuất hiện một tên Gia Cát Lượng âm mưu thủ đoạn vô cùng khủng bố. Kế hoạch đan xen, lần lượt thâu tóm địa bàn, nắm giữ toàn bộ mọi thứ như trong lòng bàn tay. Không thể nào phủ nhận được sự tài hoa của hắn.
- Trước tiên Ngư Nhi, đệ vẫn phải nắm quyền chủ động bao quát toàn bộ Vân Nam đế quốc. Đây chính là quê hương, là căn cơ của chúng ta. Ba tòa thành vừa mất, ta cho đệ hai ngày phải nhất định lấy lại!
Cao Trang ánh mắt tràn ngập tia lãnh lẽo, đột nhiên lạnh lùng ra lệnh.
- Rõ!
Tiểu Ngư Nhi đứng bây dậy, hai tay chắp lại cung kính đáp.
- Về vấn đề vận chuyển quân lương cùng vũ khí cho trung vị diện các tông môn thì giao cho Vô Kỵ. Lần này đệ đảm nhiệm hộ tống, hãy dắt theo trung đội đặc công mười hai cùng mười thành thành viên trung đội Akatsuki.
- Rõ!
Trương Vô Kỵ cũng lập tức đứng dậy chắp tay lĩnh mệnh.
- Tiếp tục, về vấn đề thanh lí...
Cao Trang còn chưa nói hết, bất giác bên ngoài điện thanh âm cấp báo vang lên làm hơn hai mươi người giật mình, ánh mắt đều hướng ra phía cửa đại điện.
- Cấp báo, cấp báo!
Phong Lan thân hình đã đứng trước cửa vào đại điện. Thế nhưng hắn đã bị bốn trung sĩ hộ vệ giữ lại không cho tiến vào. Đây là cuộc họp của cán bộ cao cấp của Thiên sát, không phải ai muốn vào cũng được.
Phong Lan hai mắt đã đỏ lên, lập tức quỳ xuống dùng linh lực mà hô lên, tiếng hô vang vọng đại điện.
- Thượng Sĩ Phong Lan đại đội trinh sát số bốn báo cáo tin khẩn, Hai vị Thiếu tướng đã trở về!
Lúc này người đang đứng lên phát biểu chính là một thiếu nữ xinh đẹp, toàn thân phát da khí tức tươi mát. Mỗi lời nói ra khiến người ta như tắm gió xuân. Nàng chính là Ngọc Mĩ, người chấp chưởng Hoa Anh đào thương hội. Từ ngày Linh San rời đi, Ngọc Mĩ được sự phân phó của Hoàng Minh tiến tới nắm quyền Hoa Anh Đào thương hội. Hiện tại Hoa Anh Đào thương hội phát triển mạnh mẽ đáng sợ. Ngọc Mĩ cũng là một trong những nữ cường nhân của Thiên Sát, là ước mơ của bao nhiêu chiến sĩ Thiên Sát. Thế nhưng nàng ta ngoài kinh doanh cùng kinh doanh, không hề có để ý chút nào đến tình cảm nam nữ. Đây quả là điều đáng tiếc của vô số nam chiến sĩ của Thiên Sát.
- Hai đại đội số ba mươi sáu cùng tám mươi hai vào trưa ngày hôm qua đã bị ma tộc tập kích, toàn bộ bị tiêu diệt, tổn thất một lượng lớn hàng hóa. Đáng nói là trong đó có không ít vũ khí của quân ta. Đại tiểu thư, sắp tới chuyến vận chuyển của đại đội số một trăm hai mươi cùng ba trăm xin đại tiểu thư cắt cử thêm cao thủ đi theo!
Nói đến đây Ngọc Mĩ ánh mắt có chút sầu lo mà ngồi xuống.
- Chết tiệt, nhất định lại là tên Gia Cát Lượng kia tính kế. Lần này vận chuyển vũ khí cũng quân lương đều là bí mật vô cùng, làm sao có chuyện bị toàn bộ tiêu diệt được!
Lệnh Hồ Xung hừ lạnh, bàn tay nắm chặt lại kêu lên răng rắc.
- Quả thật chúng ta nên thanh lọc lại một lần nữa nhân mã của Thiên Sát, ta nghĩ ngoại môn thậm chí là nội môn đã bắt đầu có gian tế trà trộn rồi. Thậm chí là tầng lớp cao hơn.
Trương Vô Kỵ cũng gật đầu, hai mắt có tia lãnh mang hiện ra khiến người ta kinh sợ. Ba năm nay đám Trương Vô Kỵ, Lệnh Hồ Xung, Kiều Phong, Tiểu Ngư Nhi liên tục đại chiến cùng ma tộc, thắng có thua có, không thể không thừa nhận, một mình tên Gia Cát Lượng đã làm cho cả đám người bọn hắn khốn đốn đến cỡ nào.
- Giá mà có tam ca ở đây, về khoản tính toán dự đoán như thần của huynh ấy, đích xác chúng ta không cần phải sợ tên Gia Cát Lượng đó nữa.
Tiểu Ngư Nhi cũng gật đầu, những người khác ánh mắt cũng lóe lên tinh quang, thế nhưng rất nhanh lại rơi vào thất lạc. Tam thiếu tướng đã biến mất ba năm nay rồi, hoàn toàn là một chút tin tức cũng không có.
- Mọi người trước hết không cần quá lo lắng!
Âm thanh trong trẻo vang lên, lập tức đại điện yên tĩnh lại. Mọi người đều lẳng lặng vểnh tai lên mà nghe. Người vừa nói chính là Đại tiểu thư, là vị hôn phu của Thiếu gia. Nếu nói địa vị của ai lớn nhất Thiên Sát, đó chính là thiếu gia Hoàng Minh, đệ nhị là ai? Chính là Tiểu thư Cao Trang. Thậm chí đến Ngũ tướng quân Trương Vô Kỵ cũng phải nghe theo sự sắp xếp của nàng.
Cao Trang ngồi trên ghế thứ hai ở chính giữa đầu bàn tròn, hai cánh tay ngọc đan vào nhau, ánh mắt đầy sự tự tin cùng khí thế bình thản không giận không sầu làm người ta phải nể phục. Nàng năm nay cũng đã hai mươi mốt tuổi. Từ ngày Hoàng Minh rời đi, nàng với tư cách vị hôn thê của hắn hoàn toàn đứng lên nắm giữ toàn quyền Thiên Sát. Địa vị cao, áp lực càng lớn. Không ít thời gian nàng cảm thấy áp lực, mệt mỏi vô cùng, thế nhưng vẫn phải vượt qua. Hiện tại đối đầu với ma tộc, đối phương hung ác thực lực cao cường thì không đáng sợ. Đáng sợ là đối phương lại xuất hiện một tên Gia Cát Lượng âm mưu thủ đoạn vô cùng khủng bố. Kế hoạch đan xen, lần lượt thâu tóm địa bàn, nắm giữ toàn bộ mọi thứ như trong lòng bàn tay. Không thể nào phủ nhận được sự tài hoa của hắn.
- Trước tiên Ngư Nhi, đệ vẫn phải nắm quyền chủ động bao quát toàn bộ Vân Nam đế quốc. Đây chính là quê hương, là căn cơ của chúng ta. Ba tòa thành vừa mất, ta cho đệ hai ngày phải nhất định lấy lại!
Cao Trang ánh mắt tràn ngập tia lãnh lẽo, đột nhiên lạnh lùng ra lệnh.
- Rõ!
Tiểu Ngư Nhi đứng bây dậy, hai tay chắp lại cung kính đáp.
- Về vấn đề vận chuyển quân lương cùng vũ khí cho trung vị diện các tông môn thì giao cho Vô Kỵ. Lần này đệ đảm nhiệm hộ tống, hãy dắt theo trung đội đặc công mười hai cùng mười thành thành viên trung đội Akatsuki.
- Rõ!
Trương Vô Kỵ cũng lập tức đứng dậy chắp tay lĩnh mệnh.
- Tiếp tục, về vấn đề thanh lí...
Cao Trang còn chưa nói hết, bất giác bên ngoài điện thanh âm cấp báo vang lên làm hơn hai mươi người giật mình, ánh mắt đều hướng ra phía cửa đại điện.
- Cấp báo, cấp báo!
Phong Lan thân hình đã đứng trước cửa vào đại điện. Thế nhưng hắn đã bị bốn trung sĩ hộ vệ giữ lại không cho tiến vào. Đây là cuộc họp của cán bộ cao cấp của Thiên sát, không phải ai muốn vào cũng được.
Phong Lan hai mắt đã đỏ lên, lập tức quỳ xuống dùng linh lực mà hô lên, tiếng hô vang vọng đại điện.
- Thượng Sĩ Phong Lan đại đội trinh sát số bốn báo cáo tin khẩn, Hai vị Thiếu tướng đã trở về!
/797
|