Trung vị diện hiện tại ba phần lãnh thổ đã bị ma tộc chiếm giữ, nhân loại bình thường đã liên tục di cư về nơi an toàn ở phía Đông. Tu sĩ nhân loại dưới sự lãnh đạo của các thế lực lớn hợp thành một liên minh chống lại ma tộc.
Lúc bấy giờ, chính tại Phí Sa thành có một đôi nam nữ đang đứng trước cửa của Thiên Thai lâu. Phí Sa Thành là một trong những nơi có lượng tu tiên gia tụ tập đông nhất. Thiên Thai lâu chủ cũng chính là đặt tại nơi đây.
- Oa Trì ca, cuối cùng cũng đã tới được Thiên Thai lâu này, chúng ta mau vào thôi!
Vị thiếu nữ lúc này tâm trạng đã có chút kích động, lập tức thúc dục.
- Ừ, mau vào!
Thanh niên còn lại cũng gật đầu, lập tức cả hai hướng tới cửa Thiên Thai lâu đi vào.
- Chào hai vị, mời vào!
Ngoài cửa có một vị thiếu nữ nhẹ nhàng cúi đầu chào. Thiên Thai lâu chủ yếu hoạt động vào ban đêm, ban ngày lượng khách nhân tới không nhiều. Thế nên hai người rất nhanh đi vào bên trong chính sảnh. Cũng không có tìm nơi ngồi xuống, hai người lập tức đi tới quầy chính mà nói:
- Chúng ta muốn gắp chủ sự của các ngươi, có tin tình báo quan trọng!
Quầy chính có một lão nhân trung niên đang tính toán bàn tính, lúc đầu còn không có để ý đôi nam nữ này, thế nhưng khi nghe thấy hai chữ tình báo, tinh quang trong mắt lập tức lóe lên.
- Cao thủ!
Nam thanh niên giật mình kinh hãi, không thể tin được một tên chưởng quầy của Thiên Thai lâu này thôi cũng là một cao thủ khó có được rồi.
- Ngươi nói tin tức tình báo?
Chưởng Quỹ ánh mắt hướng về hai người dò xét, nhận ra khí tức của bọn hắn có chút kì quái, dường như đã dùng biện pháp gì đó để che dấu khí tức vậy. Bản thân lão rất khó có thể nhận ra được.
- Đợi một chút!
Chưởng Quỹ cũng không dám chậm trễ, tin tức tình bào luôn là cần sự nghiêm túc. Mặc dù hai người này có điểm thần bí, thế nhưng hắn tuyệt không thể khinh thị. Bất cứ tin tức tình báo nào dù lớn hay nhỏ đều phải chú ý, không thể sai sót.
Hai người yên lặng chờ đợi tên Chưởng Quỹ rời đi, một lát sau hắn đã quay lại phất tay mà nói:
- Đi theo ta!
Hai người được chưởng quỹ đưa lên tầng bốn, đi vào một gian phòng nhỏ. Bên trong lúc này đã có một nam một nữ đang ngồi chơi cờ vây.
- Lâu chủ, Phó Lâu chủ, người đã tới!
Chưởng quầy nói xong liền cúi đầu đi ra. Hai thanh niên nam nữ kia lập tức đi vào bên trong.
- Ta nói này, nàng có thể nhường ta một ván được không, thiệt là!
Thanh niên ngồi trước bàn cờ khuôn mặt nhăn nhó, có chút bất lực không thể làm gì. Đối diện với Thanh niên, nữ tử xinh đẹp kia chỉ nhoẻn miệng cười đầy ý vị. Chậm rãi đặt một quân cờ trắng xuống.
- Ta thật thảm a!
Thanh niên này ôm mặt chán nản, lắc lắc đầu. Nếu Hoàng Minh ở đây chắc chắn nhận ra người này. Hắn chính là cẩu ca, tên tiểu đệ theo hắn ở Lưu Vân tông. Còn vị mĩ nữ kia, tất nhiên chính là Lâu chủ của Thiên Thai lâu, Bích Dao.
- Hai ngươi có tin tình báo gì vậy?
Cẩu ca sau khi lắc đầu hai cái, quay sang hỏi hai người nãy giờ tiến vào vẫn chưa có nói gì. Bích Dao cũng đã nhìn sang vẻ chờ đợi.
- Chúng ta được sự ủy thác của công chúa tới đây tìm sự giúp đỡ.
Nam tử kia lập tức nói ra việc chính, không hề dài dòng đi thẳng vào vấn đề.
- Công chúa?
Cẩu Ca có chút kinh ngạc, công chúa là danh xưng thế nào chứ? Hiện tại danh xưng công chúa chắc chỉ của các bộ tộc khác mà thôi. Địa vị ắt hẳn là tôn quý vô cùng. Thế nhưng một vị công chúa sao lại tìm đến bọn hắn tìm sự giúp đỡ?
Nhìn hai người Cẩu Ca cùng Bích Dao ánh mắt tràn ngập sự nghi hoặc. Thiếu nữ đứng bên cạnh đã không nhịn được mà vội vàng nói.
- Đoàn công tử hiện tại rất nguy hiểm. Trong vòng một tuần nữa sẽ bị hành quyết, công chúa hiện tại đã bị Quốc vương giam lỏng không thể đi ra. Nàng chính là tìm cách cho hai người chúng ta chạy trốn tới đây xin viện thủ. Không thể để cho Đoàn công tử bị tên Át Long thâm độc kia giết được.
- Đoàn Công tử?
Cẩu ca hai mắt trợn trừng, cơ nhục trên mặt giật giật hai cái, Bích Dao ở một bên cũng kinh hãi, hoa dung thất sắc. Cả hai người bốn mắt nhìn nhau, trong đầu không khỏi hiện lên mấy chữ:
- Đoàn Dự, Nhị Thiếu tướng!
Hạ vị diện, trong một quán rượu nhỏ cuối cổng thành Vân Nam Thành. Mốt đám thanh niên đang ngồi uống rượu vô cùng vui vẻ. Chủ quán không thể nào ngờ được đám thanh niên này lại chính là một đám thiếu niên mấy năm về trước. Lúc này một đám mười một người đang ngồi uống rượu đàm luận vui vẻ. Chu Du, Trương Vô Kỵ, Kiều Phong, Vũ Văn Thành Đô, Lệnh Hồ Xung, Triệu Vân, Tiều Ngư Nhi, Việt Anh, Hàn Tiên, Thất Dạ, Cửu Võ, Lãng Hưng.
Việt Anh nghe tin ba người Chu Du, Vũ bàn tử đặc biệt là sống lại Triệu Vân thì tức tốc dẫn theo huynh đệ trở về chúc mừng. Hiện tại bọn hắn chính là đám thanh niên cự đầu của thế hệ trẻ. Cũng chính là toàn bộ nhân tố sau này chiến tử cùng Ma Vương.
Đang uống đến hăng say, Trương Vô Kỵ bỗng nhận được truyền tín thạch. Lập tức lấy ra kiểm tra, khuôn mặt Trương Vô Kỵ liền biến sắc. Mọi người đều chú ý đến hắn, khi thấy biểu cảm của hắn như vậy đều kinh ngạc.
- Ngũ ca, chuyện gì xảy ra vậy?
Tiểu Ngư Nhi không nhịn được mà hỏi. Trương Vô Kỵ gian nan nói:
- Nhị ca gặp nguy hiểm!
Lúc bấy giờ, chính tại Phí Sa thành có một đôi nam nữ đang đứng trước cửa của Thiên Thai lâu. Phí Sa Thành là một trong những nơi có lượng tu tiên gia tụ tập đông nhất. Thiên Thai lâu chủ cũng chính là đặt tại nơi đây.
- Oa Trì ca, cuối cùng cũng đã tới được Thiên Thai lâu này, chúng ta mau vào thôi!
Vị thiếu nữ lúc này tâm trạng đã có chút kích động, lập tức thúc dục.
- Ừ, mau vào!
Thanh niên còn lại cũng gật đầu, lập tức cả hai hướng tới cửa Thiên Thai lâu đi vào.
- Chào hai vị, mời vào!
Ngoài cửa có một vị thiếu nữ nhẹ nhàng cúi đầu chào. Thiên Thai lâu chủ yếu hoạt động vào ban đêm, ban ngày lượng khách nhân tới không nhiều. Thế nên hai người rất nhanh đi vào bên trong chính sảnh. Cũng không có tìm nơi ngồi xuống, hai người lập tức đi tới quầy chính mà nói:
- Chúng ta muốn gắp chủ sự của các ngươi, có tin tình báo quan trọng!
Quầy chính có một lão nhân trung niên đang tính toán bàn tính, lúc đầu còn không có để ý đôi nam nữ này, thế nhưng khi nghe thấy hai chữ tình báo, tinh quang trong mắt lập tức lóe lên.
- Cao thủ!
Nam thanh niên giật mình kinh hãi, không thể tin được một tên chưởng quầy của Thiên Thai lâu này thôi cũng là một cao thủ khó có được rồi.
- Ngươi nói tin tức tình báo?
Chưởng Quỹ ánh mắt hướng về hai người dò xét, nhận ra khí tức của bọn hắn có chút kì quái, dường như đã dùng biện pháp gì đó để che dấu khí tức vậy. Bản thân lão rất khó có thể nhận ra được.
- Đợi một chút!
Chưởng Quỹ cũng không dám chậm trễ, tin tức tình bào luôn là cần sự nghiêm túc. Mặc dù hai người này có điểm thần bí, thế nhưng hắn tuyệt không thể khinh thị. Bất cứ tin tức tình báo nào dù lớn hay nhỏ đều phải chú ý, không thể sai sót.
Hai người yên lặng chờ đợi tên Chưởng Quỹ rời đi, một lát sau hắn đã quay lại phất tay mà nói:
- Đi theo ta!
Hai người được chưởng quỹ đưa lên tầng bốn, đi vào một gian phòng nhỏ. Bên trong lúc này đã có một nam một nữ đang ngồi chơi cờ vây.
- Lâu chủ, Phó Lâu chủ, người đã tới!
Chưởng quầy nói xong liền cúi đầu đi ra. Hai thanh niên nam nữ kia lập tức đi vào bên trong.
- Ta nói này, nàng có thể nhường ta một ván được không, thiệt là!
Thanh niên ngồi trước bàn cờ khuôn mặt nhăn nhó, có chút bất lực không thể làm gì. Đối diện với Thanh niên, nữ tử xinh đẹp kia chỉ nhoẻn miệng cười đầy ý vị. Chậm rãi đặt một quân cờ trắng xuống.
- Ta thật thảm a!
Thanh niên này ôm mặt chán nản, lắc lắc đầu. Nếu Hoàng Minh ở đây chắc chắn nhận ra người này. Hắn chính là cẩu ca, tên tiểu đệ theo hắn ở Lưu Vân tông. Còn vị mĩ nữ kia, tất nhiên chính là Lâu chủ của Thiên Thai lâu, Bích Dao.
- Hai ngươi có tin tình báo gì vậy?
Cẩu ca sau khi lắc đầu hai cái, quay sang hỏi hai người nãy giờ tiến vào vẫn chưa có nói gì. Bích Dao cũng đã nhìn sang vẻ chờ đợi.
- Chúng ta được sự ủy thác của công chúa tới đây tìm sự giúp đỡ.
Nam tử kia lập tức nói ra việc chính, không hề dài dòng đi thẳng vào vấn đề.
- Công chúa?
Cẩu Ca có chút kinh ngạc, công chúa là danh xưng thế nào chứ? Hiện tại danh xưng công chúa chắc chỉ của các bộ tộc khác mà thôi. Địa vị ắt hẳn là tôn quý vô cùng. Thế nhưng một vị công chúa sao lại tìm đến bọn hắn tìm sự giúp đỡ?
Nhìn hai người Cẩu Ca cùng Bích Dao ánh mắt tràn ngập sự nghi hoặc. Thiếu nữ đứng bên cạnh đã không nhịn được mà vội vàng nói.
- Đoàn công tử hiện tại rất nguy hiểm. Trong vòng một tuần nữa sẽ bị hành quyết, công chúa hiện tại đã bị Quốc vương giam lỏng không thể đi ra. Nàng chính là tìm cách cho hai người chúng ta chạy trốn tới đây xin viện thủ. Không thể để cho Đoàn công tử bị tên Át Long thâm độc kia giết được.
- Đoàn Công tử?
Cẩu ca hai mắt trợn trừng, cơ nhục trên mặt giật giật hai cái, Bích Dao ở một bên cũng kinh hãi, hoa dung thất sắc. Cả hai người bốn mắt nhìn nhau, trong đầu không khỏi hiện lên mấy chữ:
- Đoàn Dự, Nhị Thiếu tướng!
Hạ vị diện, trong một quán rượu nhỏ cuối cổng thành Vân Nam Thành. Mốt đám thanh niên đang ngồi uống rượu vô cùng vui vẻ. Chủ quán không thể nào ngờ được đám thanh niên này lại chính là một đám thiếu niên mấy năm về trước. Lúc này một đám mười một người đang ngồi uống rượu đàm luận vui vẻ. Chu Du, Trương Vô Kỵ, Kiều Phong, Vũ Văn Thành Đô, Lệnh Hồ Xung, Triệu Vân, Tiều Ngư Nhi, Việt Anh, Hàn Tiên, Thất Dạ, Cửu Võ, Lãng Hưng.
Việt Anh nghe tin ba người Chu Du, Vũ bàn tử đặc biệt là sống lại Triệu Vân thì tức tốc dẫn theo huynh đệ trở về chúc mừng. Hiện tại bọn hắn chính là đám thanh niên cự đầu của thế hệ trẻ. Cũng chính là toàn bộ nhân tố sau này chiến tử cùng Ma Vương.
Đang uống đến hăng say, Trương Vô Kỵ bỗng nhận được truyền tín thạch. Lập tức lấy ra kiểm tra, khuôn mặt Trương Vô Kỵ liền biến sắc. Mọi người đều chú ý đến hắn, khi thấy biểu cảm của hắn như vậy đều kinh ngạc.
- Ngũ ca, chuyện gì xảy ra vậy?
Tiểu Ngư Nhi không nhịn được mà hỏi. Trương Vô Kỵ gian nan nói:
- Nhị ca gặp nguy hiểm!
/797
|