Thiện Bảo lập tức tiến tới đại sảnh. Thanh niên kia cũng nhanh chóng đứng dậy, khóe miệng mang theo nụ cười tươi tắn mà nói:
- Thiện Bảo đại ca!
Thanh niên này chính là Hoàng Minh. Hắn vừa mới trở về được nửa ngày, vừa trở về đã đi tìm Thiện Bảo, hắn rất muốn biết lúc này Lan Hương cùng Yên Hàn viện trưởng thế nào!
- Hoàng Minh, ngươi trở về thật là tốt, thật là tốt a!
Thiện Bảo ôm lấy Hoàng Minh vui vẻ nói, khuôn mặt tràn ngập sự vui vẻ.
- Thiện Bảo đại ca, làm gì mà xúc động đến thế, chỉ là ba năm không gặp thôi mà!
Hoàng Minh cười cười, ngữ khí cũng tràn ngập ý vị vui vẻ.
- Ha ha ha, tiểu tử ngươi thì hay rồi, một mực bỏ đi là ba năm a. Hai tên nhóc Hắc Lỗ cùng Lôi Ân kia đều một tuần hỏi ta một lần xem ngươi đã trở về chưa, ba năm đều không gián đoạn a! Nếu bọn hắn biết ngươi đã trở về chỉ sợ lập tức tới đây a!
Thiện Bảo cảm thán một hơi, ngay sau đó bỗng sực nhớ tới một chuyện, ngay lập tức kéo tay Hoàng Minh hỏi, khuôn mặt vô cùng nghiêm trọng:
- Không ổn rồi Hoàng Minh, ta sực nhớ ra một chuyện quan trọng!
Hoàng Minh đang cùng Thiện Bảo vui vẻ, bỗng nhiên bị hắn làm cho hồ đồ. Chuyện gì mà khiến Thiện Bảo nghiêm túc như thế. Thiện Bảo cũng không có dài dòng mà nói luôn:
- Ta vừa nhận được tin tức về Đoàn Dự, hắn phải chăng là huynh đệ của ngươi?
Hoàng Minh nghe tới hai chữ Đoàn Dự thì mắt sáng lên, gật đầu tỏ vẻ chính xác. Thế nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Thiện Bảo làm cho hắn nhận định có việc chẳng lành.
Chính là như vậy, Thiện Bảo nhanh chóng nói:
- Hiện tại hắn đang vô cùng nguy hiểm, hải tộc không tới mấy ngày nữa sẽ xử tử hắn đấy, nếu giờ đệ không tới sẽ không kịp đâu!
- Cái gì?
Hoàng Minh hai mắt tối sầm, khí thế lăng lệ không ngờ lập tức tán ra làm Thiện Bảo phải kinh hãi. Áp lực Hoàng Minh tạo ra làm trán hắn lập tức xuất hiện mấy giọt mồ hôi to bằng hạt đậu. Tu vi của tiểu tử này tốt cuộc đạt đến cảnh giới nào rồi, tại sao áp lực còn mạnh hơn cả lão thái gia như vậy chứ?
Hoàng Minh hai mắt đã có chút điên cuồng, Đoàn Dự không ngờ gặp nạn. Lại có kẻ dám công nhiên đòi xử tử tiểu đệ của hắn sao? Hoàng Minh khóe miệng xuất hiện tia cười đầy vẻ tà quái.
- Tin tức này Trần gia ta có được từ Thiên Sát, ta nghĩ nhất định đám huynh đệ kia của đệ chỉ sợ đã xuất phát rồi!
Thiện Bảo đương nhiên đã biết tới đám huynh đệ của Hoàng Minh. Thế nên cũng không có giấu giếm chuyện Trần gia có tai mắt trong Thiên Sát của Hoàng Minh mà nói ra. Hoàng Minh lúc này cũng không để ý nhiều như vậy, lập tức hỏi Thiện Bảo:
- Thiện Bảo đại ca, hải tộc địa bàn ở nơi nào?
Thiện Bảo biết rõ Hoàng Minh sẽ hỏi tới chuyện này, lập tức lấy ra một tấm ngọc giản đưa cho hắn. Hoàng Minh gật đầu, lúc này cũng không chậm trễ lập tức gật đầu với Thiện Bảo tức tốc rời đi. Từ đầu đến cuối thiếu nữ xinh đẹp kia chưa nói một lời, đến lúc nàng rời đi mới gật đầu coi như là chào hỏi với Thiện Bảo. Thiện Bảo ngây người một lúc, bị dáng vẻ xinh đẹp kia làm cho ngây ngốc.
Lại có tin tức của Truyền tín thạch, Thiện Bảo nhanh chóng lấy ra.
- Thiện Bảo đại ca ngươi khỏe không, Hoàng Minh đã về chưa a. Lôi Ân ta thật sự thèm rượu của hắn quá!
Bên trong chính là Lôi Ân truyền tin cho Thiện Bảo. Lúc này Hắc Lỗ cùng Lôi Ân chính là nằm dài trong gian phòng mà trước kia bốn người đã cùng ở. Thiện Bảo một năm trước đã tốt nghiệp rồi. Thế nên phòng hiện tại chính là Hắc Lỗ cùng Lôi Ân làm bá chủ.
- Hoàng Minh hắn vừa về, thế nhưng lại đi rồi!
Thiện Bảo lập tức trả lời, trong lời nói cũng có vẻ nuối tiếc. Cũng không rõ hắn là đang nuối tiếc việc gì.
- Cái gì? Hoàng Minh hắn về rồi sao? Hắn đi đâu rồi?
Lôi Ân đang nhàm chán nằm trên giường bỗng ngồi bậy dậy, hai mắt lập tức phát sáng mà hỏi. Hắc Lỗ nằm giường bên cạnh cũng lập tức vểnh tai lên nghe.
Thiện Bảo lập tức kể lại chuyện vừa xảy ra, Lôi Ân một bên nghe đều là kinh hãi. Thế nhưng ngay sau đó hai mắt bắn ra tinh quang. Lập tức vỗ vào lưng Hắc Lỗ cái bốp, ngay sau đó là gào lên:
- Hắc Lỗ, mau đi thôi, huynh đệ của huynh đệ chính là huynh đệ a!
Lập tức Hắc Lỗ cùng Lôi Ân phóng vút lên trời, hướng nơi có truyền tống trận giữa Vĩnh Tiên Đại lục cùng Hoàng Thiên đại lục mà lao đến. Trong thành vệ binh nhìn thấy bọn hắn phi hành thế nhưng đều không có cản lại, mắt nhắm mắt mở cho qua.
Truyền tống trận đều mở cho nhân loại di chuyển, nơi đây chính là Trần gia cùng các thế lực phối hợp mở ra. Muốn đi qua thì phải trả phí tính bằng linh thạch. Chính vào lúc Hoàng Minh dẫn A Trang vừa giao bốn viên Trung phẩm linh thạch chuẩn bị tiến vào truyền tống trận thì một tiếng thét vang lên giữa không trung làm vô số người giật mình.
- Ta xiên ngươi tên Hoàng Minh khốn kiếp, chờ chúng ta theo với!
Hoàng Minh ngẩn ra, khóe miệng bất giác nở nụ cười.
- Thiện Bảo đại ca!
Thanh niên này chính là Hoàng Minh. Hắn vừa mới trở về được nửa ngày, vừa trở về đã đi tìm Thiện Bảo, hắn rất muốn biết lúc này Lan Hương cùng Yên Hàn viện trưởng thế nào!
- Hoàng Minh, ngươi trở về thật là tốt, thật là tốt a!
Thiện Bảo ôm lấy Hoàng Minh vui vẻ nói, khuôn mặt tràn ngập sự vui vẻ.
- Thiện Bảo đại ca, làm gì mà xúc động đến thế, chỉ là ba năm không gặp thôi mà!
Hoàng Minh cười cười, ngữ khí cũng tràn ngập ý vị vui vẻ.
- Ha ha ha, tiểu tử ngươi thì hay rồi, một mực bỏ đi là ba năm a. Hai tên nhóc Hắc Lỗ cùng Lôi Ân kia đều một tuần hỏi ta một lần xem ngươi đã trở về chưa, ba năm đều không gián đoạn a! Nếu bọn hắn biết ngươi đã trở về chỉ sợ lập tức tới đây a!
Thiện Bảo cảm thán một hơi, ngay sau đó bỗng sực nhớ tới một chuyện, ngay lập tức kéo tay Hoàng Minh hỏi, khuôn mặt vô cùng nghiêm trọng:
- Không ổn rồi Hoàng Minh, ta sực nhớ ra một chuyện quan trọng!
Hoàng Minh đang cùng Thiện Bảo vui vẻ, bỗng nhiên bị hắn làm cho hồ đồ. Chuyện gì mà khiến Thiện Bảo nghiêm túc như thế. Thiện Bảo cũng không có dài dòng mà nói luôn:
- Ta vừa nhận được tin tức về Đoàn Dự, hắn phải chăng là huynh đệ của ngươi?
Hoàng Minh nghe tới hai chữ Đoàn Dự thì mắt sáng lên, gật đầu tỏ vẻ chính xác. Thế nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Thiện Bảo làm cho hắn nhận định có việc chẳng lành.
Chính là như vậy, Thiện Bảo nhanh chóng nói:
- Hiện tại hắn đang vô cùng nguy hiểm, hải tộc không tới mấy ngày nữa sẽ xử tử hắn đấy, nếu giờ đệ không tới sẽ không kịp đâu!
- Cái gì?
Hoàng Minh hai mắt tối sầm, khí thế lăng lệ không ngờ lập tức tán ra làm Thiện Bảo phải kinh hãi. Áp lực Hoàng Minh tạo ra làm trán hắn lập tức xuất hiện mấy giọt mồ hôi to bằng hạt đậu. Tu vi của tiểu tử này tốt cuộc đạt đến cảnh giới nào rồi, tại sao áp lực còn mạnh hơn cả lão thái gia như vậy chứ?
Hoàng Minh hai mắt đã có chút điên cuồng, Đoàn Dự không ngờ gặp nạn. Lại có kẻ dám công nhiên đòi xử tử tiểu đệ của hắn sao? Hoàng Minh khóe miệng xuất hiện tia cười đầy vẻ tà quái.
- Tin tức này Trần gia ta có được từ Thiên Sát, ta nghĩ nhất định đám huynh đệ kia của đệ chỉ sợ đã xuất phát rồi!
Thiện Bảo đương nhiên đã biết tới đám huynh đệ của Hoàng Minh. Thế nên cũng không có giấu giếm chuyện Trần gia có tai mắt trong Thiên Sát của Hoàng Minh mà nói ra. Hoàng Minh lúc này cũng không để ý nhiều như vậy, lập tức hỏi Thiện Bảo:
- Thiện Bảo đại ca, hải tộc địa bàn ở nơi nào?
Thiện Bảo biết rõ Hoàng Minh sẽ hỏi tới chuyện này, lập tức lấy ra một tấm ngọc giản đưa cho hắn. Hoàng Minh gật đầu, lúc này cũng không chậm trễ lập tức gật đầu với Thiện Bảo tức tốc rời đi. Từ đầu đến cuối thiếu nữ xinh đẹp kia chưa nói một lời, đến lúc nàng rời đi mới gật đầu coi như là chào hỏi với Thiện Bảo. Thiện Bảo ngây người một lúc, bị dáng vẻ xinh đẹp kia làm cho ngây ngốc.
Lại có tin tức của Truyền tín thạch, Thiện Bảo nhanh chóng lấy ra.
- Thiện Bảo đại ca ngươi khỏe không, Hoàng Minh đã về chưa a. Lôi Ân ta thật sự thèm rượu của hắn quá!
Bên trong chính là Lôi Ân truyền tin cho Thiện Bảo. Lúc này Hắc Lỗ cùng Lôi Ân chính là nằm dài trong gian phòng mà trước kia bốn người đã cùng ở. Thiện Bảo một năm trước đã tốt nghiệp rồi. Thế nên phòng hiện tại chính là Hắc Lỗ cùng Lôi Ân làm bá chủ.
- Hoàng Minh hắn vừa về, thế nhưng lại đi rồi!
Thiện Bảo lập tức trả lời, trong lời nói cũng có vẻ nuối tiếc. Cũng không rõ hắn là đang nuối tiếc việc gì.
- Cái gì? Hoàng Minh hắn về rồi sao? Hắn đi đâu rồi?
Lôi Ân đang nhàm chán nằm trên giường bỗng ngồi bậy dậy, hai mắt lập tức phát sáng mà hỏi. Hắc Lỗ nằm giường bên cạnh cũng lập tức vểnh tai lên nghe.
Thiện Bảo lập tức kể lại chuyện vừa xảy ra, Lôi Ân một bên nghe đều là kinh hãi. Thế nhưng ngay sau đó hai mắt bắn ra tinh quang. Lập tức vỗ vào lưng Hắc Lỗ cái bốp, ngay sau đó là gào lên:
- Hắc Lỗ, mau đi thôi, huynh đệ của huynh đệ chính là huynh đệ a!
Lập tức Hắc Lỗ cùng Lôi Ân phóng vút lên trời, hướng nơi có truyền tống trận giữa Vĩnh Tiên Đại lục cùng Hoàng Thiên đại lục mà lao đến. Trong thành vệ binh nhìn thấy bọn hắn phi hành thế nhưng đều không có cản lại, mắt nhắm mắt mở cho qua.
Truyền tống trận đều mở cho nhân loại di chuyển, nơi đây chính là Trần gia cùng các thế lực phối hợp mở ra. Muốn đi qua thì phải trả phí tính bằng linh thạch. Chính vào lúc Hoàng Minh dẫn A Trang vừa giao bốn viên Trung phẩm linh thạch chuẩn bị tiến vào truyền tống trận thì một tiếng thét vang lên giữa không trung làm vô số người giật mình.
- Ta xiên ngươi tên Hoàng Minh khốn kiếp, chờ chúng ta theo với!
Hoàng Minh ngẩn ra, khóe miệng bất giác nở nụ cười.
/797
|