Thái Học rõ ràng một điểm, tên khốn kia đã động sát tâm, không muốn bỏ qua hắn. Hắn cũng không thể ngồi chờ chết được. Nghĩ tới đây, Thái Học nhanh chóng bật dậy, phi thân lui ra phía xa.
- Ngươi chạy được sao?
Hoàng Kiếm như u linh đột ngột xuất hiện ở phía sau. Hai thanh kiếm nước đã vung tới, ra chiêu chính là cực kì sắc bén.
- Khốn kiếp, tại sao phải đuổi cùng giết tuyệt, ta đã hạ mình như thế?
Thái Học lấy trường kiếm ngăn trở, cố gắng chống trả. Hai tiếng va chạm thanh thuý, Thái Học cản được thế công của Hoàng Kiếm. Hoàng Kiếm cười cười mà nói:
- Tại vì ngươi là trung vị thần!
Hoàng Kiếm rõ ràng hiện tại thần cách của trung vị thần đối với đám người bọn hắn quan trọng tới mức nào. Một nhà chín người đều cần thần cách để đột phá tới trung vị thần, nhất là Hoàng Minh, hắn cần là càng nhiều gấp mười lần.
Hoàng Kiếm nói ra một câu kia thân ảnh lại biến mất. Thái Học sợ hãi vội vã thi triển mạch động phòng ngự thổ thuộc tính. Một lớp giáp màu vàng kim đột ngột xuất hiện bao quanh thân thể của hắn. Chính là khi lớp giáp hoàn thành cũng là lúc hắn cảm nhận được toàn thân của mình bị một cỗ lực lượng kì lạ áp chế không thể động đậy.
- Thổ thuộc tính sao, cũng khá! Trăn trối!
Hoàng Kiếm lập tức thi triển trăn trối kĩ năng, sáu nhát chém cực mạnh chém lên lớp giáp của Thái Học làm nó hoàn toàn bị nát bấy. Thái Học vậy mà bị chém cho đứt cả hai cánh tay. Hắn sợ hãi, đối phương vậy mà quá mạnh. Hắn không dám có một ý nghĩ phản kháng. Đối phương từng giết cả ngàn người, trung vị thần lại là có mấy tên. Hắn có trăm lá gan cũng không muốn thử. Lập tức cắn lưỡi phun ra một ngụm bổn nguyên tiên huyết, tu vi lập tức tăng cao mấy thành. Hắn như một tia sáng phóng đi với tốc độ cực cao.
- Vẫn là muốn chạy, đừng có hòng! Đa trùng ảnh phân thân chi thuật!
Hoàng Kiếm chính tại lúc này lập tức sử dụng phân thân chi thuật điên cuồng đuổi theo. Những tiếng nổ vang trời kéo dài phía xa xa nơi này. Ngay sau đó năm phút sau Hoàng Kiếm quay lại, trên tay chính là một viên thổ nguyên tố trung vị thần cách.
Hiện trường không có một tên nào dám rời đi hay ho he điều gì nữa. Bọn hắn thở mạnh cũng không dám, thực lực của tên hạ vị thần này cũng quá biến thái, thật là không giống với lẽ thường rồi.
- Toàn bộ lưu lại không gian giới chỉ rồi rời đi!
Hoàng Hoả lên tiếng lúc này đối với hơn hai trăm tên hạ vị thần mà nói. Đám hạ vị thần này thầm cảm ơn trời đất ông bà bố mẹ, nhanh nhanh chóng chóng xếp hàng đưa tới không gian giới chỉ của mình nhanh chóng mà rời đi. Sợ rằng mấy tên sát thần này đổi ý.
Tên trợ thủ khi nãy của trại chủ lúc này cũng tiến lên giao ra giới chỉ của mình liền muốn rời đi.
- Ngươi còn muốn rời đi!
Chính là lúc này âm thanh băng lãnh của Hoàng Kiếm rơi vào trong tai của hắn. Hắn ta rùng mình sợ hãi lập tức quỳ mọp xuống muốn cầu xin tha thứ. Chỉ đáng tiếc Hoàng Kiếm quá nhanh quá tàn nhẫn. Một lần xuất hiện phía sau liền chọc nổ đầu hắn. Lại còn dám mắng hắn là cẩu, hắn rõ ràng là ếch!
Hoàng Kiếm hành động khiến cả đám hạ vị thần khác run rẩy, tốc độ lại càng nhanh. Không kẻ nào muốn ở lại thêm một phút một giây nào cả.
Rốt cục ở bên dưới rốt cuộc có bốn bóng người phi thân bay tới! Bọn hắn chính là bốn người khi nãy bị chặn cướp. Hai nam hai nữ tới liền là hành lễ:
- Các vị đại nhân, chúng ta xin đa tạ các vị đã cứu giúp!
Nam tử kia liền lên tiếng cảm ơn. Nếu không phải những vị này tới làm đám cướp kia tạm thời không ra tay với bọn hắn, nếu không chính lúc này bọn hăn còn sống hay đã chết không ai biết được.
- Các ngươi là ai?
Hoàng Hoả lên tiếng hỏi.
Một nữ tử liền nhẹ giọng mà đáp:
- Đại nhân, chúng ta chỉ là người bình thường không có thân phận gì, khi nãy bị đám cướp kia chặn lại, bọn chúng lại phá huỷ đi kim trúc sinh mệnh của chúng ta!
- Không có việc gì thì các ngươi có thể đi!
Hoàng Kiếm hừ lạnh, cũng không muốn dây dưa. Đối phương có trung vị thần, Hoàng Kiếm đang nghĩ xem có nên động thủ hay không. Chỉ là bọn hắn không có ý xấu, hắn liền không có cớ để động thủ giết người a.
Nghe Hoàng Kiếm nói, một vị nữ tủ còn lại liền lên:
- Các vị đại nhân, các vị là đang tới thành trì gần nhất sao? Chúng ta liệu có thể quá giang được không?
Giọng nói của nàng nhẹ nhàng, cũng là rất vào tai. Bọn hắn thật sự cầu mong được sự đồng ý. Tại nơi này muốn trở về Mê Nhĩ Thành còn mười ngày đường di chuyển bằng Kim Trúc sinh mệnh. Hiện tại kim trúc sinh mệnh của bọn hắn bị phá, tốc độ bay của thần cấp cường giả nếu muốn tới Mê Nhĩ Thành quả thực là phải chậm lại ba lần. Hơn nữa trên đường lại có không ít giặc cướp, chỉ sợ không có về được thành trì. Chẳng hạn như lần này, bọn hắn đã cố ý tìm nơi chưa từng có giặc cướp hoành hành, ấy vậy mà vânc là bị đánh cướp.
- Ngươi chạy được sao?
Hoàng Kiếm như u linh đột ngột xuất hiện ở phía sau. Hai thanh kiếm nước đã vung tới, ra chiêu chính là cực kì sắc bén.
- Khốn kiếp, tại sao phải đuổi cùng giết tuyệt, ta đã hạ mình như thế?
Thái Học lấy trường kiếm ngăn trở, cố gắng chống trả. Hai tiếng va chạm thanh thuý, Thái Học cản được thế công của Hoàng Kiếm. Hoàng Kiếm cười cười mà nói:
- Tại vì ngươi là trung vị thần!
Hoàng Kiếm rõ ràng hiện tại thần cách của trung vị thần đối với đám người bọn hắn quan trọng tới mức nào. Một nhà chín người đều cần thần cách để đột phá tới trung vị thần, nhất là Hoàng Minh, hắn cần là càng nhiều gấp mười lần.
Hoàng Kiếm nói ra một câu kia thân ảnh lại biến mất. Thái Học sợ hãi vội vã thi triển mạch động phòng ngự thổ thuộc tính. Một lớp giáp màu vàng kim đột ngột xuất hiện bao quanh thân thể của hắn. Chính là khi lớp giáp hoàn thành cũng là lúc hắn cảm nhận được toàn thân của mình bị một cỗ lực lượng kì lạ áp chế không thể động đậy.
- Thổ thuộc tính sao, cũng khá! Trăn trối!
Hoàng Kiếm lập tức thi triển trăn trối kĩ năng, sáu nhát chém cực mạnh chém lên lớp giáp của Thái Học làm nó hoàn toàn bị nát bấy. Thái Học vậy mà bị chém cho đứt cả hai cánh tay. Hắn sợ hãi, đối phương vậy mà quá mạnh. Hắn không dám có một ý nghĩ phản kháng. Đối phương từng giết cả ngàn người, trung vị thần lại là có mấy tên. Hắn có trăm lá gan cũng không muốn thử. Lập tức cắn lưỡi phun ra một ngụm bổn nguyên tiên huyết, tu vi lập tức tăng cao mấy thành. Hắn như một tia sáng phóng đi với tốc độ cực cao.
- Vẫn là muốn chạy, đừng có hòng! Đa trùng ảnh phân thân chi thuật!
Hoàng Kiếm chính tại lúc này lập tức sử dụng phân thân chi thuật điên cuồng đuổi theo. Những tiếng nổ vang trời kéo dài phía xa xa nơi này. Ngay sau đó năm phút sau Hoàng Kiếm quay lại, trên tay chính là một viên thổ nguyên tố trung vị thần cách.
Hiện trường không có một tên nào dám rời đi hay ho he điều gì nữa. Bọn hắn thở mạnh cũng không dám, thực lực của tên hạ vị thần này cũng quá biến thái, thật là không giống với lẽ thường rồi.
- Toàn bộ lưu lại không gian giới chỉ rồi rời đi!
Hoàng Hoả lên tiếng lúc này đối với hơn hai trăm tên hạ vị thần mà nói. Đám hạ vị thần này thầm cảm ơn trời đất ông bà bố mẹ, nhanh nhanh chóng chóng xếp hàng đưa tới không gian giới chỉ của mình nhanh chóng mà rời đi. Sợ rằng mấy tên sát thần này đổi ý.
Tên trợ thủ khi nãy của trại chủ lúc này cũng tiến lên giao ra giới chỉ của mình liền muốn rời đi.
- Ngươi còn muốn rời đi!
Chính là lúc này âm thanh băng lãnh của Hoàng Kiếm rơi vào trong tai của hắn. Hắn ta rùng mình sợ hãi lập tức quỳ mọp xuống muốn cầu xin tha thứ. Chỉ đáng tiếc Hoàng Kiếm quá nhanh quá tàn nhẫn. Một lần xuất hiện phía sau liền chọc nổ đầu hắn. Lại còn dám mắng hắn là cẩu, hắn rõ ràng là ếch!
Hoàng Kiếm hành động khiến cả đám hạ vị thần khác run rẩy, tốc độ lại càng nhanh. Không kẻ nào muốn ở lại thêm một phút một giây nào cả.
Rốt cục ở bên dưới rốt cuộc có bốn bóng người phi thân bay tới! Bọn hắn chính là bốn người khi nãy bị chặn cướp. Hai nam hai nữ tới liền là hành lễ:
- Các vị đại nhân, chúng ta xin đa tạ các vị đã cứu giúp!
Nam tử kia liền lên tiếng cảm ơn. Nếu không phải những vị này tới làm đám cướp kia tạm thời không ra tay với bọn hắn, nếu không chính lúc này bọn hăn còn sống hay đã chết không ai biết được.
- Các ngươi là ai?
Hoàng Hoả lên tiếng hỏi.
Một nữ tử liền nhẹ giọng mà đáp:
- Đại nhân, chúng ta chỉ là người bình thường không có thân phận gì, khi nãy bị đám cướp kia chặn lại, bọn chúng lại phá huỷ đi kim trúc sinh mệnh của chúng ta!
- Không có việc gì thì các ngươi có thể đi!
Hoàng Kiếm hừ lạnh, cũng không muốn dây dưa. Đối phương có trung vị thần, Hoàng Kiếm đang nghĩ xem có nên động thủ hay không. Chỉ là bọn hắn không có ý xấu, hắn liền không có cớ để động thủ giết người a.
Nghe Hoàng Kiếm nói, một vị nữ tủ còn lại liền lên:
- Các vị đại nhân, các vị là đang tới thành trì gần nhất sao? Chúng ta liệu có thể quá giang được không?
Giọng nói của nàng nhẹ nhàng, cũng là rất vào tai. Bọn hắn thật sự cầu mong được sự đồng ý. Tại nơi này muốn trở về Mê Nhĩ Thành còn mười ngày đường di chuyển bằng Kim Trúc sinh mệnh. Hiện tại kim trúc sinh mệnh của bọn hắn bị phá, tốc độ bay của thần cấp cường giả nếu muốn tới Mê Nhĩ Thành quả thực là phải chậm lại ba lần. Hơn nữa trên đường lại có không ít giặc cướp, chỉ sợ không có về được thành trì. Chẳng hạn như lần này, bọn hắn đã cố ý tìm nơi chưa từng có giặc cướp hoành hành, ấy vậy mà vânc là bị đánh cướp.
/797
|