Hoàng Minh lúc này cũng không để ý đến bên ngoài nữa rồi. Hắn hiện tại đang ngồi ở trên ghế thái sư nhấp một ngụm trà nghe Tam Đường Thánh Đạo một hồi kể lại.
- Các ngươi nói vị lão nhân gia kia vô cùng thần bí, khủng bố tới mức không thể chấp nhận được?
Hoàng Minh nhíu mày hỏi lại.
- Đúng vậy, thiếu gia. Lão nhân gia chính là vô cùng vô cùng đáng sợ. Ta nhớ có rất nhiều lần các vị chủ thần đều muốn gặp người liền đứng chờ một lần đều là gần hai trăm năm mới được gặp!
Cung Chí Hồ lên tiếng đáp lời.
Hoàng Minh nghe tới đây đều phun ra một ngụm trà, nước trà toàn bộ bắn trên mặt của con mèo. Hoàng Minh một mực kinh hãi trợn tròn mắt.
Mịa nó, quá ngưu bức rồi. Chủ thần muốn gặp đều phải đứng đợi gần hai trăm năm mới được gặp?
- Các ngươi...! Thế các ngươi là gì của lão nhân ấy?
Hoàng Minh nhanh chóng dò hỏi.
- Thiếu gia, chúng ta lại chính là gác cổng của lão nhân gia a. Chính là ba người chúng ta!
Miêu Na một mặt tự hào mà nói. Nàng cùng Cung Chí Hồ đều là lão nhân gia đưa về chân chính làm chân gác cổng a. Đây là bực nào vinh dự, có thể pử ngoài cổng nhìn một đám chủ thần đứng chờ bên ngoài không dám lên tiếng, đây chính là bực nào kiêu ngạo a.
- Ta thật phục, lại là chân gác cổng!
Hoàng Minh chỉ còn nước lẩm bẩm trong đầu.
- Ngoài các ngươi, còn có ai ở bên cạnh người không?
- Không có a, chỉ có chúng ta ba người mà thôi!
Con mèo cũng nhanh chóng cướp lời mà nói. Ba người bọn hắn quả thực đi theo lão nhân gia bốn trăm năm, không còn có ai khác.
Hoàng Minh gật đầu, đây rốt cuộc là thế nào, hệ thống cho hắn triệu hồi ba tên này đến, nhưng hỏi ra lại là một lão nhân kêu bọn hắn tới, lão nhân này là ai cơ chứ?
Nghĩ tới Hoàng Minh liền hỏi ngay:
- Các ngươi luôn miệng lão nhân gia, rốt cuộc có hai không biết Tính danh của người?
- Cái này, thiếu gia, chúng ta thật không dám hỏi đâu!
Cung Chí Hồ một mặt mộng bức mà nói. Miêu Na cũng gật đầu đồng ý. Bọn hắn làm sao dám, mà nghĩ thôi cũng không dám. Chỉ có thể gọi ba chữ lão thái gia mà thôi.
- Ta biết, ta biết a!
Con mèo lần này lại nhảy lên choi choi mà kêu.
Hoàng Minh gật đầu tỏ vẻ cho nó nói. Con mèo liền nhanh chóng kể lại:
- Ta nhớ một lần mấy vị chủ thần bàn tán với nhau tại cửa, khi đó hai người bọn hắn đang ăn trưa nên không biết. Một đám chủ thần gọi lão thái gia chính là Dương Diễn đại nhân!
- Dương Diễn?
Hoàng Minh ngây người. Tại sao cái tên này có chút quen thuộc, dường như hắn đã nghe qua ở đâu, mà lúc này lại không thể nào nhớ ra được. Bất thình lình bên tai Hoàng Minh vang lên tiếng nói của A Trang:
- Hoàng Minh, chàng quên rồi sao? Ở dưới Tiên nhân yêu Hoàng Tiên đại lục có một vị đại sư tiên đoán chàng chính là kẻ được chọn. Vị đại sư này cũng tên là Dương Diễn, ta còn nhớ kĩ đây này!
A trang nói một lời làm Hoàng Minh giật mình tỉnh ngộ. Đúng rồi a, Dương Diễn đại sư, chính là cái người này. Trước kia Hoàng Minh hắn cũng không có để ý. Bởi vì trải qua vạn năm, hắn cứ nghĩ vị đại sư này chính là đã chết. Cũng vì chẳng còn mấy ai nhớ đến hắn, ngoài một câu tiên ngôn để lại, chính là kẻ được chọn xuất hiện, ma vương tất vong.
- Dương Diễn đại sư này cùng Dương Diễn lão thái gia mà Tam Đường Thánh Đạo nói liệu có phải là cùng một người hay không?
Hoàng Minh suy đoán nhưng không dám chắc. Chỉ có thể đem khúc mắc này chôn lại.
- Đúng rồi thiếu gia, lão thái gia đã căn dặn qua. Một khi tìm được người liền mang theo yêu thú sủng vật của người tiến về phía nam tiên giới trở lại yêu thú vị diện tiếp nhận truyền thừa!
Miêu Na đột nhiên lên tiếng mà nói.
- Đúng rồi, ta suýt thì quên. Chính là lão nhân gia đã căn dặn như vậy. Thiếu gia, người xem. Yêu thú của chúng ta, nhất là con mèo này tuy chưa thành thần nhưng cũng chính là sức chiến đấu là có được. Bọn hắn chính là đã trải qua tẩy lễ truyền thừa!
Cung Chí Hồ vỗ vỗ đầu mà nói.
- Tẩy lễ truyền thừa?
Hoàng Minh kinh ngạc, bởi vì hắn chưa có nghe qua chuyện này bao giờ a.
- Đúng vậy thiếu gia, lão nhân gia đã căn dặn rồi. Một khi gặp được thiếu gia liền giúp thiếu gia đưa sủng vật của người tiến về yêu thú vị diện tiếp nhận tẩy lễ truyền thừa!
Con mèo lúc này cũng là rất trịnh trọng mà nói. Thật hiếm khi thấy nó biểu cảm như vậy.
- Yêu thú của ta?
Hoàng Minh ánh mắt hướng về phía xa xa, nơi đó chính là tám người Hoàng Kiếm, Hoàng Lôi đang đứng trò chuyện vui vẻ.
Hoàng Minh cũng không nghi ngờ một chút nào đội hoả tiễn. Bởi vì bọn hắn là do hệ thống mang tới, chính là độ trung thành tuyệt đối a. Không bao giờ có chuyện bọn hắn lừa dối hắn.
- Tẩy lễ truyền thừa, các ngươi có thể dẫn yêu thú của ta đi sao?
- Chính là như vậy thiếu gia. Người cứ yên tâm. Tại tiên giới, nếu không gặp phải đại viên mãn thượng vị thần thì Tam Đường Thánh đạo chúng ta là vô địch, xin người cứ yên tâm!
Cung Chí Hồ vỗ ngực đảm bảo. Hoàng Minh cười cười, ánh mắt hướng về đám người Hoàng Lôi, Hoàng Kiếm mà nói:
- Yêu thú sủng vật của ta, chính là bọn hắn rồi!
- Các ngươi nói vị lão nhân gia kia vô cùng thần bí, khủng bố tới mức không thể chấp nhận được?
Hoàng Minh nhíu mày hỏi lại.
- Đúng vậy, thiếu gia. Lão nhân gia chính là vô cùng vô cùng đáng sợ. Ta nhớ có rất nhiều lần các vị chủ thần đều muốn gặp người liền đứng chờ một lần đều là gần hai trăm năm mới được gặp!
Cung Chí Hồ lên tiếng đáp lời.
Hoàng Minh nghe tới đây đều phun ra một ngụm trà, nước trà toàn bộ bắn trên mặt của con mèo. Hoàng Minh một mực kinh hãi trợn tròn mắt.
Mịa nó, quá ngưu bức rồi. Chủ thần muốn gặp đều phải đứng đợi gần hai trăm năm mới được gặp?
- Các ngươi...! Thế các ngươi là gì của lão nhân ấy?
Hoàng Minh nhanh chóng dò hỏi.
- Thiếu gia, chúng ta lại chính là gác cổng của lão nhân gia a. Chính là ba người chúng ta!
Miêu Na một mặt tự hào mà nói. Nàng cùng Cung Chí Hồ đều là lão nhân gia đưa về chân chính làm chân gác cổng a. Đây là bực nào vinh dự, có thể pử ngoài cổng nhìn một đám chủ thần đứng chờ bên ngoài không dám lên tiếng, đây chính là bực nào kiêu ngạo a.
- Ta thật phục, lại là chân gác cổng!
Hoàng Minh chỉ còn nước lẩm bẩm trong đầu.
- Ngoài các ngươi, còn có ai ở bên cạnh người không?
- Không có a, chỉ có chúng ta ba người mà thôi!
Con mèo cũng nhanh chóng cướp lời mà nói. Ba người bọn hắn quả thực đi theo lão nhân gia bốn trăm năm, không còn có ai khác.
Hoàng Minh gật đầu, đây rốt cuộc là thế nào, hệ thống cho hắn triệu hồi ba tên này đến, nhưng hỏi ra lại là một lão nhân kêu bọn hắn tới, lão nhân này là ai cơ chứ?
Nghĩ tới Hoàng Minh liền hỏi ngay:
- Các ngươi luôn miệng lão nhân gia, rốt cuộc có hai không biết Tính danh của người?
- Cái này, thiếu gia, chúng ta thật không dám hỏi đâu!
Cung Chí Hồ một mặt mộng bức mà nói. Miêu Na cũng gật đầu đồng ý. Bọn hắn làm sao dám, mà nghĩ thôi cũng không dám. Chỉ có thể gọi ba chữ lão thái gia mà thôi.
- Ta biết, ta biết a!
Con mèo lần này lại nhảy lên choi choi mà kêu.
Hoàng Minh gật đầu tỏ vẻ cho nó nói. Con mèo liền nhanh chóng kể lại:
- Ta nhớ một lần mấy vị chủ thần bàn tán với nhau tại cửa, khi đó hai người bọn hắn đang ăn trưa nên không biết. Một đám chủ thần gọi lão thái gia chính là Dương Diễn đại nhân!
- Dương Diễn?
Hoàng Minh ngây người. Tại sao cái tên này có chút quen thuộc, dường như hắn đã nghe qua ở đâu, mà lúc này lại không thể nào nhớ ra được. Bất thình lình bên tai Hoàng Minh vang lên tiếng nói của A Trang:
- Hoàng Minh, chàng quên rồi sao? Ở dưới Tiên nhân yêu Hoàng Tiên đại lục có một vị đại sư tiên đoán chàng chính là kẻ được chọn. Vị đại sư này cũng tên là Dương Diễn, ta còn nhớ kĩ đây này!
A trang nói một lời làm Hoàng Minh giật mình tỉnh ngộ. Đúng rồi a, Dương Diễn đại sư, chính là cái người này. Trước kia Hoàng Minh hắn cũng không có để ý. Bởi vì trải qua vạn năm, hắn cứ nghĩ vị đại sư này chính là đã chết. Cũng vì chẳng còn mấy ai nhớ đến hắn, ngoài một câu tiên ngôn để lại, chính là kẻ được chọn xuất hiện, ma vương tất vong.
- Dương Diễn đại sư này cùng Dương Diễn lão thái gia mà Tam Đường Thánh Đạo nói liệu có phải là cùng một người hay không?
Hoàng Minh suy đoán nhưng không dám chắc. Chỉ có thể đem khúc mắc này chôn lại.
- Đúng rồi thiếu gia, lão thái gia đã căn dặn qua. Một khi tìm được người liền mang theo yêu thú sủng vật của người tiến về phía nam tiên giới trở lại yêu thú vị diện tiếp nhận truyền thừa!
Miêu Na đột nhiên lên tiếng mà nói.
- Đúng rồi, ta suýt thì quên. Chính là lão nhân gia đã căn dặn như vậy. Thiếu gia, người xem. Yêu thú của chúng ta, nhất là con mèo này tuy chưa thành thần nhưng cũng chính là sức chiến đấu là có được. Bọn hắn chính là đã trải qua tẩy lễ truyền thừa!
Cung Chí Hồ vỗ vỗ đầu mà nói.
- Tẩy lễ truyền thừa?
Hoàng Minh kinh ngạc, bởi vì hắn chưa có nghe qua chuyện này bao giờ a.
- Đúng vậy thiếu gia, lão nhân gia đã căn dặn rồi. Một khi gặp được thiếu gia liền giúp thiếu gia đưa sủng vật của người tiến về yêu thú vị diện tiếp nhận tẩy lễ truyền thừa!
Con mèo lúc này cũng là rất trịnh trọng mà nói. Thật hiếm khi thấy nó biểu cảm như vậy.
- Yêu thú của ta?
Hoàng Minh ánh mắt hướng về phía xa xa, nơi đó chính là tám người Hoàng Kiếm, Hoàng Lôi đang đứng trò chuyện vui vẻ.
Hoàng Minh cũng không nghi ngờ một chút nào đội hoả tiễn. Bởi vì bọn hắn là do hệ thống mang tới, chính là độ trung thành tuyệt đối a. Không bao giờ có chuyện bọn hắn lừa dối hắn.
- Tẩy lễ truyền thừa, các ngươi có thể dẫn yêu thú của ta đi sao?
- Chính là như vậy thiếu gia. Người cứ yên tâm. Tại tiên giới, nếu không gặp phải đại viên mãn thượng vị thần thì Tam Đường Thánh đạo chúng ta là vô địch, xin người cứ yên tâm!
Cung Chí Hồ vỗ ngực đảm bảo. Hoàng Minh cười cười, ánh mắt hướng về đám người Hoàng Lôi, Hoàng Kiếm mà nói:
- Yêu thú sủng vật của ta, chính là bọn hắn rồi!
/797
|