Hoàng Minh đi ra ngoài, tay cầm một tấm vé. Nguyệt Vũ đưa hắn là thẻ khách quý vip mạ ánh kim. Tượng trưng cho khách quý nhất của Phiên Ảnh hội.
Hoàng Minh rời đi, đi ba vòng quanh thành, xác định không có ai theo dõi, vào một ngõ vắng đổi lại trang phục đi về quán trọ.
- Tiểu thư, lần này nhất định phải tổ chức rộn rã, đây là dịp để người lấy lại địa vị trong gia tộc.
Thịnh An mặt lộ rõ vẻ vui mừng.
Nguyệt Vũ hai má hây hây hồng, cực kì diễm lệ. Nàng không ngờ đang lúc khó khăn nhất lại xuất hiện một kì nhân. Mang tới đồ vật kinh thiên như vậy. Khẳng định hắn là một luyện khí sư cực kì mạnh mẽ. Pháp bảo này phá vỡ cân bằng của đại lục. Nếu thả ra quả bom này, nàng khẳng định tất cả chiến sĩ lẫn pháp sư toàn đại lục sẽ điên cuồng. Nguyệt,vũ híp mắt, có nó nàng sẽ lấy lại địa vị, tên khốn kia đừng có mơ tưởng đến nàng.
Nguyệt Vũ thả thần thức nhìn vào không gian giới chỉ của mình. Thấy một đám pokeball trong góc xếp chồng lên nhau. Trong lòng không nén được vài giọt nước mắt hạnh phúc.
Thịnh An thấy vậy, vỗ vai nàng hai cái ý an ủi. Nguyệt Vũ lấy vệt áo lau đi nước mắt. Kiên định nói:
- Cảm ơn An thúc. Thúc giúp cháu đưa tin một chút. Còn 13 ngày nữa là tới hội đấu giá. Cháu mong 3 ngày tới. Nhất định cả đại lục phải nghe được tin tức này.
- Yên tâm, Ta sẽ đi làm ngay!!!
Hoàng Minh về đến nhà trọ đã thấy hai người Ưng lão cùng Linh San đang hứng thú nghe kể chuyện. Không ngờ khá đông người đang tụ tập lại. Chuyện kể cực kì hấp dẫn, trung niên mắt hí biên diễn như có mặt tại hiện trường vậy. Hoàng Minh nghe mà còn thấy li kì gay cấn.
Mịa, Tiếu Ngạo Giang hồ mình kể ra còn có thể chế thêm nhiều tình tiết như vậy. Hoàng Minh tặc lưỡi.
Để tránh chuyện thị phi, 3 người hẹn sáng mai đi một vòng mua vài thứ cần thiết rồi về lại Cát lạc Binh đoàn.
- Hoàng Minh, ngươi không về lại gia tộc một chuyến sao??
Gia tộc, Hoàng Minh ngẫm nghĩ, từ lúc hắn đến đây, hắn chỉ biết tới cha mẹ hắn, nhánh họ Hoàng ở Thái Minh trấn còn đầy mà hắn còn không để ý. Còn gia tộc ở đây sao?
Hoàng Minh không bận tâm, sẽ có ngày hắn quay lại, nhưng sẽ không phải hôm nay. Hắn nhớ là, cha mẹ hắn đều bị gia tộc ganh ghét, từ khu Hoàng Chấn Giang không thể tu luyện được nữa. Cả gia tộc xoay chuyển 180 độ. Tước hết quyền lợi của hắn. Luôn mồm chỉ trích. Nếu không phải là con trai của tộc trưởng, có lẽ cha hắn còn bị chuyện gì nữa. Sau này tộc trưởng, là ông nội của Hoàng Minh điều cha hắn về Thái Minh trấn chấp chưởng mua bán, tạm thời tránh đi. Không ngờ đến đây là là 10 năm rồi...
- Ngươi không sao chứ?
Linh San thấy Hoàng Minh thộn ra, liền hỏi.
- Ta không sao, nghỉ ngơi đi, ngày mai về rôi.
Đoạn ai về phòng lấy, Hoàng Minh nằm trong phòng, tiến vào hệ thống trong thức hải.
- A Trang!!
Hoàng Minh lên tiếng gọi.
Một bóng người lập tức xuất hiện trước mặt hắn.
Hoàng Minh hai mắt như muốn lòi ra, mũi chảy ra một vệt máu
Ta kháo, đây là bikini sao?
Trước mặt hắn lúc này A Trang đang mặc nguyên bộ bikini viền đen, cả thân hình bốc lửa được phơi bày ra. Đôi gò bông cao vút được giữ lại một nửa, đôi chân dài miên man. Hoàng Minh không dám nhìn nữa, quay ra sau.
- Ngươi đây là cái gì trang phục. Mau mặc quần áo vào.Hoàng Minh nghiêm chỉnh nói.
A Trang thấy hắn vậy mà ngượng ngùng, cười khanh khách.
- Ta là đang tắm nắng, nghe được ngươi gọi nên tới ngay mà.
Giọng nói ngọt ngào, mang theo chút nũng nịu.
Hoàng Minh nghe mà nhíu mày, mẹ nó, đây là hệ thống số liệu sao? Cũng quá nhân tính hóa đi.
Mà cái gì cơ? Tắm biển?
- Ngươi vừa nói là tắm biển?
- Đúng vậy?
- Ở đâu có biển?
Hoàng Minh vội hỏi?
- Chủ nhân đây tính là câu hỏi sao?
- Đúng vậy!
Hoàng Minh nhớ hắn còn mấy câu 3 tháng chưa hỏi vấn đề. Hỏi một câu không sao.
A trang mỉm cười. Đoạn đưa tay đưa tới vùng màn hình.
Đây là, đây là vùng xám trắng lúc trước hắn mở không được mà. Đây đây, đây là một hòn đảo sao???
Hoàng Minh nhìn vào vùng xám trước kia hắn không truy cập được. Cực kì ngạc nhiên.
Hoàng Minh nhịn không được ấn vào. Vù vù, không gian biến đổi. Cả hai đều đang đứng trên một bãi cát ngoài rìa đảo. Ánh nắng mặt trời chiếu nóng khuôn mặt hắn. Tiếng sóng vỗ vào bờ rì rào. Cực kì chân thật. Hoàng Minh há hốc mồm kinh sợ. Đây là một đảo thực sự không phải hệ thống làm ra chứ???
A Trang mỉm cười, nàng tự giác đi tới một cái ghế nằm, được che bởi một cái ô che nắng to. Nằm khiêu gợi, hai mắt không ngờ có một cái kính đen che đi.
Má, hưởng thụ như vậy. Hoàng Minh lè lưỡi. Giờ sao, đây rốt cuộc là cái chuyện gì?
- Đây là nơi nào A Trang? Là hệ thống mới cập nhật ra sao?
Hoàng Minh cất giọng hỏi.
- Chuyện này không nằm trong mục giải đáp. Chủ nhân người nên tự tìm hiểu.
A Trang trả lời ngắn gọn. Sau đó yên lặng thở đều. Dường như đã ngủ. Hoàng Minh nhủ thầm. Ngươi mà không phải hệ thống số liệu làm ra, ta không khách khỉ mà đẩy ngã đâu này. Hừ hừ.
Hoàng Minh không còn cách nào khác, tự động đi vào trong tìm kiếm.
Đảo được bao quanh tầng ngoài toàn là cây dừa. Hoàng Minh thầm nghĩ, phải chăng là Hawaii. Đi mãi mới hết cây dừa. Càng vào trong Hoàng Minh càng thích thú. Con mẹ nó, đây là đảo sống????????????
Hoàng Minh rời đi, đi ba vòng quanh thành, xác định không có ai theo dõi, vào một ngõ vắng đổi lại trang phục đi về quán trọ.
- Tiểu thư, lần này nhất định phải tổ chức rộn rã, đây là dịp để người lấy lại địa vị trong gia tộc.
Thịnh An mặt lộ rõ vẻ vui mừng.
Nguyệt Vũ hai má hây hây hồng, cực kì diễm lệ. Nàng không ngờ đang lúc khó khăn nhất lại xuất hiện một kì nhân. Mang tới đồ vật kinh thiên như vậy. Khẳng định hắn là một luyện khí sư cực kì mạnh mẽ. Pháp bảo này phá vỡ cân bằng của đại lục. Nếu thả ra quả bom này, nàng khẳng định tất cả chiến sĩ lẫn pháp sư toàn đại lục sẽ điên cuồng. Nguyệt,vũ híp mắt, có nó nàng sẽ lấy lại địa vị, tên khốn kia đừng có mơ tưởng đến nàng.
Nguyệt Vũ thả thần thức nhìn vào không gian giới chỉ của mình. Thấy một đám pokeball trong góc xếp chồng lên nhau. Trong lòng không nén được vài giọt nước mắt hạnh phúc.
Thịnh An thấy vậy, vỗ vai nàng hai cái ý an ủi. Nguyệt Vũ lấy vệt áo lau đi nước mắt. Kiên định nói:
- Cảm ơn An thúc. Thúc giúp cháu đưa tin một chút. Còn 13 ngày nữa là tới hội đấu giá. Cháu mong 3 ngày tới. Nhất định cả đại lục phải nghe được tin tức này.
- Yên tâm, Ta sẽ đi làm ngay!!!
Hoàng Minh về đến nhà trọ đã thấy hai người Ưng lão cùng Linh San đang hứng thú nghe kể chuyện. Không ngờ khá đông người đang tụ tập lại. Chuyện kể cực kì hấp dẫn, trung niên mắt hí biên diễn như có mặt tại hiện trường vậy. Hoàng Minh nghe mà còn thấy li kì gay cấn.
Mịa, Tiếu Ngạo Giang hồ mình kể ra còn có thể chế thêm nhiều tình tiết như vậy. Hoàng Minh tặc lưỡi.
Để tránh chuyện thị phi, 3 người hẹn sáng mai đi một vòng mua vài thứ cần thiết rồi về lại Cát lạc Binh đoàn.
- Hoàng Minh, ngươi không về lại gia tộc một chuyến sao??
Gia tộc, Hoàng Minh ngẫm nghĩ, từ lúc hắn đến đây, hắn chỉ biết tới cha mẹ hắn, nhánh họ Hoàng ở Thái Minh trấn còn đầy mà hắn còn không để ý. Còn gia tộc ở đây sao?
Hoàng Minh không bận tâm, sẽ có ngày hắn quay lại, nhưng sẽ không phải hôm nay. Hắn nhớ là, cha mẹ hắn đều bị gia tộc ganh ghét, từ khu Hoàng Chấn Giang không thể tu luyện được nữa. Cả gia tộc xoay chuyển 180 độ. Tước hết quyền lợi của hắn. Luôn mồm chỉ trích. Nếu không phải là con trai của tộc trưởng, có lẽ cha hắn còn bị chuyện gì nữa. Sau này tộc trưởng, là ông nội của Hoàng Minh điều cha hắn về Thái Minh trấn chấp chưởng mua bán, tạm thời tránh đi. Không ngờ đến đây là là 10 năm rồi...
- Ngươi không sao chứ?
Linh San thấy Hoàng Minh thộn ra, liền hỏi.
- Ta không sao, nghỉ ngơi đi, ngày mai về rôi.
Đoạn ai về phòng lấy, Hoàng Minh nằm trong phòng, tiến vào hệ thống trong thức hải.
- A Trang!!
Hoàng Minh lên tiếng gọi.
Một bóng người lập tức xuất hiện trước mặt hắn.
Hoàng Minh hai mắt như muốn lòi ra, mũi chảy ra một vệt máu
Ta kháo, đây là bikini sao?
Trước mặt hắn lúc này A Trang đang mặc nguyên bộ bikini viền đen, cả thân hình bốc lửa được phơi bày ra. Đôi gò bông cao vút được giữ lại một nửa, đôi chân dài miên man. Hoàng Minh không dám nhìn nữa, quay ra sau.
- Ngươi đây là cái gì trang phục. Mau mặc quần áo vào.Hoàng Minh nghiêm chỉnh nói.
A Trang thấy hắn vậy mà ngượng ngùng, cười khanh khách.
- Ta là đang tắm nắng, nghe được ngươi gọi nên tới ngay mà.
Giọng nói ngọt ngào, mang theo chút nũng nịu.
Hoàng Minh nghe mà nhíu mày, mẹ nó, đây là hệ thống số liệu sao? Cũng quá nhân tính hóa đi.
Mà cái gì cơ? Tắm biển?
- Ngươi vừa nói là tắm biển?
- Đúng vậy?
- Ở đâu có biển?
Hoàng Minh vội hỏi?
- Chủ nhân đây tính là câu hỏi sao?
- Đúng vậy!
Hoàng Minh nhớ hắn còn mấy câu 3 tháng chưa hỏi vấn đề. Hỏi một câu không sao.
A trang mỉm cười. Đoạn đưa tay đưa tới vùng màn hình.
Đây là, đây là vùng xám trắng lúc trước hắn mở không được mà. Đây đây, đây là một hòn đảo sao???
Hoàng Minh nhìn vào vùng xám trước kia hắn không truy cập được. Cực kì ngạc nhiên.
Hoàng Minh nhịn không được ấn vào. Vù vù, không gian biến đổi. Cả hai đều đang đứng trên một bãi cát ngoài rìa đảo. Ánh nắng mặt trời chiếu nóng khuôn mặt hắn. Tiếng sóng vỗ vào bờ rì rào. Cực kì chân thật. Hoàng Minh há hốc mồm kinh sợ. Đây là một đảo thực sự không phải hệ thống làm ra chứ???
A Trang mỉm cười, nàng tự giác đi tới một cái ghế nằm, được che bởi một cái ô che nắng to. Nằm khiêu gợi, hai mắt không ngờ có một cái kính đen che đi.
Má, hưởng thụ như vậy. Hoàng Minh lè lưỡi. Giờ sao, đây rốt cuộc là cái chuyện gì?
- Đây là nơi nào A Trang? Là hệ thống mới cập nhật ra sao?
Hoàng Minh cất giọng hỏi.
- Chuyện này không nằm trong mục giải đáp. Chủ nhân người nên tự tìm hiểu.
A Trang trả lời ngắn gọn. Sau đó yên lặng thở đều. Dường như đã ngủ. Hoàng Minh nhủ thầm. Ngươi mà không phải hệ thống số liệu làm ra, ta không khách khỉ mà đẩy ngã đâu này. Hừ hừ.
Hoàng Minh không còn cách nào khác, tự động đi vào trong tìm kiếm.
Đảo được bao quanh tầng ngoài toàn là cây dừa. Hoàng Minh thầm nghĩ, phải chăng là Hawaii. Đi mãi mới hết cây dừa. Càng vào trong Hoàng Minh càng thích thú. Con mẹ nó, đây là đảo sống????????????
/797
|