Lúc bấy giờ khí thế Kurama tăng lên mạnh mẽ, quang cầu kia càng tụ tập thêm màu sắc tối tăm quỷ dị. Đây chính là bom vĩ thú, một quả bom vĩ thú này được tụ tập đích xác Kurma đã điên cuồng bất chấp hậu quả rồi. Hoàng Minh nhìn một màn này trợn tròn hai con mắt trắng dã. Nếu bom vĩ thú nổ ra, chỉ sợ Bồ Đề Thụ không thể chịu nổi. Bồ Đề Thụ mà bị huỷ đi thì lấy gì cứu người đây. Nhưng tình huống này hắn có thể ngăn cản sao?
Đối diện với bom vĩ thú đang cực tốc hình thành của Kurama, con cửu vĩ hệ mộc kia cũng không dám khinh thường. Hai con ngươi xanh biếc của nó loé lên tinh quang. Từ trên trán của nó, dấu ấn hình trăng lưỡi liềm bắt mắt kia cũng lập tức phát ra ánh sánh dịu nhẹ trong vắt. Một cỗ khí tức quỷ dị tràn ngập sinh cơ xuất hiện xung quanh dấu ấn trăng lưỡi liềm ấy. Không gia thiên địa như ngưng kết lại, chỉ có hai cỗ năng lượng đang không ngừng kéo lên.
Kurama gầm lên một tiếng, bom vĩ thú rốt cuộc được nó bắn ra. Trái bom vĩ thú này mang theo khí thế huỷ diệt hết thảy hướng con cửu vĩ hệ mộc kia gấp rút lao tới. Cửu vĩ hệ mộc kia không có chút hoảng loạn nào, có chăng ánh mắt nó lúc này chỉ có sự lạnh lùng cùng tôn nghiêm không thể khuất phục. Từ trên trán nó, một đạo ánh sáng tinh quang bắn ra từ trong dấu ấn mặt trăng lưỡi liềm kia nhắm tới bom vĩ thú trong nháy mắt.
Trái tim Hoàng Minh lúc này như muốn ngưng đập, hai mắt hắn trợn tròn nhìn hai vật huỷ diệt kia lao vào nhau, trong lòng sợ hãi không thôi.
Oanh long long!
Một trận chấn động vang vọng không gian tầng chín. Hoàng Minh ngồi trên mặt đất thân thể cũng không tự chủ được lắc lư theo chấn động. Trong pháp trận, một vụ nổ cực lớn bao trùm toàn bộ không gian làm Hoàng Minh không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì bên trong. Nhưng ngay sau đó lại bắt đầu có hai bóng hình lao vào nhau tiếp tục cận chiến. Hoàng Minh chỉ có thể nhìn thấy trong đám bụi đất mờ ảo kia hai thân thể khổng lồ đang điên cuồng chiến đấu. Tiếng gào thét kèm theo âm thanh kì lạ giống như ban đầu Kurama thể hiện ra. Dường như nó vừa đánh vừa nói chuyện gì đó. Thế nhưng đối diện với nó chỉ là sự lạnh lùng cùng móng vuốt và cự vĩ.
Rốt cuộc qua thời gian mười hơi thở Hoàng Minh cũng thấy rõ ràng được tình cảnh bên trong. Làm cho hắn yên lòng chính là Bồ Đề Thụ không có bị trận chiến của hai con cửu vĩ làm cho chết đi. Nó vẫn ở đó, sừng sững chứng kiến hai con Cửu Vĩ chiến đấu như một chứng nhân quan chiến vậy. Hoàng Minh phát hiện rất nhiều lần năng lượng trong chiến đấu hai con cửu vĩ phát ra chẳng may đánh tới Bồ Đề Thụ đều bị một đoàn quang mang nhè nhẹ làm tán đi. Hắn rõ ràng cảm nhận được, dường như Bồ Đề Thụ này đã có linh tính, nó có thể tự bảo vệ bản thân khỏi kình khí của hai con Cửu Vĩ.
- Sinh trưởng vạn năm, rốt cuộc đã có linh tính của chính mình. Khó trách không bị ảnh hưởng bởi một chiêu vừa nãy!
Hoàng Minh thở ra một hơi, Bồ Đề Thụ không có tổn thương gì là tốt rồi. Ánh mắt hắn lại hướng về phía hai con Cửu Vĩ đang chiến đấu kia quan sát trận chiến.
Không nghĩ tới Kurama lúc này đang chiếm thượng phong tuyệt đối. Kurama vốn trời sinh kiêu ngạo, lại vô cùng bá đạo liều lĩnh. Tính cách này của nó làm sao có thể chấp nhận yếu thế hơn đối thủ. Chiêu nào chiêu nấy đều liều mạng không thôi. Cũng may do dung hợp cùng Tiên Nhân thuật của Hoàng Minh, thực lực cùng lực lượng của nó tăng lên một mảng lớn. Nếu như là trước đây mấy ngày, chỉ sợ nó không thể chiếm thượng phong như bây giờ.
Đổi lại là con Cửu Vĩ Mộc hệ kia. Nó tính cách lãnh ngạo, lạnh lùng, ổn trọng. Lúc này đối đầu với công kích điên cuồng của Kurama, tuy có rơi xuống hạ phong nhưng vẫn có thể kiên trì không bại.
- Gào!
Thế nhưng Kurama làm sao có thể để nó thoải mái đây. Đây là lần đầu tiên nó tự chủ xuất chiến, hơn nữa lại là đối thủ của thế giới khác, lại là đồng tộc Cửu Vĩ. Sự kiêu ngạo từ trong xương cốt làm nó càng đánh càng mạnh, càng đánh càng hung ác. Hai con mắt đỏ rực của nó càng bốc cháy hoả diễm hừng hực.
- Xoạt!
Một tiếng xoạt vang lên, Kurama không ngờ một kích đắc thủ. Trong lúc con Cửu Vĩ kia bị hai cái đuôi của Kurama che măt không kịp phản ứng. Một trảo của Kurama lập tức trảo tới trước ngực nó. Tiếng kêu thê lương của con Cửu Vĩ kia vang lên, một trảo này Kurama ra tay cực kì tàn nhẫn, tuyệt đối không có chút nhân nhượng nào.
Thân hình Cửu Vĩ mộc hệ kia lập tức run rẩy, bản thân nó lại mờ ảo đi một chút. Rất nhanh trước ngực nó một vết trảo kia được năng lượng linh hồn tu bổ lại chẫm rãi. Miệng vết thương đang chậm chạp khép lại. Thế nhưng một kích đắc thủ, Kurama làm sao cho nó có thời gian chữa trị thương thế đây. Chỉ thấy nó càng điên cuồng đánh tới, tốc độ ra chiêu càng nhanh hơn vài phần. Hoá ra từ đầu đến giờ nó vẫn còn chưa xuất ra toàn lực. Quả thực là ẩn giấu quá sâu. Không hổ là một đời chiến đấu điên cuồng cùng kiêu ngạo Cửu Vĩ Kurama.
Đối diện với bom vĩ thú đang cực tốc hình thành của Kurama, con cửu vĩ hệ mộc kia cũng không dám khinh thường. Hai con ngươi xanh biếc của nó loé lên tinh quang. Từ trên trán của nó, dấu ấn hình trăng lưỡi liềm bắt mắt kia cũng lập tức phát ra ánh sánh dịu nhẹ trong vắt. Một cỗ khí tức quỷ dị tràn ngập sinh cơ xuất hiện xung quanh dấu ấn trăng lưỡi liềm ấy. Không gia thiên địa như ngưng kết lại, chỉ có hai cỗ năng lượng đang không ngừng kéo lên.
Kurama gầm lên một tiếng, bom vĩ thú rốt cuộc được nó bắn ra. Trái bom vĩ thú này mang theo khí thế huỷ diệt hết thảy hướng con cửu vĩ hệ mộc kia gấp rút lao tới. Cửu vĩ hệ mộc kia không có chút hoảng loạn nào, có chăng ánh mắt nó lúc này chỉ có sự lạnh lùng cùng tôn nghiêm không thể khuất phục. Từ trên trán nó, một đạo ánh sáng tinh quang bắn ra từ trong dấu ấn mặt trăng lưỡi liềm kia nhắm tới bom vĩ thú trong nháy mắt.
Trái tim Hoàng Minh lúc này như muốn ngưng đập, hai mắt hắn trợn tròn nhìn hai vật huỷ diệt kia lao vào nhau, trong lòng sợ hãi không thôi.
Oanh long long!
Một trận chấn động vang vọng không gian tầng chín. Hoàng Minh ngồi trên mặt đất thân thể cũng không tự chủ được lắc lư theo chấn động. Trong pháp trận, một vụ nổ cực lớn bao trùm toàn bộ không gian làm Hoàng Minh không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì bên trong. Nhưng ngay sau đó lại bắt đầu có hai bóng hình lao vào nhau tiếp tục cận chiến. Hoàng Minh chỉ có thể nhìn thấy trong đám bụi đất mờ ảo kia hai thân thể khổng lồ đang điên cuồng chiến đấu. Tiếng gào thét kèm theo âm thanh kì lạ giống như ban đầu Kurama thể hiện ra. Dường như nó vừa đánh vừa nói chuyện gì đó. Thế nhưng đối diện với nó chỉ là sự lạnh lùng cùng móng vuốt và cự vĩ.
Rốt cuộc qua thời gian mười hơi thở Hoàng Minh cũng thấy rõ ràng được tình cảnh bên trong. Làm cho hắn yên lòng chính là Bồ Đề Thụ không có bị trận chiến của hai con cửu vĩ làm cho chết đi. Nó vẫn ở đó, sừng sững chứng kiến hai con Cửu Vĩ chiến đấu như một chứng nhân quan chiến vậy. Hoàng Minh phát hiện rất nhiều lần năng lượng trong chiến đấu hai con cửu vĩ phát ra chẳng may đánh tới Bồ Đề Thụ đều bị một đoàn quang mang nhè nhẹ làm tán đi. Hắn rõ ràng cảm nhận được, dường như Bồ Đề Thụ này đã có linh tính, nó có thể tự bảo vệ bản thân khỏi kình khí của hai con Cửu Vĩ.
- Sinh trưởng vạn năm, rốt cuộc đã có linh tính của chính mình. Khó trách không bị ảnh hưởng bởi một chiêu vừa nãy!
Hoàng Minh thở ra một hơi, Bồ Đề Thụ không có tổn thương gì là tốt rồi. Ánh mắt hắn lại hướng về phía hai con Cửu Vĩ đang chiến đấu kia quan sát trận chiến.
Không nghĩ tới Kurama lúc này đang chiếm thượng phong tuyệt đối. Kurama vốn trời sinh kiêu ngạo, lại vô cùng bá đạo liều lĩnh. Tính cách này của nó làm sao có thể chấp nhận yếu thế hơn đối thủ. Chiêu nào chiêu nấy đều liều mạng không thôi. Cũng may do dung hợp cùng Tiên Nhân thuật của Hoàng Minh, thực lực cùng lực lượng của nó tăng lên một mảng lớn. Nếu như là trước đây mấy ngày, chỉ sợ nó không thể chiếm thượng phong như bây giờ.
Đổi lại là con Cửu Vĩ Mộc hệ kia. Nó tính cách lãnh ngạo, lạnh lùng, ổn trọng. Lúc này đối đầu với công kích điên cuồng của Kurama, tuy có rơi xuống hạ phong nhưng vẫn có thể kiên trì không bại.
- Gào!
Thế nhưng Kurama làm sao có thể để nó thoải mái đây. Đây là lần đầu tiên nó tự chủ xuất chiến, hơn nữa lại là đối thủ của thế giới khác, lại là đồng tộc Cửu Vĩ. Sự kiêu ngạo từ trong xương cốt làm nó càng đánh càng mạnh, càng đánh càng hung ác. Hai con mắt đỏ rực của nó càng bốc cháy hoả diễm hừng hực.
- Xoạt!
Một tiếng xoạt vang lên, Kurama không ngờ một kích đắc thủ. Trong lúc con Cửu Vĩ kia bị hai cái đuôi của Kurama che măt không kịp phản ứng. Một trảo của Kurama lập tức trảo tới trước ngực nó. Tiếng kêu thê lương của con Cửu Vĩ kia vang lên, một trảo này Kurama ra tay cực kì tàn nhẫn, tuyệt đối không có chút nhân nhượng nào.
Thân hình Cửu Vĩ mộc hệ kia lập tức run rẩy, bản thân nó lại mờ ảo đi một chút. Rất nhanh trước ngực nó một vết trảo kia được năng lượng linh hồn tu bổ lại chẫm rãi. Miệng vết thương đang chậm chạp khép lại. Thế nhưng một kích đắc thủ, Kurama làm sao cho nó có thời gian chữa trị thương thế đây. Chỉ thấy nó càng điên cuồng đánh tới, tốc độ ra chiêu càng nhanh hơn vài phần. Hoá ra từ đầu đến giờ nó vẫn còn chưa xuất ra toàn lực. Quả thực là ẩn giấu quá sâu. Không hổ là một đời chiến đấu điên cuồng cùng kiêu ngạo Cửu Vĩ Kurama.
/797
|