Cảnh tượng Hoàng Minh tạo ra khiến toàn trường rơi vào sợ hãi tột độ. Bọn hắn đều cảm nhận được một quả cầu kia mang theo khí tức năng lượng tinh thuần cùng ẩn giấu sức mạnh kinh khủng vô thượng.
Đến cả Ám Thần lúc này cũng khó lòng tin tưởng vào một màn trước mắt chứ đừng nói gì những kẻ khác. Nó làm sao có thể tin tưởng nổi một con kiến trước mắt nó lại bộc phát ra một sự uy hiếp mạnh mẽ như vậy. Thế nhưng một chiêu này của nó cũng là một trong những thần thông mạnh nhất của huyết mạch. Một khi đã thi triển thần thông này sẽ không thể thu lại. Thần thông này có thể thôn phệ thiên địa, thôn phệ tinh không. Để không ngoài ý muốn, Ám Thần hoàn toàn dùng tám phần năng lượng hoàn toạn bạo kích đi ra. Nó nhất định phải diệt sát đối phương, lấy lại uy nghiêm của Thủ hộ thần.
Hoàng Minh lúc này thân thể căng cứng, hai tay vẫn duy trì những động tác kết ấn quỷ dị. Trên trán hắn gân xanh đã nổi lên đến doạ người. Quỷ Nhãn liên tục xoay tròn, chín dấu phẩy cũng điên cuồng vận chuyển theo quy luật kì lạ. Thiết Nhãn thì càng ghê gớm, màu vàng phát sáng đến rực rỡ, giống như một ngôi sao chói loá phát ra tinh quang rạng ngời giữa trời đêm.
- Rít!
Tiếng rít gào của Ám Thần vang lên, bốn hố đen bắt đầu khởi động. Lực hút kinh khủng bắt đầu xuất ra. Lực hút đã khiến thân thể Cửu Vĩ bị kéo xuống, từ từ hướng xuống phía dưới.
Sau những ấn kí cuối cùng kết ra, Hoàng Minh cũng hoàn toàn thành công triển khai ra thự lực mạnh nhất của hắn. Đây cũng là lần đầu tiên hắn bộc lộ hoàn toàn thực lực, một chiêu mạnh nhất, mạnh nhất từ trước tới nay. Hầu như toàn bộ năng lượng của hắn đã đi ra toàn bộ không lưu giữ lại một chút nào. Chín quả cầu rực rỡ sắc màu, quang mang kinh khủng lơ lửng trên chín bàn tay.
Xanh lam, đỏ, tím, vàng, đen, trắng, xanh lá, da cam, nâu đất!
Chín màu sắc đại diện cho chín loại nguyên tố thuộc tính mạnh mẽ có trong thiên địa. Hoàng Minh lúc này như một chiến thần rực rỡ, một lần huy hoàng rồi vụt tắt. Đối diện với bốn cái hố đen khủng khiếp kia, Hoàng Minh tinh quang loé lên, điên cuồng hét lớn:
- Đi!
Sau một từ đi kia của hắn, chín cái đuôi của cửu vĩ vốn hoá thành chín cánh tay kia liền một mực mạnh mẽ lấy đà ném chín quả cầu bàng bạc xuống phía dưới. Chín quả cầu lớn bằng một ngọn núi điên cuồng hướng xuống phía dưới như chín mặt trời toả ra quang mang rực rỡ. Đến khi chín quả cầu này chỉ còn cách bốn hố đen không xa liền nghe được một từ của Hoàng Minh.
- Bạo!
Oanh long long!
Thiên địa biến sắc, càn khôn xoay chuyển. Toàn bộ phương viên ngàn dặm bị một màn va chạm giữa hai lực lượng này càn quét nổ tung. Một màn khói bụi tràn ngập không gian. Toàn trường theo dõi cảnh chiến đấu có một không hai này tâm thần đều rung động, thần trí bị chấn cho ngây ngốc. Bên tai rõ ràng còn nghe được tiếng rít gào của Ám Thần cùng tiếng đinh đang như có ngàn viên đá rơi vào kim loại. Khói bụi đầy trời hoàn toàn ngăn cản tầm mắt của tất cả mọi thân ảnh ở đây. Không ai biết được lúc này, kết quả sau một lần đối chiêu kia ra sao.
Viêm thần cùng Địa Thần cũng bị vụ chấn động kia khiến cho chiến đấu chậm lại, tâm thần bọn chúng cũng chấn động không thôi. Thần thức liên tục hướng về phía bên chiến trường kia cảm ứng khí tức.
- Rít!
Chính vào lúc này lại một tiếng rít lớn vang lên, hai luồng phong bạo kịch liệt thôi qua làm cho bụi đất hoàn toàn bị cuốn đi. Ở trung tâm lúc này trước mắt toàn trường chính là thân ảnh của Ám Thần. Ám thần lúc này đang kiêu ngạo ngẩng cao đầu mà rít gào. Thân thể Ám thần vậy mà xơ xác không ít, toàn thân không ít vết máu loang lổ. Hai cánh vốn tràn ngập khí tức hắc ám âm minh lúc này cũng xơ xác không thể chịu nổi.
- Hoàng Minh!
- Hoàng Minh, hắn còn sống không?
Hư Trúc cùng Thư Đồ Sư Lĩnh Chi khuôn mặt tái nhợt tràn ngập thần sắc đau thương. Bọn hắn đều khó lòng tin tưởng, mặc dù nội tâm đầy hi vọng Hoàng Minh sẽ không chết. Nhưng lúc này Ám Thần còn ở đây, nhưng Hoàng Minh đã biến mất ở đâu rồi?
Hải Lão lúc này cũng tràn ngập tang thương, khó có thể nghĩ tới thanh niên trẻ tuổi kia, một thanh niên cường giả thiên chi kiêu tử cứ như vậy biến mất, cứ như vậy vẫn lạc. Bất giác lão nhớ về một thân ảnh tuyệt mĩ vẫn còn lưu lại trong trí óc, một thân ảnh mà cả đời lão vẫn không bao giờ quên được.
- Nàng cũng như hắn, cũng là một thiên chi kiêu tử mạnh mẽ như vậy!
Hoàng Minh đã chết sao? Không, hắn vẫn chưa chết. Lúc này Hoàng Minh với thân thể không lành lặn nằm trên mặt đất. Hắn như vậy mà không chết, chỉ là không còn chút năng lượng khí tức nào để khôi phục thân thể đã bị vô số vết thương này. Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng toàn bộ lực lượng của mình như vậy. Nằm dưới một cái hố sâu, Hoàng Minh nhìn về Ám Thần đang rít gào ở phía trên trong lòng tràn ngập tư vị. Hắn rốt cuộc vẫn quá yêu, hắn vẫn cần thực lực, hắn vẫn cần mạnh mẽ hơn.
- Ngaoooo!
Chính vào lúc này, một tiếng long ngâm phá vỡ không khí ngột ngạt của thiên địa. Tiếng Long ngâm tràn ngập vẻ phấn khích cùng uy nghiêm cao cao tại thượng. Hải Lão nghe thấy tiếng long ngâm này toàn thân run rẩy, một cỗ vui sướng tràn ra như nước vỡ bờ.
- Tên to xác, rốt cuộc ngươi cũng hoàn thành rồi!
Hoàng Minh nghe được tiếng long ngâm này, khoé miệng nhếch lên một nụ cười tà dị.
Đến cả Ám Thần lúc này cũng khó lòng tin tưởng vào một màn trước mắt chứ đừng nói gì những kẻ khác. Nó làm sao có thể tin tưởng nổi một con kiến trước mắt nó lại bộc phát ra một sự uy hiếp mạnh mẽ như vậy. Thế nhưng một chiêu này của nó cũng là một trong những thần thông mạnh nhất của huyết mạch. Một khi đã thi triển thần thông này sẽ không thể thu lại. Thần thông này có thể thôn phệ thiên địa, thôn phệ tinh không. Để không ngoài ý muốn, Ám Thần hoàn toàn dùng tám phần năng lượng hoàn toạn bạo kích đi ra. Nó nhất định phải diệt sát đối phương, lấy lại uy nghiêm của Thủ hộ thần.
Hoàng Minh lúc này thân thể căng cứng, hai tay vẫn duy trì những động tác kết ấn quỷ dị. Trên trán hắn gân xanh đã nổi lên đến doạ người. Quỷ Nhãn liên tục xoay tròn, chín dấu phẩy cũng điên cuồng vận chuyển theo quy luật kì lạ. Thiết Nhãn thì càng ghê gớm, màu vàng phát sáng đến rực rỡ, giống như một ngôi sao chói loá phát ra tinh quang rạng ngời giữa trời đêm.
- Rít!
Tiếng rít gào của Ám Thần vang lên, bốn hố đen bắt đầu khởi động. Lực hút kinh khủng bắt đầu xuất ra. Lực hút đã khiến thân thể Cửu Vĩ bị kéo xuống, từ từ hướng xuống phía dưới.
Sau những ấn kí cuối cùng kết ra, Hoàng Minh cũng hoàn toàn thành công triển khai ra thự lực mạnh nhất của hắn. Đây cũng là lần đầu tiên hắn bộc lộ hoàn toàn thực lực, một chiêu mạnh nhất, mạnh nhất từ trước tới nay. Hầu như toàn bộ năng lượng của hắn đã đi ra toàn bộ không lưu giữ lại một chút nào. Chín quả cầu rực rỡ sắc màu, quang mang kinh khủng lơ lửng trên chín bàn tay.
Xanh lam, đỏ, tím, vàng, đen, trắng, xanh lá, da cam, nâu đất!
Chín màu sắc đại diện cho chín loại nguyên tố thuộc tính mạnh mẽ có trong thiên địa. Hoàng Minh lúc này như một chiến thần rực rỡ, một lần huy hoàng rồi vụt tắt. Đối diện với bốn cái hố đen khủng khiếp kia, Hoàng Minh tinh quang loé lên, điên cuồng hét lớn:
- Đi!
Sau một từ đi kia của hắn, chín cái đuôi của cửu vĩ vốn hoá thành chín cánh tay kia liền một mực mạnh mẽ lấy đà ném chín quả cầu bàng bạc xuống phía dưới. Chín quả cầu lớn bằng một ngọn núi điên cuồng hướng xuống phía dưới như chín mặt trời toả ra quang mang rực rỡ. Đến khi chín quả cầu này chỉ còn cách bốn hố đen không xa liền nghe được một từ của Hoàng Minh.
- Bạo!
Oanh long long!
Thiên địa biến sắc, càn khôn xoay chuyển. Toàn bộ phương viên ngàn dặm bị một màn va chạm giữa hai lực lượng này càn quét nổ tung. Một màn khói bụi tràn ngập không gian. Toàn trường theo dõi cảnh chiến đấu có một không hai này tâm thần đều rung động, thần trí bị chấn cho ngây ngốc. Bên tai rõ ràng còn nghe được tiếng rít gào của Ám Thần cùng tiếng đinh đang như có ngàn viên đá rơi vào kim loại. Khói bụi đầy trời hoàn toàn ngăn cản tầm mắt của tất cả mọi thân ảnh ở đây. Không ai biết được lúc này, kết quả sau một lần đối chiêu kia ra sao.
Viêm thần cùng Địa Thần cũng bị vụ chấn động kia khiến cho chiến đấu chậm lại, tâm thần bọn chúng cũng chấn động không thôi. Thần thức liên tục hướng về phía bên chiến trường kia cảm ứng khí tức.
- Rít!
Chính vào lúc này lại một tiếng rít lớn vang lên, hai luồng phong bạo kịch liệt thôi qua làm cho bụi đất hoàn toàn bị cuốn đi. Ở trung tâm lúc này trước mắt toàn trường chính là thân ảnh của Ám Thần. Ám thần lúc này đang kiêu ngạo ngẩng cao đầu mà rít gào. Thân thể Ám thần vậy mà xơ xác không ít, toàn thân không ít vết máu loang lổ. Hai cánh vốn tràn ngập khí tức hắc ám âm minh lúc này cũng xơ xác không thể chịu nổi.
- Hoàng Minh!
- Hoàng Minh, hắn còn sống không?
Hư Trúc cùng Thư Đồ Sư Lĩnh Chi khuôn mặt tái nhợt tràn ngập thần sắc đau thương. Bọn hắn đều khó lòng tin tưởng, mặc dù nội tâm đầy hi vọng Hoàng Minh sẽ không chết. Nhưng lúc này Ám Thần còn ở đây, nhưng Hoàng Minh đã biến mất ở đâu rồi?
Hải Lão lúc này cũng tràn ngập tang thương, khó có thể nghĩ tới thanh niên trẻ tuổi kia, một thanh niên cường giả thiên chi kiêu tử cứ như vậy biến mất, cứ như vậy vẫn lạc. Bất giác lão nhớ về một thân ảnh tuyệt mĩ vẫn còn lưu lại trong trí óc, một thân ảnh mà cả đời lão vẫn không bao giờ quên được.
- Nàng cũng như hắn, cũng là một thiên chi kiêu tử mạnh mẽ như vậy!
Hoàng Minh đã chết sao? Không, hắn vẫn chưa chết. Lúc này Hoàng Minh với thân thể không lành lặn nằm trên mặt đất. Hắn như vậy mà không chết, chỉ là không còn chút năng lượng khí tức nào để khôi phục thân thể đã bị vô số vết thương này. Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng toàn bộ lực lượng của mình như vậy. Nằm dưới một cái hố sâu, Hoàng Minh nhìn về Ám Thần đang rít gào ở phía trên trong lòng tràn ngập tư vị. Hắn rốt cuộc vẫn quá yêu, hắn vẫn cần thực lực, hắn vẫn cần mạnh mẽ hơn.
- Ngaoooo!
Chính vào lúc này, một tiếng long ngâm phá vỡ không khí ngột ngạt của thiên địa. Tiếng Long ngâm tràn ngập vẻ phấn khích cùng uy nghiêm cao cao tại thượng. Hải Lão nghe thấy tiếng long ngâm này toàn thân run rẩy, một cỗ vui sướng tràn ra như nước vỡ bờ.
- Tên to xác, rốt cuộc ngươi cũng hoàn thành rồi!
Hoàng Minh nghe được tiếng long ngâm này, khoé miệng nhếch lên một nụ cười tà dị.
/797
|