Nhị Thất Lang còn muốn tiếp tục nói, dường như còn chưa đã nghiền. Phía dưới người quan chiến còn đang một bộ mộng bức không kịp phản ứng đây. Đây còn muốn chiến hay không a, sao lại giống như mấy mụ béo bán hàng rong chửi đổng vậy.
Hoàng Minh thở dài một hơi, đối với Nhị Thất Lang ở đối diện còn đang lải nhải hát liền quát:
- Đủ rồi!
Tiếng quát này đủ lớn khiến cho Nhị Thất Lang đang liên tục nhả nước miếng cũng ngây người yên tĩnh lại. Còn không cho hắn kinp phản ứng, Hoàng Minh phất tay nói:
- Ta không có thời gian tốn hao với ngươi, nhà bao việc!
Lời vừa dứt, thân ảnh Hoàng Minh biến mất tại chỗ. Vừa xuất kích chính là Dịch Chuyển tức thời. Thân ảnh Hoàng Minh biến mất tại chỗ trước vô vàn cặp mắt, ngay sau đó hắn đã xuất hiện phía sau lưng Nhị Thất Lang.
Nhị Thất Lang không hổ là cao thủ giãy dụa từ trong sinh tử đi ra, hoàn toàn không phải là hàng giả. Chỉ có điều là hơi lắm mồm mà thôi. Phát hiện Hoàng Minh biến mất, hắn lập tức triển khai thế thủ. Thổ thuộc tính cùng mộc thuộc tính lập tức nổ tung, thân thể của Nhị Thất Lang lập tức như được bao bọc một tầng sức mạnh, màu da của hắn trở thành màu nâu đất, xung quanh lại xuất hiện vô số dây leo khổng lồ từ đất vọt lên bao phủ phía sau của hắn. Hai chân Nhị Thất Lang đã muốn di chuyển, lĩnh ngộ phong thuộc tính của hắn không phải là trang trí, một khi thi triển liền bước ra mấy chục mét.
- Còn muốn chạy, Chidori!
Trong tay Hoàng Minh từ khi nào xuất hiện một luồng lực lượng mạnh mẽ, lôi điện tụ thành một đoàn khủng bố đánh lên thân thể của Nhị Thất Lang.
Một màn chiến đấu trong chớp mắt này khiến cho cả quảng trường kinh ngạc không kịp theo dõi. Chỉ có một số cường giả mới có thể nắm bắt mà thôi.
Lập Khương thành chủ là một trong số đó, hắn đều kinh ngạc đến sợ hãi. Bởi vì Hoàng Minh một chiêu là thuấn di, đó hoàn toàn là thuấn di mà không phải là thân pháp di chuyển. Ánh mắt của Lập Khương thành chủ đều trở nên nóng bỏng, thuấn di có ý nghĩa gì chứ? Chỉ có cường giả thiên tài lĩnh ngộ không gian cùng thời gian pháp tắc đến tột cùng mới có thể thuấn di mà thôi. Không nghĩ tới Hoàng Minh vậy mà có thể lĩnh ngộ được tuyệt kĩ này.
Nói thì chậm, chuyện phát sinh lại chỉ là trong mấy cái chớp mắt. Hoàng Minh trước sau đánh ra một chiêu đã xuyên qua lớp phòng ngự vô số dây leo tiếp cận thân thể của Nhị Thất Lang.
Lôi điện khủng bố mạnh mẽ công phá toàn bộ mọi thứ nó đi qua, mặc dù tu vi mạnh mẽ như Nhị Thất Lang trong tình huống bất ngờ liền có chút phòng ngự không đủ. Chỉ thấy ầm một tiếng nổ tung, thân thể Nhị Thất Lang như diều đứt dây bay mấy chục mét cứ thế lao ra khỏi lôi đài.
Miểu sát, hoàn toàn không chịu nổi một kích. Hoàng Minh hiển lộ thực lực đã được toàn trường nhận ra. Hoá ra tu vi của hắn cũng chỉ là trung vị thần mà thôi. Không nghĩ tới chỉ một chiêu đánh bại Nhị Thất Lang một thượng vị thần đỉnh. Vượt cấp khiêu chiến đánh bại, mặc dù là xuất kì bất ý, thế nhưng không ai dám nói một lời chê trách. Bởi vì lôi đài không có quy tắc, đánh lén cũng là một loại thủ đoạn chiến thắng. Hơn nữa người đánh lén ở đây lại có tu vi thấp hơn, đó lại gọi là tiên thủ hạ vi cường. Càng làm cho người ta kiêng kị chính là thủ đoạn của Hoàng Minh, trong chớp mắt hắn biến mất rồi xuất hiện phía sau lưng Nhị Thất Lang. Không ít người đã mờ mờ đoán ra, tiếng bàn luận lại xôn xao. Hai chữ thuấn di lập tức nổ lên vang dội, tiếng kinh thán vang lên khắp nơi. Thời gian và không gian là hai loại pháp tắc rất khó lĩnh ngộ. Một kẻ có thể lĩnh ngộ một trong hai loại pháp tắc này đã là một thiên tài siêu cấp rồi, kẻ này tương lại bất khả hạn lượng. Vậy mà ở trên lôi đài kia, thanh niên này vậy mà lĩnh ngộ cả hai loại pháp tắc cực hiếm đó. Đây là yêu nghiệt a, là đẳng cấp thiên chi kiêu tử mạnh nhất trong đồng lứa rồi.
Lập Khương ánh mắt loé lên tinh quang, cái này Hoàng Minh chính là cấp bậc yêu nghiệt. Không biết thời gian qua hắn cùng Lập Phi trải qua thế nào, chỉ sợ!
Lập Phi đứng ở lôi đài không xa mỉm cười đầy vui vẻ. Những tiểu dệ dưới trướng của Tác Hi đều một mặt mộng bức. Tác Hi từ lúc nào đã thu lại ghế của hắn. Hoàng Minh có mặt, hắn sao có thể lại trang bức đây. Hai con mắt của Tác Hi từ từ trở lại đen láy, bàn tay nắm chặt.
Quảng trường lúc này mới liên tục có người từ trong kinh sợ tỉnh lại. Lập tức tiếng hô ồn ào náo nhiệt lại vang lên. Thời gian chỉ còn rất ít, không nghĩ tới lúc này còn đánh ra một cường giả trẻ tuổi như vậy.
Nhị Thất Lang được mấy người đưa đi cứu chữa. Hắn lĩnh một đòn của Hoàng Minh, cả phía sau lưng cháy khét một mảnh, toàn thân y phục rách nát, thân thể muốn có bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật. Thật may hắn đã ngất đi không biết gì, nếu không lúc này chỉ sợ không còn chút mặt mũi nào nữa.
Hoàng Minh thở dài một hơi, đối với Nhị Thất Lang ở đối diện còn đang lải nhải hát liền quát:
- Đủ rồi!
Tiếng quát này đủ lớn khiến cho Nhị Thất Lang đang liên tục nhả nước miếng cũng ngây người yên tĩnh lại. Còn không cho hắn kinp phản ứng, Hoàng Minh phất tay nói:
- Ta không có thời gian tốn hao với ngươi, nhà bao việc!
Lời vừa dứt, thân ảnh Hoàng Minh biến mất tại chỗ. Vừa xuất kích chính là Dịch Chuyển tức thời. Thân ảnh Hoàng Minh biến mất tại chỗ trước vô vàn cặp mắt, ngay sau đó hắn đã xuất hiện phía sau lưng Nhị Thất Lang.
Nhị Thất Lang không hổ là cao thủ giãy dụa từ trong sinh tử đi ra, hoàn toàn không phải là hàng giả. Chỉ có điều là hơi lắm mồm mà thôi. Phát hiện Hoàng Minh biến mất, hắn lập tức triển khai thế thủ. Thổ thuộc tính cùng mộc thuộc tính lập tức nổ tung, thân thể của Nhị Thất Lang lập tức như được bao bọc một tầng sức mạnh, màu da của hắn trở thành màu nâu đất, xung quanh lại xuất hiện vô số dây leo khổng lồ từ đất vọt lên bao phủ phía sau của hắn. Hai chân Nhị Thất Lang đã muốn di chuyển, lĩnh ngộ phong thuộc tính của hắn không phải là trang trí, một khi thi triển liền bước ra mấy chục mét.
- Còn muốn chạy, Chidori!
Trong tay Hoàng Minh từ khi nào xuất hiện một luồng lực lượng mạnh mẽ, lôi điện tụ thành một đoàn khủng bố đánh lên thân thể của Nhị Thất Lang.
Một màn chiến đấu trong chớp mắt này khiến cho cả quảng trường kinh ngạc không kịp theo dõi. Chỉ có một số cường giả mới có thể nắm bắt mà thôi.
Lập Khương thành chủ là một trong số đó, hắn đều kinh ngạc đến sợ hãi. Bởi vì Hoàng Minh một chiêu là thuấn di, đó hoàn toàn là thuấn di mà không phải là thân pháp di chuyển. Ánh mắt của Lập Khương thành chủ đều trở nên nóng bỏng, thuấn di có ý nghĩa gì chứ? Chỉ có cường giả thiên tài lĩnh ngộ không gian cùng thời gian pháp tắc đến tột cùng mới có thể thuấn di mà thôi. Không nghĩ tới Hoàng Minh vậy mà có thể lĩnh ngộ được tuyệt kĩ này.
Nói thì chậm, chuyện phát sinh lại chỉ là trong mấy cái chớp mắt. Hoàng Minh trước sau đánh ra một chiêu đã xuyên qua lớp phòng ngự vô số dây leo tiếp cận thân thể của Nhị Thất Lang.
Lôi điện khủng bố mạnh mẽ công phá toàn bộ mọi thứ nó đi qua, mặc dù tu vi mạnh mẽ như Nhị Thất Lang trong tình huống bất ngờ liền có chút phòng ngự không đủ. Chỉ thấy ầm một tiếng nổ tung, thân thể Nhị Thất Lang như diều đứt dây bay mấy chục mét cứ thế lao ra khỏi lôi đài.
Miểu sát, hoàn toàn không chịu nổi một kích. Hoàng Minh hiển lộ thực lực đã được toàn trường nhận ra. Hoá ra tu vi của hắn cũng chỉ là trung vị thần mà thôi. Không nghĩ tới chỉ một chiêu đánh bại Nhị Thất Lang một thượng vị thần đỉnh. Vượt cấp khiêu chiến đánh bại, mặc dù là xuất kì bất ý, thế nhưng không ai dám nói một lời chê trách. Bởi vì lôi đài không có quy tắc, đánh lén cũng là một loại thủ đoạn chiến thắng. Hơn nữa người đánh lén ở đây lại có tu vi thấp hơn, đó lại gọi là tiên thủ hạ vi cường. Càng làm cho người ta kiêng kị chính là thủ đoạn của Hoàng Minh, trong chớp mắt hắn biến mất rồi xuất hiện phía sau lưng Nhị Thất Lang. Không ít người đã mờ mờ đoán ra, tiếng bàn luận lại xôn xao. Hai chữ thuấn di lập tức nổ lên vang dội, tiếng kinh thán vang lên khắp nơi. Thời gian và không gian là hai loại pháp tắc rất khó lĩnh ngộ. Một kẻ có thể lĩnh ngộ một trong hai loại pháp tắc này đã là một thiên tài siêu cấp rồi, kẻ này tương lại bất khả hạn lượng. Vậy mà ở trên lôi đài kia, thanh niên này vậy mà lĩnh ngộ cả hai loại pháp tắc cực hiếm đó. Đây là yêu nghiệt a, là đẳng cấp thiên chi kiêu tử mạnh nhất trong đồng lứa rồi.
Lập Khương ánh mắt loé lên tinh quang, cái này Hoàng Minh chính là cấp bậc yêu nghiệt. Không biết thời gian qua hắn cùng Lập Phi trải qua thế nào, chỉ sợ!
Lập Phi đứng ở lôi đài không xa mỉm cười đầy vui vẻ. Những tiểu dệ dưới trướng của Tác Hi đều một mặt mộng bức. Tác Hi từ lúc nào đã thu lại ghế của hắn. Hoàng Minh có mặt, hắn sao có thể lại trang bức đây. Hai con mắt của Tác Hi từ từ trở lại đen láy, bàn tay nắm chặt.
Quảng trường lúc này mới liên tục có người từ trong kinh sợ tỉnh lại. Lập tức tiếng hô ồn ào náo nhiệt lại vang lên. Thời gian chỉ còn rất ít, không nghĩ tới lúc này còn đánh ra một cường giả trẻ tuổi như vậy.
Nhị Thất Lang được mấy người đưa đi cứu chữa. Hắn lĩnh một đòn của Hoàng Minh, cả phía sau lưng cháy khét một mảnh, toàn thân y phục rách nát, thân thể muốn có bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật. Thật may hắn đã ngất đi không biết gì, nếu không lúc này chỉ sợ không còn chút mặt mũi nào nữa.
/797
|