- Không nghĩ tới chư vị vẫn là có chuẩn bị như vậy một màn, một Thất Tinh Ám Vũ quả thực cũng có thể mời tới!
Lão giả tóc hoa râm khàn khàn lên tiếng. Ánh mắt sáng quắc nhì chằm chằm ba người Vũ Văn Hoá Cập, Lập Khương cùng Yến Thanh.
- Tới đây cũng coi như là toàn bộ thượng vị thần đại viên mãn sao? Vậy thì cũng không có cách nào từ Đỗ gia ta muốn thứ gì!
Lão thái thái kia âm dương quái khí nói. Khí tức rốt cuộc bạo phát. Hắc ám nguyên tố từ trên người lão thái thái xuất hiện làm không khí rơi vào hắc ám quỷ dị.
- Ngày hôm nay Đỗ gia không giao người, vậy chúng ta vẫn là đắc tội!
Thương lượng coi như đã không được, Lập Khương cười cười thả ra Quang Minh nguyên tố bắt đầu lấy trung tâm bản thân hắn khuyếch tán xung quanh.
- Đỗ gia đã quá mức tự tin rồi, hôm nay ta cũng muốn thỉnh giáo một chút Đỗ gia chủ thực lực mạnh đến đâu.
Vũ Văn Hoá Cập cũng không một chút yếu thế, Thổ thuộc tính, Phong thuộc tính, Mộc thuộc tính hoàn toàn bạo phát, khí thế như hồng.
- Sớm nghe nói qua Vũ Văn Thành Chủ tuyệt thế kì tài nắm giữ bốn loại nguyên tố pháp tắc thần cấp. Hôm nay Đỗ mỗ cũng muốn kiến thức một phen!
Đỗ Thực không một chút sợ hãi, thân ảnh hắn bắt đầu bay ra xa khỏi vị trí trên trấn. Vũ Văn Hoá Cập cũng lăng không bay theo, hai người bọn hắn đương nhiên là muốn tìm một chiến trường.
- Tốt, vậy vị lão Thái Thái kia, Lập Mỗ cũng muốn thỉnh giáo một chút hắc ám nguyên tố mạnh tới mức nào!
Lập Khương quang mang đại thịnh nhắm một hướng ngược lại với Đỗ Thực và Vũ Văn Hoá Cập mà bay đi. Lão thái thái cũng cười lên quái dị, thân ảnh bao trùm trong hắc sắc quỷ ảnh lao theo Lập Khương. Bốn cường giả thần cấp đại viên mãn rời khỏi. Hiện trường còn lại lão giả tóc hoa râm cùng Yến thanh. Cả hai không nói lời nào, thân ảnh bay về một hướng đã chuẩn bị đánh một trận.
- Thiếu gia, còn lại võ giả người có thể giải quyết sao?
Yên Thanh trong lúc bay đi thần thức truyền âm mà hỏi.
- Yên tâm!
Hoàng Minh dùng thần thức đáp lời, ánh mắt hướng về phía xa xa hơn bốn trăm thần cấp cường giả của Đỗ gia lăng không phi hành đối diện nhìn chằm chằm.
- Hoàng Minh, chúng ta...?
Lập Phi có chút lo lắng nắm lấy cánh tay của Hoàng Minh. Hoàng Minh quay đầu mỉm cười với nàng, nhẹ nhàng nói:
- Yên tâm, bọn hắn một mình ta là đủ!
Lập Phi cảm giác được tự tin của Hoàng Minh tràn ngập làm lòng nàng lo lắng giảm đi không ít. Hắn vẫn như thế, mạnh mẽ bá đạo, bóng lưng luôn luôn mạnh mẽ khiến người ta tin tưởng.
Lập Phi lui lại phía sau, nàng biết hắn muốn một mình đối chiến tất cả liền không có lên tiếng can thiệp. Một khi hắn quyết định việc gì liền có nắm chắc, tuyệt đối có thể yên tâm.
- Hoàng Anh, Hoàng Ánh!
Hoàng Minh lên tiếng, hai đoàn ánh sáng từ cổ tay trái Hoàng Minh bay ra. Hai đoàn sáng này lập tức hoá hình thành hai thân ảnh thiếu niên, rõ ràng một nam một nữ.
- Lão đại, có chuyện gì thế?
Hoàng Ánh lên tiếng dò hỏi.
- Bảo về nàng!
Hoàng Minh chỉ vào Lập Phi, mỉm cười nói!
- Là!
Hoàng Anh gật đầu như gà mổ thóc. Ngay sau đó mới ngây ngô quan sát bóin xung quanh. Tiếng nổ đã vang lên ở ba địa phương xung quanh. Rốt cuộc ba cuộc đại chiến của sáu thượng vị thần đại viên mãn đã nổ ra rồi. Phía bên này hơn bốn trăm cường giả thần cấp như đã được lệnh từ trước liền một mạch hướng đám người Hoàng Minh lao tới.
- Cẩn thận, nếu có địch nhân đánh tới, không cần lưu thủ, cũng cần bảo đảm an toàn!
- Vâng, thiếu gia!
Tác Hi cùng mười người phía sau đồng thanh lên tiếng. Bọn hắn đều là tinh anh từ trong chiến đấu sống sót. Đối với tình cảnh này không có mấy sợ hãi. Càng khiến bọn hắn để ý chính là thiếu gia lại muốn một người chiến đấu, đây quả thực là mở rộng tầm mắt a.
- Thiếu gia, ngươi rốt cuộc đã mạnh tới mức độ nào?
Tác Hi hai mắt lấp loé tinh quang, hắn đứng ở đó, chậm rãi nhìn theo thân ảnh đang hướng phía rậm rạp địch nhân. Một màn này, kinh tâm động phách.
- Một cái mao đầu tiểu tử vậy mà một mình hướng tới, quả thực muốn chết!
Đi đầu một vị trưởng lão của Đỗ gia cười lạnh lên tiếng quát. Phía sau hắn mười mấy tên trưởng lão cũng một mặt khinh thường càng đẩy nhanh tốc độ.
- Tộc trưởng có lệnh toàn bộ giết không lưu một cái, các ngươi trước hết giết tiểu tử này, chúng ta mấy cái còn lại tiến tới giết đám người phía sau!
- Tốt!
Vừa công tới mấy chục trưởng lão đã phân công xong con mồi. Tất cả sự việc từ khi Hoàng Minh nói muốn một mình tiến lên cùng đám ngừoi trưởng lão phân chia con mồi bất quá cũng không quá ba mươi giây. Hiện tại hai bên cách nhau không vượt trăm mét.
- Tới đi, Kurama!
Hoàng Minh quát lớn.
- Tốt, tới đây!
Kurama ở bên trong thức hải cũng hét lớn, hai bàn tay có nó chắp lại trước ngực. Năng lượng ào ào tuôn ra. Bên cạnh Kurama, cửu vĩ mộc hệ cũng lập tức triển khai phát ra năng lượng hướng Hoàng Minh vọt đến. Hoàng Minh trong không trung thân thể lập tức toả sáng. Toàn thân hắn biến đổi kinh người. Một bộ trang phục màu vàng bao phủ thân thể hắn như thực chất. Mái tóc cũng hoá màu vàng bay phất phơ, phía sau lưng một tấm áo choàng rung lên phần phật. Cửu vĩ trạng thái chính thức mở ra, toàn thân tu vi Trung vị thần hiển lộ ra ngoài ánh sáng.
Lão giả tóc hoa râm khàn khàn lên tiếng. Ánh mắt sáng quắc nhì chằm chằm ba người Vũ Văn Hoá Cập, Lập Khương cùng Yến Thanh.
- Tới đây cũng coi như là toàn bộ thượng vị thần đại viên mãn sao? Vậy thì cũng không có cách nào từ Đỗ gia ta muốn thứ gì!
Lão thái thái kia âm dương quái khí nói. Khí tức rốt cuộc bạo phát. Hắc ám nguyên tố từ trên người lão thái thái xuất hiện làm không khí rơi vào hắc ám quỷ dị.
- Ngày hôm nay Đỗ gia không giao người, vậy chúng ta vẫn là đắc tội!
Thương lượng coi như đã không được, Lập Khương cười cười thả ra Quang Minh nguyên tố bắt đầu lấy trung tâm bản thân hắn khuyếch tán xung quanh.
- Đỗ gia đã quá mức tự tin rồi, hôm nay ta cũng muốn thỉnh giáo một chút Đỗ gia chủ thực lực mạnh đến đâu.
Vũ Văn Hoá Cập cũng không một chút yếu thế, Thổ thuộc tính, Phong thuộc tính, Mộc thuộc tính hoàn toàn bạo phát, khí thế như hồng.
- Sớm nghe nói qua Vũ Văn Thành Chủ tuyệt thế kì tài nắm giữ bốn loại nguyên tố pháp tắc thần cấp. Hôm nay Đỗ mỗ cũng muốn kiến thức một phen!
Đỗ Thực không một chút sợ hãi, thân ảnh hắn bắt đầu bay ra xa khỏi vị trí trên trấn. Vũ Văn Hoá Cập cũng lăng không bay theo, hai người bọn hắn đương nhiên là muốn tìm một chiến trường.
- Tốt, vậy vị lão Thái Thái kia, Lập Mỗ cũng muốn thỉnh giáo một chút hắc ám nguyên tố mạnh tới mức nào!
Lập Khương quang mang đại thịnh nhắm một hướng ngược lại với Đỗ Thực và Vũ Văn Hoá Cập mà bay đi. Lão thái thái cũng cười lên quái dị, thân ảnh bao trùm trong hắc sắc quỷ ảnh lao theo Lập Khương. Bốn cường giả thần cấp đại viên mãn rời khỏi. Hiện trường còn lại lão giả tóc hoa râm cùng Yến thanh. Cả hai không nói lời nào, thân ảnh bay về một hướng đã chuẩn bị đánh một trận.
- Thiếu gia, còn lại võ giả người có thể giải quyết sao?
Yên Thanh trong lúc bay đi thần thức truyền âm mà hỏi.
- Yên tâm!
Hoàng Minh dùng thần thức đáp lời, ánh mắt hướng về phía xa xa hơn bốn trăm thần cấp cường giả của Đỗ gia lăng không phi hành đối diện nhìn chằm chằm.
- Hoàng Minh, chúng ta...?
Lập Phi có chút lo lắng nắm lấy cánh tay của Hoàng Minh. Hoàng Minh quay đầu mỉm cười với nàng, nhẹ nhàng nói:
- Yên tâm, bọn hắn một mình ta là đủ!
Lập Phi cảm giác được tự tin của Hoàng Minh tràn ngập làm lòng nàng lo lắng giảm đi không ít. Hắn vẫn như thế, mạnh mẽ bá đạo, bóng lưng luôn luôn mạnh mẽ khiến người ta tin tưởng.
Lập Phi lui lại phía sau, nàng biết hắn muốn một mình đối chiến tất cả liền không có lên tiếng can thiệp. Một khi hắn quyết định việc gì liền có nắm chắc, tuyệt đối có thể yên tâm.
- Hoàng Anh, Hoàng Ánh!
Hoàng Minh lên tiếng, hai đoàn ánh sáng từ cổ tay trái Hoàng Minh bay ra. Hai đoàn sáng này lập tức hoá hình thành hai thân ảnh thiếu niên, rõ ràng một nam một nữ.
- Lão đại, có chuyện gì thế?
Hoàng Ánh lên tiếng dò hỏi.
- Bảo về nàng!
Hoàng Minh chỉ vào Lập Phi, mỉm cười nói!
- Là!
Hoàng Anh gật đầu như gà mổ thóc. Ngay sau đó mới ngây ngô quan sát bóin xung quanh. Tiếng nổ đã vang lên ở ba địa phương xung quanh. Rốt cuộc ba cuộc đại chiến của sáu thượng vị thần đại viên mãn đã nổ ra rồi. Phía bên này hơn bốn trăm cường giả thần cấp như đã được lệnh từ trước liền một mạch hướng đám người Hoàng Minh lao tới.
- Cẩn thận, nếu có địch nhân đánh tới, không cần lưu thủ, cũng cần bảo đảm an toàn!
- Vâng, thiếu gia!
Tác Hi cùng mười người phía sau đồng thanh lên tiếng. Bọn hắn đều là tinh anh từ trong chiến đấu sống sót. Đối với tình cảnh này không có mấy sợ hãi. Càng khiến bọn hắn để ý chính là thiếu gia lại muốn một người chiến đấu, đây quả thực là mở rộng tầm mắt a.
- Thiếu gia, ngươi rốt cuộc đã mạnh tới mức độ nào?
Tác Hi hai mắt lấp loé tinh quang, hắn đứng ở đó, chậm rãi nhìn theo thân ảnh đang hướng phía rậm rạp địch nhân. Một màn này, kinh tâm động phách.
- Một cái mao đầu tiểu tử vậy mà một mình hướng tới, quả thực muốn chết!
Đi đầu một vị trưởng lão của Đỗ gia cười lạnh lên tiếng quát. Phía sau hắn mười mấy tên trưởng lão cũng một mặt khinh thường càng đẩy nhanh tốc độ.
- Tộc trưởng có lệnh toàn bộ giết không lưu một cái, các ngươi trước hết giết tiểu tử này, chúng ta mấy cái còn lại tiến tới giết đám người phía sau!
- Tốt!
Vừa công tới mấy chục trưởng lão đã phân công xong con mồi. Tất cả sự việc từ khi Hoàng Minh nói muốn một mình tiến lên cùng đám ngừoi trưởng lão phân chia con mồi bất quá cũng không quá ba mươi giây. Hiện tại hai bên cách nhau không vượt trăm mét.
- Tới đi, Kurama!
Hoàng Minh quát lớn.
- Tốt, tới đây!
Kurama ở bên trong thức hải cũng hét lớn, hai bàn tay có nó chắp lại trước ngực. Năng lượng ào ào tuôn ra. Bên cạnh Kurama, cửu vĩ mộc hệ cũng lập tức triển khai phát ra năng lượng hướng Hoàng Minh vọt đến. Hoàng Minh trong không trung thân thể lập tức toả sáng. Toàn thân hắn biến đổi kinh người. Một bộ trang phục màu vàng bao phủ thân thể hắn như thực chất. Mái tóc cũng hoá màu vàng bay phất phơ, phía sau lưng một tấm áo choàng rung lên phần phật. Cửu vĩ trạng thái chính thức mở ra, toàn thân tu vi Trung vị thần hiển lộ ra ngoài ánh sáng.
/797
|