- Các vị huynh đệ, ta tới muộn cũng đừng trách tội!
Từ phía xa xa, thanh niên mang theo hơn ngàn người mỉm cười lăng không bay tới. Khí thế vô cùng, phía sau hắn thiếp thân bốn tên Nhân quy tộc khá bắt mắt. Những người phía sau trên y phục đều thống nhất một màu đen trắng lại có thêu trước ngực đồ án Âm Dương.
- Là Huyền Vũ Các!
- Là Gia Cát Lương huynh đệ!
Hàn Tín, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi đồng thời hô lên. Người tới lần này không phải ai khác mà chính là Các chủ Huyền Vũ Các Gia Cát Lượng.
Hoàng Minh nhìn tới thân ảnh này, khoé miệng nở nụ cười, trong lòng bất giác nhớ về Lan Hương. Lần trước trở về hắn cũng không có gặp được nàng. Khi đó Lan Hương bế sinh tử quan, không biết hiện tại đã xuất quan hay chưa?
Gia Cát Lượng mang theo người đi tới đều khiến hai bên bạo đối đầu bạo động. Có thể thấy được sức ảnh hưởng của Huyền Vũ các tại tiên giới lớn mạnh bậc nào. Phía bên Phương Vũ đã có không ít người lung lay bất an. Thế nhưng sợ bị Phương Vũ nhớ lấy nhất thời không ai dám ho he câu nào.
Phương Vũ hiển nhiên nhận ra biểu hiện của đám người dưới tay, chỉ là hắn không có cách nào. Dù sao Huyền Vũ Các so với Phương Gia của hắn mạnh hơn không ít. Nếu không phải Phương Mật phụ thân hắn là đệ nhất Tu la chỉ sợ cũng không thể cùng Huyền Vũ các so sánh một hai. Chính vào lúc này phương xa lại có gần vạn thân ảnh bay tới. Lần này lại không phải người phía bên Hoàng Minh, mà là hải tộc người. Dẫn đầu là một ba thanh niên thân hình cao lớn, trên mặt còn có mang giống như cá. Hai tay hai chân đều lộ ra vây ở khớp. Ba thanh niên này dẫn theo toàn bộ cao thủ của Hải tộc phía Đông tiên giới đi tới. Người đi đầu lúc này lớn tiếng hô:
- Phương Vũ huynh đệ, chúng ta Hải tộc tới cùng ngươi một chỗ!Phương Vũ chứng kiến người tới không khỏi cười lớn ha hả. Một mặt vui sướng mà nói:
- Lạc gia tam vị huynh đệ, các ngươi cuối cùng cũng tới!
Người tới hiển nhiên là Lạc gia ba vị thiếu chủ. Lạc gia tại Hải tộc chính là đệ nhất gia tộc. Mà Lạc gia cùng Phương gia chính là có quan hệ thông gia không cạn. Vì thế hiển nhiên lần này Lạc gia tam huynh đệ dẫn đầu vạn tinh anh của Hải tộc tiến tới trợ giúp Phương Vũ. Không thể không nói, Hải tộc nhân số so với nhân tộc quá mức kinh khủng.
Nhân số hai bên vốn đã chênh lệch không ít, hiện tại Hải tộc xuất hiện càng kéo dãn khoảng cách nhân số hai bên. Thoáng chốc nhìn qua, phía bên Phương Vũ nhất thời nhân số đạt tới sấp xỉ ba vạn, mà phía bên Hoàng Minh bên này chỉ có chưa đầy một vạn tên. Lần này tinh anh tiến tới chiến trường vị diện có năm ngàn chiến tướng, mỗi người có thể dẫn theo mười binh sĩ, nhân số hạn mức đạt tới năm vạn. Cũng có rất nhiều người giống như Hoàng Minh không có dẫn theo binh sĩ. Như vậy tính qua, phía bên Phương Vũ đã vượt quá nửa nhân số.
Phương Vũ vui sướng cười lớn ha hả, cười đến toàn thân thư sướng. Lúc này hai bên nhân số hết mức chênh lệch, hiện tại phía bên đối phương làm sao cùng hắn có thể đối đầu đây? Đắc ý cười một hồi, Phương Vũ cao giọng quát:
- Hoàng Minh tiểu tử, cho dù ngươi là Tu La thì sao? Tại chiến trường chiến lực cá nhân của ngươi đều không thể phát huy được toàn bộ. Cho dù ngươi có mạnh đến đâu cũng sẽ bị mài chết mà thôi. Hiện tại ngươi cho ta cuồng một chút, ngươi cho ta cuồng một chút đi!!
Lời nói mang theo châm chọc cùng ý tứ khiêu khích nồng đậm. Hoàng Minh một mặt phong khinh vân đạm cũng không có trả lời. Dù sao đối phương lời nói hoàn toàn chính xác. Nếu như tình huống này đối với một người nào khác hiển nhiên là không sai. Nhưng hết lần này tới lần khác đối đầu với Phương Vũ lại là Hoàng Minh.
Hoàng Minh còn chưa có nói câu nào, xung quanh lại có tiếng cười khe khẽ kèm theo giọng nói lanh lảnh như chuông bạc:
- Hoàng công tử đã lâu không gặp!
Hoàng Minh cùng toàn trường kinh ngạc nhìn tới không xa gần trăm thân ảnh lăng không bay tới, thân pháp cực kì đẹp mắt. Nhất là nữ tử đi đầu, một thân Bạch y phiêu dật như tiên nữ không nhiễm bụi trần. Vóc dáng hoàn mĩ khiến người ta mơ mộng, trên mặt mặc dù bị khăn che lại dung nhan, thế nhưng chỉ nhìn thấy hai con mắt linh động kia liền có thể khiến người ta nghĩ đến hai từ Mĩ nữ.
- Là Bạch Tiên tử!
- Là Bạch Mẫu Đơn Tiên tử!
Toàn trường kinh hãi không thôi, nhất thời chú mục toàn bộ hướng về thiếu nữ mà tới. Bạch Mẫu Đơn tiên tử hiển nhiên tại Tiên giới nổi danh như cồn. Thiên hạ vi cho nàng tại tiên giới đệ nhất mĩ nữ. Chưa nói tới thiên phú tu luyện của nàng vô cùng kinh khủng, thân phận của nàng càng khiến người ta phải sợ hãi.
- Bạch Mẫu Đơn tiên tử!
Phương Vũ vốn mặt mày hớn hở lúc này lại là đầy kiêng kị. Nếu nói lần này chiến trường vị diện ai là người hắn kiêng kị nhất đích thị là nữ nhân này.
Không giống Phương Vũ, Hoàng Minh lúc này chỉ có hơi kinh ngạc mà thôi, bởi vì hắn nhận ra nàng, mặc dù chỉ nhìn thấy có một lần, không nghĩ tới đối phương hiện tại đứng ra cùng hắn đứng trên một con thuyền.
Từ phía xa xa, thanh niên mang theo hơn ngàn người mỉm cười lăng không bay tới. Khí thế vô cùng, phía sau hắn thiếp thân bốn tên Nhân quy tộc khá bắt mắt. Những người phía sau trên y phục đều thống nhất một màu đen trắng lại có thêu trước ngực đồ án Âm Dương.
- Là Huyền Vũ Các!
- Là Gia Cát Lương huynh đệ!
Hàn Tín, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi đồng thời hô lên. Người tới lần này không phải ai khác mà chính là Các chủ Huyền Vũ Các Gia Cát Lượng.
Hoàng Minh nhìn tới thân ảnh này, khoé miệng nở nụ cười, trong lòng bất giác nhớ về Lan Hương. Lần trước trở về hắn cũng không có gặp được nàng. Khi đó Lan Hương bế sinh tử quan, không biết hiện tại đã xuất quan hay chưa?
Gia Cát Lượng mang theo người đi tới đều khiến hai bên bạo đối đầu bạo động. Có thể thấy được sức ảnh hưởng của Huyền Vũ các tại tiên giới lớn mạnh bậc nào. Phía bên Phương Vũ đã có không ít người lung lay bất an. Thế nhưng sợ bị Phương Vũ nhớ lấy nhất thời không ai dám ho he câu nào.
Phương Vũ hiển nhiên nhận ra biểu hiện của đám người dưới tay, chỉ là hắn không có cách nào. Dù sao Huyền Vũ Các so với Phương Gia của hắn mạnh hơn không ít. Nếu không phải Phương Mật phụ thân hắn là đệ nhất Tu la chỉ sợ cũng không thể cùng Huyền Vũ các so sánh một hai. Chính vào lúc này phương xa lại có gần vạn thân ảnh bay tới. Lần này lại không phải người phía bên Hoàng Minh, mà là hải tộc người. Dẫn đầu là một ba thanh niên thân hình cao lớn, trên mặt còn có mang giống như cá. Hai tay hai chân đều lộ ra vây ở khớp. Ba thanh niên này dẫn theo toàn bộ cao thủ của Hải tộc phía Đông tiên giới đi tới. Người đi đầu lúc này lớn tiếng hô:
- Phương Vũ huynh đệ, chúng ta Hải tộc tới cùng ngươi một chỗ!Phương Vũ chứng kiến người tới không khỏi cười lớn ha hả. Một mặt vui sướng mà nói:
- Lạc gia tam vị huynh đệ, các ngươi cuối cùng cũng tới!
Người tới hiển nhiên là Lạc gia ba vị thiếu chủ. Lạc gia tại Hải tộc chính là đệ nhất gia tộc. Mà Lạc gia cùng Phương gia chính là có quan hệ thông gia không cạn. Vì thế hiển nhiên lần này Lạc gia tam huynh đệ dẫn đầu vạn tinh anh của Hải tộc tiến tới trợ giúp Phương Vũ. Không thể không nói, Hải tộc nhân số so với nhân tộc quá mức kinh khủng.
Nhân số hai bên vốn đã chênh lệch không ít, hiện tại Hải tộc xuất hiện càng kéo dãn khoảng cách nhân số hai bên. Thoáng chốc nhìn qua, phía bên Phương Vũ nhất thời nhân số đạt tới sấp xỉ ba vạn, mà phía bên Hoàng Minh bên này chỉ có chưa đầy một vạn tên. Lần này tinh anh tiến tới chiến trường vị diện có năm ngàn chiến tướng, mỗi người có thể dẫn theo mười binh sĩ, nhân số hạn mức đạt tới năm vạn. Cũng có rất nhiều người giống như Hoàng Minh không có dẫn theo binh sĩ. Như vậy tính qua, phía bên Phương Vũ đã vượt quá nửa nhân số.
Phương Vũ vui sướng cười lớn ha hả, cười đến toàn thân thư sướng. Lúc này hai bên nhân số hết mức chênh lệch, hiện tại phía bên đối phương làm sao cùng hắn có thể đối đầu đây? Đắc ý cười một hồi, Phương Vũ cao giọng quát:
- Hoàng Minh tiểu tử, cho dù ngươi là Tu La thì sao? Tại chiến trường chiến lực cá nhân của ngươi đều không thể phát huy được toàn bộ. Cho dù ngươi có mạnh đến đâu cũng sẽ bị mài chết mà thôi. Hiện tại ngươi cho ta cuồng một chút, ngươi cho ta cuồng một chút đi!!
Lời nói mang theo châm chọc cùng ý tứ khiêu khích nồng đậm. Hoàng Minh một mặt phong khinh vân đạm cũng không có trả lời. Dù sao đối phương lời nói hoàn toàn chính xác. Nếu như tình huống này đối với một người nào khác hiển nhiên là không sai. Nhưng hết lần này tới lần khác đối đầu với Phương Vũ lại là Hoàng Minh.
Hoàng Minh còn chưa có nói câu nào, xung quanh lại có tiếng cười khe khẽ kèm theo giọng nói lanh lảnh như chuông bạc:
- Hoàng công tử đã lâu không gặp!
Hoàng Minh cùng toàn trường kinh ngạc nhìn tới không xa gần trăm thân ảnh lăng không bay tới, thân pháp cực kì đẹp mắt. Nhất là nữ tử đi đầu, một thân Bạch y phiêu dật như tiên nữ không nhiễm bụi trần. Vóc dáng hoàn mĩ khiến người ta mơ mộng, trên mặt mặc dù bị khăn che lại dung nhan, thế nhưng chỉ nhìn thấy hai con mắt linh động kia liền có thể khiến người ta nghĩ đến hai từ Mĩ nữ.
- Là Bạch Tiên tử!
- Là Bạch Mẫu Đơn Tiên tử!
Toàn trường kinh hãi không thôi, nhất thời chú mục toàn bộ hướng về thiếu nữ mà tới. Bạch Mẫu Đơn tiên tử hiển nhiên tại Tiên giới nổi danh như cồn. Thiên hạ vi cho nàng tại tiên giới đệ nhất mĩ nữ. Chưa nói tới thiên phú tu luyện của nàng vô cùng kinh khủng, thân phận của nàng càng khiến người ta phải sợ hãi.
- Bạch Mẫu Đơn tiên tử!
Phương Vũ vốn mặt mày hớn hở lúc này lại là đầy kiêng kị. Nếu nói lần này chiến trường vị diện ai là người hắn kiêng kị nhất đích thị là nữ nhân này.
Không giống Phương Vũ, Hoàng Minh lúc này chỉ có hơi kinh ngạc mà thôi, bởi vì hắn nhận ra nàng, mặc dù chỉ nhìn thấy có một lần, không nghĩ tới đối phương hiện tại đứng ra cùng hắn đứng trên một con thuyền.
/797
|