Lệnh Hồ Huynh đệ thất bại rồi! Việt Anh thở dài mà nói. Mặc dù Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cũng là một trận tuyến với bọn hắn. Thế nhưng là Lệnh Hồ Xung mới chính là huynh đệ thân thiết a. Chỉ tiếc đối thủ quá mạnh.
Những người khác cũng là tiếc nuối không thôi. Mặc dù biết càng vào vòng sau tỉ lệ gặp người phe mình sẽ càng lớn, thế nhưng ai mà không muốn bản thân có thể đi sâu hơn vào vòng trong đây. Lệnh Hồ Xung gặp Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cũng chỉ có thể nuối tiếc.
Không ít người đã thấy được kết quả, thế nhưng phần lớn người đều vẫn chưa rõ ràng. Các thành trì vẫn yên lặng chờ đợi, nhất là thành chủ Tháp Hải thành Diệp Hàn thành chủ. Với ánh mắt của hắn cũng rõ ràng nhận ra Lệnh Hồ Xung khó mà thẳng nổi trận này, thế nhưng hắn vẫn mong chờ kì tích xuất hiện đây.
- Thế nào, rốt cuộc là ai chiến thắng!
Đã có người không nhịn được mà lên tiếng hỏi. Nhất thời tiếng nói chuyện cũng bắt đầu vang lên. Khi bụi mù bắt đầu tán đi, nhất thời hai thân ảnh cũng xuất hiện. Chỉ thấy Thư Đồ Sư Lĩnh chi khuông mặt có chút hơi tái đi mà thôi, vẫn có thể đứng thẳng. Hắn lẳng lặng nhìn về phía đối diện, Lệnh Hồ Xung thân thể có chút chao đảo, khoé miệng vẫn còn dính một vệt huyết sắc.
- Ta thua!
Lệnh Hồ Xung phun ra hai chữ, cũng không dài dòng mà chắp tay về phía trước. Ngay sau đó quay đầu rời khỏi võ đài.
- Đa tạ!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cũng chắp tay cúi người, lên tiếng đáp lễ. Trận chiến đầu tiên thắng bại cứ vậy phân ra. Không ít người còn chưa cảm thấy đã mắt, lại có không ít người chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Tại sao lại nhận thua?
Lệnh Hồ Xung đáp xuống phía dưới, yên lặng tiến vào điều dưỡng, cũng không có nói thêm điều gì. Nhất thời trận đầu tiên đã tìm ra một vị Chiến Tướng, người đầu tiên trong hai mươi năm người có được danh hào.
Trong một toà đại thành, Huyết Sắc tộc trưởng Thư Đồ Toan một mặt mỉm cười quan sát màn ảnh. Xung quanh không ít thanh viên gia tộc Huyết Sắc hoan hô ăn mừng.
- Sư Lĩnh Chi từ lần lịch lãm gần nhất trở về quả thực biến hoá quá tốt, lần này từ vị diện chiến trường trở lại, Huyết Sắc gia tộc ta người thừa kế chỉ có hắn có thể kế thừa!
Bên cạnh Huyết Sắc gia tộc tộc trưởng Thư Đồ Toan là đại trưởng lão Thư Đồ Anh lên tiếng mà nói. Câu nói này đều được hơn mười vị trưởng lão khác có mặt gật đầu đồng ý.
- Hắn cũng trưởng thành rồi, ta cũng có thể yên tâm giao trọng trách cho hắn!
Thư Đồ Toan lên tiếng đồng ý, trong mắt đều là sự vuI vẻ cùng cưng chiều. Đúng thế, là cưng chiều, bởi vì Thư Đồ Sư Lĩnh Chi là nhi tử của hắn.
Trận thứ nhất kết thúc không lâu, trận thứ hai liền muốn bắt đầu. Lần này hai hòn đảo tiến lên phía trước tốc độ đã muốn nhanh hơn. Hai thân ảnh xuất hiện trên màn ảnh cũng đã được cập nhật nhanh chóng. Trận chiến này Hoàng Minh một mực cũng liền để ý. Bởi vì lần này ra trận chính là U Chính Hải Tác Hi. Mà đối thủ của hắn lại là một gã thượng vị thần cường giả đến từ Phi Linh giới.
- Mau xem, trận thứ hai liền là hai giới chiến đấu rồi!
- Thật phấn khích a, thanh niên kia là ai, lần này liệu có mang đến chiến thắng cho tiên giới hay không đây!
- Hắn thật Soái a, lại một mặt lạnh lùng, ta thật không kìm nỗi trái tim mình rồi!
Không ít tiếng hô hào bàn tán, nhất là nữ tu sĩ, chứng kiến Tác Hi liền kiềm lòng không được. Quả thực không thể bàn cãi, Tác Hi bản thân đều có một cỗ mị lực kì lạ, không giống với mị hoặc như Đoàn Dự tu luyện mà thành. Hắn bản thân chính là Thiên sinh như vậy.
Trái ngược với Tiên giới một mảnh hoan hô cùng tò mò, Phi linh giới tại các toà thành lại là một mảnh kêu gào, hô hoán chém giết điên cuồng. Dường như vô số người đều hận chiến đấu này tại sao không phải là bản thân hắn đi lên.
Hai hòn đảo bắt đầu sáp nhập, tiếng va chạm ầm ầm vang lên báo hiện trận chiến sắp bắt đầu. Trận chiến này không phải là cùng một giới chiến đấu mà là hai giới đối địch. Hiển nhiên, chiến đấu xảy ra mất mạng là điều rất bình thường. Hơn nữa, đây cũng là vấn đề mặt mũi của hai giới diện, nhất định muốn không chết không thôi.
- Các ngươi đoán xem lần này ai sẽ thắng!
Quang Minh chủ thần mỉm cười lên tiếng mà nói, ánh mắt cũng không nhìn về phía sau.
- Trung vị thần đối đầu với thượng vị thần, chỉ sợ tiên giới ta lần này khó thắng nổi!
Một vị chủ thần lắc đầu mà nói, hiển nhiên hắn với lần chiến đầu này kì vọng không nhiều.
- Nếu là bình thường thì hiển nhiên sẽ là như vậy! Thế nhưng đây là Chiến trường vị diện, toàn bộ đều là tinh anh. Tiểu tử này một thân trung vị thần cảnh giới có thể đi đến bước này, không thể nói trước điều gì!
Không gian chủ thần lắc đầu mà nói, ánh mắt vẫn chăm chú quan sát phía dưới võ đài.
Dưới Võ đài lúc này, hai thân ảnh đã đối mặt cách nhau không đến hai trăm mét. Chỉ thấy Phi Linh giới thanh niên kia chắp hờ tay, mạnh mẽ hữu lực mà nói:
- Dã Uy, Phi Linh giới Bát Tát bộ lạc, đại diện Cửu Lang thành xuất chiến!
- U Chính Hải Tác Hi, Hoàng Tiên Đại lục Thiên Sát Điện, đại diện Mễ Nhĩ thành xuất chiến!
Những người khác cũng là tiếc nuối không thôi. Mặc dù biết càng vào vòng sau tỉ lệ gặp người phe mình sẽ càng lớn, thế nhưng ai mà không muốn bản thân có thể đi sâu hơn vào vòng trong đây. Lệnh Hồ Xung gặp Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cũng chỉ có thể nuối tiếc.
Không ít người đã thấy được kết quả, thế nhưng phần lớn người đều vẫn chưa rõ ràng. Các thành trì vẫn yên lặng chờ đợi, nhất là thành chủ Tháp Hải thành Diệp Hàn thành chủ. Với ánh mắt của hắn cũng rõ ràng nhận ra Lệnh Hồ Xung khó mà thẳng nổi trận này, thế nhưng hắn vẫn mong chờ kì tích xuất hiện đây.
- Thế nào, rốt cuộc là ai chiến thắng!
Đã có người không nhịn được mà lên tiếng hỏi. Nhất thời tiếng nói chuyện cũng bắt đầu vang lên. Khi bụi mù bắt đầu tán đi, nhất thời hai thân ảnh cũng xuất hiện. Chỉ thấy Thư Đồ Sư Lĩnh chi khuông mặt có chút hơi tái đi mà thôi, vẫn có thể đứng thẳng. Hắn lẳng lặng nhìn về phía đối diện, Lệnh Hồ Xung thân thể có chút chao đảo, khoé miệng vẫn còn dính một vệt huyết sắc.
- Ta thua!
Lệnh Hồ Xung phun ra hai chữ, cũng không dài dòng mà chắp tay về phía trước. Ngay sau đó quay đầu rời khỏi võ đài.
- Đa tạ!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cũng chắp tay cúi người, lên tiếng đáp lễ. Trận chiến đầu tiên thắng bại cứ vậy phân ra. Không ít người còn chưa cảm thấy đã mắt, lại có không ít người chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Tại sao lại nhận thua?
Lệnh Hồ Xung đáp xuống phía dưới, yên lặng tiến vào điều dưỡng, cũng không có nói thêm điều gì. Nhất thời trận đầu tiên đã tìm ra một vị Chiến Tướng, người đầu tiên trong hai mươi năm người có được danh hào.
Trong một toà đại thành, Huyết Sắc tộc trưởng Thư Đồ Toan một mặt mỉm cười quan sát màn ảnh. Xung quanh không ít thanh viên gia tộc Huyết Sắc hoan hô ăn mừng.
- Sư Lĩnh Chi từ lần lịch lãm gần nhất trở về quả thực biến hoá quá tốt, lần này từ vị diện chiến trường trở lại, Huyết Sắc gia tộc ta người thừa kế chỉ có hắn có thể kế thừa!
Bên cạnh Huyết Sắc gia tộc tộc trưởng Thư Đồ Toan là đại trưởng lão Thư Đồ Anh lên tiếng mà nói. Câu nói này đều được hơn mười vị trưởng lão khác có mặt gật đầu đồng ý.
- Hắn cũng trưởng thành rồi, ta cũng có thể yên tâm giao trọng trách cho hắn!
Thư Đồ Toan lên tiếng đồng ý, trong mắt đều là sự vuI vẻ cùng cưng chiều. Đúng thế, là cưng chiều, bởi vì Thư Đồ Sư Lĩnh Chi là nhi tử của hắn.
Trận thứ nhất kết thúc không lâu, trận thứ hai liền muốn bắt đầu. Lần này hai hòn đảo tiến lên phía trước tốc độ đã muốn nhanh hơn. Hai thân ảnh xuất hiện trên màn ảnh cũng đã được cập nhật nhanh chóng. Trận chiến này Hoàng Minh một mực cũng liền để ý. Bởi vì lần này ra trận chính là U Chính Hải Tác Hi. Mà đối thủ của hắn lại là một gã thượng vị thần cường giả đến từ Phi Linh giới.
- Mau xem, trận thứ hai liền là hai giới chiến đấu rồi!
- Thật phấn khích a, thanh niên kia là ai, lần này liệu có mang đến chiến thắng cho tiên giới hay không đây!
- Hắn thật Soái a, lại một mặt lạnh lùng, ta thật không kìm nỗi trái tim mình rồi!
Không ít tiếng hô hào bàn tán, nhất là nữ tu sĩ, chứng kiến Tác Hi liền kiềm lòng không được. Quả thực không thể bàn cãi, Tác Hi bản thân đều có một cỗ mị lực kì lạ, không giống với mị hoặc như Đoàn Dự tu luyện mà thành. Hắn bản thân chính là Thiên sinh như vậy.
Trái ngược với Tiên giới một mảnh hoan hô cùng tò mò, Phi linh giới tại các toà thành lại là một mảnh kêu gào, hô hoán chém giết điên cuồng. Dường như vô số người đều hận chiến đấu này tại sao không phải là bản thân hắn đi lên.
Hai hòn đảo bắt đầu sáp nhập, tiếng va chạm ầm ầm vang lên báo hiện trận chiến sắp bắt đầu. Trận chiến này không phải là cùng một giới chiến đấu mà là hai giới đối địch. Hiển nhiên, chiến đấu xảy ra mất mạng là điều rất bình thường. Hơn nữa, đây cũng là vấn đề mặt mũi của hai giới diện, nhất định muốn không chết không thôi.
- Các ngươi đoán xem lần này ai sẽ thắng!
Quang Minh chủ thần mỉm cười lên tiếng mà nói, ánh mắt cũng không nhìn về phía sau.
- Trung vị thần đối đầu với thượng vị thần, chỉ sợ tiên giới ta lần này khó thắng nổi!
Một vị chủ thần lắc đầu mà nói, hiển nhiên hắn với lần chiến đầu này kì vọng không nhiều.
- Nếu là bình thường thì hiển nhiên sẽ là như vậy! Thế nhưng đây là Chiến trường vị diện, toàn bộ đều là tinh anh. Tiểu tử này một thân trung vị thần cảnh giới có thể đi đến bước này, không thể nói trước điều gì!
Không gian chủ thần lắc đầu mà nói, ánh mắt vẫn chăm chú quan sát phía dưới võ đài.
Dưới Võ đài lúc này, hai thân ảnh đã đối mặt cách nhau không đến hai trăm mét. Chỉ thấy Phi Linh giới thanh niên kia chắp hờ tay, mạnh mẽ hữu lực mà nói:
- Dã Uy, Phi Linh giới Bát Tát bộ lạc, đại diện Cửu Lang thành xuất chiến!
- U Chính Hải Tác Hi, Hoàng Tiên Đại lục Thiên Sát Điện, đại diện Mễ Nhĩ thành xuất chiến!
/797
|