- Thần kì như vậy?
Nguyệt Lôi có chút hơi tin tưởng. Nếu vật thật sự như con gái nói, đây là thứ quý giá. Nhất định giúp con gái hắn có thêm người ủng hộ. Nhất là vị luyện khí sư kia, nếu có thể giữ được mối quan hệ, nhất định là có một tấm bùa hộ mệnh.
- Vị luyện khí sư kia, trông thế nào?
Nguyệt Vũ nhíu mày, thật sự nàng còn không biết.
- Ta chưa thấy được hắn, hắn đeo mặt nạ. Khí tức không thể cảm nhận, không có chút năng lượng nào, thế nhưng, ta có nhìn qua bàn tay hắn, thật sự có phần trắng trẻo khỏe khoắn. Thật sự không dám khẳng định tuổi tác.
Nguyệt Vũ nói ra, trong lòng còn có chút hoài nghi. Nàng cất pokeball vào không gian giới chỉ.
Nguyệt Lôi lên tiếng:
- Còn 7 ngày nữa, công tác chuẩn bị nhanh chóng, gia tộc rất xem trọng lần này đấu giá. Đã cử Thái lão cùng Thanh lão tới tọa trấn. Các tông môn nhất định sẽ đều có mặt. Thậm chí là liên minh cũng sẽ xuất hiện.
Nghĩ một hồi, hắn tiếp:
-Nguyệt Vũ, việc của ngươi lần này, khi tên luyện khí sư kia xuất hiện, hãy biểu hiện thành ý một chút, nếu giữ được quan hệ tốt, nhất định có lợi, nhất là việc liên quan tới hạnh phúc của ngươi. Nhớ đấy!
Nguyệt Vũ trong lòng ấm áp, phụ thân luôn nghiêm túc trong mọi việc, nhưng trong lòng vẫn luôn nghĩ cho ta.
Đề nghị các việc sắp xếp xong xuôi, mọi người rời đi ai làm việc đấy.
Vân Nam hoàng cung.
Đại điện uy nghi, bóng nhoáng xa hoa. Quần thần chia làm hai bên văn võ đang đứng chầu. Bên trên là một trung niên, mặt mũi uy nghiêm, khai thế cao ngất, khoác long bào, ngồi trên ghế rồng. Không ai khác là Vân Nam quốc vương Càn Thiên Trụ.
- Bẩm báo bệ hạ, chỉ còn 7 ngày nữa, Phiên Ảnh hội đấu giá sẽ tổ chức đấu giá, lần này thu hút tất cả các tông môn đứng đầu đại lục tới, thần mong bệ hạ hãy nhân cơ hội này mà giao hảo thật tốt.
Một Lão già tóc lấm tấm màu bạc, ngạo khí bức người, đang chắp tay bẩm tấu. Người này không ai khác chính là Hoàng Thái, gia chủ Hoàng gia, ông nội của Hoàng Minh.
- Bẩm bệ hạ, đây là lần đầu tiên Vân Nam vương quốc chúng ta vinh hạnh được đón tiếp các tông môn siêu cấp trên đại lục, việc này lên bàn bạc kĩ lưỡng trong công tác tiếp đón. Nếu xảy ra sai lầm, thật sự nguy hiểm cùng cực.
Một lão già khác bước ra tâu, lão mặc một bộ áo choàng màu xám, râu tóc đều bạc hết rồi. Đây là gia chủ Lí gia. LÍ gia cùng Hoàng gia thường xuyên cãi lộn trên triều, vậy mà hôm nay đều gạt bỏ tư thù cá nhân, một lòng lo nghĩ kế sách cho sự việc sắp tới. Dù sao, ai cũng biết sắp tới đây, các thế lực tới Vân Nam vương quốc, đều không phải là kẻ bình thường. Đắc tội một nhà trong đó. Một Vân Nam vương quốc cấp 1 này, không đáng để người ta nhét kẽ răng. Diệt quốc có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Bên dưới bắt đầu bàn luận xì xào ồn ã
Càn Thiên Trụ thật sự đau đầu, lần này Phiên Ảnh hội đấu giá tổ chức thật làm hắn sợ chết khiếp. Ban đêm đang ngủ thì thái giám tới báo tin. Hắn thật sự mấy hôm nay ăn ngủ không yên. Đây vừa là vận may, vừa là vận rủi. May vì nếu có thể tông môn nào giúp đỡ, vương quốc của hắn nhận được sự giúp đỡ, có tông môn siêu cấp chống lưng thật sự yên lòng. Thế nhưng, chỉ sợ, những tông môn siêu cấp, thậm chí tông môn bình thường thôi, toàn những tên không nói lí lẽ, một lời không hợp chỉ sợ hậu quả không thể lường được.- Yên lặng đi!!
Càn Thiên Trụ mắg rồng quắc lên, quát một câu, khí thế vang cả đại điện.
Mọi người đều im lặng. Bệ hạ đột phá, Hoàng Thái lẩm nhẩm, vừa rồi một quát của Càn Thiên Trụ mang theo chấn nhiếp, hắn đã đột phá tới kim thần trung kì.
Bên Kia Lí Sơ cũng lẩm nhẩm.
- Ta mong các ngươi cho ta ý kiến nên làm thế nào, không phải những lúc quan trọng này các ngươi bàn luận, cãi cọ nhau.
Càn Thiên Trụ giọng nói uy nghiêm vang quanh địa điện. Quần thần yên lặng một hồi, không ai nói gì. Càn Thiên Trụ thở dài, đến lúc nước sôi lửa bỏng thì không thấy người đứng ra. Chỉ giỏi đấu đá nhau, haiz.
Bỗng nhiên một tiếng nói vang lên trong đại điện.
- Bệ hạ, nhi thần có ý kiến!!
Một thanh niên tuấn tú đứng ra khỏi hàng, mọi người đều nhìn vào người nói, ồ, đây chẳng phải là Nhị hoàng tử sao?
- Huấn Nhi, ngươi có ý gì, nói ta nghe đi!!!
Càn Thiên Huấn mỉm cười, bắt đầu đưa ra ý kiến.
Quần thần nghe mà gật gù không thôi, đúng là có khả thi.
Càn Thiên Trụ vui mừng cười ha hả, luôn mồm nói ba từ tốt tốt tốt..
- Trẫm lần này giao cho nhị hoàng tử làm công tác chuẩn bị, Huấn nhi, nhất định đừng làm ta thất vọng.
- Nhi thần tuân chỉ!!
Càn Thiên Huấn cúi lạy đáp.
- Bãi Triều!!!
Hoàng Minh hôm nay dậy sớm tập luyện cùng các tiểu đệ, cả bọn hôm nay theo lịch là chạy bộ tới bờ núi bên cạnh Cát Lạc Binh đoàn. Hiện tại lúc này đã chạy được nửa đường rồi, cũng thấm mệt, Hoàng Minh cho phép nghỉ ngơi tại chỗ 30 phút. Cả bọn thở phào, vội vã ngồi xuống vận Thiên Địa tạo hóa công. Không vận thì thôi, một lúc 9 tên cùng vận công, nhất là Hoàng Minh, mặc dù không thể giúp đột phá nhưng có thể lấy lại sức lực. Linh khí điên cuồng xoay chuyển về phía bọn hắn. Cả đám như động không đáy hút đi linh khí xung quanh sườn núi
Nguyệt Lôi có chút hơi tin tưởng. Nếu vật thật sự như con gái nói, đây là thứ quý giá. Nhất định giúp con gái hắn có thêm người ủng hộ. Nhất là vị luyện khí sư kia, nếu có thể giữ được mối quan hệ, nhất định là có một tấm bùa hộ mệnh.
- Vị luyện khí sư kia, trông thế nào?
Nguyệt Vũ nhíu mày, thật sự nàng còn không biết.
- Ta chưa thấy được hắn, hắn đeo mặt nạ. Khí tức không thể cảm nhận, không có chút năng lượng nào, thế nhưng, ta có nhìn qua bàn tay hắn, thật sự có phần trắng trẻo khỏe khoắn. Thật sự không dám khẳng định tuổi tác.
Nguyệt Vũ nói ra, trong lòng còn có chút hoài nghi. Nàng cất pokeball vào không gian giới chỉ.
Nguyệt Lôi lên tiếng:
- Còn 7 ngày nữa, công tác chuẩn bị nhanh chóng, gia tộc rất xem trọng lần này đấu giá. Đã cử Thái lão cùng Thanh lão tới tọa trấn. Các tông môn nhất định sẽ đều có mặt. Thậm chí là liên minh cũng sẽ xuất hiện.
Nghĩ một hồi, hắn tiếp:
-Nguyệt Vũ, việc của ngươi lần này, khi tên luyện khí sư kia xuất hiện, hãy biểu hiện thành ý một chút, nếu giữ được quan hệ tốt, nhất định có lợi, nhất là việc liên quan tới hạnh phúc của ngươi. Nhớ đấy!
Nguyệt Vũ trong lòng ấm áp, phụ thân luôn nghiêm túc trong mọi việc, nhưng trong lòng vẫn luôn nghĩ cho ta.
Đề nghị các việc sắp xếp xong xuôi, mọi người rời đi ai làm việc đấy.
Vân Nam hoàng cung.
Đại điện uy nghi, bóng nhoáng xa hoa. Quần thần chia làm hai bên văn võ đang đứng chầu. Bên trên là một trung niên, mặt mũi uy nghiêm, khai thế cao ngất, khoác long bào, ngồi trên ghế rồng. Không ai khác là Vân Nam quốc vương Càn Thiên Trụ.
- Bẩm báo bệ hạ, chỉ còn 7 ngày nữa, Phiên Ảnh hội đấu giá sẽ tổ chức đấu giá, lần này thu hút tất cả các tông môn đứng đầu đại lục tới, thần mong bệ hạ hãy nhân cơ hội này mà giao hảo thật tốt.
Một Lão già tóc lấm tấm màu bạc, ngạo khí bức người, đang chắp tay bẩm tấu. Người này không ai khác chính là Hoàng Thái, gia chủ Hoàng gia, ông nội của Hoàng Minh.
- Bẩm bệ hạ, đây là lần đầu tiên Vân Nam vương quốc chúng ta vinh hạnh được đón tiếp các tông môn siêu cấp trên đại lục, việc này lên bàn bạc kĩ lưỡng trong công tác tiếp đón. Nếu xảy ra sai lầm, thật sự nguy hiểm cùng cực.
Một lão già khác bước ra tâu, lão mặc một bộ áo choàng màu xám, râu tóc đều bạc hết rồi. Đây là gia chủ Lí gia. LÍ gia cùng Hoàng gia thường xuyên cãi lộn trên triều, vậy mà hôm nay đều gạt bỏ tư thù cá nhân, một lòng lo nghĩ kế sách cho sự việc sắp tới. Dù sao, ai cũng biết sắp tới đây, các thế lực tới Vân Nam vương quốc, đều không phải là kẻ bình thường. Đắc tội một nhà trong đó. Một Vân Nam vương quốc cấp 1 này, không đáng để người ta nhét kẽ răng. Diệt quốc có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Bên dưới bắt đầu bàn luận xì xào ồn ã
Càn Thiên Trụ thật sự đau đầu, lần này Phiên Ảnh hội đấu giá tổ chức thật làm hắn sợ chết khiếp. Ban đêm đang ngủ thì thái giám tới báo tin. Hắn thật sự mấy hôm nay ăn ngủ không yên. Đây vừa là vận may, vừa là vận rủi. May vì nếu có thể tông môn nào giúp đỡ, vương quốc của hắn nhận được sự giúp đỡ, có tông môn siêu cấp chống lưng thật sự yên lòng. Thế nhưng, chỉ sợ, những tông môn siêu cấp, thậm chí tông môn bình thường thôi, toàn những tên không nói lí lẽ, một lời không hợp chỉ sợ hậu quả không thể lường được.- Yên lặng đi!!
Càn Thiên Trụ mắg rồng quắc lên, quát một câu, khí thế vang cả đại điện.
Mọi người đều im lặng. Bệ hạ đột phá, Hoàng Thái lẩm nhẩm, vừa rồi một quát của Càn Thiên Trụ mang theo chấn nhiếp, hắn đã đột phá tới kim thần trung kì.
Bên Kia Lí Sơ cũng lẩm nhẩm.
- Ta mong các ngươi cho ta ý kiến nên làm thế nào, không phải những lúc quan trọng này các ngươi bàn luận, cãi cọ nhau.
Càn Thiên Trụ giọng nói uy nghiêm vang quanh địa điện. Quần thần yên lặng một hồi, không ai nói gì. Càn Thiên Trụ thở dài, đến lúc nước sôi lửa bỏng thì không thấy người đứng ra. Chỉ giỏi đấu đá nhau, haiz.
Bỗng nhiên một tiếng nói vang lên trong đại điện.
- Bệ hạ, nhi thần có ý kiến!!
Một thanh niên tuấn tú đứng ra khỏi hàng, mọi người đều nhìn vào người nói, ồ, đây chẳng phải là Nhị hoàng tử sao?
- Huấn Nhi, ngươi có ý gì, nói ta nghe đi!!!
Càn Thiên Huấn mỉm cười, bắt đầu đưa ra ý kiến.
Quần thần nghe mà gật gù không thôi, đúng là có khả thi.
Càn Thiên Trụ vui mừng cười ha hả, luôn mồm nói ba từ tốt tốt tốt..
- Trẫm lần này giao cho nhị hoàng tử làm công tác chuẩn bị, Huấn nhi, nhất định đừng làm ta thất vọng.
- Nhi thần tuân chỉ!!
Càn Thiên Huấn cúi lạy đáp.
- Bãi Triều!!!
Hoàng Minh hôm nay dậy sớm tập luyện cùng các tiểu đệ, cả bọn hôm nay theo lịch là chạy bộ tới bờ núi bên cạnh Cát Lạc Binh đoàn. Hiện tại lúc này đã chạy được nửa đường rồi, cũng thấm mệt, Hoàng Minh cho phép nghỉ ngơi tại chỗ 30 phút. Cả bọn thở phào, vội vã ngồi xuống vận Thiên Địa tạo hóa công. Không vận thì thôi, một lúc 9 tên cùng vận công, nhất là Hoàng Minh, mặc dù không thể giúp đột phá nhưng có thể lấy lại sức lực. Linh khí điên cuồng xoay chuyển về phía bọn hắn. Cả đám như động không đáy hút đi linh khí xung quanh sườn núi
/797
|