- Lão đại, ngươi nói xem, chúng ta sau đợt huấn luyện rồi, phải làm gì tiếp theo?
Chu Du hỏi!
Hoàng Minh gật đầu, hắn còn nhiều dự tính.
- Điều này ta sẽ nói sau, có việc cho đệ làm đây!
Chu Du gật đầu.
- Mai đi phiên ảnh hội đấu giá, cầm theo 5 trái pokeball, đổi giúp ta 2 lò luyện đan.
-Lò luyện đan? Cả đám ngạc nhiên.
Trương Vô Kỵ hỏi:
- Lão Đại ngươi là muốn luyện đan sao?
Hoàng Minh gật đầu đoạn đáp.
- Ta cùng tiểu ngư nhi cùng luyện.
Nghe Hoàng Minh nói, cả bọn ồ lên. Tiểu Ngư Nhi muốn luyện đan sao?
Kiều Phong không nhịn được nói.
- Trước kia Tiểu Bá bá là phụ thân của tiểu Ngư trong thôn là luyện đan sư đấy!!
- Cha truyền con nối sao?
Đoàn Dự cười ha hả.
Tiểu Ngư Nhi ngượng ngùng cười. Vũ mập mạp vỗ cái đét vào vai.
- Ngượng cái gì, cố gắng mà luyện, sau này cả đám bọn ta há miệng đợi đan dược của đệ.
Tiểu Ngư Nhi nghệt ra, câu nói này của Vũ bàn tử như vang lên trong đầu. Đến vũ mập mạp cũng không ngờ rằng, sau này luyện đan sư đệ nhất đại lục được hỏi:
- Vì sao có thể bỏ qua tu luyện, trở thành luyện đan sư??
- Vì ta muốn bọn hắn ăn đan thay cơm!!!
Tối đến, Hoàng Minh cùng đám tiểu đệ trở về, hắn liền ghé qua vấn an phụ thân. Hai hôm phụ thân hắn về mà hắn vẫn chưa qua vấn an.
Phòng phụ mẫu hắn ở sau chính sảnh, còn sớm nên vẫn chưa tắt nến.
cộc cộc!!
- Ai đấy?
Giọng nữ hỏi.
- Là nhi tử!
Hoàng Minh đáp!
- Minh nhi hả, vào đi!
Trần mẫu nhỏ giọng nói.
Hoàng Minh bước vào, trong phòng Hoàng Chấn Giang đang ngồi ở bàn, Trần mẫu thì đang bóp vai cho hắn.
- Nhi tử đến vấn an hai người, hôm trước tới giờ ta bế quan thật sự không qua được!
Hoàng Chấn Giang gật đầu, hắn là ít nói, con trai mạnh mẽ là hắn rất vui mừng. Nhìn thấy Hoàng Minh là hắn lại nhì thấy bóng dáng mình ngày xưa, tầm này tuổi, hắn đã là thiên tài của Hoàng gia, bỏ lại sau lưng tất cả các huynh đệ đồng tộc, thậm chí là gia tộc khác. Vậy mà, Hoàng Chấn Giang thở dài một hơi. Trần mẫu như thấu hiểu được phu quân, khẽ vỗ lên vai hắn hau cái. Hoàng Chấn Giang hỏi thăm.
- Lần này đi cùng sư phụ ngươi lịch lãm thế nào, sao trở lại sớm?
Hoàng Minh đã dự tính trước, bèn nói.
- Sư phụ là có việc đột xuất, dường như có việc phải làm.
Hoàng Chấn Giang gật đầu, cao nhân bận rộn thường có việc đột xuất.
- Sư phụ ngươi tên họ gì? Thật sự có bản lãnh sao?
Trần mẫu dịu dàng hỏi. Nàng lo lắng nhi tử không được dạy dỗ đúng
- Sư phụ tên thật nhi thần không hỏi. Chỉ biết ngoại hiệu của người, người đời gọi người là Tề Thiên Đại Thánh.
Tề Thiên Đại Thánh????
Hoành Chấn Giang cùng Trần mẫu nhíu mày, cố gắng nghĩ xem đã nghe qua ở đâu chưa?
Hoàng Minh thì cười thầm, Làm sao mà biết được Đại Thánh.
- Chắc hẳn là cao nhân lánh đời, chịu khó tu luyện, đừng làm sư phụ ngươi thất vọng.
Hoàng Chấn Giang nhắc nhở một câu.
- đúng vậy, cố gắng lên, ta mà biết ngươi lười biếng, coi chừng cái lỗ tai.
Hoàng Minh vâng dạ một câu, hỏi thăm một chút nữa rồi xin về.
Tiếng chân Hoàng Minh ra khỏi sảnh, Trần mẫu mới ngồi xuống, hai tay đan ngón vào nhau.
- Sao vậy?
Hoàng Chấn Giang hỏi.
- Thiếp đang nghĩ, không biết vị sư phụ kia của nhi tử thật là cao nhân, hay là kẻ lừa đảo.
Hoàng Chấn Giang ậm ừ, hắn cũng là có ý nghĩ như vậy. Thế nhưng nhi tử từ chưa tu luyện, hiện tại đã là luyện khí trung kì gần hậu kì, cách tu luyện cùng dạy dỗ chắc hẳn không phải kẻ lừa đảo đâu.
- Thiếp nghĩ khi nào hỏi thử sư phụ của nhi tử, biết đâu có thể có cách!!!!
Hoàng Chấn Giang mặt có chút buồn bã.
Hoàng Minh về phòng, không thấy Điêu Thuyền trong phòng, chắc đang bận bịu nghiên cứu công pháp rồi. Cả một ngày trời không biết tu luyện được không. Hoàng Minh đóng cửa, bắt đầu hành trình tìm kiếm câu đố của kì bí đảo.
- Link Start!!!
Hoàng Minh đăng nhập hệ thống, lần nữa xuất hiện tại đảo. Tối nay nhất định phải băng qua đám cung mê tròn tròn quái này mới được. Đứng trước ranh giới hàng dừa, Hoàng Minh hít một hơi thật sâu, cũng không biết xa bao nhiêu, chết ở trong này liệu có ảnh hưởng gì hay không. Mợ, liều mạng, ông đây chết qua rồi, chẳng lẽ còn sợ.
Đám cung mê tròn tròn quái thấy Hoàng Minh, cả đám đang tụ tập, nhao nhao kêu gào hò hét. Hoàng Minh cười nhếch môi một cái, đúng thương hiệu của hắn.
Xuất phát!!
- Kamejoko!!!!
Bùn!!!!
Một đòn dọn sạch đường, bỏ qua ngoài tai thông báo giết quái, Hoàng Minh nhanh chóng lao theo con đường hắn vừa tạo ra. Tụ tập năng lượng haibi vào hai chân, nhanh chóng vọt lên như đạn bắn.
Chỉ một thoáng đã đi được hơn 20 mét, Hoàng Minh đã bị chặn lại, ngay lúc này!!
- Dịch Chuyển tức thời!!
Vụt, Hoàng Minh biến mất, khu vực hắn vừa đứng nổ lên ầm ầm, không biết bao nhiêu cung mê tròn tròn quái cùng phát nổ.
Cách xa 30 mét, Hoàng Minh mồ hôi chảy ròng ròng, không thể dừng lại, hắn tiếp tục nhảy trên đầu đám cung mê tròn tròn quái, thế nhưng..
Bùn bùn bùm.
Tiếp tục vị trí hắn đang đứng phát nổ.
- Thế thân thuật!!!
Hoành Minh ngay lập tức lại biến mất, để lại một khúc cây, khúc cây nhanh chóng bị gặm hết sạch
Chu Du hỏi!
Hoàng Minh gật đầu, hắn còn nhiều dự tính.
- Điều này ta sẽ nói sau, có việc cho đệ làm đây!
Chu Du gật đầu.
- Mai đi phiên ảnh hội đấu giá, cầm theo 5 trái pokeball, đổi giúp ta 2 lò luyện đan.
-Lò luyện đan? Cả đám ngạc nhiên.
Trương Vô Kỵ hỏi:
- Lão Đại ngươi là muốn luyện đan sao?
Hoàng Minh gật đầu đoạn đáp.
- Ta cùng tiểu ngư nhi cùng luyện.
Nghe Hoàng Minh nói, cả bọn ồ lên. Tiểu Ngư Nhi muốn luyện đan sao?
Kiều Phong không nhịn được nói.
- Trước kia Tiểu Bá bá là phụ thân của tiểu Ngư trong thôn là luyện đan sư đấy!!
- Cha truyền con nối sao?
Đoàn Dự cười ha hả.
Tiểu Ngư Nhi ngượng ngùng cười. Vũ mập mạp vỗ cái đét vào vai.
- Ngượng cái gì, cố gắng mà luyện, sau này cả đám bọn ta há miệng đợi đan dược của đệ.
Tiểu Ngư Nhi nghệt ra, câu nói này của Vũ bàn tử như vang lên trong đầu. Đến vũ mập mạp cũng không ngờ rằng, sau này luyện đan sư đệ nhất đại lục được hỏi:
- Vì sao có thể bỏ qua tu luyện, trở thành luyện đan sư??
- Vì ta muốn bọn hắn ăn đan thay cơm!!!
Tối đến, Hoàng Minh cùng đám tiểu đệ trở về, hắn liền ghé qua vấn an phụ thân. Hai hôm phụ thân hắn về mà hắn vẫn chưa qua vấn an.
Phòng phụ mẫu hắn ở sau chính sảnh, còn sớm nên vẫn chưa tắt nến.
cộc cộc!!
- Ai đấy?
Giọng nữ hỏi.
- Là nhi tử!
Hoàng Minh đáp!
- Minh nhi hả, vào đi!
Trần mẫu nhỏ giọng nói.
Hoàng Minh bước vào, trong phòng Hoàng Chấn Giang đang ngồi ở bàn, Trần mẫu thì đang bóp vai cho hắn.
- Nhi tử đến vấn an hai người, hôm trước tới giờ ta bế quan thật sự không qua được!
Hoàng Chấn Giang gật đầu, hắn là ít nói, con trai mạnh mẽ là hắn rất vui mừng. Nhìn thấy Hoàng Minh là hắn lại nhì thấy bóng dáng mình ngày xưa, tầm này tuổi, hắn đã là thiên tài của Hoàng gia, bỏ lại sau lưng tất cả các huynh đệ đồng tộc, thậm chí là gia tộc khác. Vậy mà, Hoàng Chấn Giang thở dài một hơi. Trần mẫu như thấu hiểu được phu quân, khẽ vỗ lên vai hắn hau cái. Hoàng Chấn Giang hỏi thăm.
- Lần này đi cùng sư phụ ngươi lịch lãm thế nào, sao trở lại sớm?
Hoàng Minh đã dự tính trước, bèn nói.
- Sư phụ là có việc đột xuất, dường như có việc phải làm.
Hoàng Chấn Giang gật đầu, cao nhân bận rộn thường có việc đột xuất.
- Sư phụ ngươi tên họ gì? Thật sự có bản lãnh sao?
Trần mẫu dịu dàng hỏi. Nàng lo lắng nhi tử không được dạy dỗ đúng
- Sư phụ tên thật nhi thần không hỏi. Chỉ biết ngoại hiệu của người, người đời gọi người là Tề Thiên Đại Thánh.
Tề Thiên Đại Thánh????
Hoành Chấn Giang cùng Trần mẫu nhíu mày, cố gắng nghĩ xem đã nghe qua ở đâu chưa?
Hoàng Minh thì cười thầm, Làm sao mà biết được Đại Thánh.
- Chắc hẳn là cao nhân lánh đời, chịu khó tu luyện, đừng làm sư phụ ngươi thất vọng.
Hoàng Chấn Giang nhắc nhở một câu.
- đúng vậy, cố gắng lên, ta mà biết ngươi lười biếng, coi chừng cái lỗ tai.
Hoàng Minh vâng dạ một câu, hỏi thăm một chút nữa rồi xin về.
Tiếng chân Hoàng Minh ra khỏi sảnh, Trần mẫu mới ngồi xuống, hai tay đan ngón vào nhau.
- Sao vậy?
Hoàng Chấn Giang hỏi.
- Thiếp đang nghĩ, không biết vị sư phụ kia của nhi tử thật là cao nhân, hay là kẻ lừa đảo.
Hoàng Chấn Giang ậm ừ, hắn cũng là có ý nghĩ như vậy. Thế nhưng nhi tử từ chưa tu luyện, hiện tại đã là luyện khí trung kì gần hậu kì, cách tu luyện cùng dạy dỗ chắc hẳn không phải kẻ lừa đảo đâu.
- Thiếp nghĩ khi nào hỏi thử sư phụ của nhi tử, biết đâu có thể có cách!!!!
Hoàng Chấn Giang mặt có chút buồn bã.
Hoàng Minh về phòng, không thấy Điêu Thuyền trong phòng, chắc đang bận bịu nghiên cứu công pháp rồi. Cả một ngày trời không biết tu luyện được không. Hoàng Minh đóng cửa, bắt đầu hành trình tìm kiếm câu đố của kì bí đảo.
- Link Start!!!
Hoàng Minh đăng nhập hệ thống, lần nữa xuất hiện tại đảo. Tối nay nhất định phải băng qua đám cung mê tròn tròn quái này mới được. Đứng trước ranh giới hàng dừa, Hoàng Minh hít một hơi thật sâu, cũng không biết xa bao nhiêu, chết ở trong này liệu có ảnh hưởng gì hay không. Mợ, liều mạng, ông đây chết qua rồi, chẳng lẽ còn sợ.
Đám cung mê tròn tròn quái thấy Hoàng Minh, cả đám đang tụ tập, nhao nhao kêu gào hò hét. Hoàng Minh cười nhếch môi một cái, đúng thương hiệu của hắn.
Xuất phát!!
- Kamejoko!!!!
Bùn!!!!
Một đòn dọn sạch đường, bỏ qua ngoài tai thông báo giết quái, Hoàng Minh nhanh chóng lao theo con đường hắn vừa tạo ra. Tụ tập năng lượng haibi vào hai chân, nhanh chóng vọt lên như đạn bắn.
Chỉ một thoáng đã đi được hơn 20 mét, Hoàng Minh đã bị chặn lại, ngay lúc này!!
- Dịch Chuyển tức thời!!
Vụt, Hoàng Minh biến mất, khu vực hắn vừa đứng nổ lên ầm ầm, không biết bao nhiêu cung mê tròn tròn quái cùng phát nổ.
Cách xa 30 mét, Hoàng Minh mồ hôi chảy ròng ròng, không thể dừng lại, hắn tiếp tục nhảy trên đầu đám cung mê tròn tròn quái, thế nhưng..
Bùn bùn bùm.
Tiếp tục vị trí hắn đang đứng phát nổ.
- Thế thân thuật!!!
Hoành Minh ngay lập tức lại biến mất, để lại một khúc cây, khúc cây nhanh chóng bị gặm hết sạch
/797
|