Easter egg: Để chỉ chi tiết thú vị nếu không để ý sẽ dễ bị bỏ qua.
------------
- Thứ 7!
Sáng sớm, Tống Thanh Phong đặt mông ngồi lên ghế salon, gọi một hộp mì tôm:
- Khoảng cách đến tập 9, 10 Phong Vân lại gần thêm một ngày!
Điều đáng nói ở đây là hôm thứ 3 thì Phong Vân cũng đổi mới bốn tập, cho nên tất cả mọi người đều đã xem hết 8 tập.
- Lão bản đâu?
Hắn nhìn quanh tiệm một chút, phát hiện ra Phương Khải đã lên máy.
Nếu như là một người chơi trò chơi, hay thậm chí là một cao thủ, việc thường làm nhất là gì... Thăm dò cùng khai sáng một vài khả năng mới.
Đây là tư duy của những người như vậy, mà Phương Khải còn đã từng là game thủ chuyên nghiệp...
Lúc này Phương Khải đang xem Tru Tiên tập 7, 8.
Đương nhiên cũng không phải lần đầu tiên, mà là xem lại.
Lúc này hắn đang ở bên cạnh Trương Tiểu Phàm, cốt chuyện vừa vặn đến đoạn Phệ Huyết Châu cùng với cây hắc bổng Nhiếp Hồn huyết luyện với nhau.
Bỗng nhiên trong đầu Phương Khải lóe lên linh quang:
- Vì sao ta nhất định phải ở bên cạnh Trương Tiểu Phàm đây.
Mọi người đều biết, xem phim thường có mức điều khiển cơ bản nhất là tạm dừng và thanh tiến độ (thanh process bar).
Cao cấp hơn một chút là một vài lựa trọn thiết lập hình ảnh, cái này không có sách hướng dẫn, Phương Khải cũng không biết là có thiết lập này không, trong lòng mặc niệm một tiếng, không ngờ rằng...
Trước mặt xuất hiện lựa chọn thiết lập!
Phương Khải nhìn xem, phát hiện ra bên trong thiết lập còn có công năng lựa chọn cao cấp! Có thể thiết lập lựa chọn bỏ camera đi theo!
Nói cách khác, mình không nhất định bị hạn chế ở bên trong phạm vi camera này!
Đã là như vậy, chẳng phải mình có thể đi đến những địa phương khác?!
Thí dụ như khi mà Tiểu Phảm luyện công, có thể chạy đến các phong khác?
- MK...
Phương Khải hoàn toàn không nghĩ tới, rạp chiếu phim siêu cấp còn có thể như này?!
Địa phương đầu tiên mà Phương Khải tìm đến đương nhiên là Huyễn Nguyệt động phủ, nhưng khi mà Phương Khải đến trước mặt Huyễn Nguyệt động phủ, chuẩn bị đi vào thì bị một cỗ lực lượng đẩy ra.
- Còn có chuyện này...?
Phương Khải có chút buồn bực, rõ ràng là không thể vào Huyễn Nguyệt động phủ, mặc dù bản phim truyền hình này của hệ thống có độ tự do cao, nhưng rõ ràng là vẫn còn bảo lưu một vài hạn chế cần thiết.
- Có loại hắc khoa kỹ này mà cũng không nói cho ta...
Phương Khải tỏ ra kinh bỉ hệ thống.
Chẳng qua lúc này hắn đành phải cân nhắc đi đến địa phương khác, không biết mình có thể lợi dụng cái này mà làm vài việc khác hay không.
- Đi dạo mấy phong khác?
Phương Khải nghĩ vậy, trước ấn tạm dừng, rồi vội vàng chạy đến Tiểu Trúc Phong, lúc này mới tiếp tục phát.
Nhìn rừng trúc đung đưa, nước chảy róc rách, đệ tử Tiểu Trúc Phong tốp năm tốp ba đi về phía mình, Phương Khải trừng to mắt, thiếu chút thì rơi cả ra ngoài:
-... Cái này... Thật là hắc khoa kỹ a!
Đương nhiên, Phương Khải đi vào Tiểu Trúc Phong không phải để ngắm các muội tử, mà hắn nghĩ tới một việc: Trước Thất Mạch đại hội, Lục Tuyết Kỳ miễn cưỡng học xong Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết!
Bây giờ là tập 9, 10 thời gian đế Thất Mạch đại hội còn một khoảng thời gian!
Nói cách khác, rất có thể sư phụ Thủy Nguyệt đại sư của nàng truyền dậy Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết là ở khoảng thời gian này.
Phương Khải vội vàng đi đến Vọng Nguyệt đài, có thể nói, lần này hắn lấy thị giác của Lục Tuyết Kỳ để xem mấy tập Tru Tiên này!
Ở tại một chỗ có chút buồn tẻ, vì để tránh bỏ sót, Phương Khải đi lòng vòng ở xung quanh.
Ngay lúc này, bỗng nhiên Phương Khải nheo mắt lại.
Dưới ánh trăng, Phương Khải nhìn thấy hai thân ảnh đang đi đến!
Một người là nữ tử trên ba mươi, mặt hình trứng ngỗng, mặc một thân đạo bào xanh nhạt, phong thái yểu điệu.
Bên cạnh nàng là một nữ đệ tử, áo trắng như tuyết, tướng mạo cực đẹp.
- Đây không phải là...
Trong nháy mắt, Phương Khải liền nghĩ tới hai người, mà thời điểm này, hai sư đồ đi đến đây, bỗng nhiên hô hấp của Phương Khải dồn dập hẳn lên:
- Sẽ không phải là bị ta đoán đúng đi...
Bây giờ Phương Khải chỉ hận không thể chạy đến hỏi một hai câu: Có phải hai người các ngươi muốn truyền Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết hay không?
Chẳng qua mặc dù xung quanh vô cùng chân thật, nhưng hắn cũng biết là mình đang xem phim, chỉ có thể lẳng lặng theo dõi.
- Kỳ nhi, ngươi có biết, Thanh Vân Môn ta, ngoại trừ nhưng công pháp kiếm quyết mà vi sư dạy ngươi ra, còn có một môn tuyệt học kinh thiên động địa lấy thân ngự tạo hóa hay không?
Ánh trăng như một dải lụa chiếu lên gương mặt của hai người, Phương Khải thấy rõ, cái điệu bộ này chính là muốn dậy Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết!
Rõ rằng là trước đại hội thất mạch, Thủy Nguyệt đại sư bắt đầu truyện thụ cho Lục Tuyết Kỳ một quân át chủ bài!
Lúc này Phương Khải chỉ cảm thấy: Quá sung sướng! Lại có easter egg ẩn tàng!
Hơn nữa lại còn bị mình tìm được!
Phương Khải vội liếc nhìn thời gian, tập 9, 32 phút 28 giây.
Cứ như vậy, Phương Khải có thể thanh thản xem tâm pháp cùng khẩu quyết của Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết!
---------------------
Thiên Lao sơn.
Bầu trời âm u, thỉnh thoảng lại lóe lên sớm chớp, từng đám mây đen ầm ầm kéo đến, trời sắp mưa.
Hai thân ảnh đang đi dọc theo đường núi, phía trước là một lão giả râu tóc bạc trắng, thân thể hơi còng, mà người đi phía sau, dáng người thì hơi cao lớn.
- Lão gia.
Phúc lão chậm rãi nói:
- Qua nhiều năm như vậy, cho dù có manh mối, cũng đã sớm biến mất...
Nạp Lan Hồng Vũ lắc đầu:
- Cho dù có một chút manh mối, cũng đáng để lão phu đến đây một chuyến, đồng thời ta cảm thấy, ta nhất định phải đến đây, nếu không cho dù chết, xuống mộ cũng không thể nhắm mắt...
- Lão gia, tu vi ngài cao như vậy, đâu dễ dàng chết thế.
Phúc lão lắc đầu.
Nạp Lan Hồng Vũ cũng không trả lời, hít một hơi thật sâu:
- Ta nhớ rằng năm đó hắn được mai táng ở trên này, ngay cả văn bia cũng không có, chỉ là một bia đá không chữ.
- Lão gia, phía trước....
Phúc lão chỉ về đằng trước, bên trong một mảng cỏ dại rậm rạp, có thể nhìn thấy một tòa bia đá.
Bỗng trên trời đánh một tiếng sấm! Từng giọt mưa rơi xuống!
Cùng lúc đó, mơ hồ trong không trung truyền đến một tiếng kình tiễn bén nhọn!
Kình tiễn đen nhánh, dường như cùng với xung quanh hòa thành một thể!
- Người nào đánh lén!
Phúc lão hô to một tiếng, võ khí toàn thân lưu động, võ khí vô cùng cuồng bạo, trong nháy mắt, khiến cho bùn đất, đá vụn xung quanh đều nổ tung bay ra ngoài!
Kình tiễn bay đến, va chạm với cỗ khí kình này, khiến cho nó hơi bị lệch hướng!
Nhưng trong chớp mắt, chỉ thấy trên đầu tên mang theo một vòng ô quang màu đen, trong nháy mất xuyến thấu khí kình của Phúc lão, thẳng hướng về phía đan điền của Nạp Lan Hồng Vũ!
------------
- Thứ 7!
Sáng sớm, Tống Thanh Phong đặt mông ngồi lên ghế salon, gọi một hộp mì tôm:
- Khoảng cách đến tập 9, 10 Phong Vân lại gần thêm một ngày!
Điều đáng nói ở đây là hôm thứ 3 thì Phong Vân cũng đổi mới bốn tập, cho nên tất cả mọi người đều đã xem hết 8 tập.
- Lão bản đâu?
Hắn nhìn quanh tiệm một chút, phát hiện ra Phương Khải đã lên máy.
Nếu như là một người chơi trò chơi, hay thậm chí là một cao thủ, việc thường làm nhất là gì... Thăm dò cùng khai sáng một vài khả năng mới.
Đây là tư duy của những người như vậy, mà Phương Khải còn đã từng là game thủ chuyên nghiệp...
Lúc này Phương Khải đang xem Tru Tiên tập 7, 8.
Đương nhiên cũng không phải lần đầu tiên, mà là xem lại.
Lúc này hắn đang ở bên cạnh Trương Tiểu Phàm, cốt chuyện vừa vặn đến đoạn Phệ Huyết Châu cùng với cây hắc bổng Nhiếp Hồn huyết luyện với nhau.
Bỗng nhiên trong đầu Phương Khải lóe lên linh quang:
- Vì sao ta nhất định phải ở bên cạnh Trương Tiểu Phàm đây.
Mọi người đều biết, xem phim thường có mức điều khiển cơ bản nhất là tạm dừng và thanh tiến độ (thanh process bar).
Cao cấp hơn một chút là một vài lựa trọn thiết lập hình ảnh, cái này không có sách hướng dẫn, Phương Khải cũng không biết là có thiết lập này không, trong lòng mặc niệm một tiếng, không ngờ rằng...
Trước mặt xuất hiện lựa chọn thiết lập!
Phương Khải nhìn xem, phát hiện ra bên trong thiết lập còn có công năng lựa chọn cao cấp! Có thể thiết lập lựa chọn bỏ camera đi theo!
Nói cách khác, mình không nhất định bị hạn chế ở bên trong phạm vi camera này!
Đã là như vậy, chẳng phải mình có thể đi đến những địa phương khác?!
Thí dụ như khi mà Tiểu Phảm luyện công, có thể chạy đến các phong khác?
- MK...
Phương Khải hoàn toàn không nghĩ tới, rạp chiếu phim siêu cấp còn có thể như này?!
Địa phương đầu tiên mà Phương Khải tìm đến đương nhiên là Huyễn Nguyệt động phủ, nhưng khi mà Phương Khải đến trước mặt Huyễn Nguyệt động phủ, chuẩn bị đi vào thì bị một cỗ lực lượng đẩy ra.
- Còn có chuyện này...?
Phương Khải có chút buồn bực, rõ ràng là không thể vào Huyễn Nguyệt động phủ, mặc dù bản phim truyền hình này của hệ thống có độ tự do cao, nhưng rõ ràng là vẫn còn bảo lưu một vài hạn chế cần thiết.
- Có loại hắc khoa kỹ này mà cũng không nói cho ta...
Phương Khải tỏ ra kinh bỉ hệ thống.
Chẳng qua lúc này hắn đành phải cân nhắc đi đến địa phương khác, không biết mình có thể lợi dụng cái này mà làm vài việc khác hay không.
- Đi dạo mấy phong khác?
Phương Khải nghĩ vậy, trước ấn tạm dừng, rồi vội vàng chạy đến Tiểu Trúc Phong, lúc này mới tiếp tục phát.
Nhìn rừng trúc đung đưa, nước chảy róc rách, đệ tử Tiểu Trúc Phong tốp năm tốp ba đi về phía mình, Phương Khải trừng to mắt, thiếu chút thì rơi cả ra ngoài:
-... Cái này... Thật là hắc khoa kỹ a!
Đương nhiên, Phương Khải đi vào Tiểu Trúc Phong không phải để ngắm các muội tử, mà hắn nghĩ tới một việc: Trước Thất Mạch đại hội, Lục Tuyết Kỳ miễn cưỡng học xong Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết!
Bây giờ là tập 9, 10 thời gian đế Thất Mạch đại hội còn một khoảng thời gian!
Nói cách khác, rất có thể sư phụ Thủy Nguyệt đại sư của nàng truyền dậy Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết là ở khoảng thời gian này.
Phương Khải vội vàng đi đến Vọng Nguyệt đài, có thể nói, lần này hắn lấy thị giác của Lục Tuyết Kỳ để xem mấy tập Tru Tiên này!
Ở tại một chỗ có chút buồn tẻ, vì để tránh bỏ sót, Phương Khải đi lòng vòng ở xung quanh.
Ngay lúc này, bỗng nhiên Phương Khải nheo mắt lại.
Dưới ánh trăng, Phương Khải nhìn thấy hai thân ảnh đang đi đến!
Một người là nữ tử trên ba mươi, mặt hình trứng ngỗng, mặc một thân đạo bào xanh nhạt, phong thái yểu điệu.
Bên cạnh nàng là một nữ đệ tử, áo trắng như tuyết, tướng mạo cực đẹp.
- Đây không phải là...
Trong nháy mắt, Phương Khải liền nghĩ tới hai người, mà thời điểm này, hai sư đồ đi đến đây, bỗng nhiên hô hấp của Phương Khải dồn dập hẳn lên:
- Sẽ không phải là bị ta đoán đúng đi...
Bây giờ Phương Khải chỉ hận không thể chạy đến hỏi một hai câu: Có phải hai người các ngươi muốn truyền Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết hay không?
Chẳng qua mặc dù xung quanh vô cùng chân thật, nhưng hắn cũng biết là mình đang xem phim, chỉ có thể lẳng lặng theo dõi.
- Kỳ nhi, ngươi có biết, Thanh Vân Môn ta, ngoại trừ nhưng công pháp kiếm quyết mà vi sư dạy ngươi ra, còn có một môn tuyệt học kinh thiên động địa lấy thân ngự tạo hóa hay không?
Ánh trăng như một dải lụa chiếu lên gương mặt của hai người, Phương Khải thấy rõ, cái điệu bộ này chính là muốn dậy Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết!
Rõ rằng là trước đại hội thất mạch, Thủy Nguyệt đại sư bắt đầu truyện thụ cho Lục Tuyết Kỳ một quân át chủ bài!
Lúc này Phương Khải chỉ cảm thấy: Quá sung sướng! Lại có easter egg ẩn tàng!
Hơn nữa lại còn bị mình tìm được!
Phương Khải vội liếc nhìn thời gian, tập 9, 32 phút 28 giây.
Cứ như vậy, Phương Khải có thể thanh thản xem tâm pháp cùng khẩu quyết của Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết!
---------------------
Thiên Lao sơn.
Bầu trời âm u, thỉnh thoảng lại lóe lên sớm chớp, từng đám mây đen ầm ầm kéo đến, trời sắp mưa.
Hai thân ảnh đang đi dọc theo đường núi, phía trước là một lão giả râu tóc bạc trắng, thân thể hơi còng, mà người đi phía sau, dáng người thì hơi cao lớn.
- Lão gia.
Phúc lão chậm rãi nói:
- Qua nhiều năm như vậy, cho dù có manh mối, cũng đã sớm biến mất...
Nạp Lan Hồng Vũ lắc đầu:
- Cho dù có một chút manh mối, cũng đáng để lão phu đến đây một chuyến, đồng thời ta cảm thấy, ta nhất định phải đến đây, nếu không cho dù chết, xuống mộ cũng không thể nhắm mắt...
- Lão gia, tu vi ngài cao như vậy, đâu dễ dàng chết thế.
Phúc lão lắc đầu.
Nạp Lan Hồng Vũ cũng không trả lời, hít một hơi thật sâu:
- Ta nhớ rằng năm đó hắn được mai táng ở trên này, ngay cả văn bia cũng không có, chỉ là một bia đá không chữ.
- Lão gia, phía trước....
Phúc lão chỉ về đằng trước, bên trong một mảng cỏ dại rậm rạp, có thể nhìn thấy một tòa bia đá.
Bỗng trên trời đánh một tiếng sấm! Từng giọt mưa rơi xuống!
Cùng lúc đó, mơ hồ trong không trung truyền đến một tiếng kình tiễn bén nhọn!
Kình tiễn đen nhánh, dường như cùng với xung quanh hòa thành một thể!
- Người nào đánh lén!
Phúc lão hô to một tiếng, võ khí toàn thân lưu động, võ khí vô cùng cuồng bạo, trong nháy mắt, khiến cho bùn đất, đá vụn xung quanh đều nổ tung bay ra ngoài!
Kình tiễn bay đến, va chạm với cỗ khí kình này, khiến cho nó hơi bị lệch hướng!
Nhưng trong chớp mắt, chỉ thấy trên đầu tên mang theo một vòng ô quang màu đen, trong nháy mất xuyến thấu khí kình của Phúc lão, thẳng hướng về phía đan điền của Nạp Lan Hồng Vũ!
/331
|